TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Ngã Dục Phong Thiên
Chương 744: Ta sẽ lại tới!

– Kỳ dị hơn nữa là… Giữa sương đen và Phong Yêu Sư, có mối quan hệ thế nào!

Đôi mắt Mạnh Hạo lộ ra ánh sáng kỳ dị.

Nhưng đúng lúc này, đột nhiên, lúc yêu khí bốn phía xuất hiện một lượng lớn, từng tiết điểm trước đó không có yêu khí, lần lượt bị che phủ, Tôn Đại Hải ở chỗ kia, thân thể run lên, xung quanh lão đã có yêu khí, đang muốn xông vào trong cơ thể lão.

Mạnh Hạo cau mày, tay phải vung lên, yêu khí xung quanh Tôn Đại Hải lập tức khuếch tán, tuy so với yêu khí nồng đậm xung quanh, phần khuếch tán này rất mơ hồ, nhưng trong khoảnh khắc này, lập tức có bảy đạo thần thức quét qua.

– Hả?

– Người này vẫn còn tỉnh táo!

– Là hắn…

Cơ hồ ngay khi bảy đạo thần thức quét qua, mười sáu tu sĩ giữa không trung, lập tức có ba người lắc mình, nhanh chóng lao xuống, tốc độ cực nhanh, chớp mắt đã tới gần Mạnh Hạo.

Trong ba người, có một người là vị văn sĩ trung niên kia, người này sát cơ lấp lánh trong mắt.

Mạnh Hạo hừ lạnh một tiếng, vung tay phải, tức thời yêu khí xung quanh xoay vòng, lại bị Mạnh Hạo rút đi không ít, hóa thành sóng xung kích vô hình, quét về phía ba người đang lao tới.

Trong tiếng nổ vang vọng, ba tu sĩ Nguyên Anh biến sắc, không thể không dừng lại.

– Yêu khí, người này lại có thể điều khiển yêu khí!

Ba người có vẻ kinh hãi, liền bắt quyết, trước người liền lập tức xuất hiện một khuôn mặt hư ảo, đẩy về phía trước. Ngay sau đó ba khuôn mặt vặn vẹo, phát ra tiếng cười dữ tợn, lao thẳng về phía Mạnh Hạo.

Mạnh Hạo cuốn yêu khí lên, đối với ba khuôn mặt quỷ dị mà nói, thì có vẻ không có hiệu quả quá lớn, lúc bọn nó xông tới, liền cắn nuốt yêu khí, cho dù yêu khí xung kích cực đại, cũng chỉ khiến một khuôn mặt trong đó mơ hồ biến mất, còn hai khuôn mặt khác, vẫn ầm ầm xông tới.

Ầm một tiếng, tiếng nổ vang vọng, dẫn tới hàng loạt gợn sóng, cuốn tới bốn phương, yêu thân của Mạnh Hạo lui lại, cuốn lấy Tôn Đại Hải, lao về phía sau.

Ba tu sĩ Nguyên Anh vẻ mặt âm trầm, truy kích Mạnh Hạo.

– Quả là tu vi không tầm thường, nhưng ở Bát Mạch Liên Minh ta, ngươi sao có thể chạy trốn!

– Có thể thôi động yêu khí, cũng coi như kỳ dị, bắt ngươi làm chủ tế tự Thánh Tổ, nhất định sẽ khiến Thánh Tổ đại nhân vui vẻ!

Trong lòng ba người cảnh giác, giữa không trung lại có một người lao tới, chính là Âu Vân Tử, bốn người đồng thời truy sát Mạnh Hạo.

Lập tức, tiếng nổ ầm ầm, bốn người hợp lực thi triển thần thông, thi triển khuôn mặt ảo hóa, dữ tợn cắn nuốt yêu khí, xông về phía Mạnh Hạo.

Mạnh Hạo không nói một lời, cũng không thèm để ý đến bốn người, mà một tay chộp lấy Tôn Đại Hải, một tay bắt quyết, không ngừng đánh hàng loạt ấn ký vào trong cơ thể Tôn Đại Hải.

Thân thể di chuyển như u hồn, né tránh bốn người vây công.

Hơn mười nhịp thở sau, tay phải Mạnh Hạo vỗ lên trán Tôn Đại Hải một cái, bên ngoài cơ thể lão lập tức xuất hiện một màn ánh sáng, lúc này Mạnh Hạo thả tay, Tôn Đại Hải liền rơi vào trong màn sương phía dưới.

Có màn ánh sáng đó, có thể giúp Tôn Đại Hải không bị yêu khí xâm phạm. Làm xong chuyện này, Mạnh Hạo mới quay người, nhìn bốn người đang lao tới, tay phải giơ lên, yêu khí lập tức hiện ra, ầm ầm nổ vang, chiến đấu với bốn người này.

Năm người ai nấy thuấn di, không ngừng ra tay, thuật pháp, thần thông, khuôn mặt, yêu khí, lúc này so đấu, bốn người Âu Vân Tử càng đấu càng kinh hãi. Thân thể Mạnh Hạo phiêu hốt, ra tay quỷ dị, khiến cho bốn người bọn họ cảm thấy cực kỳ khó dây.

