Khi Tô Minh ở trong Đạo Thần chân giới dùng thần mộc quét ngang, khiến gần trăm cường giả kỷ trước hình thần đều diệt thì giới khác trong Tam Hoang dấy lên chấn động mãnh liệt. Chấn động không quanh quẩn trong giới mà tràn ngập trong đầu các tu sĩ.
Rất nhiều cường giả kỷ trước chú ý gần trăm tu sĩ bước vào Đạo Thần chân giới, dù sao Đạo Thần chân giới từngp hát ra cảnh cáo, làm bọn họ mặt ngoài như không thèm để ý nhưng thật ra năm mươi năm qua không ai bước vào trêu chọc chút nào, trừ ông lão mấy năm trước, rồi có trăm cường giả hiện giờ. Nhưng bọn họ đã chết, thần mộc lộ ra hơi thở, tất cả khiến tu sĩ cường giả kỷ trước chú ý tình hình chấn động tinh thần, cùng biến sắc mặt. Trong ôs họ có nhiều người đến từ giới cánh thứ bốn, có người thậm chí ngủ say trong thần mộc, có một số chính mắt thấy thần mộc bị lấy đi.
Giờ phút này, tất cả ký ức nối với nhau biến thành hình ảnh hoàn chỉnh, trong đầu nhiều người hiện ra hình ảnh lúc ở trong giới cánh thứ bốn lấy thần mộc, lay động lòng người, như không thể chiến thắng.
- Là hắn!
- Người này... thế nhưng là sự tồn tại khủng bố năm xưa thu lấy thần mộc!
- Chết tiệt, không ngờ trong Đạo Thần chân giới có lão quái này! Người đó đi đâu không được, cố tình ở trong Đạo Thần chân giới. Chết tiệt, chết tiệt, người này tâm ngoan thủ lạt, không thể đắc tội chút nào!
Chớp mắt trong Tam Hoang đại giới, những tu sĩ bị hình ảnh Tô Minh tiêu diệt gần trăm cường giả kỷ trước rung động có nhiều người lòng run rẩy, lộ vẻ hoảng sợ, căng thẳng.
Nhưng vẫn có nhiều tu sĩ cường giả kỷ trước không chính mắt thấy thần mộc bị lấy đi, hoặc là không phải đến từ giới cánh thứ bốn nên không hiểu nhiều sự khủng bố của Tô Minh, dù bây giờ do dự, ai nấy mặt âm trầm.
….. …. …. …. …..
Tô Minh lạnh nhạt nói:
- Năm mươi năm, giới này nên yên tĩnh chút thì tốt hơn.
Tô Minh đi tới trước, Hạc trọc lông theo sau, giễu võ giương oai. Tô Minh lạnh nhạt nói nhưng bên trong chất chứa lạnh lẽo làm Hạc trọc lông hưng phấn.
Đi ra Đạo Thần chân giới, bước vào Âm Thánh chân giới. Giây phút Tô Minh bước vào Âm Thánh chân giới lập tức cả chân giới ầm vang, sóng gợn khuếch tán, lực lượng khiến thế giới đứng lại tràn ngập tám hướng.
Những cường giả kỷ trước giới này cùng cảm nhận được, biến sắc mặt, dù là các cường giả sắc mặt âm trầm cũng run rẩy khi Tô Minh không chút giữ lại toát ra tu vi.
Bọn họ cảm nhận được không chỉ là hơi thở của Tô Minh mà còn có thần mộc khiến nhiều người trong đám quen thuộc. Quan trọng nhất là bọn họ cảm nhận hơi thở dường như mạnh nhất, cực kỳ bá đạo trong toàn Tam Hoang, nguyên thế giới Tang Tương.
Khí thế kia xuất hiện có thể ngăn cản Tam Hoang vận chuyển, hơi thở khuếch tán làm khung trời biến đổi. Màu đen như nhuộm hết tất cả tràn ngập trong hư vô, làm những người cảm nhận như chìm trong bóng tối, không thấy chút ánh sáng. Loại hắc ám này không phải đen của trời đêm, đó là ám dù là bóng đêm cũng phải tối tăm.
