Một nụ hôn kia, cái nhìn này.
Thời gian dường như sát nhập vào hư vô, trở thành giấy Tuyên Thành ố vàng. Tuế nguyệt như tàn lụi, hóa thành màu mực ảm đạm. Giờ phút này, nụ cười ấy vẫn giống như nụ cười bên trong trí nhớ của Tô Minh.
Man tộc uốn khúc, đã từng vui cười, vậy mà cuối cùng lại chia ly. Mảnh vỡ trí nhớ kia bong ra từng mảng đầy thống khổ. Trái tim tốt đẹp đã bị xé rách. Mỗi khi đêm về là sự cô độc vô tận, từ từ nhắm hai mắt, muốn ngủ say không bao giờ tỉnh lại.
Đây là Vũ Huyên.
Trong hơi tàn của năm tháng, cô vẫn luôn tưởng niệm về thời trong sáng ngày xưa. Đang ngủ say chợt giật mình tỉnh giấc, cảm thấy đêm dài dằng dặc, khẽ thì thào nhân tình có thể thay đổi hay không?
Một nụ hôn kia, cái nhìn này.
Sẽ không thể kể lại được nỗi lòng, lúc quay đầu dường như đã quên đi quá khứ. Một người cô độc nhìn hoàng hôn, trong lòng thầm than về cuộc đời này.
Đây cũng chính là Vũ Huyên. Bạn đang đọc chuyện tại
Tô Minh tóc đỏ đứng ở giữa không trung, bị tất cả mọi người nhìn chăm chú, nhưng ánh mắt của hắn lại nhìn về một người kia. Thời gian nơi đây như dừng lại, xung quanh đây như không hề có sinh mạng nào, chỉ có cô.
Hơn nghìn năm chia lìa tại Thần Nguyên Tinh Hải, có Hứa Tuệ làm bạn, lời nói lạnh lùng mà dịu dàng của Bạch Linh. Tất cả những điều này đã khiến cho Tô Minh quên đi rất nhiều. Nhưng ở sâu trong đáy lòng của hắn, luôn có một đóa hoa nhỏ màu trắng trong mưa. Loài hoa đó có tên là Huyên.
Một nụ hôn năm đó, trong tích tắc bốn mắt nhìn nhau, từ trong đôi mắt cô gái nhỏ toát ra vẻ cố chấp và dịu dàng. Đến từ trong mắt Tô Minh lại là bi thương cùng điên cuồng, là khói lửa mà thời gian cũng không cách nào thổi tan.
Còn nhớ rõ một nụ hôn ly biệt năm đó. Ly biệt này đại biểu không phải là đi xa mà là sống chết, là từ đó về sau, nhân gian không còn có cô gái linh động hay mỉm cười này nữa.
Sau khi hôn xong, cô đạp trên gió mát, dần dần nhắm nghiền hai mắt lại, thân thể mềm mại dung nhập hư vô. Bởi vì cô biết rõ, nếu như lần này rời đi, có lẽ là sẽ phải hẹn đến kiếp sau.
- Ngươi chính là Đạo Không sao?
Giọng nói già nua mang theo sát cơ, giống như luồng gió lạnh từ trên đại lục Bạch Hổ truyền ra mãnh liệt. Tiếng nói này vang vọng khắp hư vô. Nó giống như một thanh đao sắc bén đến cực điểm, muốn chém hết tất cả ân oán.
Cho dù đao này sắc bén nhưng cũng không cách nào chặt đứt được ánh mắt của Tô Minh vào giờ phút này. Tam hoàng tử bị Minh Hoàng Chân Giới bị xem nhẹ trong mắt Tô Minh, giờ phút này quay đầu lại, liền nhận ra sự dị thường của Vũ Huyên. Nụ cười kiều diễm kia khiến cho hắn khẽ giật mình, sau đó thần sắc lập tức âm trầm. Đã từ rất lâu rồi, trên gương mặt Vũ Huyên không xuất hiện vẻ tươi cười.