– Người này có lai lịch thế nào? Sao lại quỷ dị đến vậy!Ngay khi bốn người cảm thấy khó giải quyết, giữa không trung, trong số mười hai người còn lại, lại có hai người cau mày bay ra, chớp mắt đã tới. Tập hợp lực lượng của sáu người, sau nửa nén hương, làm hiện ra một khuôn mặt khổng lồ, ngưng tụ lại, hóa thành một hình ảnh sáu mặt, thi triển sát chiêu hợp lực của sáu người, bộc phát chấn động kinh thiên, khiến cho trời đất biến sắc, gió mây đảo lộn. Thân ảnh Mạnh Hạo hơi dừng, bộ đồ màu đen lập tức bị xé tung, lần đầu lộ ra thân thể dưới lớp quần áo trước mặt mọi người.

Đó… Không phải thân thể, mà là yêu khí, yêu khí ngưng tụ thành hình thể, thoạt nhìn giống như thân thể bằng sương mù.

Mọi người ở đây, ngay khi nhìn thấy, ai nấy đều thấy chấn động, sáu người xung quanh, thậm chí cả mười người giữa không trung, đều híp mắt lại, vẻ mặt kinh hoàng càng mạnh.

– Vụ khí phân thân!

– Không thể nào, chúng ta phí bao nhiêu công sức mới đánh chết được một vụ khí phân thân thôi sao!

– Chỉ một vụ khí phân thân đã mạnh mẽ đến như vậy, vậy bản tôn người này… Sẽ đáng sợ đến đâu!

Mười sáu tu sĩ Nguyên Anh, hoàn toàn biến sắc, đặc biệt là Âu Vân Tử, khuôn mặt tái nhợt, lão ta nghĩ đến dự cảm lúc trước.

Lúc này sương mù đang tan dần, nhưng khuôn mặt Mạnh Hạo do sương mù tạo ra, lại có một chút trào phúng, một chút lạnh lùng, nhìn về phía mọi người.

– Ta sẽ lại tới!

– Ta đã tới rồi!

Câu thứ nhất, truyền ra từ thân thể đang dần biến mất trong sương mù, mà câu thứ hai, lại từ một nơi xa xôi, giống như sấm sét kinh thiên động địa, truyền khắp bốn phương.

Rơi vào trong tai mọi người, giống như tiếng sấm mạnh mẽ vang động.

Thanh âm như sấm nổ, vang vọng khắp nơi, xa xa, có một con mãng xà khổng lồ cỡ nghìn trượng, đang lao tới nơi này!

Trên mãng xà, có mấy nghìn tu sĩ, ánh mắt ai nấy đều lấp lánh, lộ ra vẻ sắc bén. Chính là Ô Thần ngũ bộ sau mấy năm chinh chiến, đã rèn đến chém giết máu lạnh!

Không một ai nói gì, từ người già đến trẻ nhỏ, ánh mắt ai cũng âm lãnh, lộ ra vẻ khát máu vô tình, lạnh lùng nhìn tất cả tu sĩ của Bát Mạch Liên Minh.

Rõ ràng chỉ có mấy nghìn người, nhưng lại khiến cho tu sĩ của Bát Mạch Liên Minh cảm giác giống như cả vạn quân, dường như còn cảm nhận được sát khí kinh thiên động địa xung quanh mấy nghìn người của Ô Thần ngũ bộ này!

Sát khí mạnh mẽ này, là khí thế vô hình, hình thành sau khi giết chết không biết bao nhiêu người. Mà sau khi Ô Thần ngũ bộ trải qua huyết hỏa, đã cháy lên sự điên cuồng chấn động cả vùng đất Tây Mạc.

– Bọn họ là ai, là bộ lạc nào!

– Tố chất chỉnh thể của bộ lạc này, phía bắc Tây Mạc vĩnh viễn không thể có, cho dù là khu vực trung tâm, cũng rất khó có được!

– Bọn họ… Không phải… Không phải là yêu linh!

Mười sáu tu sĩ Nguyên Anh của Bát Mạch Liên Minh giữa không trung lúc này, sắc mặt hoàn toàn thay đổi. Tuy Ô Thần ngũ bộ thoạt nhìn chỉ có mấy nghìn người, nhưng khí thế của họ quá mạnh, sát khí dậy lên quá nặng, cho dù là tu sĩ Bát Mạch Liên Minh trên mặt đất, cũng cảm thấy nghẹt thở.

Đây, chính là Ô Thần ngũ bộ!

Ô Thần ngũ bộ sau khi trải qua chiến đấu, quật khởi giống như sống dậy từ trong ngọn lửa.

Tốc độ mãng xà cực nhanh, vốn cần thời gian một ngày mới có thể tới nơi, nhưng Ô Thần ngũ bộ toàn lực tiến tới, tốc độ của bọn họ, đã rút ngắn đi một ngày, chỉ chớp mắt sau, đã tới nơi!

Đặc biệt là trên đầu con mãng xà khổng lồ, phía trước những tu sĩ Ô Thần ngũ bộ giống như sát thần khiến cho Bát Mạch Liên Minh kinh hãi kia, lại có một người đàn ông đứng đó.

Đọc truyện chữ Full