Đôi mắt Mạnh Hạo nhoáng lên một cái hắn nâng tay lên vỗ mạnh vào mi tâm. Hắn không phải Đạo Cảnh, không dám ra đòn, nhưng hắn có căn nguyên thần hỏa. "Ầm" một tiếng, từ trong thiên linh của hắn biển lửa chạy ra, đâm thẳng tới bầu trời, cùng với nhị lão Phương Thủ Đạo trợ giúp phụ thân hắn nhập Thiên Nhân Kiếp.
Ngoài Mạnh Hạo và Phương Thủ Đạo còn có hồn của Phương Ngôn Khư vây quanh bốn phía Phương Tú Phong. Trong lúc giúp ông ta, cả bốn người đồng thời phun ra máu tươi nhưng Phương Tú Phong rõ ràng đã suy yếu, trở nên chậm chạp hơn nhiều.
Sắc mặt Mạnh Hạo tái nhợt. Thần, thân, hồn của hắn đều nhanh chóng bị hòa tan, nhưng hai mắt vẫn chấp nhất như cũ, vì phụ thân nhập đạo, hắn có thể từ bỏ hết thảy.
Trong tiếng nổ "ầm ầm", Mạnh Hạo, Phương Thủ Đạo cùng với Phương Ngôn Khư cùng chung sức.
Phương Tú Phong hô hấp dồn dập, thân thể ông vào thời khắc này đã đến trạng thái mệt mỏi vô cùng. Lúc này, ông chỉ cách lốc xoáy ba trượng!
Một khi đi qua ba trượng này, ông liền có thể bước chân vào trong lốc xoáy nhập đạo!
Nhưng ba trượng này lại là kiếp thứ chín kinh khủng nhất. Cho dù không bạo phát gấp mười lần, nó có thể cản trở vô số người nhập đạo muốn bước chân vào, không cần phải nói đến lúc này nó đã kinh khủng hơn gấp mười lần.
Phương Tú Phong phun ra máu tươi. Mỗi lần ông tiến một bước, toàn thân đều sẽ khô héo, thần, thân, hồn đều bị héo rút. Khoảng cách ba trượng kia, sau khi đi được hai trượng, ông đã đến cực hạn. Không chỉ riêng ông, cả Phương Thủ Đạo, Phương Ngôn Khư, còn có Mạnh Hạo cũng đều như thế. Nếu cứ tiếp tục như vậy, tổn thương này đối với họ sẽ không chỉ là tạm thời mà là vĩnh cửu.
Nhưng mặc dù là vĩnh cửu, Mạnh Hạo cũng không quan tâm.
- Thủ Đạo lão tổ, Ngôn Khư lão tổ, ta chấp nhận tổn thất vĩnh cửu! Mạnh Hạo hít sâu một hơi, đang muốn một lần nữa bạo phát thần, thân, hồn trợ giúp phụ thân đi hết một trượng cuối cùng thì Phương Thủ Đạo gầm nhẹ, thanh âm truyền khắp Nam Thiên Tinh.
- Tộc nhân Phương gia, lấy tộc huyết hiến tế, trợ giúp tộc trưởng tộc ta, đạp thiên nhập đạo!
Khi thanh âm lão vang lên, tất cả tộc nhân Phương gia trên Nam Thiên Tinh thân thể chấn động. Bọn họ không chút do dự đồng loạt đánh lên ngực, phun ra máu tươi. Máu tươi của bọn họ phun ngập trời, bay thẳng lên không trung.
Máu tươi của mẫu thân Mạnh Hạo không thể nhưng của Phương Du lại có thể. Nàng không chút chần chờ, lập tức kích phát ra máu tươi. Nàng không quản hết thảy mà bức máu ra, cho dù ngay bản thân nàng đang lung lay sắp đổ, sắc mặt nàng trắng bệch, máu tươi vẫn bay lên không như trước.
Tôn Hải đau lòng tiến lên giúp đỡ, nhưng hắn lại không ngăn cản nàng.
Máu tươi vô tận trong chớp mắt bay lên không, hướng thẳng tới Phương Tú Phong. Thân thể Phương Tú Phong run rẩy, ông không muốn tiếp nhận bởi vì hổ thẹn. Ông không thể vì mình nhập đạo mà khiến toàn bộ tộc nhân phải hiến tế.
