TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Ngã Dục Phong Thiên
Chương 1493: Chương 1505: Một màn kịch

Nghe Mạnh Hạo nói, Hải Mộng Chí Tôn mặt lạnh như băng, không có nói chuyện, ngay cả ánh mắt cũng đều lạnh lùng.

- Tiên môn vỡ nát, có lẽ đúng thật là vì lực lượng của hắc động, nhưng cùng lúc tiên môn vỡ nát, dẫn dắt trên người ta đến từ ngài, lại rõ ràng nặng hơn một chút! Mạnh Hạo nhìn Hải Mộng Chí Tôn, chậm rãi lên tiếng. Trước vẻ mặt lạnh lùng của Hải Mộng Chí Tôn, Mạnh Hạo không có lùi bước chút nào, tính cách của hắn chính là như thế, có thể bị lợi dụng, hắn không ngại, hắn ngại là bị lợi dụng uổng công!

- Nhất là khi ta muốn đi thu lấy đạo kinh phản bội kia, ngài lại dùng ý chí ngăn cản!

- Như Phong Giới làm phản, nếu như nói trước đó, Hải Mộng Chí Tôn ngài không biết chút nào, khẳng định Mạnh mỗ không tin!

- Có lẽ, Như Phong đế quân làm phản là thật, nhưng nếu nói Như Phong Chủ Tể cũng làm phản, chuyện này ta không tin! Mạnh Hạo nói như đinh chém sắt, ánh mắt sáng như điện cẩn thận quan sát nét mặt Hải Mộng Chí Tôn. Mặc dù hắn nói giọng khẳng định, nhưng nội tâm cũng không có nắm chắc lắm, nhưng đích xác có đầu mối! Chẳng những hắn nhìn thấu đầu mối, Đạo Thiên cũng nhìn ra được, ánh mắt hắn nhìn về phía Mạnh Hạo trước khi đi kia, trong lòng hai người biết rõ.

- Nói nhảm! Hải Mộng Chí Tôn nhàn nhạt lên tiếng, vung tay một cái, lập tức xuất hiện một luồng cuồng phong cuốn lấy Mạnh Hạo, chạy thẳng tới lốc xoáy truyền tống kia, dường như muốn cuốn Mạnh Hạo đi khỏi chỗ này.

Ngay khi thân thể Mạnh Hạo lui về phía sau, ánh sáng xanh ầm ầm nổi lên, trong mắt hắn nhoáng một cái bạo phát tu vi, cưỡng ép chống cự lại. Thế nhưng tuy rằng thời khắc này hắn là La Thiên Tiên, đối mặt với Chí Tôn, hoàn toàn không thể chống lại. Mắt thấy sắp bị cuốn vào trong lốc xoáy, Mạnh Hạo gầm nhẹ một tiếng, kích phát giọt máu Cửu Phong Chí Tôn trong cơ thể. Tức thì Sơn Hải Giới chấn động, nhật nguyệt lóe sáng một cái, Mạnh Hạo miễn cưỡng dừng lại bên cạnh lốc xoáy truyền tống, nhưng cũng chỉ là miễn cưỡng, thân thể còn đang bị cuốn lui về sau.

- Đừng nói là ta không tin, chỉ sợ cho dù là 33 Thiên, cũng sẽ không tin, cho nên từ đầu đến cuối, bọn họ đều là chỉ nhìn xem, mà không có phủ xuống bất kỳ một vị nào.

- Mà đạo kinh phản bội xuất hiện, mới làm cho 33 Thiên chấn động, dẫn tới bọn họ sinh ra ý tham lam... nhưng với tu vi và tâm trí của bọn họ, ta tin chắc sau khi Như Phong Giới sáp nhập vào, nhất định sẽ bị khống chế nghiêm khắc! Lập tức truyền ra thanh âm Mạnh Hạo. Nhưng Hải Mộng Chí Tôn đã quay người đi về hướng động phủ, nhìn cũng không liếc nhìn Mạnh Hạo một cái, dường như bà có thể khẳng định, dưới một tay áo của mình, Mạnh Hạo nhất định sẽ bị cuốn vào lốc xoáy rời đi, không có mảy may khả năng tiếp tục lưu lại.

