TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cầu Ma
Chương 663: Khí vận Man tộc!

Là loại thù hận gì khiến một người nguyền rủa người khác như vậy, là mối thù sâu nào khiến một người nguyền rủa khiến cả thế giới cộng minh.

Bây giờ Đế Thiên áo tím đau khổ gai xương trong người đến từ câu nguyền rủa thứ năm của Tô Minh! Bạn đang đọc truyện tại - truyenfull.vn

Khoảnh khắc nguyền rủa bùng nổ, bầu trời tiếng sấm đánh không dứt, tia chớp lấp lóe lại lần nữa cản trở Đế Thiên áo vàng muốn tiến tới.

Đây không phải tia chớp mình thường, nếu không thì đã chẳng ngăn được bước chân của Đế Thiên áo vàng. Đó là toàn thế giới bài xích mà ra, có thể so với thiên kiếp giáng sét, tựa như thánh khí Man tộc.

Đế Thiên áo tím trong ngập trời sấm sét, đôi chân y như búp bê bị Tô Minh xé, bị bàn tay to vô hình xé rách, làm Đế Thiên áo tím giờ đây không còn hai chân.

Đế Thiên như vậy ứng với câu thứ sáu của Tô Minh.

"Ta nguyền rủa...Đế Thiên ngươi huyết mạch đoạn tuyệt, hồn phi phách tán, thân hình mục rữa, thịt xương vỡ nát, đời đời kiếp kiếp chịu du hồn cắn nuốt!"

Theo thân hình Đế Thiên tan vỡ, nguyền rủa thứ bảy của Tô Minh linh ứng!

Thật nhiều khói đen bao trùm thân hình Đế Thiên, làm y vào giây phút này thân thể tan vỡ phạm vi lớn. Nét mặt y vặn vẹo, mái tóc bạc trắng, khuôn mặt trong biến đổi này lộ ra không phải Đế Thiên mà là người xa lạ.

Người lạ này, trên người y hơi thở thuộc về Đế Thiên đang nhanh chóng tan biến.

Chính lúc này, nguyền rủa thứ tám của Tô Minh đến!

Bầu trời sấm sét đánh ầm ầm, vòng xoáy đỏ trên tất cả đại lục vào khoảnh khắc này tan vỡ. Sông sôi sục, núi ầm vang, thảo nguyên sụp xuống, chúng sinh hoảng hốt, mặt đất chấn động, bầu trời gầm rống.

Đây là câu nguyền rủa cuối cùng, làm trời đất Man tộc ngưng tụ cộng minh đạt đến độ cao chưa từng có. Dưới cộng minh này, nguyên thiên địa bài xích tập trung vào ba hướng!

Một là Đế Thiên áo tím trước mặt Tô Minh, một là Đế Thiên áo vàng cách nơi này trăm mét chậm rãi đi tới trước sấm sét và vô số khe hở không gian.

Còn có một là chỗ mấy vạn tiên tộc giáng xuống vùng đất này, hướng Thiên Lam Đạo, chỗ ấy vốn nên là hư vô nhưng trong chớp mắt không khí vặn vẹo hiện ra quan tài đen!

Quan tài bị đặt ở đó, lúc trước luôn che giấu, ngay cả Tô Minh cũng không phát hiện, bây giờ trời đất Man tộc bài xích khiến nó chậm rãi lộ ra.

Bên ngoài quna tài có nhiều phù văn phức tạp, những phù văn chớp lóe trông rất là quái dị.

Một tiếng nổ kinh thiên, Đế Thiên áo tím trước mặt Tô Minh thân hình tan vỡ, cái đầu bị bàn tay to vô hình tựa như lúc trước xé tứ chi, mạnh ngắt lấy đầu y tách khỏi thân thể!

Cái đầu Đế Thiên bị kéo xuống ứng với câu nguyền rủa thứ tám của Tô Minh!

"Lấy sinh mệnh của ta, tu vi của ta, tất cả của ta để nguyền rủa, tất cả phân thân Đế Thiên, toàn bộ diệt vong tại đất Man tộc. Từ nay về sau vùng trời này là cấm khu của Đế Thiên!!!"