Cho dù loại hiến tế này, khi chia đều lên mỗi người, tổn hao không phải là không thể khôi phục. Nhưng dù vậy vẫn khiến Phương Tú Phong cảm thấy hổ thẹn.
Ông ta trầm mặc một lúc rồi cắn răng một cái, lập tức những đạo sương mù xung quanh cuồn cuộn lên, lại bị ông hút đi một phần. Một phần này ông không dùng để khôi phục mà là tản ra. Ông muốn trợ giúp Phương Thủ Đạo, Mạnh Hạo cùng tất cả tộc nhân. Ông dùng sương mù của mình trị thương cho bọn họ.
- Tú Phong dừng tay. Chúng ta không cần ngươi giúp. Với tu vi của lão phu cùng Ngôn Khư có thể tự khôi phục được, về phần những tộc nhân khác, trong gia tộc có đan dược có thể giúp bọn họ hồi phục. Mà Hạo nhi hắn cũng không cần. Ngươi mau sớm nhập đạo mới chính là trợ giúp lớn nhất đối với chúng ta.
- Cha, mau nhập đạo! Mạnh Hạo cũng lên tiếng. Có một câu hắn không nói, nhân tình lần này của Phương gia quá lớn, mà nhân tình này, Mạnh Hạo hắn sẽ thay phụ thân gánh vác!
Nội tâm Phương Tú Phong chấn động. Ông cũng là người quyết đoán, thời khắc này ông không chần chờ nữa, mượn máu tươi của toàn tộc, trực tiếp vượt qua một trượng cuối cùng kia, tung người nhảy tới... giống như cá vượt Long Môn vậy. Ông trực tiếp bước chân vào trong lốc xoáy, chính là đứng trên con đường Đạo Cảnh!
Ngay khi ông đứng trên con đường này, Thiên Nhân Kiếp liền biến mất. Lốc xoáy ầm ầm chậm rãi ngừng chuyển động, khi bình tĩnh lại, tất cả kiếp đều biến mất, chỉ còn lại mình thân ảnh Phương Tú Phong đứng ở trong lốc xoáy.
Trong phút chốc này, cả tinh không, xuất hiện dao động. Dao động này lấy Phương Tú Phong làm trung tâm, ầm ầm tản ra khắp Đệ Cửu Sơn Hải.
Loại ba động này chính là dao động của nhập đạo. Phàm là có tu sĩ độ kiếp thành công, sau khi bước chân vào lốc xoáy thì sẽ xuất hiện loại dao động này, truyền khắp Sơn Hải.
Dao động này cũng để cho tất cả Đạo Cảnh biết được, có người đã đi đến bước này!
Thiên Vân thượng nhân bước chân vào lốc xoáy không thành công cho nên cuối cùng cũng không xuất hiện sóng gợn như vậy. Thời khắc này, Phương Tú Phong thành công bước chân vào bên trong cho nên sóng gợn xung quanh, khiến cho tất cả cường giả Đạo Cảnh tại Đệ Cửu Sơn Hải Giới cảm nhận thấy một màn này, liền lập tức tản thần thức đi tìm kiếm, xác định là ở tại Nam Thiên Tinh.
- Phương Tú Phong nhập đạo!
- Tộc trưởng Phương gia tương lai, Đạo Cảnh sao...
- Không đúng, tại sao lại nhập đạo ở Nam Thiên Tinh? Lão phu nhớ rõ, Phương Tú Phong này vì cứu nhi tử mà cam nguyện trấn thủ Nam Thiên Tinh không rời đi nửa bước. Lúc ở Sơn Hải, hắn có lời thề, nếu không tuân theo sẽ bị hình thần câu diệt!
- Không ngờ... lại nhập đạo ở Nam Thiên Tinh, điều này sao có thể! Những Đạo Cảnh kia nhận ra một màn này, toàn bộ đều rung động.
- Vẫn chưa kết thúc, có thể nói, hắn mới thành công có một nửa mà thôi, vẫn còn lại một nửa. Khả năng hắn thất bại vẫn còn rất lớn!
