Huyền Vũ gào thét kinh thiên, truyền khắp Đệ Cửu Sơn Hải, vang vọng trong đầu những người có tư cách nghe được. Những vị Đạo Cảnh kia tiến vào Tiên Khư, một cỗ sát cơ ngập trời tại Đệ Cửu Sơn Hải, đang không ngừng bạo phát.
Đánh chết dị tộc, đây là ý chí của Sơn Hải Giới!
Mặc dù Mạnh Hạo không nghe được Huyền Vũ gào thét, nhưng Phong Yêu Cổ Ngọc bên trong túi trữ vật của hắn lại bạo phát ra chấn động trước giờ chưa từng có, còn có một cỗ cừu hận mãnh liệt tràn ra, sáp nhập vào trong cơ thể Mạnh Hạo. Dường như... Phong Yêu nhất mạch có thù hận cực lớn với thứ gọi là dị tộc này vậy, đã gặp nhất định phải giết chết!
Mạnh Hạo chính là Phong Yêu đời thứ chín, loại cảm giác này vô cùng mãnh liệt, thậm chí cho dù Phong Yêu Cổ Ngọc không chấn động, Mạnh Hạo cũng sẽ đánh chết Nhất Pháp Tử, đối với loại người khiêu khích hắn, hơn nữa thủ đoạn lại vô sỉ, đương nhiên Mạnh Hạo sẽ không bỏ qua.
Thời khắc này, Nhất Pháp Tử đang bay nhanh bỏ chạy, hắn phất tay một cái, những con dơi kia liền che phủ trời đất, phóng thẳng tới Mạnh Hạo, muốn ngăn cản bước chân của Mạnh Hạo.
Mạnh Hạo hừ lạnh một tiếng, tay phải bấm quyết, bên ngoài thân thể hắn lập tức xuất hiện cái đầu Huyết Yêu, cái đầu này rất khổng lồ, bao phủ Mạnh Hạo ở bên trong, bay nhanh tới. Song phương va chạm vào nhau, lập tức những con dơi kia truyền ra tiếng thét thảm thiết, toàn bộ hóa thành ánh sáng màu đỏ, bị đầu Huyết Yêu nuốt hết.
Mà Mạnh Hạo hóa thành một luồng ánh sáng đỏ, phát ra hào quang chói mắt, phóng thẳng qua rất nhiều phế tích trôi lơ lửng trong Tiên Khư.
Hắn hóa thành một luồng cầu vồng kinh thiên, phát ra chấn động ầm ầm, truy kích thẳng tới Nhất Pháp Tử.
Sắc mặt Nhất Pháp Tử tái nhợt, vẻ mặt đã hoảng sợ đến cực hạn, hắn biết Mạnh Hạo cường đại, nhưng không ngờ... so với hắn tưởng tượng, còn mạnh hơn nhiều!
- Chết tiệt, chết tiệt!! Nhất Pháp Tử sớm đã phát hiện ra, cho dù hắn đã hiện ra chân thân, nhưng vẫn không phải là đối thủ Mạnh Hạo. Hắn không có thời gian để dừng lại, người hộ đạo tử vong, khiến hắn cảm thấy sợ hãi, hắn hiểu rõ, nếu trong thời gian ngắn mình không thể cắt đuôi Mạnh Hạo, như vậy chờ đợi hắn, chính là... Tử vong!
Hình thần câu diệt!!
Nhất Pháp Tử ngửa mặt lên trời rống lớn, hai mắt đỏ thẫm, mặc dù không có cánh, nhưng ba cái đầu của hắn đồng loạt gào thét lên, lập tức trên đỉnh ba cái đầu kia, lần lượt hiện ra ba luồng hào quang màu đen.
Ba luồng hào quang màu đen kia tỏa ra ánh sáng u ám, Nhất Pháp Tử hất đầu một cái, lập tức ba luồng hào quang màu đen lao thẳng tới Mạnh Hạo.
- Ánh sáng bản mạng! Nhất Pháp Tử bấm quyết, ánh mắt lộ ra vẻ điên cuồng.