Đáng tiếc rằng nụ cười này không phải dành cho hắn. Tam hoàng tử Minh Hoàng Chân Giới chậm rãi quay đầu lại, sau khi hắn thấy được ánh mắt giữa Tô Minh và Vũ Huyên, lập tức bên trong cặp mắt của hắn lộ ra một luồng tức giận.
Hắn hừ lạnh một tiếng, tay phải lập tức túm vào cổ Vũ Huyên, mạnh mẽ túm cô tới bên cạnh mình, phất qua mi tâm của cô một cái.
Hắn đưa cằm lên, trong mắt mang theo vẻ khinh miệt cùng khiêu khích, ngẩng đầu nhìn về phía Tô Minh.
Tô Minh tóc đỏ, hắn có thể không để ý tới tiếng nói của Minh lão tại đại lục Bạch Hổ, có thể không để ý tới suy nghĩ của tất cả những người xung quanh này. Nhưng khi hắn nhìn thấy Tam hoàng tử Minh Hoàng Chân Giới túm cổ Vũ Huyên, nhìn nét thống khổ trên mặt Vũ Huyên thì hắn thật sự điên cuồng.
Tô Minh tóc đỏ vốn coi trời bằng vung, liều lĩnh bất chấp hậu quả. Hơn nữa lúc ở bên trong chỗ Tô Hiên Y bế quan, trong lòng hắn đã có một luồng ý niệm mãnh liệt muốn phát tiết. Luồng ý niệm này có thể bộc phát bất cứ lúc nào, chỉ cần một ngọn lửa là có thể khiến cho Tô Minh tóc đỏ điên cuồng, phá vỡ tất cả mọi thứ.
Nếu như Tam hoàng tử Minh Hoàng Chân Giới kia không có hành động này thì nụ cười cùng ánh mắt của Vũ Huyên sẽ làm cho tâm Tô Minh từ từ bình tĩnh, cho đến khi khôi phục như thường. Khi đó, có lẽ sẽ không có quá nhiều giết chóc.
Nhưng gã Tam hoàng tử vô tri này lại làm ra một hành động ngu xuẩn, khiến cho Tô Minh lập tức hóa thành ngọn lửa điên cuồng.
Hắn đã trở thành ngọn lửa, bùng lên. Từ Thần Nguyên Tinh Hải trở về, Tô Minh giấu trong cơ thể một luồng điên cuồng, điên cuồng như một lời không hợp liền hủy diệt thế lực trấn thủ Âm Thánh Chân Giới.
Ầm một tiếng, bên ngoài thân thể Tô Minh liền bạo phát ra biển lửa ngập trời. Lúc biển lửa này nổ vang, quét về bốn phía. Hai người Đạo Lâm cùng Đạo Hóa, ngay lập tức bị cuốn ra. Hai người này cùng phun ra máu tươi, thịnh thế liên hoa trên thân thể lập tức mở ra, lúc này mới không sợ bị biển lửa này trùng kích mà chết.
Trong nháy mắt biển lửa này bộc phát, tất cả mọi người bên trên đại lục Thanh Long tại Đạo Thần Chân Giới đều đồng loạt đứng lên, hoảng sợ nhìn trời xanh. Cùng lúc đó, thần sắc của tất cả Tông lão Đạo Thần Tông cũng lập tức biến hóa, nhất là ba lão Nhật Nguyệt Tinh. Thời khắc này, sắc mặt bọn họ đại biến, đồng loạt nhíu mày nhìn về phía Tô Minh.
Trong lòng bọn hắn hiểu rõ ý tứ của Âm Thánh Chân Giới, cũng đã nghĩ kỹ xem nên xử lý như thế nào. Nhưng Tô Minh đã trở thành Điện hạ, như vậy là tuyệt đối không cho phép bị Âm Thánh Chân Giới xử trí. Âm Thánh Chân Giới cũng hiểu rất rõ chuyện này, cùng lắm thì là thoáng trách phạt, bồi thường một chút mà thôi.
