Nhóm dịch: black - Biên: NguyenDuy84
Bách Chiến Thiên Tôn thấy Thanh Khung như vậy, vội nói:
- Đại ca, Lý Huyền Phong không còn, nhưng di sản của hắn, cơ nghiệp của hắn vẫn còn.
Lời này có chút dụng tâm hiểm ác. Bách Chiến Thiên Tôn hắn và Tinh vực Cửu Diệu ký kết Khế ước Thiên đạo, không thể vi phạm, tới nay thấy Thanh Khung đại ca xuất hiện, liền có cơ hội tốt để phục thù.
Nếu có thể mượn tay Thanh Khung tiêu diệt Tinh vực Cửu Diệu thì thật hoàn hảo. Dù sao Thanh Khung đại ca và Lý Huyền Phong cũng có mối thù không đội trời chung.
Thanh Khung nhãn lực rất tốt, thấy Bách Chiến Thiên Tôn nói vậy, cười nói:
- Hiền đệ, ngươi và Tinh vực Cửu Diệu có hiềm khích gì chăng?
Thanh Khung hỏi như vậy Bách Chiến Thiên Tôn cũng không che giấu, trước mặt đại ca ngày trước, hắn luôn cảm thấy mình vẫn như thiếu niên, căn bản không thể che giấu.
Hắn cũng không che giấu, than thở:
- Đại ca, tiểu đệ bị thua thiệt lớn trong tay bọn chúng!
- Sao thế?
Thanh Khung là người rất nhớ tình cảm cũ, nghe thấy Bách Chiến Thiên Tôn nói rất thảm thiết nhịn không được liền hỏi.
- Đại ca, sự tình là thế này!
Bách Chiến Thiên Tôn lập tức đem sự tình kể ra một lượt.
Thanh Khung nghe xong sắc mặt âm trầm.
- Hiền đệ, ngươi hồ đồ rồi, thanh niên kia không phải người ở cố hương Lý Huyền Phong thì nhất định là đệ tử chân truyền của hắn, nếu không cường giả như Lý Huyền Phong sao có thể đem Thánh Hoàng Thần Khí đưa cho hắn?
Thanh Khung đầu óc nhanh nhẹn hơn một chút.
Bách Chiến Thiên Tôn ngẩn người:
- Đại ca, tên tiểu tử đó nói Lý Huyền Phong bế quan ngộ đạo, cho nên đem Thánh Hoàng Thần Khí làm tín vật, quay về Tinh vực Cửu Diệu trợ giúp.
- Hừ, nghe ngươi nói tiểu tử đó vẫn là Thiên Tôn. Thử hỏi Thánh Hoàng cường giả như Lý Huyền Phong sao có thể kết giao với một Thiên Tôn được. Hắn muốn ủy thác cho người khác, nhất định sẽ ủy thác cho Thánh Hoàng cường giả, sao lại giao cho Thiên Tôn cường giả đi làm. Nhất định là đệ tử chân truyền, không thể sai!
- Đại ca, trên người tiểu tử kia không chỉ có một kiện Thánh Hoàng Thần Khí. Một kiện nối tiếp một kiện, thần thông quảng đại, còn Thần kiếm Đạo Nhất đó lại chưa hề dùng.
- Có chuyện này sao?
Thanh Khung lại trầm mặc. Hắn tuy kế thừa di sản của sư phụ, nhưng sư phụ của hắn trong cả Vũ trụ Đại La cũng chỉ là Thánh Hoàng bậc trung, có một kiện Thánh Hoàng Thần Khí, tới nay truyền tới tay hắn, thêm vào một bộ bí pháp đã tu luyện đến cảnh giới tối cao.
Thanh Khung tự tin hỏa hầu càng tinh tiến hơn so với sư phụ ngày trước. Cho nên mới tự tin nêu ra chuyện báo thù. Nhưng đối thủ có nhiều Thánh Hoàng Thần Khí như vậy, di sản được kế thừa xem ra không kém hơn so với hắn.
Như vậy hắn không khỏi suy nghĩ cẩn thận.
- Đại ca, nếu không cứ diệt Tinh vực Cửu Diệu trước. Như thế có thể đem tiểu tử kia lôi ra, tìm Lý Huyền Phong cũng không còn khó nữa.
Bách Chiến Thiên Tôn nghĩ lại trận chiến vừa qua, nộ khí trong lòng lại dâng lên. Hắn không thể trực tiếp ra tay, mời đại ca ra tay có lẽ không có vấn đề gì.
Thanh Khung cũng cười nhạt:
- Hiền đệ, diệt Tinh vực Cửu Diệu không phải là chuyện đùa. Diệt một Tinh vực từ xưa đến nay chưa có mấy người làm. Chuyện nghịch thiên như vậy, làm không khéo sẽ bị thiên phạt!
Bách Chiến Thiên Tôn cũng biết đạo lý này, cười khổ nói:
- Đúng vậy, là tiểu đệ đầu óc hồ đồ rồi!