- Đúng như vậy, sau khi nhập đạo, chín bước một nguyên, Phương Tú Phong này nhập đạo với kiếm, chi đạo hắn lựa chọn vốn là một chi đạo rất khó, chín bước đối với hắn... Quá khó khăn. Ở ngoài Nam Thiên Tinh, thần thức Đạo Cảnh tràn ngập. Giờ khắc này, cả Đệ Cửu Sơn Hải đều bị kinh động.
Mạnh Hạo sớm đã không thể khoanh tay đứng nhìn. Hắn đứng trong màn máu đó, thời khắc này, trong mắt hắn chỉ có duy nhất thân ảnh phụ thân trên con đường bên trong lốc xoáy trên bầu trời.
Lần Nhập Đạo Kiếp này vượt xa khỏi đạo kiếp bình thường gấp mười lần, khiến cho vốn có thể thuận lợi nhập đạo lại trở nên vô cùng khó khăn. Có thể nói, nếu không có Phương gia trợ giúp, phụ thân hắn không thể bước chân vào lốc xoáy, dĩ nhiên sẽ giống như Thiên Vân thượng nhân, trở thành Chuẩn Đạo, thọ nguyên đoạn tuyệt, không sống tiếp được bao lâu nữa.
Đây là điều mà Mạnh Hạo không thể chấp nhận, cũng là điều mà mẫu thân, tỷ tỷ của hắn cũng không thể chấp nhận.
Thời khắc này, nhìn phụ thân bên trong lốc xoáy, Mạnh Hạo chẳng những không thở phào nhẹ nhõm mà ngược lại, hắn càng lo lắng hơn, hắn có thể tưởng tượng được, chín bước trong lốc xoáy của phụ thân hắn so những người khác khó khăn hơn rất nhiều.
- Chín bước một căn nguyên, căn nguyên kiếm đạo của phụ thân ngươi lấy sát làm chủ, xem như là một loại căn nguyên giết chóc, vốn đã rất khó khăn... Giờ lại có thêm La Thiên, khó càng thêm khó... Phương Thủ Đạo than thở, gương mặt lão thoáng trở nên già nua hơn.
- Nhưng nếu một khi thành công, phụ thân ngươi cho dù chỉ là Đạo Cảnh nhất nguyên thì chiến lực của hắn lại đủ để rung chuyển Đạo Chủ tam nguyên! Trong mắt Phương Ngôn Khư lộ ra vẻ ngạc nhiên, khi lên tiếng, nét mặt lão mang theo mong đợi.
Thời khắc này, tất cả tu sĩ Nam Thiên Tinh đều đang nhìn về lốc xoáy giữa bầu trời. Trong lốc xoáy, Phương Tú Phong nhấc chân lên, từng bước lên trước. Bước này đặt xuống, thân thể ông nổ vang, cả lốc xoáy lắc lư, trừ phi là Đạo Cảnh, hoặc là Chuẩn Đạo bước chân vào lốc xoáy thất bại nhưng còn chưa tới ngày tử vong, nếu không không ai có thể biết được cảm thụ của người nhập đạo trên con đường này.
Mạnh Hạo cũng không biết, hắn chỉ thấy thân thể phụ thân lắc lư, sau khi bước bước thứ nhất, bên ngoài lốc xoáy sóng gợn càng mạnh, so với cuồng bạo lúc trước còn nhiều hơn gấp đôi, quét ngang Đệ Cửu Sơn Hải khiến cho tinh không nổ vang.
Cùng lúc đó, tại đỉnh đầu phụ thân, tất cả đạo sương mù trong nháy mắt ngưng tụ lại một chỗ, cuồn cuộn, dường như sắp tạo thành cái gì đó.
Ngay sau đó, Mạnh Hạo thấy phụ thân hắn dường như rất miễn cưỡng bước ra bước thứ hai, thân thể phụ thân lại kịch liệt run rẩy. Khi bước bước thứ ba, máu tươi phun ra, giống như là đèn đã cạn dầu.
