Nhóm dịch: black - Biên: NguyenDuy84
Sứ giả Diệu Phong lại cười lạnh:
- Đây là một trò che mắt, chắc chắn là do Chúng Thần của Đại lục Thiên Huyền giở trò, chúng ta vận dụng thần thông, đem trò che mắt này phá ra.
Chủ Thần cường giả, ai ai cũng có thần thông đảo lộn ngày đêm, đó chỉ là một bộ phận của quy tắc lực lượng. Lập tức tất cả Chủ Thần đều ngầm vận dụng quy tắc lực lượng, định phá vỡ trò che mắt này.
Nào ngờ, thần thông của bọn họ thi triển ra, giống như muối bỏ biển, không có phản ứng gì. Biến cố này làm tất cả mọi người trong lòng đều trầm xuống.
- Sứ giả Diệu Phong, có chút bất thường!
Một Chủ Thần giọng có chút biến đổi.
Tình cảnh quỷ dị này, bọn họ xuất đạo đã mấy chục vạn năm cũng chưa từng gặp qua. Lực lượng quy tắc của Chủ Thần, không ngờ ở một Vị diện vô chủ bé nhỏ lại mất đi hiệu lực!
Đây là biến cố đáng sợ tới mức nào?
Sứ giả Diệu Phong cũng ý thức được, sự việc có chút bất thường, hô lên:
- Tất cả bố trí trận pháp, không được loạn động, nghe lệnh của ta, không được làm rối loạn, giữ vững vị trí!
Những Chủ Thần này đều là tuyệt thế cường giả, một đời kiêu hùng, tuy từng gặp qua nhiều chuyện cổ quái, nhưng không hoảng loạn, mà ngay ngắn trật tự di động tới. Tuyệt đối không hoảng loạn.
Sứ giả Diệu Phong nói:
- Đi về hướng Đông, không được dừng lại!
Tất cả nghe thấy mệnh lệnh, bắt đầu đi về hướng Đông. Cũng may là, các Chủ Thần ở đây, tuy là trong bóng tối, nhưng cũng vẫn nhìn thấy ít nhiều.
Tuy bóng tối này vô cùng quỷ dị, nhưng tuyệt đối không phải là không nhìn thấy gì.
Đột nhiên, một đạo hồng mang quỷ dị bắn trên đầu Chúng Thần. Rồi đạo quang mang đó bất ngờ biến thành một Thần hồn, trực tiếp tóm lấy hai Chủ Thần.
Chỉ thấy hồng mang đó lóe lên, liền có hai Chủ Thần phát ra tiếng kêu thảm thiết, hình thần đều không thấy đâu nữa.
Hai cường giả cấp độ Chủ Thần, giống như hai con tép bị trực tiếp nuốt mất!
Biến cố này làm tất cả Chủ Thần có mặt tại đây đều dựng hết tóc gáy.
- Sứ giả Diệu Phong, sao lại thế này?
- Quỷ quái thật, chỗ này lại quỷ quái tới thế?
- Lẽ nào lời đồn là sự thực?
Các cường giả cấp độ Chủ Thần đều sợ hãi không ít. Dù sao, nơi đất khách quê người, đột nhiên lọt vào một nơi bất cứ lúc nào cũng có thể mất mạng, bọn họ không hoang mang mới lạ.
Sứ giả Diệu Phong kêu lên:
- Mọi người đề phòng, không được hoang mang. E rằng chúng ta đã rơi vào bẫy. Trận hình vững chắc, không được hoảng loạn. Nếu có thứ gì bất minh, tất cả tấn công. Với thân thủ của chúng ta, dù là Thiên Tôn cường giả giở trò cũng có thể đánh lui.
Mấy chục Chủ Thần, cho dù là Thiên Tôn cường giả, cũng không thể một đòn tiêu diệt hết tất cả được. Bởi vậy, trong hoàn cảnh này, tình cảnh của bọn họ tuy không ổn lắm, nhưng vẫn chưa tới mức không thể đánh trả.
Chỉ là, trong tình cảnh tối tăm không thấy mặt trời này, tiến thoái đều lưỡng nan. Một Chủ Thần dùng Thần hồn truyền âm nói:
- Sứ giả Diệu Phong, nơi này không nên ở lâu, theo ta ba sáu kế kế chuồn là thượng sách. Nếu còn loanh quanh ở chỗ này, chỉ e tổn thất sẽ lớn hơn.
Sứ giả Diệu Phong không vui nói:
- Đã tới nơi này, chưa làm được gì đã rút lui, phải nói thế nào với Thiên Tôn bệ hạ chứ?
Chủ Thần kia than thở nói:
- Chưa làm được gì cho Thiên Tôn bệ hạ, chỉ e chúng ta đã xong rồi!
- Không được nói bậy, nghe lệnh của ta!
Đúng lúc dó, một tiếng cười lạnh lẽo truyền tới:
- Những tên nhóc ở đâu dám xông vào cấm địa của ta?
