Trong biển tím quay cuồng, Mạnh Hạo ở dưới đáy biển phun ra máu tươi, trong đầu của hắn nổ vang. Hắn nghe được toàn bộ thiên địa, chúng sinh, tất cả những thứ có sinh mạng gào rú.
- Cút cút!
Mạnh Hạo sau khi phun ra máu tươi, thân thể lại trực tiếp từ trong đáy biển tím bay lên. Thời điểm bay đến giữa không trung, bên tai hắn lại lần nữa truyền đến thanh âm của thiên địa.
- Cút cút cút!
- Cút ra khỏi nơi này, cút ra khỏi mảnh thiên địa này, cút khỏi vùng đất Nam Thiên…
Bài xích không cách nào hình dung, khiến thân thể Mạnh Hạo không ngừng lui về phía sau, không ngừng phun ra máu tươi. Loại thuật pháp thần thông này vô cùng hùng mạnh, vượt ra khỏi tưởng tượng của Mạnh Hạo.
Khi thấy lực lượng bài xích này càng ngày càng mãnh liệt, thậm chí trên bầu trời, giờ khắc này thế nhưng lại xuất hiện một cái lốc xoáy thật lớn. Trong đó truyền ra lực hút, như muốn hút Mạnh Hạo vào trong đó, đuổi hắn khỏi vùng đất Nam Thiên.
- Ta sinh ra ở Nam Thiên, nơi này là quê quán của ta. Ngươi chỉ là một Trảm Linh mà thôi, có tư cách gì, khu trừ ta!
Thanh âm Mạnh Hạo truyền ra ở giữa không trung, vẻ mặt hắn chợt hiện lên sự quyết đoán, tay phải vỗ lên túi trữ vật, trực tiếp lấy ra mặt nạ huyết sắc.
Mặt nạ huyết sắc này, từ sau khi tu vi Mạnh Hạo mở ra đệ thất mệnh, đã gần như không còn tác dụng. Mà khi Huyết Ngao thức tỉnh, Mạnh Hạo cũng là từ trong mặt nạ huyết sắc này, cảm nhận được một … thần thông kinh thiên!
Thần thông này, Mạnh Hạo vốn định để làm một đòn sát thủ, nhưng lúc này, lại phải dùng rồi.
Hắn không chút do dự, trực tiếp đội mặt nạ lên. Khoảnh khắc mang lên mặt nạ, một thân áo bào xanh của Mạnh Hạo trực tiếp trở thành huyết bào, mái tóc dài của hắn trong nháy mắt trở thành tóc đỏ, ngoài thân thể hắn, huyết quang lập tức tản ra ngập trời.
- Huyết Ngao, Huyết Tiên chi linh của ta … Ngao khuyển hộ đạo của ta. Lấy pháp tắc của muôn đời Huyết Tiên trước kia, dung nhập vào trong mặt nạ này, đem tu vi của ngươi … trở thành tu vi của ta!
- Làm cho ý cảnh biến, làm cho muôn đời đổi, để cho Huyết Tiên chi ảnh … giáng lâm!
Lời Mạnh Hạo vừa dứt, thanh âm mang theo sự tang thương, khiến toàn thân Huyết Ngao chấn động, hai mắt lóe lên tia sáng kỳ dị. Đồng thời, nó cũng không chút do dự gào thét lao về, thân thể khổng lồ lập tức hóa thành một tia hồng sắc, nhanh như thiểm điểm, hiện ra trước mặt Mạnh Hạo, rồi ngay sau đó … dung nhập vào trong mặt nạ huyết sắc của Mạnh Hạo.
Trong khoảnh khắc Huyết Ngao dung nhập vào mặt nạ, thân thể Mạnh Hạo ầm ầm chấn động, khí tức của hắn chợt bành trướng, tóc của hắn không gió mà bay, áo bào của hắn cũng phần phật bay lên.
Thần thức của hắn … tại thời khắc này, không còn là chín ngàn chín trăm chín mươi chín trượng nữa, mà trực tiếp bùng nổ tới … mười ngàn trượng!!!
Đừng xem thường một trượng tăng thêm này. Một trượng này … so với chín ngàn chín trăm chín mươi chín trượng trước còn quan trọng hơn nhiều lần. Bởi vì một trượng này, đại biểu cho chênh lệch giữa phàm và tiên. Một trượng này, đại biểu tiên!
Tu vi Mạnh Hạo, tại thời khắc này cũng ầm ầm bùng nổ, phía sau hắn rõ ràng xuất hiện một bóng dáng huyết sắc hư ảo. Bóng dáng ấy, ngồi trên một cái ghế dựa bằng huyết cốt, mang theo mặt nạ, tóc bay lên. Nếu nhìn kỹ, thì đó là một nữ tử.
Cô gái này … chính là Huyết Tiên của Thái Ách bộ!
Giờ khắc này, Mạnh Hạo dung hợp tu vi với Huyết Ngao, phía trên Nguyên Anh đại viên mãn từ hư không xuất hiện một cỗ tu vi không thuộc về hắn, dung hợp cùng một chỗ. Trong lúc sấm sét nổ vang, khí tức Mạnh Hạo chợt bùng nổ, một cỗ khí thế …. Trảm Linh, trực tiếp dâng lên, chấn động trời cao!