Mắt thấy thân mình Mạnh Hạo không ngừng bị cuốn lui về phía sau, bước chân vào bên trong lốc xoáy... Nhưng ngay khi lực lượng truyền tống bắt đầu triển khai, trong mắt Mạnh Hạo chợt lóe sáng, lộ ra ý quyết đoán.

- Chiến Binh! Mạnh Hạo vỗ tay lên túi trữ vật, lập tức gương đồng xuất hiện. Gương đồng này thoạt nhìn bình thường không có gì lạ, nhưng lúc này vừa bị Mạnh Hạo lấy ra, theo Mạnh Hạo vận chuyển toàn thân tu vi, theo ánh sáng xanh tràn vào gương đồng, lập tức gương đồng... lại hòa tan!

Hóa thành chất lỏng màu đồng, chớp mắt bao phủ bàn tay của Mạnh Hạo, sau đó dường như có được linh tính, lại lan tràn trên nửa cánh tay của Mạnh Hạo. Sau khi bao bọc nửa cánh tay liền hình thành một lưỡi dao sắc bén dài chừng ba xích!

Dao có màu đồng xanh, tràn đầy phong cách cổ xưa, hình như có vô tận năm tháng ẩn chứa bên trong, mơ hồ, dường như còn tản ra vô số ánh sáng tinh tú, dường như là báu vật duy nhất trên thế gian!

Mà chỗ lưỡi dao thì sáng bóng như mặt gương, hàn quang ngập trời, như chiếu sáng hết thảy sự vật, đầy vẻ thần bí.

Ngay sau đó từ cánh tay Mạnh Hạo phát ra một khí tức không cách nào hình dung, khí tức này không mạnh, nhưng lại làm cho lốc xoáy truyền tống kia trong tiếng "rắc rắc" lại hóa thành hàn băng, không thể tiếp tục triển khai chút nào.

Làm cho hư không bốn phía, trong giây lát tất cả quy tắc, tất cả căn nguyên, toàn bộ bị tước đi, hình như có một tầng sóng gợn vô hình đã dùng thanh dao sắc bén này làm trung tâm, "ông" một tiếng tản ra hướng bốn phía, nơi nó đi qua, hư không còn là hư không, nhưng lại tựa hồ không còn là hư không!

Chợt nổi lên một loạt cảm giác quỷ dị, đúng vào lúc này, Hải Mộng Chí Tôn đang xoay người, thân thể của bà đột nhiên run lên một cái, tức khắc quay đầu lại, nhìn chằm chằm vào tay Mạnh Hạo, liên tục đổi sắc mấy lần, lộ ra ý phức tạp.

- La Thiên Đạo Tiên, quả nhiên là cơ hội mở ra trạng thái thứ hai của nó! Hải Mộng Chí Tôn lẩm bẩm nói nhỏ, lời nói của bà làm trong mắt Mạnh Hạo thoáng lóe sáng không thể phát hiện. Trên thực tế, Mạnh Hạo đã sớm hoài nghi Hải Mộng Chí Tôn biết được chuyện tồn tại của gương đồng này.

Lý Linh Nhi bên kia, sớm đã mở to mắt, thân thể liên tục lui ra sau. Từ lưỡi dao sắc bén trên tay Mạnh Hạo, nàng cảm nhận được kinh tâm động phách, dường như nhìn thấy vô số ngôi sao rơi xuống, dường như có vô số sinh mạng, gào thét ở bên tai mình.

Nửa cánh tay của Mạnh Hạo, hoàn toàn hóa thành lưỡi dao sắc bén. Dao này tổng cộng có chín chỗ lồi lên, giống như cuộn sóng, tạo thành đạo đạo đao phong đủ để tất cả mọi người nhì

n thấy mà giật mình kinh sợ!

Chính là trạng thái thứ hai của gương đồng, Chiến Binh!!!

Năm đó Anh Vũ đã từng nói, một khi Mạnh Hạo có thể trở thành La Thiên Đạo Tiên, như vậy có thể làm cho gương đồng mở ra trạng thái thứ hai. Giờ này Mạnh Hạo tuy rằng còn chưa tính là La Thiên Đạo Tiên hoàn chỉnh, nhưng hắn đang trong dung hợp Niết Bàn Quả thứ ba, cho dù không phải mười thành, cũng là năm thành!