Thân hình Đế Thiên áo tím tan vỡ thành tro bụi, cái đầu ở giữa không trung biến thành màu đen đang nhanh chóng mục rữa. Trong thối rữa, đầu Đế Thiên áo tím tồn tại hơi thở Đế Thiên bị lực bài xích thiên địa tiêu diệt!

Theo hơi thở Đế Thiên tán đi, cái đầu trong mục rữa tan biến, đôi mắt lần đầu tiên lộ ra tỉnh táo. Bộ dạng của y không là Đế Thiên nữa, dường như...y vốn không phải là Đế Thiên!

Cái gọi là phân thân là bị Đế Thiên khống chế xóa đi lý trí biến thành con rối, cưỡng bức chiếm cứ tế luyện mới thành phân thân Đế Thiên, giáng xuống đất Man tộc. Bây giờ ý chí Đế Thiên bị cưỡng ép xóa bỏ, trước cái chết một giây, người này nhớ tới thân phận của mình, mình là ai, ký ức xưa cũ.

Đầu y mục rữa nhiều, trông rất khủng bố nhưng đôi mắt bình tĩnh cúi đầu nhìn Tô Minh thì ngây ra, hóa thành hoảng hốt và ngơ ngác sau đó là nụ cười, khiến hắn tinh thần rung động.

"Ngươi trưởng thành." Khuôn mặt xa lạ, người lạ thốt ra câu nói duy nhất, không phải Đế Thiên nói mà là của người này. Một người lạ Tô Minh cảm thấy chưa từng gặp, trước khi chết thốt ra.

Câu nói lộ ra tang thương, một chút vui mừng, biến mất theo cái đầu ở giữa không trung tan biến.

Phân thân Đế Thiên thứ hai, chết!

Giây phút y chết đi, từ trong cái đầu tan biến bay ra một hòn đá tím đen. Hòn đá toát ra từng đợt hơi thở âm tử cực kỳ đậm đặc, hơi thở đó khiến tinh thần Tô Minh rung động. Chính vì dao động đó khiến Tô Minh mở ra đôi mắt mệt mỏi ảm đạm.

Sự thật là khi điểm một chỉ này thì hắn chậm rãi nhắm mắt, thân hình mệt mỏi dùng sinh mệnh, tu vi, tất cả mọi thứ hiến tế, đổi lấy cộng minh toàn đất Man tộc nguyền rủa rốt cuộc cho hắn giết chết Đế Thiên áo tím.

Nhưng giết phân thân này Tô Minh trả cái giá quá lớn.

Bây giờ toàn thân hắn không có chút sức lực, giây phút mở mắt ra nhìn khối đá đen thì khóe môi tràn máu, rớt xuống đất.

Hắn rơi xuống, thế giới trước mắt từ rõ ràng dần mơ hồ, không thấy gì cả nhưng hắn cảm ứng được bên trên, hòn đá tím đen tỏa ra dao động rất quen thuộc, đó là hơi thở của hắn.

Tô Minh rơi xuống lọt vào mắt mấy vạn tiên tộc, ánh mắt họ có phức tạp, cảm thán, sợ hãi, thở phào.

Đến bây giờ họ còn chưa biết thân phận và tên Tô Minh, chỉ biết hắn là Man tộc, biết...hắn dùng thuật pháp quái dị không thể tả ở trước mặt mọi người tiên tông và tà tông giết...phân thân Đế Thiên!

Họ chỉ biết thiếu niên không biết tên này vì giết Đế Thiên dùng hết cách độc ác, không tiếc trả giá đắt, không tiếc mấy vạn người chết, tất cả chỉ bởi vì giết Đế Thiên!

Bây giờ hắn làm được rồi, dù chỉ giết một trong phân thân Đế Thiên nhưng hắn đã làm được!

Họ nhìn Tô Minh từ giữa không trung rơi xuống, giãy dụa nâng lên tay phải hướng bầu trời như muốn bắt cái gì.

Tô Minh đúng là muốn bắt cái gì, ý thức hắn đã tan rã nhưng bản năng giơ tay muốn bắt lấy tảng đá khiến hắn cảm nhận vô cùng quen thuộc.