Thanh âm này tuy lạnh lẽo, nhưng có thanh âm dù sao vẫn tốt hơn là không có gì. Bọn người Sứ giả Diệu Phong nghe thấy thanh âm này lại ổn định tâm thần hơn rất nhiều. Bắt đầu dùng Thần hồn truy tìm thanh âm đó, nào ngờ, thanh âm kia như từ bốn phương tám hướng truyền tới, với thần thông của bọn họ, không thể nào xác định được phương hướng.
- Ngươi là ai?
Sứ giả Diệu Phong quát lạnh nói.
- Ta là ai? Các ngươi hiện nay đang ở đâu, ta chính là người ở đó. Xông vào lãnh địa của ta, còn hỏi ta là ai.
- Không thể nào, Đại lục Thiên Huyền không thể nào có cường giả cấp độ như ngươi. Ngươi nhất định không phải là dân bản địa của Đại lục Thiên Huyền.
Sứ giả Diệu Phong lên tiếng phủ định.
- Xem ra ngươi cũng không hề lạ lẫm gì Đại lục Thiên Huyền. Ngươi là ai, nghe lệnh của ai tới Đại lục Thiên Huyền tìm cái chết?
Thanh âm này, tất nhiên là của Tần Vô Song. Thánh Hoàng Thiên Thuyền, hiện tại đã là lãnh địa riêng của hắn. Ở trong lãnh địa này, Tần Vô Song cơ hồ có thể muốn làm gì thì làm.
Không hề khoa trương, có thể đem tu vi đề thăng gấp mười lần.
Mà hắn chỉ cần khởi động cấm chế của Thánh Hoàng Thiên Thuyền, trực tiếp đem đối thủ xâm nhập vào Thánh Hoàng Thiên Thuyền giết chết. Chỉ là, giết chết đối thủ như vậy, e rằng hơi đáng tiếc.
Theo phán đoán, xông vào lần này, đều là cường giả cấp độ Chủ Thần. Hơn nữa, số lượng cũng phải lên tới bảy tám chục người.
Đội ngũ thanh thế lớn như vậy, trực tiếp giết đi có chút đáng tiếc. Thần hồn và nhục thân của Chủ Thần, đều vô cùng hữu dụng!
Sứ giả Diệu Phong giận dữ quát:
- Chúng ta là ai, e rằng ngươi đã sớm biết rõ. Bản Sứ giả hỏi ngươi, Thần đạo cường giả của Đại lục Phong Vân mất tích, có phải do ngươi làm không?
Tần Vô Song cười thản nhiên:
- Ý ngươi nói là lũ chuột lớn lớn bé bé trăm năm trước sao? Không sai, bọn chúng vào lãnh địa của ta, bị ta tóm gọn. Ta đợi các ngươi trăm năm nay, các ngươi đến cũng hơi muộn đấy!
Khẩu khí bỡn cợt, làm tất cả Chủ Thần cường giả trong lòng càng thêm lạnh, xem ra người ta rõ ràng là dĩ dật đãi lao, ở đây đợi mình tự chui vào rọ!
Sứ giả Diệu Phong trong lòng cũng thầm kinh ngạc:
- Nói như vậy, các hạ đã thừa nhận?
- Có gì không thừa nhận được chứ? Các ngươi đã tới thì cũng không cần đi nữa. Thừa nhận hay không, đối với các ngươi căn bản không có ý nghĩa gì cả.
Khẩu khí thập phần bá đạo, làm Âm Ma Thiên Tôn đang âm thầm ngồi nghe bên cạnh cũng cười lên:
- Rất tốt, Thiếu chủ, ngươi càng ngày càng bá đạo rồi đó, ta rất thích!
Sứ giả Diệu Phong lãnh đạm nói:
- Khẩu khí lớn thật. Chúng ta ở đây có mấy chục Chủ Thần cường giả, tu vi của các hạ, dường như cũng chưa đến mức nghịch thiên thì phải?
Âm Ma Thiên Tôn cười lạnh nói:
- Thiếu chủ nhà ta tu vi có lẽ chưa tới mức nghịch thiên, nhưng đây là lãnh địa của hắn, các ngươi đã chui vào, cho dù là mấy trăm người mấy ngàn người, cũng phải ngoan ngoãn chịu trói. Nếu không sẽ cho các ngươi hình thần đều tan nát!
- Khẩu khí lớn thật, chỉ e là nói khoác thôi.
Sứ giả Diệu Phong vừa phát lệnh, mấy chục Chủ Thần cường giả đồng loạt ra tay, đánh về phía Âm Ma Thiên Tôn.
Âm Ma Thiên Tôn chậc chậc cười:
- Yếu quá yếu quá, công kích này của các ngươi chỉ đáng gãi ngứa cho ta. Chỉ cần Thiếu chủ của chúng ta mở ra một nửa cấm chế, cho dù là một Thần đạo cường giả bình thường vào đây, cũng có thể giẫm nát các ngươi hàng trăm lần, ha ha.
Sứ giả Diệu Phong sắc mặt đại biến, cẩn thận xem xét, không ngờ phát hiện lực lượng Thần hồn của mình đã không còn lấy một phần trăm.
- Ở nơi này, không ngờ lại có kết giới mạnh mẽ như vậy?