Chỉ cần nể mặt Âm Thánh Chân Giới một chút, Tô Minh chịu uất ức một chút, việc này liền có thể từ chuyện lớn hóa thành nhỏ. Về phần việc nhỏ nên xử trí như thế nào thì lại có cách khác.
Giờ phút này, Tô Minh bộc phát ra biển lửa, thoáng cái đã đánh vỡ bố trí của bọn họ. Tam lão nhíu mày, đang muốn quát tháo thì đột nhiên Tô Minh ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng cười điên cuồng. Xung quanh hắn biển lửa ngập trời. Lửa này không phải là lửa của Hỏa Khôi lão tổ mà là oán hỏa bị điên cuồng đè nén trong cơ thể Tô Minh. Trình độ của loại lửa này giống như của Oán Ngụy.
Hầu như ngay khi biển lửa bốc lên ngập trời,đột nhiên Tô Minh bước mạnh về phía trước một bước, hóa thành một đạo cầu vồng bay thẳng đến Tam hoàng tử Minh Hoàng Chân giới ở trên đại lục Chu Tước.
Giờ phút này, sắc mặt của Tam Hoàng tử Minh Hoàng Chân Giới đại biến. Hắn âm trầm hất tay áo lên, lập tức ngàn con Minh Long trôi lơ lửng trên đại lục Chu Tước đồng loạt gào rú, gào thét phóng về phía Tô Minh.
Cảnh này khiến cho tất cả mọi người sững sờ, nhất là những Tông lão kia. Bọn hắn vốn tưởng rằng Tô Minh nhằm vào Âm Thánh Chân Giới, thậm chí ngay cả Âm Thánh Chân Giới cũng cho rằng như vậy. Vào một khắc khi biển lửa trên người Tô Minh bộc phát, bọn họ đã hoàn toàn chuẩn bị xong. Nhưng Tô Minh lại không hề nhìn Âm Thánh Chân Giới chỗ đại lục Bạch Hổ mà bay thẳng đến Minh Hoàng Chân Giới ở đại lục Chu Tước.
Lời nói dài như vậy nhưng trên thực tế, mọi chuyện chỉ xảy ra trong nháy mắt. Bên trong biển lửa ngập trời này, Tô Minh đã vọt tới đám Minh Long kia, đụng chạm tới cùng một chỗ.
Minh Long kia chính là nơi Tam hoàng tử đang ngồi. Đây ra con rồng khổng lồ nhất. Từ trên thân thể con rồng này tràn ra uy áp, tu vi có thể so với Chưởng cảnh.
Cho dù Minh Long này có tu vi cao thâm tới cỡ nào thì cũng đều bị Minh Hoàng Chân Giới khống chế linh hồn.
Cũng chỉ có tu vi như vậy mới có thể trở thành chỗ ngồi của Tam hoàng tử Minh Hoàng Chân Giới. Thân rồng này tràn ra khí tức cổ xưa, giờ phút này vừa phóng về phía Tô Minh, vừa gào lên những tiếng rung trời chuyển đất.
Ầm.
Tô Minh tóc đỏ không dừng lại chút nào. Trong nháy mắt và chạm với Minh Long, tay phải hắn nâng lên, ầm một tiếng đánh vào thân con rồng này.
Nắm đấm của Tô Minh rơi vào Minh Long trong nháy mắt, lập tức toàn thân con rồng này chấn động mạnh. Dưới một quyền này của Tô Minh, huyết nhục toàn thân nó run rẩy, rào rào một tiếng liền có mấy vạn vết thương đồng thời vỡ ra. Ngay sau đó, một lượng lớn huyết nhục từ những vết thương kia không ngừng phun ra. Trong phút chốc, xương cốt chia lìa ra, toàn thân con rồng phun máu. Tất cả huyết nhục đều bị phá hủy, chỉ còn dư lại một bộ khung xương trống trơn, sinh cơ cùng linh hồn kia đều bị lực lượng phản chấn từ một quyền của Tô Minh làm cho diệt vong.