Dường như nơi Tô Minh ở, trời và đất, trăng và sao, hư và không, hoặc phải cút đi, hoặc là bị ám hoàn toàn nhuộm đẫm.
Tất cả cường giả kỷ trước trong Tam Hoang đại giới tinh thần run rẩy. Tô Minh bước ra một bước vào Âm Thánh chân giới, người hắn biến thành một trăm. Một trăm thân thể, khí thế giống hệt nhau chớp mắt xuất hiện ở một trăm nơi khác nhau tại Âm Thánh chân giới. Có ở tinh cầu, có ở hư không, có ở trời sao, có ở trong động phủ từng pháp khí hình thành. Trăm thân hình cùng xuất hiện, giơ tay lên, thần mộc biến thành ngàn mét quét qua. Mặc kệ tu sĩ cường giả kỷ trước ở trăm nơi gầm rống, thê lương, chống cự như thế nào, dù có van xin, dù điên cuồng trong tuyệt vọng, không tiếc phát ra thần thông muốn lưỡng bại câu thương, mặc kệ như thế nào thì vẻ mặt Tô Minh vẫn lạnh lùng như cũ. Thần mộc quét qua, tiếng nổ ầm ầm vang từ trăm chỗ khác nhau, hình thành tiếng nổ điếc tai khắp Âm Thánh chân giới, như không giới hạn.
Trong tiếng nổ, trăm thân thể của Tô Minh tan biến, lại ngưng tụ biến thành một Tô Minh. Giờ phút này, Tô Minh mới đạp xuống bước đầu tiên.
Tô Minh lạnh nhạt hờ hững, vẻ mặt như thường. Hạc trọc lông thì trợn tròn mắt, ngây ngốc nhìn mọi thứ, đấm ngực, cúi đầu.
- Phá sản, hết sức phá sản, bọn họ có biết bao tinh thạch! Hết rồi, không có gì nữa, tinh thạch của ta...
Tô Minh mỉm cười giơ tay phải, lật tay lên, gần trăm túi trữ vật bay ta. Tinh thần Hạc trọc lông nâng cao, đi lên ôm lấy hết, vẻ mặt cực kỳ kích động.
Tô Minh lắc đầu nhấc chân lên, bước ra bước thứ hai. Bước thứ hai đạp xuống. Tô Minh rời khỏi Âm Thánh chân giới, xuất hiện trong Minh Hoàng chân giới, vùng đất vốn thuộc về ý chí của hắn. Khi Tô Minh bước vào, nguyên Minh Hoàng chân giới run lên như có tai kiếp tiến đến. Tô Minh hừ lạnh, trong trời sao Minh Hoàng chân giới xuất hiện luồng gió. Cơn gió rít gào quét tám hướng, chớp mắt biến cực kỳ lớn, ở trong gió xuất hiện khuôn mặt Tô Minh. Khuôn mặt cực kỳ kkhổng lồ, đi qua đâu là tinh cầu bất diệt, tu sĩ bình thường không e ngại, nhưng các cường giả kỷ trước lộ vẻ mặt khó tin và hoảng sợ.
- Đây là... tai kiếp? Không thể nào, vẫn còn năm mươi năm nữa, tai kiếp không thể nào buông xuống trước!
- Nhưng gió đó, khuôn mặt đó rõ ràng y như hình ảnh tai kiếp giáng xuống!
Trong nỗi hoảng sợ của các cường giả kỷ trước trong Minh Hoàng chân giới, gió hình thành khuôn mặt Tô Minh quét khắp Minh Hoàng chân giới, nó đi qua đâu không phải tất cả cường giả kỷ trước đều diệt vong mà có một trăm người hình thần đều diệt. Những người không chết không phải vì bọn họ có đủ Thực lực, chỉ bởi Tô Minh muốn giết một trăm người thôi. Dù là vậy, đối với cường giả kỷ trước sống sót, trải qua sống chết thế này làm lòng họ đầy sợ hãi, cực ky kính sợ Tô Minh.