Một cảm giác cuồng bạo từ cánh tay Mạnh Hạo bạo phát ra, Mạnh Hạo gần như sắp không khống chế nổi, hắn hô hấp dồn dập. Giờ này, cảm giác đến từ cánh tay, dường như có thể một đao mở rộng ra 33 Thiên!

Loại cảm giác này khiến Mạnh Hạo cảm nhận được sự cường hãn long trời lở đất, thân thể hắn run rẩy, gần như sắp không khống chế nổi. Ngay khoảnh khắc miễn cưỡng đi ra ngoài lốc xoáy, Chiến Binh trong tay biến mất, lần nữa hóa thành gương đồng rơi trong tay Mạnh Hạo.

Hắn hiểu rõ, cho dù mình có thể làm cho gương đồng huyễn hóa ra Chiến Binh, nhưng không có cách nào vung lên cho dù là một đao... Có lẽ... chỉ khi nào hắn hoàn toàn có được thực lực của La Thiên Đạo Tiên, hắn mới có tư cách chém ra một đao!

Có lẽ, sau một đao tu vi của hắn sẽ bị rút sạch, nhưng cho dù chỉ là một đao, nếu có thể chém xuống, nơi nó đi qua nhất định sẽ làm cho bầu trời từ nay về sau mất đi ánh sáng, làm cho mặt đất nổ tung chôn vùi hết thảy, làm cho quy tắc này sụp đổ, căn nguyên kia vỡ nát...

Đối với chuyện này, Mạnh Hạo có dự cảm mãnh liệt. Hắn hô hấp dồn dập, phất tay một cái, gương đồng biến mất, hắn ngẩng đầu nhìn về phía Hải Mộng Chí Tôn đang sắc mặt phức tạp, đầy kinh ngạc.

Hải Mộng Chí Tôn kinh ngạc nhìn gương đồng trong tay Mạnh Hạo, cho đến lúc gương đồng bị Mạnh Hạo thu cất, bà trầm mặc im lặng.

Mạnh Hạo hít sâu một hơi, trong mắt lóe sáng, hắn lần nữa lên tiếng: - Hải Mộng Chí Tôn! Ta vẫn chưa nói hết: Như Phong Giới sáp nhập vào 33 Thiên, sẽ bị trọng điểm hoài nghi, mặc dù là Như Phong Chủ Tể, chỉ sợ cũng sẽ mất đi tự do. Như Phong Giới... căn bản là không trở thành 34 Thiên, chuyện này với Như Phong Chủ Tể mà nói, chính là một cuộc đánh cược!

- Tuy rằng, đánh cược này, có khả năng thất bại quá lớn quá lớn, nhưng ông ta vẫn đánh cược!

- Cái này căn bản là một màn kịch!

- Mà Tuyết Nhi không có trở về, nói vậy nàng mới là kẻ nằm vùng của Hải Mộng Chí Tôn!

Hải Mộng Chí Tôn thu hồi ánh mắt từ trên gương đồng biến mất trong tay Mạnh Hạo, bà nhìn Mạnh Hạo, trên mặt có chút phức tạp, cũng có cổ quái, hồi lâu sau, mới lên tiếng: - Như vậy bổn tọa vì cái gì phải làm như vậy? Đây là lần đầu tiên Hải Mộng Chí Tôn trả lời thẳng vào vấn đề của Mạnh Hạo!

Mạnh Hạo cặp mắt ngưng trọng, hắn hít sâu một hơi, chậm rãi lên tiếng:

- Sở dĩ Hải Mộng Chí Tôn ngài làm như vậy, liên tưởng đến năm đó ngài nói kế hoạch, Mạnh mỗ có nắm chắc rất lớn, Như Phong Giới này, cùng với Tuyết Nhi, tác dụng của bọn họ chỉ có một: Truyền tống trận!

- Ngươi nói có chính xác, cũng có sai lầm! Hải Mộng Chí Tôn trầm mặc, bà không có nói cho Mạnh Hạo biết, đến tột cùng Mạnh Hạo đoán phương diện nào là thật, phương diện nào là giả, nhưng dù chỉ một câu nói này, cũng có thể thấy được: giờ khắc này Mạnh Hạo lại làm cho Hải Mộng Chí Tôn, cũng không thể không giải thích một câu.