Nhưng ngay khi ba luồng hào quang màu đen vừa xuất hiện, tay phải Mạnh Hạo chợt có tiếng sấm truyền ra, lôi đỉnh xuất hiện tuôn ra vô tận tia chớp, trong khoảnh khắc ba luồng hào quang màu đen tới gần, Mạnh Hạo lập tức biến mất, dưới cơn hoảng hốt của Nhất Pháp Tử, hai người chợt đổi vị trí.
Ánh sáng màu đen khựng lại ngay trước mặt Nhất Pháp Tử, khiến da đầu Nhất Pháp Tử tê dại, ngẩn người tại chỗ. Cùng lúc đó, Mạnh Hạo liền phất tay một cái, ngàn vạn ngọn núi liền hiện ra, ầm ầm đập tới Nhất Pháp Tử.
- Mạnh Hạo, thả ta rời đi, sau này Nhất Pháp Tử ta, tất có thâm tạ!! Nhất Pháp Tử vừa gào thét vừa bấm quyết, đẩy ra phía ngoài. Lập tức ba luồng hào quang màu đen bỗng nhiên vây quanh hắn, tạo thành một cơn gió lốc màu đen, đối kháng cùng ngàn núi vạn ngọn núi kia. Lực phản chấn khiến cho tốc độ hắn tăng nhanh, trong chớp mắt hắn liền biến đổi phương hướng, ầm ầm lao đi.
Mạnh Hạo không nói một lời, vừa thấy Nhất Pháp Tử biến đổi phương hướng, hai mắt của hắn chớp động một cái, lôi đỉnh lần nữa xuất hiện, truyền ra sấm chớp ngập trời. Nhưng lúc này đây, cỗ lốc xoáy màu đen bao phủ Nhất Pháp Tử kia, không ngờ lại vô hình đối kháng, khiến cho lôi đỉnh... hiếm thấy, không thể dịch chuyển thành công.
Mạnh Hạo khẽ "hả" một tiếng, tốc độ Nhất Pháp Tử lại bạo phát, trong nháy mắt đã hóa thành một luồng cầu vồng bay nhanh, lần nữa kéo giãn khoảng cách. Mạnh Hạo hừ lạnh một tiếng, thời khắc này bọn họ đã ở sâu trong Tiên Khư, xung quanh lơ lửng vô số hài cốt phế tích, Mạnh Hạo bỗng nhiên bạo phát ra tiên mạch toàn thân, tay phải chậm rãi nâng lên, hướng về phía Nhất Pháp Tử đang bay đi, phát ra một chỉ.
- Chí Tôn Kiều! Vừa dứt lời, hư không chợt ầm ầm chấn động, một cây cầu long trời lở đất bất ngờ hiện ra, phủ xuống Tiên Khư, truyền ra vô số gợn sóng, ngăn cản trước mặt Nhất Pháp Tử. Nhất Pháp Tử hoảng sợ khựnglại, chỉ là sóng gợn, đã khiến cho hắn phun ra một ngụm máu lớn, thần sắc lộ ra vẻ điên cuồng.
- Mạnh Hạo!! Hắn phát ra tiếng gào thét thê lương, hung hăng nghiến răng, bấm quyết, hào quang màu đen trên người của hắn sáng lên lóng lánh, ba cái đầu hắn truyền ra thanh âm thê lương, tựa như đang niệm chú ngữ gì đó. Phía sau hắn bất ngờ xuất hiện một hư ảnh pho tượng to lớn, pho tượng kia... chính là một con mãng xà khổng lồ màu đen, vừa mới xuất hiện, nó liền tràn ra khí tức kinh khủng.
Dường như, nó đã từng là khí linh thiên địa của bầu trời này vậy, từ trên pho tượng không ngừng bạo phát ra một cỗ khí tức viễn cổ tang thương, không ngờ lại khiến cho Tiên Khư chấn động.
Trong mơ hồ, còn có một cỗ sát khí kinh thiên từ pho tượng bộc phát ra.
- Mời tổ tiên phủ xuống! Theo Nhất Pháp Tử rống lớn, pho tượng kia liền truyền ra tiếng nổ ầm ầm, hư ảnh lại rõ thêm mấy phần, bất ngờ mở to miệng, đánh tới Chí Tôn Kiều.
