- Chết tiệt, như thế nào lại không có lông chứ, ngươi ngươi ngươi, ngươi vì sao không lại không mọc lông chứ!!
- Ái phi, giết chết nó, tên đáng chết này không ngờ lại không mọc lấy một cọng lông nào, đây là tội ác tày trời, không thể tha thứ. A a a, ngươi dám không mọc lông!
Trong tiếng rền vang, lệ quỷ kia bị Thiên Phương thú mạnh mẽ va chạm, lập tức phát ra tiếng gầm nhẹ, thân thể nhanh chóng rút lui. Thân hình Thiên Phương thú gào thét mà đi, lại va chạm tới, chim anh vũ ở bên cạnh không ngừng kêu gào.
Trên mặt đất, Mạnh Hạo cười nhẹ, hắn đã sớm đợi Hằng Vũ bộ này đến, làm sao có thể không có chuẩn bị. Giờ phút này tay phải nâng lên bấm niệm thần chú, bên ngoài thân thể gương mặt huyết sắc lập tức biến ảo ra, khuếch tán ra phía ngoài, trực tiếp nổ bung.
Xung kích nổi lên, lập tức cuốn về phía mấy tu sĩ Nguyên Anh, khiến bọn họ đều phun ra máu tươi, một đám hoảng sợ lui lại. Đằng điều khuếch tán mở ra, tộc nhân Ô Thần ngũ bộ ở bên trong, còn có mấy trăm tu sĩ nô dịch, lập tức mang theo tiếng hô giết, gào thét mà ra.
Trận chiến đến lúc này, Mạnh Hạo biết, Hằng Vũ bộ, đã hoàn toàn đại bại.
Một trận chiến này giằng co suốt mấy canh giờ, tộc trưởng Hằng Vũ bộ ngã xuống, đại tế tư hình thần câu diệt, năm tu sĩ Nguyên Anh khác thì ba chết hai bỏ trốn.
Dù là chạy trốn, nhưng rất nhanh đã bị Mạnh Hạo đuổi theo, toàn bộ diệt sát.
Hắn không thể không giết, trừ phi là lựa chọn quy thuận, thay đổi đồ đằng, thờ phụng Mạnh Hạo, trở thành tộc nhân nô dịch của Ô Thần ngũ bộ, chỉ có như vậy, mới có thể có được sinh cơ. Bằng không, nếu như mềm lòng không đuổi giết những người chạy trốn này, Mạnh Hạo có thể tưởng tượng được, việc bản thân có được yêu linh, sẽ lấy tốc độ nhanh hơn truyền bá ra ngoài.
Phải biết rằng lúc này vốn đã là thời điểm gian nan, nếu có người lại chủ động truyền bá, trận di chuyển này sẽ còn khó khăn lớn hơn nữa.
Về phần tộc nhân Hằng Vũ bộ, từ bảy tám ngàn người lúc ban đầu, cho đến khi còn lại không đến hai ngàn, cuối cùng lựa chọn quy thuận, trở thành nô dịch của Ô Thần ngũ bộ.
Sáu vạn dị yêu, sau chiến đấu còn chừng năm vạn, những dị yêu này nhiều đến phô thiên cái địa, chi chít chì chịt, Mạnh Hạo ở trong yêu đàn, tóc không gió mà bay, mặt nạ huyết sắc tràn ngập khí tức huyết tinh, cả người thoạt nhìn, cực kỳ quỷ dị.
Mấy ngày sau, Ô Thần ngũ bộ đã lớn mạnh đến hơn bốn nghìn người, đi thẳng vào bên trong thành trì của Hằng Vũ bộ. Sau khi ở đây tiến hành tu chỉnh, thì mang theo tất cả những gì có thể lấy được, rồi lại tiếp tục tiến bước.
Từ vị trí này đi về phía nam, một đường đi tiếp sẽ rời khỏi bắc bộ Tây Mạc, chỉ là cần thời gian không ngắn.
Mưa tím càng lúc càng lớn, mưa này mang theo lực ăn mòn, hủy diệt sinh cơ, cùng với việc mưa ngày càng tăng, rất nhiều nơi trũng trên mặt đất đã trở thành hồ nước. Xem bộ dạng thì chẳng bao lâu nữa, những hồ nước này sẽ nối liền với nhau, tiến hóa thành biển.
Thời gian nhanh chóng trôi qua, chớp mắt đã hai năm. Trong hai năm qua, Ô Thần ngũ bộ từ bắc bộ Tây Mạc không ngừng tiến về phía nam, gặp sông thì lội sông, gặp núi thì leo núi, dọc theo đường đi, bọn họ đã chiến bảy trận.
Sau bảy trận này, Ô Thần ngũ bộ hoàn toàn quật khởi, tộc nhân từ bốn ngàn biến thành hơn mười ngàn, trong đó chỉ có hơn một ngàn người là tộc nhân gốc của Ô Thần ngũ bộ. Những tu sĩ khác đều là tù binh chiến tranh, lựa chọn quy thuận Ô Thần ngũ bộ, thờ phụng Mạnh Hạo, trở thành nô dịch.