- Hiền đệ, tên thanh niên khiến hiền đệ bị nhục kia, chúng ta tìm ra hắn thì có thể trút hận được rồi. Diệt một Tinh vực không phải chuyện đùa, ha ha…
Bách Chiến Thiên Tôn vâng vâng dạ dạ:
- Đúng đúng, nếu diệt tên thanh niên kia, nỗi ấm ức của tiểu đệ cũng được giải tỏa rồi. Đại ca, trên người thanh niên kia có bao nhiêu Thánh Hoàng Thần Khí, tới lúc đó…
Thanh Khung Thánh Hoàng cười ha ha:
- Hiền đệ, ta khi sinh ra đã là cô nhi. Là phụ thân phụ mẫu ngươi nuôi ta khôn lớn, truyền cho ta vũ kỹ. Với ta, sư phụ và ngươi là hai người thân nhất. Yên tâm, đợi ta diệt tên thanh niên kia, Thánh Hoàng Thần Khí trên người hắn tất nhiên có một kiện sẽ là của ngươi. Ngươi hãy đem đặc điểm của Thánh Hoàng Thần Khí kia kể ra, để ta chuẩn bị một chút.
Bách Chiến Thiên Tôn nói:
- Đại ca, có một chiếc cung uy lực vô cùng. Một cung chín tên, phòng ngự của ta trước mặt hắn giống như tờ giấy, vô cùng yếu ớt. Còn một bảo tháp toàn thân kim quang, khi đè xuống giống như trời sụp vậy.
Bách Chiến Thiên Tôn kể ra rành mạch.
Thanh Khung nghe rất chăm chú, đem mỗi chi tiết đều nhớ rõ ràng. Cuối cùng rất thận trọng nói:
- Hiền đệ, ngươi phải chăng có thể khẳng định đối phương là Thiên Tôn cường giả. Khẳng định không sai chứ?
- Đại ca, tuyệt đối không sai. Thanh niên đó khẳng định chỉ có thực lực Thiên Tôn, nếu không hắn cũng sẽ không chỉ biết dùng Thánh Hoàng Thần Khí.
Bách Chiến Thiên Tôn phân tích rất có đạo lý, nếu là Thánh Hoàng cường giả sao cần dùng Thánh Hoàng Thần Khí, chỉ cần búng một ngón tay đã đủ diệt một Thiên Tôn rồi. Lại càng không cần dùng miệng lưỡi để đánh cược với bọn họ.
Một Thánh Hoàng cường giả căn bản không nhàn rỗi như vậy. Trong hoàn cảnh thực lực áp đảo đối phương, sao còn vòng vo như vậy.
Thanh Khung lộ ra vẻ vui mừng:
- Tốt, vậy ngươi theo ta đi xem náo nhiệt!
Bách Chiến Thiên Tôn mừng rỡ:
- Chỉ cần ta không động thủ thì không sợ Thiên đạo trừng phạt.
Thanh Khung gật đầu:
- Đi!
o0o
Tinh vực Cửu Diệu đang trong giai đoạn xây dựng lại. Âm Ma Thiên Tôn cũng rất chăm chỉ, hiện tại đã là lãnh địa của hắn, là chủ nhân nơi này Âm Ma Thiên Tôn đương nhiên vô cùng chăm chỉ rồi.
Hôm nay, hắn đang hoạch định tương lai phát triển của Tinh vực Cửu Diệu, đột nhiên trong lòng dâng lên sự bất an, tiếp đó nỗi lo lắng này càng ngày càng mãnh liệt.
Với tu vi của Âm Ma Thiên Tôn, tự nhiên biết đây không phải việc tốt đẹp gì.
Trong khi hắn đang nghi hoặc, Thanh Khung và Bách Chiến Thiên Tôn đã tới gần lãnh địa của hắn. Một chiếc Thánh Hoàng Thiên Thuyền bay lượn bên ngoài Tinh vực Cửu Diệu, khí thế hùng hậu, tuy không thể so sánh được với Xích Dương Thiên Thuyền nhưng so với phi thuyền Thiên Tôn thì đã to hơn không ít.
- Người của Tinh vực Cửu Diệu nghe xong ra đây nói chuyện. Nếu không vị đại nhân này tức giận, các ngươi cũng sẽ bị tai ương.
Bách Chiến Thiên Tôn vô cùng đắc ý.
Hắn vốn là kẻ có thù phải trả, cứ nghĩ tới đối thủ đánh mình hộc máu ba tháng trước, có Thanh Khung đại ca chống lưng, trong lòng vô cùng sung sướng.
Âm Ma Thiên Tôn thần thức vừa động:
- Bách Chiến Thiên Tôn, tên nhãi này cũng lớn mật thế sao? Lẽ nào không sợ Thiên đạo trừng phạt. Tên này nhát gan như thỏ, không giống kẻ dám làm trái Khế ước Thiên đạo.
Trong lòng nghi hoặc vô cùng, Âm Ma Thiên Tôn cũng lái phi thuyền Thiên Tôn xông lên, từ xa đã nhìn thấy một chiếc Thánh Hoàng Thiên Thuyền đang đứng ở đó, giống như một chiếc đao phán quyết đang treo ngang giữa Tinh vực Cửu Diệu.
