TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Ngã Dục Phong Thiên
Chương 1130: Chương 1141: Rơi vào tình thế nguy cơ nguy ngập!

Tộc trưởng Đế tộc vừa dứt lời, ánh mắt Mạnh Hạo liền lóe lên, một cảm giác nguy cơ vô hình chợt xuất hiện trong lòng, cảm giác này tới rất đột nhiên, như thể đối mặt với nguy cơ sống chết trước mắt vậy.

Mạnh Hạo không thu hồi Đệ Cửu Sơn, vẫn để ở chiến trường, trấn áp phía dưới.

Mà giờ khắc này, theo âm thanh tộc trưởng Đế tộc vang lên, một ngón tay chỉ lên trời, một ngón tay chỉ xuống đất, đột nhiên từ trong hư vô ầm ầm hiện ra một tia chớp màu xanh...

Tại một vị trí chiến trường ở phía xa, nơi đây đã bị bỏ qua, không ngờ không ai có thể thấy được, đột nhiên lúc này như một tấm màn được vén ra, lộ ra bên trong... một chuồng thú to lớn!

Bên trong chuồng thú, có một con khỉ, toàn thân đều là phù văn, cặp mắt đỏ như máu, tựa như muốn mang theo vẻ điên cuồng cắn nuốt bầu trời vậy.

Khi nhìn đến chuồng thú, thấy được con khỉ bên trong, tâm thần Mạnh Hạo chấn động mạnh, ngay cả hắn... cũng không nhận ra, ở nơi đó lại có một cái chuồng thú như vậy tồn tại.

Điều này đã nói lên, chuồng thú này vô cùng cường hãn, vượt qua tu vi của Mạnh Hạo rất nhiều!

Mà tu vi có thể vượt qua hắn sau khi cường hóa, cho dù là Ngụy Tiên cũng không thể khiến Mạnh Hạo nửa điểm phát hiện cũng không có, chỉ có một khả năng... đó là nó có thể so với Chân Tiên!

Cũng chỉ có tồn tại như vậy, mới có thể được xưng là tộc khí của Đế tộc!

Ngưng tụ số mệnh vô số năm của toàn tộc, tạo thành chí bảo!

Chuồng thú chậm rãi bay lên không, xuất hiện giữa biển sét tiếp nối trời đất ki

a. Tộc trưởng Đế tộc quỳ hai gối xuống, hai tay giơ lên, trong miệng truyền ra chú ngữ kỳ dị, tựa như đang tế bái.

Giờ khắc này, trong trời đất chợt truyền ra âm thanh đại đạo, âm thanh như được cất lên từ vô số người, trầm hùng mơ hồ, không rõ, nhưng khi vừa truyền ra, tất cả tu sĩ dưới mặt đất đều chấn động, sắc mặt đám người Vấn Đạo lão tổ trên bầu trời cũng đại biến.

Mạnh Hạo hít sâu một hơi, nguy cơ trong lòng, tại một sát na này càng trở nên mãnh liệt đến cực hạn. Hắn nhấc tay phải lên, lôi đỉnh trong tay chấn động vang dội, vô số tia chớp hiện ra, trong khoảnh khắc hắn đã biến mất. Sau khi hoán đổi vị trí với một tên tu sĩ cách tộc trưởng Đế tộc không xa, hắn liền bay lên, tay trái bấm quyết, thi triển Huyết Yêu Đại Pháp gào thét lao thẳng tới.

Hắn không thể để cho đối phương tiếp tục thi pháp, chuồng thú cổ quái quỷ dị này, khiến Mạnh Hạo kinh hãi.

Ầm!

Thần thông của hắn đánh vào tới tộc trưởng Đế tộc, nhưng người này căn bản không chút né tránh, vẫn quỳ lạy ở nơi đó, miệng ngâm tụng chú ngữ, khi thần thông của Mạnh Hạo đánh lên người hắn, liền bị một tầng lực lượng vô hình cản trở, không ngờ... trực tiếp hóa giải!

Mạnh Hạo lập tức biến sắc.