Tại trong chớp mắt này, hắn hình như phát hiện ra gì đó, ngẩng đầu nhìn thoáng qua không trung, nhưng rất nhanh liền thu hồi ánh mắt.
Cùng lúc đó, trên bầu trời, thần thức của ba vị Lão Tổ Trảm Linh kia, lập tức truyền ra dao động mãnh liệt, hiển nhiên là bị cảnh tượng này của Mạnh Hạo, lần nữa làm cho khiếp sợ.
- Hắn phát hiện chúng ta. Thật không ngờ hắn thế mà có thể mượn tu vi tới Trảm Linh!!!- Khối phân thần này của Hô Diên Lão Tổ phải ngã xuống rồi!
- Kẻ này … có lẽ chúng ta không thể gọi hắn như vậy. Vị Mạnh đạo hữu này, cho dù là còn không bằng chúng ta, nhưng cũng có đầy đủ tư cách ngồi ngang hàng với chúng ta.
Ba người lập tức ngưng trọng hơn, đã mơ hồ có một sự coi trọng mãnh liệt đối với Mạnh Hạo.
Dao động Trảm Linh khuếch tán bát phương, tóc Mạnh Hạo không gió mà bay, tu vi nổ vang ngập trời.
Trảm Linh này không thuộc về hắn, mà là hắn tạm thời có được, ngay cả ý cảnh, cũng không thuộc về hắn, mà là thuộc về Huyết Tiên năm đó.
Dưới tu vi kéo lên, sau khi mượn tới Trảm Linh, ngoài thân thể Mạnh Hạo, rõ ràng xuất hiện Phương Thốn của hắn. Thậm chí ở trong đầu hắn lúc này, còn mơ hồ cảm nhận được ý cảnh của Huyết Tiên.
Nhưng lại không cách nào vận dụng, chỉ là trong mơ hồ, dường như … ý cảnh này, thực sự không có liên quan đến huyết, rất kỳ dị. Dường như trong đó ẩn chứa chờ đợi, ẩn chứa một cỗ truy cầu đối với cái đẹp, giống như một đóa huyết hoa nở rộ.
Khoảnh khắc tu vi Mạnh Hạo mượn tới Trảm Linh, bài xích của thiên địa này đối với hắn, lập tức bị suy yếu đi hơn phân nửa. Thậm chí lốc xoáy trong không trung, cũng tại thời khắc này, biến mất vô ảnh.
Hô Diên Lão Tổ lộ ra biểu tình không thể tin nổi. Lão làm sao cũng thật không ngờ, chiến tới loại trình độ này rồi, thế mà Mạnh Hạo này, vẫn còn có thể làm cho lão chấn động.
- Tại sao có thể như vậy, hắn sao lại khủng bố như thế. Hắn … chẳng lẽ hắn là Vấn Đạo chuyển thế, hoặc … hắn là phàm thể tiên hồn!!
Ngay tại nháy mắt Hô Diên Lão Tổ vẫn còn hoảng sợ, Mạnh Hạo ngẩng đầu lên, hắn cảm thụ một ít lực lượng khó có thể cân nhắc trong cơ thể. Cỗ lực lượng này, hắn không thể chống đỡ quá lâu, tính ra, thì chỉ được hai mươi hơi thở mà thôi.
Giờ phút này, hắn không chần chờ chút nào, toàn thân huyết quang lóng lánh, tay phải đột nhiên nâng lên, bấm niệm thần chú chỉ về phía trước.
- Tàn vân huyết vũ, hải thao thiên!
Truyền thừa Huyết Tiên, tam thức cuối cùng, lấy thân Huyết Tiên, tu vi Trảm Linh, tại thời khắc này, trực tiếp triển khai!
Không trung, là màu đỏ!
Biển tím, tại trong hồng quang này, lắng đọng thành màu đen.
Xa xa nhìn lại, biển đen, trời đỏ, trong đỏ thẫm lại giống như tản ra ánh tím, tại thành một cảnh tượng tinh xảo, mà ngay cả họa sư cũng rất khó vẽ ra được.
Không trung có mây, đó là tàn vân.
Trời cao có mưa, đó là mưa máu.
Biển gầm thét, biển cuộn trào lên, như muốn làm ngập cả trời. Biển này … là biển máu, dung hợp với biển tím, đã trở thành máu đen!
Tàn vân, huyết vũ, hắc hải. Ba loại vật này, tại thời khắc này, tạo thành thần thông Huyết Tiên. Thần thông này khí thế vô biên, long trời lở đất.
Tàn vân lên, trong nhất thời, bốn phía Nguyên Thần linh tiên của Hô Diên Lão Tổ lập tức nổi sương, sương đặc thành mây, mây ra … trong nháy mắt tàn!
Ầm một tiếng, mây mù trực tiếp tan vỡ, tiếp sau đó, Nguyên Thần linh tiên của Hô Diên Lão Tổ cũng truyền ra tiếng gào rú thê lương. Lão hoảng sợ phát hiện, bản thân không thể né tránh, không thể chống cự. Toàn bộ thế giới này, tại thời khắc này, bị cải biến pháp tắc.