Mặc dù như thế, nhưng sau khi bước xong ba bước, sóng gợn ngập trời, quanh quẩn tinh không, làm cả Đệ Cửu Sơn Hải chấn động. Loại sóng gợn cuồng bạo này sẽ theo số bước chân tăng lên mà mạnh thêm, một khi đến bước thứ chín, tinh không Sơn Hải sẽ nổ vang.
Khi bước thứ ba bước tới, sương mù trên đỉnh đầu Phương Tú Phong một lần nữa ngưng tụ, dao động lại càng kịch liệt hơn, mơ hồ có thể thấy được bên trong dường như đang tạo thành một thanh kiếm.
Nhưng thứ Mạnh Hạo quan tâm không phải là kiếm phôi kia mà là phụ thân hắn. Thời khắc này, sắc mặt Mạnh Hạo tái nhợt. Ở bên ngoài, mẫu thân hắn cùng Phương Du sắc mặt cũng không còn chút máu.
- Chín bước nhập đạo, mỗi bước đều là sinh tử... Phương Thủ Đạo cắn răng một cái, tay lão nhấc lên, vẽ ra một cái ấn quyết, hướng về phía ngoài vung lên. Cái vung này không phải tác dụng lên người Phương Tú Phong bên trong lốc xoáy, mà là làm cho tất cả trận pháp của Phương gia trên Nam Thiên Tinh ầm ầm lóng lánh, lực lượng của trận pháp lúc này đồng loạt bộc phát, cùng Đông Thắng Tinh, dường như là mở ra một lối đi.
Thông qua lối đi này đi tới, không phải là tu sĩ, mà là...
- Mời đạo chung che chở tộc trưởng của tộc ta nhập đạo thành công!
Khi thanh âm của Phương Thủ Đạo truyền ra, trên Đông Thắng Tinh, trong thiên địa thành tổ Phương gia, đạo chung huyễn hóa ra. Một loạt tiếng chuông vang lên vọng lại, thanh âm này theo trận pháp truyền đến Nam Thiên Tinh!
Tiếng chuông xuyên qua hư vô, truyền vào trong lốc xoáy, rơi vào trong tai Phương Tú Phong, khiến cho thân thể Phương Tú Phong chấn động mạnh. Ông thế mà lại bước ra bước thứ tư, bước thứ năm, bước thứ sáu!
Giờ khắc này, ông dường như có thần trợ giúp, khí thế ầm ầm nổi lên, sóng gợn bên ngoài lốc xoáy càng thêm cuồng bạo, khiến cho Sơn Hải chấn động, tinh không run rẩy, ngay cả mấy tinh tú khác cũng chấn động mạnh. Tất cả Đạo Cảnh đều cảm nhận được một màn này.
Mà ở trong lốc xoáy, đạo sương mù trên đỉnh đầu Phương Tú Phong lúc này ngưng tụ rất nhanh. Kiếm phôi bên trong không còn thô sơ nữa mà xuất hiện một thanh kiếm sắc bén. Càng kinh người hơn là đạo sương mù kia trở thành màu máu tươi. Đó là căn nguyên kiếm đạo với dấu hiệu giết chóc!
Bước thứ bảy, thân thể Phương Tú Phong chấn động, khí thế của ông đang
từ từ giảm bớt. Đạo chung chỉ có thể trợ giúp một tay, không thể cưỡng ép cho Phương Tú Phong nhập đạo thành công. Phương Tú Phong cắn răng, ông gầm nhẹ. Mượn khí thế của bản thân lại bước tiếp một bước!
Bước thứ tám!
Khoảng cách thành đạo chỉ còn lại một bước cuối cùng. Nhưng ngay khi Phương Tú Phong giơ chân lên, muốn bước bước thứ chín, bên tai Mạnh Hạo đột nhiên truyền đến một thanh âm dường như từ trong hư vô vọng tới.
- Chủ Đệ Cửu Sơn Hải, nắm quy tắc Sơn Hải Giới, muốn hủy diệt đường nhập đạo La Thiên Tiên, chuyện này không phải việc tối cao của Sơn Hải, không phải bản thân quy tắc của Sơn Hải Giới có thể quyết định.
- Cho nên, lấy lời của chủ Cửu Đại Sơn Hải làm quyết định. Chín người các ngươi hãy cho ra đáp án.