Trong tiếng nổ "ầm ầm", Chí Tôn Kiều chấn động, trực tiếp sụp đổ, nhưng đồng thời, hư ảnh pho tượng mãng xà kia cũng vỡ nát ra, song phương va chạm, tạo thành gió lốc, ầm ầm quét ra bốn phương tám hướng, khiến cho vô số hài cốt phế tích bị đẩy ra, ngay cả Mạnh Hạo nơi đó cũng biến sắc, bị ép lui về phía sau.
Nhất Pháp Tử phun ra máu tươi, vẻ điên cuồng trong mắt càng thêm rõ ràng, pho tượng mãng xà kia mặc dù vỡ vụn, nhưng lại tạo thành một quả trứng to lớn, bao quanh bên ngoài thân thể hắn, rồi như một quả cầu lửa, xé rách hư không, bay đi.
Tốc độ so với trước, không ngờ còn nhanh hơn gấp mấy phần.
Thấy thân ảnh của hắn sắp biến mất, sát cơ trong mắt Mạnh Hạo chợt tràn ra mãnh liệt, Tinh Thần Thạch nơi mắt trái của hắn sáng lên lấp lánh, xuất hiện ở trong tay, rồi trực tiếp hòa tan, hóa thành vô số điểm sáng bao phủ toàn thân Mạnh Hạo, trong nháy mắt, Mạnh Hạo đã hóa thân thành một viên tinh tú.
Viên tinh tú này lao nhanh về phía trước, tốc độ cực nhanh, vượt qua tốc độ của Mạnh Hạo lúc trước rất nhiều, truyền ra chấn động ngập trời, khiến hư không rung chuyển, phóng thẳng tới Nhất Pháp Tử.
Càng lúc càng nhanh, càng ngày càng gần!
Tốc độ Nhất Pháp Tử bị cố chấn động kia áp chế, chỉ mười mấy nhịp thở sau, Mạnh Hạo hóa thành tinh tú đã đuổi kịp, mắt thường cũng có thể thấy được, viên tinh tú kia đập thẳng vào quả trứng Nhất Pháp Tử hóa thành.
Rầm rầm uỳnh!
Tiếng nổ ngập trời truyền ra, chấn động bốn phương tám hướng, quả trứng sụp đổ, Nhất Pháp Tử phát ra tiếng gào thét thê lương, phun ra máu tươi, thân hình bị cưỡng ép hiện ra, mà cái đầu hóa thành hình người của hắn, lại trực tiếp nổ tung.
Theo một cái đầu nổ tung, thân thể Nhất Pháp Tử run lẩy bẩy, lui nhanh về sau, trong miệng phát ra tiếng gào thét tuyệt vọng.
- Cha, cứu ta!! Thanh âm của hắn mang theo ngọn lửa sinh mệnh, dường như tạo thành một loại pháp thuật kỳ dị, có thể xuyên toa hư không, xuyên thấu qua Sơn Hải Giới, truyền về thế giới của hắn.
Thậm chí trong lúc mơ hồ, còn có một cỗ uy áp kinh khủng như muốn phủ xuống Tiên Khư!
Đúng lúc này, viên tinh tú Mạnh Hạo hóa thành kia, mắt thường cũng có thể thấy được đang rút nhỏ lại, Mạnh Hạo cất bước đi ra, tay phải hắn nâng lên, mang theo vẻ lạnh lùng, bỗng nhiên đanh ra một chỉ về phía Nhất Pháp Tử.
- Yêu Phong đệ thất cấm, Cấm Nhân Quả!
Dưới một chỉ của Mạnh Hạo, trên người Nhất Pháp Tử lập tức xuất hiện vô số sợi dây nhân quả người ngoài không thấy được, những sợi dây nhân quả kia, lúc này đang không ngừng tản ra, sáp nhập vào hư không, tựa như muốn va chạm với cỗ uy áp kinh khủng đang muốn phủ xuống từ nơi xa xăm kia vậy.
Nhưng không đợi va chạm xảy ra, đầu ngón tay của Mạnh Hạo đã hạ xuống, lập tức những sợi dây nhân quả kia liền rung lên, trong chớp
mắt bất ngờ co rút lại, tựa như tạo thành một lồng giam, tràn vào cơ thể Nhất Pháp Tử, không tràn ra chút nào.