Đúng lúc này, hai mắt con khỉ bên trong chuồng thú đột nhiên lóe lên, vô số phù văn trên người nó bất ngờ bắt đầu chuyển động thật nhanh, khiến cho con khỉ tỏa ra hào quang vàng rực rỡ, một cỗ tiên khí, tại trên người nó bộc phát ra.

Da đầu Mạnh Hạo tê dại, cảm giác nguy cơ kia dường như nổ tung trong tâm thần hắn. Thấy không thể đánh chết được tộc trưởng Đế tộc, thời khắc này Mạnh Hạo chợt lui về sau, định rời khỏi chiến trường phía này, tránh đi nguy hiểm từ chuồng thú.

Nhưng trong nháy mắt khi hắn lui về phía sau...

- Mời tộc khí giết chết người này! Tộc trưởng Đế tộc ngẩng mạnh đầu, trên mặt hiện lên vẻ cuồng nhiệt, cao giọng hô lên. Thiểm điện lôi đình rầm rầm phủ xuống chuồng thú, khiến cho chuồng thú như trở thành một mặt trời sấm sét hiện ra trong trời đất.

Ngay sau đó, phù văn trên người con khỉ kia lại càng chuyển động nhanh hơn, trong chớp mắt, tay phải của nó không ngờ đã không còn phù văn nào, toàn bộ biến mất, phân tán vào những vị trí khác trên thân thể của nó.

Phù văn này, tựa như là một loại phong ấn, ngày thường phong kín con khỉ kia lại, lúc này... tay phải của nó đã được buông lỏng.

Một vài thanh chắn chuồng thú, chậm rãi cong lại, lộ ra một khe hở có thể vươn tay ra!

Đúng lúc này, ánh mắt con khỉ kia trở nên độc ác ngập trời, bỗng nhiên rống lớn.

- Tiên giới, căn nguyên của tai họa, tiên nhân... đều phải bị trấn áp! Nó gầm lên một tiếng xuyên thấu thiên địa, tay phải chậm rãi đưa ra, vươn ra khỏi chuồng thú, chụp về phía Mạnh Hạo.

Da đầu Mạnh Hạo tê dại, lôi đỉnh trong tay chuyển động ầm ầm, lập tức biến mất, khi xuất hiện lại đã ở phía xa, hắn hóa thành luồng lửa, gào thét bay nhanh đi.

Nhưng trong nháy mắt khi Mạnh Hạo bay xa, cánh tay vươn ra từ chuồng tú kia, bất ngờ bành trướng vô hạn giữa không trung, trong khoảnh khắc đã đạt tới 100 trượng, 1000 trượng, chớp mắt đã đạt tới 10 nghìn trượng!

Mà nó vẫn còn chưa ngừng lại, đang tiếp tục bành trướng, vươn ra, cấp tốc đuổi theo Mạnh Hạo, toàn bộ chiến trường, vào giờ khắc này đều bị một bóng ma bao phủ, bàn tay này che đậy bầu trời, che phủ ánh sáng, tạo thành chiếc bóng, đuổi theo Mạnh Hạo.

Không cách nào hình dung nổi đây rốt cuộc là thần thông gì, Mạnh Hạo hoảng sợ, những Vấn Đạo đỉnh phong khác, cũng đều hoảng sợ đến cực hạn.

Mạnh Hạo phun ra một ngụm máu tươi, tốc độ trong nháy mắt lại bạo tăng, nhưng phía sau hắn, bàn tay khổng lồ kia như vươn ra vô hạn, bóng tay nó in trên mặt đất đuổi theo Mạnh Hạo, như nhất định phải bao phủ Mạnh Hạo lại, nhất là phía trước hắn, thậm chí còn xuất hiện năm ngọn núi kinh thiên, đang hướng về phía hắn ập xuống!

Mạnh Hạo mở to mắt, tộc khí của Đế tộc, không ngờ lại kinh khủng như vậy, ánh mắt hắn lộ ra hàn mang, hư ảnh Côn Bằng xuất hiện ở mi tâm, thân thể hắn như biến thành con cá, quẫy đuôi phá toái hư không, hắn dựa theo lực lượng này, lấy ra chiến xa, khí tức Tiên Nhân Chỉ Lộ trong cơ thể bạo phát, "ầm" một tiếng, phóng đi rất xa.