- Thánh Hoàng cường giả?
Âm Ma Thiên Tôn trong lòng rùng mình.
- Bách Chiến Thiên Tôn không ngờ tìm Thánh Hoàng cường giả chống lưng, lẽ nào thật sự không sợ Thiên đạo trừng phạt hay sao?
Âm Ma Thiên Tôn tuy trong lòng sợ hãi, nhưng cũng biết là họa có tránh cũng không được, liều mình kêu lên:
- Bách Chiến Thiên Tôn, ba tháng trước ký kết Khế ước Thiên đạo, lẽ nào ngươi dám vi phạm sao?
Bách Chiến Thiên Tôn ha ha cười lớn:
- Lão ma, hôm nay ta chỉ tới xem náo nhiệt, không có chuyện gì của ta cả. Vị Thanh Khung đại nhân này có chút quan hệ với Tinh vực Cửu Diệu của các ngươi, ha ha.
Quan hệ? Quan hệ gì chứ? Có lẽ chẳng phải việc tốt gì. Âm Ma Thiên Tôn thầm cẩn thận đưa mắt nhìn Thanh Khung một cái, lại phát hiện thần thức của mình không nhìn thấu được đối phương, trong lòng cả kinh.
Thanh Khung kia sao không biết đối phương đang nhìn trộm hắn, chỉ thản nhiên cười, hỏi Bách Chiến Thiên Tôn:
- Hiền đệ, đánh ngươi bị thương là hắn sao?
Bách Chiến Thiên Tôn oán hận nói:
- Đại ca, chính là hắn!
- Được!
Thanh Khung mặt vô cảm, đột nhiên thân hình lóe lên, trong không trung như chưa hề tồn tại người này vậy.
Ngay sau đó, Âm Ma Thiên Tôn chỉ cảm thấy trước mặt gió lớn nổi lên, dường như tất cả khí lưu đột nhiên bị vặn vẹo vậy. Trong không gian đột nhiên có một vũng xoáy không thể nhìn thấu, đem thân thể hắn khóa lại.
Thánh Hoàng cường giả!
Không hổ là Thánh Hoàng cường giả, nhấc tay nhấc chân liền có thể khống chế được hắn.
Lợi hại!
Âm Ma Thiên Tôn bất luận giãy dụa thế nào cũng không có tác dụng.
Thân hình Thanh Khung hóa thành một đạo thanh quang, hiện hình trên không trung, nhếch mép cười:
- Cũng không có ba đầu sáu tay. Ta không giết ngươi, chỉ hỏi ngươi một câu, Thiếu chủ của ngươi hiện tại ở đâu, kêu hắn ra gặp ta!
Miệng hắn nói không giết Âm Ma Thiên Tôn, nhưng Âm Ma Thiên Tôn lúc này sống không bằng chết. Loại hành hạ như vạn ma ăn tim khiến hắn đau đớn muốn chết.
Loại thống khổ này tuyệt đối không phải là hành hạ của nhục thân, mà ngay cả Thần hồn của hắn cũng bị chịu hành hạ. Liền giống như đem Thần hồn của hắn gác lên giàn nướng, không ngừng hành hạ.
Loại đau khổ này khiến Âm Ma Thiên Tôn thực sự muốn chết. Nhưng trong lúc này hắn còn không có cả cơ hội tự sát.
- Nói đi, nói ra có thể bớt chút đau khổ. Ta nói không giết người không có nghĩa sẽ không giết người.
Thanh Khung khẩu khí lạnh lẽo.
Âm Ma Thiên Tôn rất cứng cỏi, mắng:
- Tên khốn này đường đường là Thánh Hoàng cường giả lại làm tay sai cho một Thiên Tôn, không phân biệt trắng đen, Thiên đạo sớm muộn cũng trừng phạt!
- Đúng là cứng đầu thật. Xem ra không dùng chút thần thông thì ngươi không biết nông sâu thế nào?
Âm Ma Thiên Tôn giận dữ:
- Ngươi muốn làm gì? Lục lọi Thần hồn của ta?
- Ha ha, ngươi đoán đúng rồi. Xem ra việc này ngươi cũng làm không ít.
Âm Ma Thiên Tôn giận dữ nhưng cũng không biết làm thế nào. Thanh Khung kia rất dễ dàng đã tiến vào trong Thần hồn của hắn. Âm Ma Thiên Tôn cơ hồ sụp đổ, nhưng tuyến phòng ngự ý thức của hắn căn bản không ngăn được đối phương.
Ầm!
Thần hồn của Thanh Khung đột nhiên tách ra, quay lại nhục thân, sắc mặt mỉm cười:
- Tốt lắm, xem ra không cần tìm nữa, đã bỏ chạy rồi!
Bách Chiến Thiên Tôn cẩn thận hỏi:
- Đại ca, chuyện gì vậy?
Bách Chiến Thiên Tôn hiện nay đã bám chặt lấy Thanh Khung, việc hôm nay hắn tuy không ra tay nhưng cũng là kẻ dẫn đường. Sau này người ta báo thù nhất định sẽ không thiếu hắn, do vậy rất lo lắng