Đôi mắt Mạnh Hạo nhoáng lên một cái hắn nâng tay lên vỗ mạnh vào mi tâm. Hắn không phải Đạo Cảnh, không dám ra đòn, nhưng hắn có căn nguyên thần hỏa. "Ầm" một tiếng, từ trong thiên linh của hắn biển lửa chạy ra, đâm thẳng tới bầu trời, cùng với nhị lão Phương Thủ Đạo trợ giúp phụ thân hắn nhập Thiên Nhân Kiếp.
Ngoài Mạnh Hạo và Phương Thủ Đạo còn có hồn của Phương Ngôn Khư vây quanh bốn phía Phương Tú Phong. Trong lúc giúp ông ta, cả bốn người đồng thời phun ra máu tươi nhưng Phương Tú Phong rõ ràng đã suy yếu, trở nên chậm chạp hơn nhiều.
Sắc mặt Mạnh Hạo tái nhợt. Thần, thân, hồn của hắn đều nhanh chóng bị hòa tan, nhưng hai mắt vẫn chấp nhất như cũ, vì phụ thân nhập đạo, hắn có thể từ bỏ hết thảy.
Trong tiếng nổ "ầm ầm", Mạnh Hạo, Phương Thủ Đạo cùng với Phương Ngôn Khư cùng chung sức. Phương Tú Phong hô hấp dồn dập, thân thể ông vào thời khắc này đã đến trạng thái mệt mỏi vô cùng. Lúc này, ông chỉ cách lốc xoáy ba trượng!
Một khi đi qua ba trượng này, ông liền có thể bước chân vào trong lốc xoáy nhập đạo!
Nhưng ba trượng này lại là kiếp thứ chín kinh khủng nhất. Cho dù không bạo phát gấp mười lần, nó có thể cản trở vô số người nhập đạo muốn bước chân vào, không cần phải nói đến lúc này nó đã kinh khủng hơn gấp mười lần.
Phương Tú Phong phun ra máu tươi. Mỗi lần ông tiến một bước, toàn thân đều sẽ khô héo, thần, thân, hồn đều bị héo rút. Khoảng cách ba trượng kia, sau khi đi được hai trượng, ông đã đến cực hạn. Không chỉ riêng ông, cả Phương Thủ Đạo, Phương Ngôn Khư, còn có Mạnh Hạo cũng đều như thế. Nếu cứ tiếp tục như vậy, tổn thương này đối với họ sẽ không chỉ là tạm thời mà là vĩnh cửu.
Nhưng mặc dù là vĩnh cửu, Mạnh Hạo cũng không quan tâm.
- Thủ Đạo lão tổ, Ngôn Khư lão tổ, ta chấp nhận tổn thất vĩnh cửu! Mạnh Hạo hít sâu một hơi, đang muốn một lần nữa bạo phát thần, thân, hồn trợ giúp phụ thân đi hết một trượng cuối cùng thì Phương Thủ Đạo gầm nhẹ, thanh âm truyền khắp Nam Thiên Tinh.
- Tộc nhân Phương gia, lấy tộc huyết hiến tế, trợ giúp tộc trưởng tộc ta, đạp thiên nhập đạo!
Khi thanh âm lão vang lên, tất cả tộc nhân Phương gia trên Nam Thiên Tinh thân thể chấn động. Bọn họ không chút do dự đồng loạt đánh lên ngực, phun ra máu tươi. Máu tươi của bọn họ phun ngập trời, bay thẳng lên không trung.
Máu tươi của mẫu thân Mạnh Hạo không thể nhưng của Phương Du lại có thể. Nàng không chút chần chờ, lập tức kích phát ra máu tươi. Nàng không quản hết thảy mà bức máu ra, cho dù ngay bản thân nàng đang lung lay sắp đổ, sắc mặt nàng trắng bệch, máu tươi vẫn bay lên không như trước.
Tôn Hải đau lòng tiến lên giúp đỡ, nhưng hắn lại không ngăn cản nàng.
Máu tươi vô tận trong chớp mắt bay lên không, hướng thẳng tới Phương Tú Phong. Thân thể Phương Tú Phong run rẩy, ông không muốn tiếp nhận bởi vì hổ thẹn. Ông không thể vì mình nhập đạo mà khiến toàn bộ tộc nhân phải hiến tế.