Đồ đằng của bọn họ bị cưỡng chế thay đổi, cúng bái Mạnh Hạo, đạt được một trong bốn đồ đằng kim, mộc, hỏa, thổ, tôn Mạnh Hạo là Thánh Tổ.Mà yêu đàn cũng thông qua mấy lần khai chiến, số lượng tăng dần, lúc này đã có khoảng 80 ngàn.
Tu sĩ Nguyên Anh cũng từ ba người lên bảy người, có thêm bốn người, đều là tu sĩ những bộ lạc khác lựa chọn quy thuận. Đối với những tu sĩ lựa chọn quy thuận mà nói, gia nhập Ô Thần ngũ bộ chẳng khác nào là một lần trong họa gặp phúc, đạt được cơ hội sinh tồn.
Một khi Ô Thần ngũ bộ đến được Mặc Thổ, bọn họ lại có thể tiếp tục tồn tại.
Yêu đàn gào thét, long trời lở đất, khiến cho Ô Thần ngũ bộ, đã khôi phục được trình độ huy hoàng nhất, hơn nữa sau khi thâu tóm một đám bộ lạc, bổ sung vật tư, Mạnh Hạo bắt đầu luyện đan. Đan dược của hắn dưới điều kiện có linh thạch sung túc để phục chế, đã trở thành vật buộc phải có của tộc nhân Ô Thần ngũ bộ.
Cũng chính vì có sự tồn tại của đan dược, mới có thể giúp cho hơn 10 ngàn tu sĩ này chống đỡ mưa tím đến hiện tại. Dù sao...... Ô Thần ngũ bộ mặc dù hiện tại tài nguyên đầy đủ, nhưng vẫn chưa có được phi hành khí.
Pháp bảo phi hành cỡ lớn giá cả xa xỉ, không phải là thứ mà bộ lạc cỡ trung có thể có được, chỉ có đại bộ mới có thể có được pháp bảo trình độ này.
Ngoại trừ khát vọng đối với phi hành khí, thì Mạnh Hạo trong hai năm qua, sắc mặt cũng ngày càng âm trầm. Trong lòng hắn biết rõ, toàn bộ bắc bộ Tây Mạc do hạo kiếp đã giáng lâm nhiều năm, cho nên rất nhiều bộ lạc đã sớm bắt đầu di chuyển, vì thế hai năm qua, bọn họ cũng mới chỉ gặp được tổng cộng bảy bộ lạc mà thôi.
Nhưng cùng với việc không ngừng tiến về phía trước, cho đến sau khi ra khỏi bắc bộ Tây Mạc, bọn họ sẽ đụng độ với càng nhiều bộ lạc hơn nữa. Mà trong tay những bộ lạc này đều có la bàn, một khi ở trên la bàn thấy được yêu linh, như vậy sẽ dẫn đến một hồi điên cuồng kinh thiên.
Việc này không thể giải quyết, chỉ có giết!
Hai mắt Mạnh Hạo lóe hàn quang, hai năm, đến chính hắn cũng không phát hiện ra, hắn ở trong sát phạt, đã hoàn toàn là tập mãi thành quen.
- Nếu cuối cùng Ô Thần ngũ bộ vẫn không đến được Mặc Thổ, thì ta cũng đã tận lực, không có lỗi với Kim Ô, không thẹn với tạo hóa mà Ô Thần ngũ bộ đã cho ta.
Mạnh Hạo trầm mặc, đối với Ô Thần ngũ bộ, hắn đã là hết lòng quan tâm giúp đỡ, không nói là làm được đến cực hạn, nhưng cũng không kém bao nhiêu.
Ngoài ra, trong hai năm qua, Mạnh Hạo nhìn mưa tím càng lúc càng lớn, nội tâm của hắn mơ hồ có chút cảm ngộ. Nếu đồ đằng hỏa có thể sinh ra từ trong Bất Diệt Hỏa, đồ đằng thổ có thể do sương thổ dựng nên, như vậy đồ đằng thủy... Có khả năng, từ trong mưa tím này mà đạt được hay không!
Dù sao, mưa tím này là lực lượng hạo kiếp, thuộc tính thủy trình độ này có thể diệt sạch sinh cơ, có thể ngăn cách linh khí, phi phàm chí cực. Nếu có thể nắm giữ nó, nếu có thể đem nó hóa thành đồ đằng thủy của bản thân, như vậy, Mạnh Hạo chẳng những có thể đạt được ngũ hành viên mãn, mà hơn nữa mỗi loại ngũ hành, đều là kinh thiên động địa!
Kim, đến từ Kim Ô, đan yêu sinh ra từ một viên đan dược viễn cổ, thiên địa hiếm thấy!
Mộc, chín cường giả, đến từ biển thứ chín, giáng lâm sụp đổ ở Nam Thiên, cùng nhận thức này dung hợp, tái sinh mà tồn tại, lưu lại nhất mộc, kỳ danh Thanh Mộc!
Hỏa, Đan Đông - Bất Diệt Hỏa, thế gian vĩnh hằng, lai lịch thần bí, đến nay Mạnh Hạo cũng không hiểu hết được nguồn gốc sơ khai của hỏa này là ở đâu!