Hải Mộng Chí Tôn không thể làm như không thấy Mạnh Hạo tồn tại, bất kể sự thật Mạnh Hạo là thân phận người thừa kế của Cửu Phong, hay là người chủ Sơn Hải Giới tương lai, còn có chính là... Chiến Binh xuất hiện, cũng làm cho ánh mắt Hải Mộng Chí Tôn nhìn về phía Mạnh Hạo, càng sâu sắc hơn.

Cho dù thời điểm này, Hải Mộng Chí Tôn có thể không thèm để ý tới tu vi của Mạnh Hạo, nhưng Mạnh Hạo lại có nhiều tồn tại nhân quả, khiến bà nhất định phải giải thích một câu.

Mạnh Hạo không có tiếp tục hỏi tới, hắn cũng không có hứng thú tìm hiểu đến tột cùng suy đoán của mình, phương diện nào là thật, phương diện nào là giả... Trong mắt hắn nhoáng lên một cái, ôm quyền cúi đầu về hướng Hải Mộng Chí Tôn.

- Vãn bối chỉ là suy đoán, trước đó vì tâm tình kích động, nếu lời nói có chỗ đắc tội, còn xin Hải Mộng Chí Tôn không cần trách phạt, chỉ vì ở tình thế cửu tử nhất sinh, khó tránh khỏi nội tâm khó chịu. Vãn bối mấy lần sống chết tại Như Phong Giới này, mỗi lần đều có 19 chuyện tiếc nuối lớn... Nghĩ tới 19 tiếc nuối này liền cảm thấy lòng đau như đao cắt. Trong đó tiếc nuối thứ nhất, là nếu có thể thu được một khối Tiên Khư mang theo thân mình, như vậy thì dù chết trận tại Như Phong Giới, cũng cam tâm tình nguyện!

Mạnh Hạo vội ho một tiếng, có chút ngượng ngùng, xấu hổ lên tiếng. Giờ này vẻ mặt hắn biến đổi, khác biệt cực lớn so với bộ dáng hắn trước đó.

Dường như hắn kéo một vòng lớn như vậy, vừa là phẫn nộ, vừa là ủy khuất, vừa là khí thế bạo phát... hết thảy, cũng là để thời khắc này dẫn ra một câu nói đó.

Hải Mộng Chí Tôn lộ vẻ mặt cổ quái, nhàn nhạt lên tiếng: - Một khối Tiên Khư ư?

Mạnh Hạo vội ho một tiếng, không cảm thấy lúng túng chút nào, mà thở dài một tiếng: - Đây là tiếc nuối thứ nhất, còn xin Chí Tôn thành toàn. Mỗi một lần nhìn thấy Tiên Khư, vãn bối đều không nhịn được nhớ lại huy hoàng của Chí Tôn Tiên Giới ta hồi đó. Vãn bối cảm thấy, nếu có một khối Tiên Khư trở thành vật tùy thân, sẽ càng thêm khích lệ vãn bối tu hành, để tiến bộ, để... Không đợi Mạnh Hạo nói dứt câu, Hải Mộng Chí Tôn vung tay lên hư không một cái, lập tức hư không nổ vang, trực tiếp xé mở một cái khe nứt to lớn.

Ở trong khe nứt đó, dường như tồn tại một thế giới.

Đó là một phiến thế giới của Tiên Khư, trong Sơn Hải Giới, Tiên Khư khổng lồ, phân tán ra, mỗi một chỗ đều chứa đầy thần bí. Thời khắc này, Mạnh Hạo nhìn thấy trong khe nứt hư không có một vùng đại lục Tiên Khư. Đột nhiên có một góc giống như bị một bàn tay vô hình bẻ ra, "ầm" một tiếng, trực tiếp gãy lìa, rồi một khối lục địa phương viên chừng mấy vạn trượng, chậm rãi tách ra, trong tiếng nổ "rầm rầm" lại từ bên trong khe nứt bay ra.

Khí tức cổ xưa thương tang, dao động năm tháng, còn có tiên ý độc nhất vô nhị kia... làm cho trái tim Mạnh Hạo nhảy lên kịch liệt...

- - - - - oOo- - - - -

Ngã Dục Phong Thiên

Nhĩ Căn

Đọc truyện chữ Full