Cho dù loại hiến tế này, khi chia đều lên mỗi người, tổn hao không phải là không thể khôi phục. Nhưng dù vậy vẫn khiến Phương Tú Phong cảm thấy hổ thẹn.
Ông ta trầm mặc một lúc rồi cắn răng một cái, lập tức những đạo sương mù xung quanh cuồn cuộn lên, lại bị ông hút đi một phần. Một phần này ông không dùng để khôi phục mà là tản ra. Ông muốn trợ giúp Phương Thủ Đạo, Mạnh Hạo cùng tất cả tộc nhân. Ông dùng sương mù của mình trị thương cho bọn họ.
- Tú Phong dừng tay. Chúng ta không cần ngươi giúp. Với tu vi của lão phu cùng Ngôn Khư có thể tự khôi phục được, về phần những tộc nhân khác, trong gia tộc có đan dược có thể giúp bọn họ hồi phục. Mà Hạo nhi hắn cũng không cần. Ngươi mau sớm nhập đạo mới chính là trợ giúp lớn nhất đối với chúng ta.
- Cha, mau nhập đạo! Mạnh Hạo cũng lên tiếng. Có một câu hắn không nói, nhân tình lần này của Phương gia quá lớn, mà nhân tình này, Mạnh Hạo hắn sẽ thay phụ thân gánh vác!
Nội tâm Phương Tú Phong chấn động. Ông cũng là người quyết đoán, thời khắc này ông không chần chờ nữa, mượn máu tươi của toàn tộc, trực tiếp vượt qua một trượng cuối cùng kia, tung người nhảy tới... giống như cá vượt Long Môn vậy. Ông trực tiếp bước chân vào trong lốc xoáy, chính là đứng trên con đường Đạo Cảnh!
Ngay khi ông đứng trên con đường này, Thiên Nhân Kiếp liền biến mất. Lốc xoáy ầm ầm chậm rãi ngừng chuyển động, khi bình tĩnh lại, tất cả kiếp đều biến mất, chỉ còn lại mình thân ảnh Phương Tú Phong đứng ở trong lốc xoáy.
Trong phút chốc này, cả tinh không, xuất hiện dao động. Dao động này lấy Phương Tú Phong làm trung tâm, ầm ầm tản ra khắp Đệ Cửu Sơn Hải.
Loại ba động này chính là dao động của nhập đạo. Phàm là có tu sĩ độ kiếp thành công, sau khi bước chân vào lốc xoáy thì sẽ xuất hiện loại dao động này, truyền khắp Sơn Hải.
Dao động này cũng để cho tất cả Đạo Cảnh biết được, có người đã đi đến bước này!
Thiên Vân thượng nhân bước chân vào lốc xoáy không thành công cho nên cuối cùng cũng không xuất hiện sóng gợn như vậy. Thời khắc này, Phương Tú Phong thành công bước chân vào bên trong cho nên sóng gợn xung quanh, khiến cho tất cả cường giả Đạo Cảnh tại Đệ Cửu Sơn Hải Giới cảm nhận thấy một màn này, liền lập tức tản thần thức đi tìm kiếm, xác định là ở tại Nam Thiên Tinh.
- Phương Tú Phong nhập đạo!
- Tộc trưởng Phương gia tương lai, Đạo Cảnh sao...
- Không đúng, tại sao lại nhập đạo ở Nam Thiên Tinh? Lão phu nhớ rõ, Phương Tú Phong này vì cứu nhi tử mà cam nguyện trấn thủ Nam Thiên Tinh không rời đi nửa bước. Lúc ở Sơn Hải, hắn có lời thề, nếu không tuân theo sẽ bị hình thần câu diệt!
- Không ngờ... lại nhập đạo ở Nam Thiên Tinh, điều này sao có thể! Những Đạo Cảnh kia nhận ra một màn này, toàn bộ đều rung động.
- Vẫn chưa kết thúc, có thể nói, hắn mới thành công có một nửa mà thôi, vẫn còn lại một nửa. Khả năng hắn thất bại vẫn còn rất lớn!