Khi năm ngọn núi sụp đổ xuống, trong chớp mắt hắn đã dựa vào lực lượng chiến xa, xuyên qua khe hở bay ra ngoài.

Phía sau hắn, tộc trưởng Đế tộc phun ra một ngụm máu tươi, mắt thấy phù văn trên tay phải con khỉ sắp xuất hiện trở lại, nội tâm hắn tràn ngập tức giận, hắn không nghĩ tới ngay cả tộc khí, cũng không thể bắt được đối phương.

- Chết tiệt, lão phu cũng không tin! Tộc trưởng Đế tộc cắn đầu lưỡi phun ra một ngụm máu tươi, từ trên người lấy ra một khối đầu lâu, điểm vào mi tâm, trong chớp mắt, toàn thân hắn run rẩy, vô số tiếng nổ ầm ầm từ trong cơ thể hắn truyền ra, thân thể phát ra hào quang vô tận.

- Thỉnh tộc khí, phong ấn người này!

Tộc trưởng Đế tộc hô lên vang vọng, ánh mắt con khỉ trong chuồng thú lập tức lóe lên một cái, không ngờ lại không phát ra huyết sắc nữa, mà từ từ ảm đạm xuống, cuối cùng tựa như ngọn lửa sinh mệnh đã tắt, không ngờ hóa thành một pho tượng đá.

Theo nó hóa thành tượng đá, đột nhiên chuồng thú chợt phát sáng, trong chớp mắt trở nên khổng lồ, biến mất.

Cùng lúc đó, Mạnh Hạo đang bay nhanh đi xa, lực lượng chiến xa vận chuyển tới cực hạn, trong chớp mắt đã bay xa vô tận, khi xoay người lại, hắn không còn thấy bàn tay khổng lồ kia nữa, lập tức thở phào nhẹ nhõm, sát cơ trong mắt Mạnh Hạo lại lóe lên, đang định xoay người quay trở lại chiến trường, đột nhiên tâm thần hắn chấn động mạnh, nhìn chằm chằm xuống mặt đất.

Dưới mặt đất là một mảnh bình nguyên, nhìn không có điểm gì đặc biệt, nhưng trong mắt của Mạnh Hạo, phiến mặt đất này yên tĩnh một cách bất thường, yên tĩnh như không có chút sinh cơ nào.

Hắn ngẩng đầu, nhìn về phía xa, thấy được từng ngọn núi trập trùng.

- Với lực lượng của chiến xa, vừa rồi ta thi triển toàn lực, đáng lẽ lúc này phải thấy được Thiên Hà Hải... Tâm thần Mạnh Hạo chấn động, mơ hồ cảm thấy không ổn, hắn đảo mắt bay nhanh về phía trước, một lát sau đã đi tới gần những dãy núi kia, hắn quan sát một lát, bỗng nhiên sắc mặt đại biến.

Đây... nào phải là dãy núi gì chứ, rõ ràng là những cây cột khổng lồ!

Da đầu Mạnh Hạo tê dại, trong khoảnh khắc, hắn chợt xoay người lại phía sau, bất ngờ hắn chợt thấy được một pho tượng khổng lồ không cách nào hình dung, sừng sững trong thiên địa.

Đó là pho tượng một con khỉ, trên mặt của nó như mang theo vẻ châm biếm.

Trong đầu Mạnh Hạo chấn động ầm ầm, thời khắc này nếu hắn còn không hiểu ra, thì hắn không phải là Mạnh Hạo nữa.

- Nơi này chính là chuồng thú!!! Mạnh Hạo vẫn có chút không thể tin nổi, hắn đã triển khai tốc độ cao nhất, rõ ràng đã tránh khỏi bàn tay con khỉ... Lúc này hắn hô hấp dồn dập, lần nữa triển khai tốc độ, quét ngang bát phương, sau một vòng bay đi, hắn phát hiện thế giới này đã không còn là Nam Vực Đại Địa nữa, mà là một thế giới vuông góc.