Các Chủ Thần khác, hiển nhiên cũng phát hiện ra điều này, đều kêu to lên.
- Sứ giả Diệu Phong, chúng ta mắc bẫy rồi!
- Mẹ kiếp, liều mạng với bọn chúng!
Liều mạng? Các Chủ Thần khác đều dùng ánh mắt như nhìn một thằng đần nhìn kẻ vừa nói ra lời vừa rồi. Tình hình hiện tại, cho dù liều mạng, cũng lấy gì để liều đây?
Trong tình cảnh hiện tại, liều mạng chỉ làm trò cười. Nếu kết giới này chỉ hạn chế bọn họ, người ta chỉ cần một ngón tay là đã có thể giết chết bọn họ.
Thì ra, Thánh Hoàng Thiên Thuyền này là bảo vật do Xích Dương Thánh Hoàng khổ tâm tạo ra, đã hao phí tâm huyết mấy chục vạn năm của Xích Dương Thánh Hoàng, đem Thánh Hoàng Thiên Thuyền này chế tạo thành một tòa thành kiên cố. Cơ hồ có thể nói, Thánh Hoàng Thiên Thuyền này tự thành một giới, nếu tiếp tục khai phá tiếp, so với Vị diện Chủ Thần bình thường còn lớn hơn nhiều.
Bởi vậy, Xích Dương Thánh Hoàng bất luận đi đâu, đều có Thánh Hoàng Thiên Thuyền này làm bạn, cơ bản là một tòa thành di động, một hành dinh di dộng, một Vị diện di động!
Mà cấm chế trận pháp trong này, dày đặc bốn phía. Tần Vô Song chỉ là tùy tiện thôi động một cái trong đó mà thôi.
- Đại Càn Thiên Tôn phái các ngươi đi tìm cái chết, chính mình lại rụt đầu ở Tinh vực Đại Càn, quả là tính toán hay!
Tần Vô Song lạnh lùng nói:
- Tuy nhiên các ngươi đã tới đây thì cũng không cần đi nữa. Kẻ nào nguyện ý đầu hàng, lập tức giơ tay chịu trói, kẻ nào không chịu đầu hàng có thể tự kết kiễu. Nếu để cho ta động thủ, sẽ là muốn chết không được, muốn sống không xong.
Lời nói này không phải là đe dọa, Chúng Thần ngây ra một lát, liền sau đó đã có Chủ Thần đầu hàng, hô to:
- Nguyện ý đầu hàng, nguyện ý đầu hàng!
Sứ giả Diệu Phong biểu tình vô cùng khổ sở, quát lớn:
- Hạ Chủ Thần, ngươi không có tiết khí vậy sao?
- Chết mẹ cái tiết khí của ngươi đi. Chuyện của Đại lục Phong Vân vốn chẳng liên can gì tới chúng ta, chết cũng chết rồi, dựa vào đâu còn bắt chúng ta phải chết theo. Sứ giả Diệu Phong, ngươi có tiết khí, ngươi tự vẫn theo đi, chúng ta chỉ muốn yên ổn tu luyện, các ngươi ăn no rửng mỡ, bắt bọn ta làm này làm kia. Lẽ nào bắt bọn ta phải chết theo Đại lục Phong Vân hay sao?
- Đúng thế, Sứ giả Diệu Phong, chuyện của Đại lục Phong Vân, dựa vào đâu bắt bọn ta cũng phải chết theo?
- Đúng, Đại Càn Thiên Tôn đối xử với Đại lục Phong Vân tốt như vậy, đến lúc quan trọng, Đại lục Phong Vân chẳng phải vẫn giấu Đại Càn Thiên Tôn hành động một mình sao?
- Sứ giả Diệu Phong, xin lỗi nhé!
Chủ Thần đầu hàng, đã có một ngươi thì sẽ có hai ngươi, ba người. Không lâu sau, đã có một đám đông đầu hàng. Sáu bảy chục người, cuối cùng chỉ còn lại ba bốn người có quan hệ rất tốt với Sứ giả Diệu Phong là không đầu hàng, còn lại, đều đã thể hiện rõ lập trường.
Như vậy, bọn người Sứ giả Diệu Phong, cho dù muốn phản kháng, cũng căn bản không có sức lực.
Những kẻ đầu hàng, Tần Vô Song đương nhiên không thể nào hoàn toàn tin tưởng, Thần Cổ Khôi Lỗi Chi Độc xuất ra, đem tất cả bọn họ khống chế. Với tu vi hiện tại của Tần Vô Song, khống chế cường giả cấp độ Chủ Thần cũng không tốn chút sức lực nào.
Còn đám người ngoan cố Sứ giả Diệu Phong kia, không có gì bất ngờ, bị Tần Vô Song bắt sống, Thần hồn trực tiếp bị nuốt mất, còn nhục thân được giữ lại, luyện chế thành Chủ Thần Khôi Lỗi.
Tần Vô Song hiện nay đang lo nhục thân Chủ Thần quá ít, không có Chủ Thần Khôi Lỗi, lần này đúng là mơ ngủ gặp chiếu manh.