- Đúng như vậy, sau khi nhập đạo, chín bước một nguyên, Phương Tú Phong này nhập đạo với kiếm, chi đạo hắn lựa chọn vốn là một chi đạo rất khó, chín bước đối với hắn... Quá khó khăn. Ở ngoài Nam Thiên Tinh, thần thức Đạo Cảnh tràn ngập. Giờ khắc này, cả Đệ Cửu Sơn Hải đều bị kinh động.
Mạnh Hạo sớm đã không thể khoanh tay đứng nhìn. Hắn đứng trong màn máu đó, thời khắc này, trong mắt hắn chỉ có duy nhất thân ảnh phụ thân trên con đường bên trong lốc xoáy trên bầu trời.
Lần Nhập Đạo Kiếp này vượt xa khỏi đạo kiếp bình thường gấp mười lần, khiến cho vốn có thể thuận lợi nhập đạo lại trở nên vô cùng khó khăn. Có thể nói, nếu không có Phương gia trợ giúp, phụ thân hắn không thể bước chân vào lốc xoáy, dĩ nhiên sẽ giống như Thiên Vân thượng nhân, trở thành Chuẩn Đạo, thọ nguyên đoạn tuyệt, không sống tiếp được bao lâu nữa.
Đây là điều mà Mạnh Hạo không thể chấp nhận, cũng là điều mà mẫu thân, tỷ tỷ của hắn cũng không thể chấp nhận.
Thời khắc này, nhìn phụ thân bên trong lốc xoáy, Mạnh Hạo chẳng những không thở phào nhẹ nhõm mà ngược lại, hắn càng lo lắng hơn, hắn có thể tưởng tượng được, chín bước trong lốc xoáy của phụ thân hắn so những người khác khó khăn hơn rất nhiều.
- Chín bước một căn nguyên, căn nguyên kiếm đạo của phụ thân ngươi lấy sát làm chủ, xem như là một loại căn nguyên giết chóc, vốn đã rất khó khăn... Giờ lại có thêm La Thiên, khó càng thêm khó... Phương Thủ Đạo than thở, gương mặt lão thoáng trở nên già nua hơn.
- Nhưng nếu một khi thành công, phụ thân ngươi cho dù chỉ là Đạo Cảnh nhất nguyên thì chiến lực của hắn lại đủ để rung chuyển Đạo Chủ tam nguyên! Trong mắt Phương Ngôn Khư lộ ra vẻ ngạc nhiên, khi lên tiếng, nét mặt lão mang theo mong đợi.
Thời khắc này, tất cả tu sĩ Nam Thiên Tinh đều đang nhìn về lốc xoáy giữa bầu trời. Trong lốc xoáy, Phương Tú Phong nhấc chân lên, từng bước lên trước. Bước này đặt xuống, thân thể ông nổ vang, cả lốc xoáy lắc lư, trừ phi là Đạo Cảnh, hoặc là Chuẩn Đạo bước chân vào lốc xoáy thất bại nhưng còn chưa tới ngày tử vong, nếu không không ai có thể biết được cảm thụ của người nhập đạo trên con đường này.
Mạnh Hạo cũng không biết, hắn chỉ thấy thân thể phụ thân lắc lư, sau khi bước bước thứ nhất, bên ngoài lốc xoáy sóng gợn càng mạnh, so với cuồng bạo lúc trước còn nhiều hơn gấp đôi, quét ngang Đệ Cửu Sơn Hải khiến cho tinh không nổ vang.
Cùng lúc đó, tại đỉnh đầu phụ thân, tất cả đạo sương mù trong nháy mắt ngưng tụ lại một chỗ, cuồn cuộn, dường như sắp tạo thành cái gì đó.
Ngay sau đó, Mạnh Hạo thấy phụ thân hắn dường như rất miễn cưỡng bước ra bước thứ hai, thân thể phụ thân lại kịch liệt run rẩy. Khi bước bước thứ ba, máu tươi phun ra, giống như là đèn đã cạn dầu.
Mặc dù như thế, nhưng sau khi bước xong ba bước, sóng gợn ngập trời, quanh quẩn tinh không, làm cả Đệ Cửu Sơn Hải chấn động. Loại sóng gợn cuồng bạo này sẽ theo số bước chân tăng lên mà mạnh thêm, một khi đến bước thứ chín, tinh không Sơn Hải sẽ nổ vang.
