Đóa Đóa thấy cô gia không hiểu, sắc mặt có chút đỏ ửng, cúi đầu đỏ mặt nói: "Chính là. cái. kia." "Cái gì. ?" Lưu Phong suy nghĩ một chút, những vẫn còn không nghĩ ra cái kia là cái gì. "Là. cái. kia." Đóa Đóa khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, vẫn kéo dài câu nói, nàng thật sự không có đủ dũng khí đem chuyện thầm kín của người nói ra. Nhưng là cô gia không hiểu, làm cho nàng không thể tránh né được. Mẹ kiếp, làm gì né tránh như ma vậy, cuối cùng là cái gì. Lưu Phong có chút tức giận, một tay siết chặt cổ tay Đóa Đóa, quát"Cuối cùng xảy ra chuyện gì. Ngươi mau nói cho ta biết rõ ràng. Chậm trể là chuyện lớn đó" Cô gia bình thường là người thông minh, sao lúc này ngu ngốc thế không biết. Đóa Đóa đỏ mặt, cắn răng, cố gắng thu dũng khí nói: "Cô gia, tiểu thư buổi sáng không cẩn thận, ăn phải. xuân dược. Người nhanh vào đi thôi." Nói xong, Đóa Đóa đẩy Lưu Phong vào phòng. Sau đó cảnh giác tứ phía, vì hai người mà canh gác. "Ăn xuân dược." Lưu Phong hơi kinh hãi, không trách được sáng nay chính mình lại cảm giác muốn đến như vậy. Nghe nói ăn xuân dược không phát tiết được có thể gây chết người, Lưu Phong vội vàng tiến vào trong phòng. "Lão công, ngươi đã đến rồi à?" Vừa mới vào cửa, Lưu Phong đã nghe một thanh âm mê người, thanh âm rất quyến rũ, làm cho Lưu Phong xương cốt đều dựng đứng cả lên. Đi lại giường, thanh âm của Tố Tố lại phát ra hàng loạt tiếng rên rĩ, làm cho người ta bủn rũn cả người. Lúc này, bị xuân dược thấm vào, Tố Tố đã cỡi hết một nửa đồ ngủ trên người, một nữa thân hình trắng như tuyết, mềm mại đã lộ hẳn ra bên ngoài, vóc người cơ hồ không có che đậy hiện ra trước mắt Lưu Phong. "Tố Tố, nàng sao rồi?" Lưu Phong thử thăm dò một tiếng. Ân Tố Tố đang bị mê hoặc, không biết gì cả, nhìn thấy nam nhân trước mắt là Lưu Phong cũng không nói lời nào, chỉ nhào vào ngực Lưu Phong, khẽ hôn và sờ soạng, có vẻ rất kích thích Đối phó với sự chủ động của đàn bà như vậy, tiểu lý của Lưu Phong lập tức dâng trào một cỗ nhiệt lưu, một cảm giác nóng bỏng xông thẳng lên não. Không thể suy nghĩ nhiều, Lưu Phong đã đặt thân thể Tố Tố nằm xuống giường, trực tiếp đi thẳng vào chính đề. Ngay lập tức, khoái cảm dục vọng trào tới, hai người không ngừng điên cuồng. mới sáng sớm. thanh âm nam nhân thở dốc, tiếng đàn bà rên rĩ hoàn toàn xuyên qua hai gian phòng, truyền tới trong tai Đóa Đóa. Với cơ trí của Đóa Đóa, trước tiên đã lệnh cho gia đinh và tỳ nữ đi khỏi hết rồi, nếu không thì gặp phiền toái lớn. Cho đến giữa trưa, trong khi hai người đình chỉ kích tình, vẻ mặt Ân Tố Tố đỏ hồng, sóng mắt như nước, cả người nằm trong lòng ngực Lưu Phong. "Lão công, ta sướng quá. !" Ân Tố Tố thuận thế xoay người, nằm trên thân hình Lưu Phong, nóng bỏng hôn lên thân thể Lưu Phong. Lưu Phong có chút sợ hãi, bộ dáng này cho thấy, cho dù hắn cũng không thể nuốt trôi được. "Tiếp tục. đi lão công?" Bị Lưu Phong nhẹ nhàng đẩy ra, vẻ mặt Ân Tố Tố hơi mất hứng"trời còn chưa tối mà, chúng ta làm vài lần nữa đi, được không?" Lưu Phong trừng to mắt nhìn thân thể thon gọn của mỹ nữ, trong lòng cười khổ không thôi, cái gì mà trời chưa tối, . chuyện này. vốn chỉ nên làm. khi trời tối thôi mà. Ân Tố Tố có chút muốn không buông tha Lưu Phong, hai tay ôm chặt, sờ soạng, xoa bóp, đôi mắt nóng bỏng nhìn vào Lưu Phong. "Tố