Gió thổi qua, khuôn mặt Tô Minh tan biến, chân hắn bước vào Minh Hoàng chân giới vừa đạp xuống, phất tay, trăm túi trữ vật bay ra. Hạc trọc lông ở một bên hưng phấn hú, lấy từng đống túi trữ vật. Bộ dạng hưngp hấn, biểu tình kích động có vẻ như Hạc trọc lông sắp ngất xỉu.
- Còn về Đệ Tứ chân giới...
Tô Minh ở trong thương mang Minh Hoàng chân giới nhìn Đệ Tứ chân giới trước mặt, giơ tay phải hư không chộp. Lập tức thần mộc biến ảo thành mấy vạn mét, theo ngón tay Tô Minh chỉ lao hướng Đệ Tứ chân giới. Thần mộc xuyên thấu hư vô, chướp mắt xuất hiện trong Đệ Tứ chân giới, quét qua, như có người khổng lồ vung thần mộc đánh xuống Đệ Tứ chân giới.
Đánh hư vô khiến tất cả vỡ vụn, dấy lên trùng kích ầm ầm lăn cuồn cuộn, không ngừng khuếch tán, giống như Đệ Tứ chân giới nổi lên tai kiếp. Trùng kích cắt trăm cường giả kỷ trước xong mới tan biến, nhưng dấu vết hư vô vỡ vẫn luôn tồn tại, như để chứng kiến. Giườp hút này các cường giả kỷ trước còn sống trong Tam Hoang đại giới run rẩy cảm nhận nguy hiểm chết chóc lâu rồi không nếm.
Giờ phút này, bọn họ không còn cảm giác say mê mà bị thức tỉnh nỗi sợ hãi cái chết.
Đây là cảnh cáo của Tô Minh, một sự cảnh cáo chẳng là gì với hắn nhưng như sét đánh giữa trời với cường giả kỷ trước. Cảnh cáo xong Tô Minh rời khỏi Minh Hoàng chân giới, quay về Đạo Thần chân giới. Tô Minh trầm ngâm, phất tay phải, thần mộc lập tức xuất hiện ở Đạo Thần, không ngừng biến to ra, kích cỡ bằng lúc ở giới cánh thứ bốn, thần mộc dựng thẳng trong Đạo Thần chân giới. Thần mộc phát ra uy nghiêm vô cùng, có sát khí ngập trời, như có linh hồn bốn trăm tu sĩ cường giả kỷ trước thê lương bị phong ấn bên trong không ngừng hú hét, hình thành uy hiếp chấn động mọi sinh mệnh.
- Làm vậy thì chắc có thể bình tĩnh trong năm mươi năm.
Tô Minh liếc thần mộc, lắc người, không quay về tông môn Cửu Phong mà đi tới đỉnh thần mộc đứng thẳng, khoanh chân ngồi bên trên, nhắm mắt lại.
Hạc trọc lông ở bên cạnh hưng phấn mở từng túi trữ vật, không ngừng đổ tinh thạch, báu vật ra, rất là vội vàng.
Như Tô Minh đã nói, thần mộc đứng thẳng, có bốn trăm hồn cường giả kỷ trước thê lương vòng quanh, rít gào, tạo thành uy hiếp cực kỳ khắc sâu với toàn bộ cường giả kỷ trước trong Tam Hoang. Bọn họ im lặng, sau đó không dám tới gần Đạo Thần chân giới nửa bước, hành động giết chóc, máu me giảm bớt nhiều. Tu sĩ ở chân giới khác ồ ạt ùa về Đạo Thần chân giới, giống như chỗ này thật sự thành nơi chốn bình yên.
Cái tên Tô Minh không bao nhiêu người biết, nhưng các tu sĩ di chuyển đến Đạo Thần chân giới dần thống nhất xưng hô hắn.
Mộc tôn!
Vì thần mộc to lớn quanh năm có bóng dáng Tô Minh ngồi tĩnh tọa nên đây là tôn xưng tu sĩ chỗ này gọi hắn.
Theo thời gian trôi qua, khi tu sĩ ụ tập ngày càng nhiều trong Đạo Thần chân giới, đã qua đi bốn mươi năm.
Cách thời gian tai kiếp đến còn chưa tới năm năm.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cầu Ma
Chương 1368: Năm mươi năm yên tĩnh
Chương 1368: Năm mươi năm yên tĩnh