Khi bước thứ ba bước tới, sương mù trên đỉnh đầu Phương Tú Phong một lần nữa ngưng tụ, dao động lại càng kịch liệt hơn, mơ hồ có thể thấy được bên trong dường như đang tạo thành một thanh kiếm.
Nhưng thứ Mạnh Hạo quan tâm không phải là kiếm phôi kia mà là phụ thân hắn. Thời khắc này, sắc mặt Mạnh Hạo tái nhợt. Ở bên ngoài, mẫu thân hắn cùng Phương Du sắc mặt cũng không còn chút máu.
- Chín bước nhập đạo, mỗi bước đều là sinh tử... Phương Thủ Đ
ạo cắn răng một cái, tay lão nhấc lên, vẽ ra một cái ấn quyết, hướng về phía ngoài vung lên. Cái vung này không phải tác dụng lên người Phương Tú Phong bên trong lốc xoáy, mà là làm cho tất cả trận pháp của Phương gia trên Nam Thiên Tinh ầm ầm lóng lánh, lực lượng của trận pháp lúc này đồng loạt bộc phát, cùng Đông Thắng Tinh, dường như là mở ra một lối đi.
Thông qua lối đi này đi tới, không phải là tu sĩ, mà là...
- Mời đạo chung che chở tộc trưởng của tộc ta nhập đạo thành công!
Khi thanh âm của Phương Thủ Đạo truyền ra, trên Đông Thắng Tinh, trong thiên địa thành tổ Phương gia, đạo chung huyễn hóa ra. Một loạt tiếng chuông vang lên vọng lại, thanh âm này theo trận pháp truyền đến Nam Thiên Tinh!
Tiếng chuông xuyên qua hư vô, truyền vào trong lốc xoáy, rơi vào trong tai Phương Tú Phong, khiến cho thân thể Phương Tú Phong chấn động mạnh. Ông thế mà lại bước ra bước thứ tư, bước thứ năm, bước thứ sáu!
Giờ khắc này, ông dường như có thần trợ giúp, khí thế ầm ầm nổi lên, sóng gợn bên ngoài lốc xoáy càng thêm cuồng bạo, khiến cho Sơn Hải chấn động, tinh không run rẩy, ngay cả mấy tinh tú khác cũng chấn động mạnh. Tất cả Đạo Cảnh đều cảm nhận được một màn này.
Mà ở trong lốc xoáy, đạo sương mù trên đỉnh đầu Phương Tú Phong lúc này ngưng tụ rất nhanh. Kiếm phôi bên trong không còn thô sơ nữa mà xuất hiện một thanh kiếm sắc bén. Càng kinh người hơn là đạo sương mù kia trở thành màu máu tươi. Đó là căn nguyên kiếm đạo với dấu hiệu giết chóc!
Bước thứ bảy, thân thể Phương Tú Phong chấn động, khí thế của ông đang từ từ giảm bớt. Đạo chung chỉ có thể trợ giúp một tay, không thể cưỡng ép cho Phương Tú Phong nhập đạo thành công. Phương Tú Phong cắn răng, ông gầm nhẹ. Mượn khí thế của bản thân lại bước tiếp một bước!
Bước thứ tám!
Khoảng cách thành đạo chỉ còn lại một bước cuối cùng. Nhưng ngay khi Phương Tú Phong giơ chân lên, muốn bước bước thứ chín, bên tai Mạnh Hạo đột nhiên truyền đến một thanh âm dường như từ trong hư vô vọng tới.
- Chủ Đệ Cửu Sơn Hải, nắm quy tắc Sơn Hải Giới, muốn hủy diệt đường nhập đạo La Thiên Tiên, chuyện này không phải việc tối cao của Sơn Hải, không phải bản thân quy tắc của Sơn Hải Giới có thể quyết định.
- Cho nên, lấy lời của chủ Cửu Đại Sơn Hải làm quyết định. Chín người các ngươi hãy cho ra đáp án.
Ngã Dục Phong Thiên
Nhĩ Căn