Bốn phía là những cây cột, chính giữa còn có con khỉ đá kia, Mạnh Hạo rốt cục cũng biến sắc.

Đúng lúc này, một loạt tiếng ngâm xướng từ bốn phương tám hướng chợt vang lên, thanh âm kia mang theo lực lượng khó hiểu truyền ra, khiến cả thế giới run rẩy, Mạnh Hạo nhìn thấy rất rõ ràng, phiến thế giới này... đang không ngừng rút nhỏ lại!

Cùng lúc đó, một cỗ uy áp kinh người, ầm ầm phủ xuống.

Càng rút nhỏ, uy áp lại càng mãnh liệt, tạo thành lực trấn áp, khiến thân thể Mạnh Hạo chấn động, tựa như đang khiêng một ngọn núi vậy.

Giờ phút này, tại thế giới bên ngoài, trên chiến trường Nam Vực, Tống lão tổ cùng Đan Quỷ trên bầu trời, đồng loạt chấn động, tu sĩ Nam Vực dưới mặt đất, cũng lần lượt lộ ra tuyệt vọng.

Bọn họ tận mắt nhìn thấy, bên trong chuồng thú to lớn lượn lờ tia chớp giữa không trung kia, bất ngờ xuất hiện một bóng người, bóng người này chính là Mạnh Hạo!

Chỉ có điều tựa như bị thu nhỏ vô số lần, bị một cỗ lực lượng mạnh mẽ trấn áp bên trong chuồng thú.

Ánh mắt tộc trưởng Đế tộc lộ ra vẻ tàn nhẫn, thời khắc này hắn hít sâu một hơi, thu hồi khối đầu lâu kia lại, phun ra một búng máu, thân thể hắn lập tức trọng thương già đi rất nhiều, hiển nhiên việc thôi phát tộc khí đối với hắn mà nói, cũng phải trả giá cực lớn.

- Trận chiến biến hóa bất ngờ, tuy nhiên tên Mạnh Hạo này đã bị trấn áp, trận chiến Nam Vực, đã sắp kết thúc, từ nay về sau, nơi này thuộc về Bắc Địa ta!

- Tiên căn, nhất định cũng sẽ sinh trưởng trong cơ thể của tu sĩ Bắc Địa ta! Tộc trưởng Đế tộc ngửa mặt lên trời cười to, mặc dù phải trả một cái giá thật lớn, nhưng có thể trấn áp Mạnh Hạo, hết thảy đều đáng giá.

Giờ phút này, sát cơ trong mắt tộc trưởng Đế tộc lóe lên, bay thẳng lên bầu trời, xông về phía Tống lão tổ và Đan Quỷ, định gia nhập cuộc chiến, giải quyết hai người trước, rồi sau đó sẽ khống chế trận chiến này.

Toàn bộ chiến trường, tu sĩ Nam Vực tuyệt vọng, tu sĩ Bắc Địa phấn chấn, gào thét tấn công, trong lúc nhất thời, tu sĩ Nam Vực chết thảm trọng, không ngừng lui về phía sau, chỉ có thể tránh né bên trong trận pháp.

Nhưng trận pháp cho dù có mạnh mấy đi nữa, cũng không thể cản trở mấy chục vạn đại quân Bắc Địa điên cuồng, cánh cửa màu vàng lại được mấy vạn tu sĩ giơ lên, rầm rầm oanh kích, đại trận thứ tư sụp đổ, đại trận thứ ba sụp đổ, cho dù là chấn động do đại trận sụp đổ đánh sâu vào khiến tu sĩ Bắc Địa tử vong một số, nhưng rất nhanh sau đó, tòa đại trận thứ hai cũng bị phá vỡ.

Bên dưới chân Núi thứ chín trên chiến trường, giờ phút này cũng truyền ra tiếng nổ ầm ầm, dường như có người đang oanh kích từ bên trong, muốn phá vỡ ngọn núi này chạy ra!

Nam Vực, rơi vào tình thế vô cùng nguy ngập!

----------oOo----------

Ngã Dục Phong Thiên

Nhĩ Căn

Đọc truyện chữ Full