- Không!! Nhất Pháp Tử tuyệt vọng, máu tươi lần nữa phun ra, khi hắn đang lui về sau, thì Mạnh Hạo cũng đã đuổi tới gần, sát cơ trong mắt tràn ngập, tay phải lần nữa chỉ ra.
- Yêu Phong, đệ ngũ cấm!
Dưới một chỉ này, phía trước Mạnh Hạo bỗng nhiên xuất hiện một khe nứt không gian, khe nứt kia chỉ lớn chừng một tấc, nhưng vừa xuất hiện đã bạo phát một cỗ lực lượng kinh khủng, phóng thẳng tới Nhất Pháp Tử. Khe nứt va chạm với cái đầu thứ hai của Nhất Pháp Tử, lập tức cái đầu thứ hai phát ra tiếng gào thét thê lương, "ầm" một tiếng, trực tiếp vỡ vụn, bị hư không cắn nuốt, biến mất.
- Đừng giết ta, Mạnh Hạo, tha cho ta một mạng, kết thiện duyên với Linh Tinh Giới, sau này ta nhất định vạn lần báo đáp ngươi!
- Vô số tài nguyên tu hành, vô tận quyền thế, chỉ cần ngươi muốn, đều cho ngươi... Thời khắc này Nhất Pháp Tử chỉ còn lại một cái đầu, hắn run rẩy cầu khẩn Mạnh Hạo, trong lòng hắn tràn đầy hối hận, hắn đã tuyệt vọng đến cực hạn.
Vẻ mặt Mạnh Hạo vẫn như thường, hắn cất bước đi tới, tay phải nâng lên, cách không đấm ra một quyền lên người Nhất Pháp Tử. Thân thể Nhất Pháp Tử lập tức nổ ầm ầm, ngực ngực của hắn lõm xuống, cánh tay phải lập tức nổ tung, máu thịt bầy nhầy. Mạnh Hạo lại hóa thành kim bằng, hung hăng xé rách thân thể Nhất Pháp Tử ra, khiến cho Nhất Pháp Tử lúc này, chỉ còn lại có nửa người.
Khóe miệng Nhất Pháp Tử tràn ra máu tươi, cho dù bị thương đến mức này, nhưng sinh cơ của hắn vẫn còn, thời khắc này trước mắt của hắn đã trở nên mơ hồ, run rẩy định lui về sau, nhưng cặp mắt Mạnh Hạo chợt lộ ra tia sáng kỳ dị.
Hắn không chỉ muốn chặn giết Nhất Pháp Tử, mà quan trọng hơn là... hắn phải biết, trên người Nhất Pháp Tử tới cùng có bí mật gì, cho nên, hắn mới phải từ từ khiến cho đối phương suy yếu, mà không phải trực tiếp đánh chết.
Gần như ngay khi Nhất Pháp Tử lui về phía sau, Mạnh Hạo đã bước ra một bước, xuất hiện tại phía sau Nhất Pháp Tử, tay phải nâng lên, ánh mắt lộ ra kỳ quang, bàn tay... áp xuống đầu Nhất Pháp Tử.
- Sưu hồn! Đây chính là pháp thuật rất ác độc mà Mạnh Hạo học được tại Yêu Tiên Cổ Tông, nó có thể dò tìm trong hồn phách người ta, thấy được ký ức.
Thân thể Nhất Pháp Tử chấn động mạnh một cái, hai mắt lồi ra, phát ra một tiếng gào thét thê lương nhất từ trước đến nay, dường như hắn đang phải chịu đựng đau khổ không thể tả nổi vậy.
Cùng lúc đó, thân thể Mạnh Hạo cũng chấn động, theo sưu hồn, từng hình ảnh thuộc về ký ức Nhất Pháp Tử, ầm ầm hiện ra trong đầu Mạnh Hạo.
- Đây là... Trong lòng Mạnh Hạo chấn động ngập trời, tựa như có vô số sấm sét nổ tung trong đầu hắn, rung chuyển tâm thần của hắn vậy.
----------oOo----------
Ngã Dục Phong Thiên
Nhĩ Căn