Tảng đá tím đen ở giữa không trung rung lên, hóa thành cầu vồng đen lao hướng Tô Minh. Khoảnh khắc Tô Minh rơi xuống đất, nó dung vào trán hắn, biến mất trong cơ thể.

Tinh thần Tô Minh run lên, không biết qua bao lâu mới cảm giác đụng vào mặt đất, nhưng không có nhiều lực phản chấn truyền đến.

Hắn không biết bởi vì hắn không thấy thân hình, đôi mắt đã mơ hồ, nhưng mấy vạn tiên tộc xung quanh thấy rõ ràng quá trình Tô Minh rơi xuống đất xuất hiện cái gì, rốt cuộc xảy ra chuyện gì.

Từng tiếng xôn xao quanh quẩn, trong thanh âm toát ra rung động, tiếc là những thanh âm này Tô Minh không nghe rõ.

Trên bầu trời Cấp Ảm ngơ ngác nhìn Tô Minh, vẻ mặt biến đổi, đôi khi lộ sát khí, có khi là do dự. Có thể khiến y, một trong ba tà tông Tam Hoàng luôn quyết đoán tàn nhẫn lộ vẻ lựa chọn, là vì y thấy nguyền rủa của Tô Minh, thấy đất Man tộc cộng minh, thấy hình ảnh lúc hắn rơi xuống đất quái dị làm người rung động.

"Khí vận Man tộc dung vào thân..." Cấp Ảm thì thào.

Mới nãy Tô Minh rơi xuống, thân thể nhanh chóng rơi xuống bỗng xuất hiện tầng mây dày đỡ người hắn. Có từng con chim không biết từ đâu bay ra liều mình vỡ nát cũng phải nâng người Tô Minh. Và không đâu là không ở cơn gió nhẹ nhàng xuất hiện khiến Tô Minh giảm tốc độ rơi xuống. Dường như tất cả trong thế giới này đều yêu thương Tô Minh, không nhẫn tâm để hắn chịu một chút xíu thương tổn. Từng khe hở không gian bên dưới chỗ Tô Minh rơi đang nhanh chóng biến mất, lấp lóe xung quanh hắn, như là bảo vệ. Từng sấm sét giáng xuống là tiếng cảnh cáo, nói cho người xung quanh không được tới gần nửa bước. Thậm chí trên trời vô tận oan hồn vòng quanh bốn phía, sốt ruột gào thét như muốn đánh thức Tô Minh. Và trên mặt đất vốn trống trải có nhiều cỏ xanh điên cuồng mọc ra. Chỉ một khu vực nhỏ này là mọc cỏ, tốc độ cỏ mọc khiến người thấy khủng bố. Mới khiến Tô Minh rơi xuống không ngừng chậm lại, cuối cùng rơi vào mặt cỏ, không bị tổn thương chút nào.

Được thế giới che chở, dung khí vận Man tộc vào thân.

Ngay lúc Cấp Ảm vẻ mặt phức tạp, Tô Minh rơi xuống đất đôi mắt mơ hồ như hôn mê thì chỗ Đế Thiên áo vàng có tiếng gầm lên thê lương và giận dữ. Thân hình y bị nhiều khói đen bao phủ, trông bộ dạng cũng trúng nguyền rủa!

Hiển nhiên đây là đến từ nguyền rủa thiên địa đang ứng nghiệm, hủy diệt Đế Thiên áo tím rồi ngưng tụ lên người Đế Thiên áo vàng, muốn tiêu diệt cả phân thân này!

Y nhìn chằm chằm mặt đất, nhìn Tô Minh nằm trên cỏ, vẻ mặt vặn vẹo, bất chấp trên người truyền đến lực nguyền rủa cất bước hướng hắn.

Tu vi của y vượt qua phân thân áo tím, cộng thêm không bị Tô Minh trực tiếp nguyền rủa nên giờ có thể nhúc nhích!

Tốc độ của y rất nhanh lao hướng Tô Minh, giờ phút này Cấp Ảm không ngăn cản, tất cả người tiên tộc đều quan sát, trong lòng họ gần như nhận định kết quả cuối cùng.

Chính lúc này, bỗng nhiên Tô Minh mạnh mở mắt ra, biến dị...xảy ra!

Đọc truyện chữ Full