Rầm một tiếng, khung xương này rơi vào mảnh đất ngay phía trước Tam hoàng tử Minh Hoàng Chân Giới, khiến cho thân thể Tam hoàng tử này run lên. Một tay hắn kéo Vũ Huyên đến trước người, cũng đứng lên, trên mặt mang theo vẻ khó tin, hơi thở dồn dập.
- Minh Long trận, kích phát thọ nguyên sinh cơ các ngươi, giết chết người này cho bổn hoàng tử.
Tu vi của ngàn con Minh Long trên bầu trời kia đều là Vị Giới hậu kỳ. Chúng được Tam hoàng tử chọn lựa rất kỹ, cho nên tu vi như nhau. Giờ phút này, ngàn con Minh Long đồng loạt ngửa mặt lên trời gào rú, cùng lao thẳng về phía Tô Minh. Chúng kết nối lại với nhau, mỗi một con Minh Long đều cắn vào đuôi một con Minh Long khác. Chúng lập tức tạo thành một hình tròn, điên cuồng lao thẳng đến đại lục Chu Tước, vờn quanh Tô Minh.
Tất cả mọi chuyện xảy ra quá đột ngột, cho nên đến lúc này, mọi người bốn phía mới kịp phản ứng, nhất là đệ tử Đạo Thần Tông ở bên trên đại lục Thanh Long. Nguyên một đám người bọn hắn lập tức bay lên, đều tự mình bộc phát ra toàn bộ tu vi.
Nơi này là Đạo Thần Chân Giới, người bị ngàn con Minh Long vờn quanh chính là Điện hạ Đạo Không mà bọn hắn vừa mới sắc phong đấy.
Thời điểm khiêu chiến, bọn hắn có thể chém giết lẫn nhau, nhưng khi có kẻ thù bên ngoài thì đồng tông bọn họ liền đồng thời cất bước. Đây là đạo lý bên trong Đạo Thần Tông, đã được hình thành từ vô số năm tháng qua. Đạo lý này được đệ tử Đạo Thần Tông khắc cốt ghi tâm, là pháp lệnh đứng đầu ở trong lòng.
Ở bên trên đại lục Huyền Vũ, thần sắc những người đến từ Đệ Tứ Chân Giới vẫn bình tĩnh. Hai mắt lão giả áo lam lóe lên nhưng không nói gì. Tử Long chân nhân ở bên cạnh nhíu mày. Đối với Tô Minh mà nói, cho dù hai người bọn họ từng có tranh đấu, nhưng cuối cùng vẫn có một loại tình hữu nghị kỳ dị.
Không nói về tình hữu nghị này, trong lòng Tử Long chân nhân vẫn tồn tại một cảm giác áy náy và kính sợ. Hắn áy náy bởi vì tại Đệ Ngũ Hải, chính mình đã rời đi. Kính sợ vì Tô Minh lần lượt làm ra những chuyện động trời.
- Hay cho Đạo Thần Tông. Không biết đây là các ngươi tổ chức sắc phong đại điển hay là muốn bày sát cục khiến những người Tam Đại Chân Giới chúng ta tới xem lễ lưu lại đây? Người các ngươi sắc phong chính là Điện hạ hay là một người điên? Người này có thể hủy diệt thế lực trấn thủ Âm Thánh Chân Giới ta, có thể vừa liếc nhìn không vừa ý liền nổi giận đuổi giết Minh Long. Xem bộ dáng kia như đang muốn giết chết đạo hữu của Minh Hoàng Chân Giới. Đây chính là người các ngươi sắc phong Điện hạ sao?
Bên trên đại lục Bạch Hổ, Minh Lão của Âm Thánh Chân Giới mỉa mai nói.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cầu Ma
Chương 1103: Tay phải của ta! (1)
Chương 1103: Tay phải của ta! (1)