Tố, có thể nghĩ nghơi một chút. rồi làm tiếp không?" Ân Tố Tố nhẹ nhàng lắc đầu một chút, dứt khoát ngồi lên trên người Lưu Phong"Lão công, ngươi thật đáng ghét. người ta còn muốn thêm một lần nữa." "Oh. ta biết rồi. ngươi dám chắc là ở Giang Nam có thêm nữ nhân, không trách được lúc này mới vài lần ngươi đã không muốn nữa?" Ân Tố Tố dột nhiên dẫu miệng trách. Ngược lại, từ sáng sớm đến giữa trưa, đã làm đến năm lần, dù ở thời cổ đại đến hiện đại cũng đều là phá kỷ lục rồi, mà có người có kêu kít. Không thể không nói xuân dược thời cổ đại quả nhiên quá cường hãn a. Vì tỏ vẻ bản thân không có thu thập ai bên ngoài, vì chứng minh sự trong sạch của mình, Lưu Phong trùng chấn hùng phong, bắt đầu sờ soạng, mát-xa thân thể Ân Tố Tố. Có lẽ hiệu lực của xuân dược vẫn còn tồn tại, Ân Tố Tố vẫn rất chủ động, cười nói: "Để cho ta làm." Ân Tố Tố quả nhiên là một đối thủ tuyệt đỉnh trên giường, nàng chủ động, nàng vũ mị, nàng thi triển công phu làm cho Lưu Phong bị cuốn vào cảnh giao hoan điên cuồng, cơ hồ quên hết tất cả sự việc bên ngoài, chỉ có tiếng rên rĩ dồn dập, kích thích, hấp dẫn của Ân Tố Tố vang lên bên tai mà thôi. Liên tục hai lần nữa lên đến cao trào, Ân Tố Tố rốt cuộc mới thỏa mãn, nằm đè trên người Lưu Phong, Lúc này Lưu Phong mệt mỏi, Ân Tố Tố cũng mệt, nhưng hai người vẫn nằm yên tận hưởng cảm giác sảng khoái. Nghỉ ngơi một hồi, trạng thái kích thích của đôi nam nữ cũng dần dần khôi phục như bình thường. Ân Tố Tố ngồi dậy, dùng chăn mền quấn quanh thân thể mình, nhìn Lưu Phong hỏi"Lão công, chàng làm sao thế? Mới vắng mặt ở Giang Nam có mấy ngày, bên ngoài đã có rất nhiều tin đồn?" Lưu Phong hơi kinh hãi"Đồn cái gì thế." "Thì về chuyện. của chúng ta." Lưu Phong ngồi trên giường, hai chân vẫn thẳng, tay vẫn đặt trên cặp mông của đàn bà không ngừng xoa bóp. Hắn cười hắc hắc nói: "Ta đoán xem nào, bọn họ dám chắc nói ta là gian phu, nàng là dâm phụ." Ân Tố Tố trừng mắt liếc hắn một cái, tức giận nóii"Ngươi đã biết rồi mà còn cười. Cha mấy hôm trước vì việc này. đã. mắng ta một trận." Lưu Phong lạnh nhạt cười nói: "Tố Tố không cần giữ ý, bệ hạ đích thân ban hôn cho chúng ta, chúng ta bây giờ chính thức là vợ chồng hợp pháp, để ý người khác đàm tiếu làm gì." "Chàng là đại sắc lang, đương nhiên không quan hệ. Nhưng người ta là nữ tử đứng đắn" Ân Tố Tố liếc mắt nhìn Lưu Phong một cái nói: "Ta bất kể chàng dùng biện pháp gì, phải làm cho tin đồn biến mất. Ta không vui khi nghe những tin đồn này" "Do ai phao tin đồn vậy?" Lưu Phong lạnh nhạt hỏi. Ân Tố Tố suy nghĩ một chút nói: "Còn có thể là ai? Đều là công tử và tiểu thư gia đình quan lại, bọn họ không có việc gì, rảnh rỗi nói chuyện của chúng ta" "Tiểu thư của gia đình quan gia cũng bát quái (tức nhiều chuyện) như vậy ư?" Lưu Phong có chút ngạc nhiên. Vốn tưởng rằng nữ tử cổ đại hơn phân nữa sẽ rất gượng gạo, hiện nay nhìn lại, sự thật cũng không phải như vậy. "bát quái?" Ân Tố Tố nghe được danh từ mới này, vội vàng hỏi tới"bát quái là ý gì?" Ân Tố Tố biết Thái Cực Bát Quái nhưng từ miệng Lưu Phong chỉ nghe từ bát quái, không nghe từ thái cực, liền hỏi ngay. "Bát quái chính là nhiều chuyện, thêu dệt chuyện khắp nơi, nói chuyện riêng tư của ngươi khác, ." "Oh. nguyên lai là như vậy" Ân Tố Tố chợt hiểu ra. Lưu Phong đột nhiên hỏi"Tố Tố, các tiểu thư, công tử gia đình quan chức này ngày thường cũng rảnh rỗi, nhàm chán như vậy sao? Ta muốn nói họ ngoại trừ chuyện của chúng ta, bọn họ còn nói chuyện gì nữa không?" Ân Tố Tố gật đầu nói: "Đương nhiên là có, mấy tên này cả ngày vô sự, chỉ biết tụ tập một chổ, nói bậy nói bạ, trêu chọc thị phi, làm hoen ố sự trong sạch của người khác" "Là như thế à." Lưu Phong trong đầu xuất hiện một sáng kiến thật hay. Nếu như tiểu thư và công tử quan gia đều nhiều chuyện, ta cũng tương kế tựu kế, hoàn toàn từ việc nhiều chuyện của họ để kiếm tiền. Bất quá cụ thể như thế nào Lưu Phong còn phải trải qua khảo sát, nghiên cứu mới có thể quyết định. Hắn đem chuyện này ghi nhớ trong lòng, chuẩn bị quay về trù bị, sắp xếp. Căn cứ vào kinh nghiệm kiếp trước, loài người có thú vui nhiều chuyện rất mãnh liệt, tinh thần nhiều chuyện rất khó kiềm chế, nếu khai thác tốt, nói không chừng cũng là một cách hái tiền rất dễ dàng. "Lão công, chàng đang suy nghĩ gì thế" Ân Tố Tố thấy Lưu Phong có chút bần thần, thấp giọng hỏi. "Tố Tố, ta vừa nghĩ ra một dịch vụ kinh doanh mới, bất quá còn phải suy nghĩ kỹ một chút rồi mới nói cho nàng. Đến lúc đó ta muốn nàng đích thân quản lý việc kinh doanh này" Kỳ thật, từ khi Ân Tố Tố tỏ vẻ không thích công việc tại Thiên Thượng Nhân Gian, Lưu Phong cũng rất lo lắng, muốn lập nên một lĩnh vực kinh doanh mới để cho Ân Tố Tố quản lý. Lưu Phong hiểu được Tố Tố rất thông minh, tài trí, nếu chỉ làm việc nội trợ thật sự là uổng phí thiên tài. "Tốt quá, thật tốt quá" Ân Tố Tố hai mắt sáng ngời, hai tròng mắt đen nhánh xuất hiện quang mang"Lão công, cuối cùng là kinh doanh cái gì, bây giờ có thể nói cho ta nghe không?" Lưu Phong nữa nằm nữa ngồi, hai mắt khép hờ, lạnh nhạt nói: "Ta chỉ mới nghĩ được một chút đầu mối, về phần triển khai như thế nào bây giờ còn chưa nghĩ ra. Qua vài ngày nữa, ta nhất định nói cho nàng biết" Lưu Phong đang suy nghĩ, cuối cùng thì việc phát triển"nhiều chuyện" chính gọi là nghề báo. Ân Tố Tố đôi mắt sung sướng, nhìn Lưu Phong thành thật nói: "Lão công, ta rất tin tưởng chàng, chàng nhất định thành công" Ân Tố Tố nói ra những lời này làm cho Lưu Phong cảm giác sảng khoái, được đàn bà hoàn toàn tín nhiệm và cổ vũ, nhiều lúc cũng trở thành động lực cho nam nhân phấn đấu. Ít nhất, Lưu Phong sau khi nghe xong lời cổ vũ của Ân Tố Tố, quyết định chỉ được thành công, không được thất bại. sẽ là nam nhân đứng sau thành công, cổ vũ cho đàn bà. Đã hơn nữa năm nay, Ân Tố Tố và Lưu Phong thường xuyên ở chung với nhau, hai người đã có cảm giác đồng cảm rất ăn ý. Ân Tố Tố vừa nhìn vẻ mặt của hắn là đã biết hắn suy nghĩ cái gì, khẽ nheo mày nói: "Lão công, chàng ngàn vạn lần không nên có áp lực." Lưu Phong ngẫng mặt cười nói: "Yên tâm đi, ta sẽ thành công mà" Nói xong những lời này, Lưu Phong nằm xuống, bỏ chăn mền ra, dùng mũi hít hít mùi thơm trong cơ thể của đàn bà. "Tố Tố, nằm xuống đây, ta có chút mệt mõi." Sau khi nghe lão công gọi, Ân Tố Tố không ghề nghĩ ngợi, đồng thời chui vào trong chăn mền cùng nằm với Lưu Phong, hai người ngủ cùng giường, đôi tay đặt lên những bộ vị mẫn cảm của nhau, lẳng lặng hưởng thụ niềm hạnh phúc ấm áp. Lưu Phong còn tưởng rằng có thể tiếp tục như vậy, ngay khi hai người sắp ngủ thiếp đi, bên ngoài cửa đột nhiên truyền đến thanh âm"cô gia, lão gia tới."