TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Hi Du Hoa Tùng
Chương 627: Thiên đại đích hảo xử

Quả nhiên, theo lực lượng không ngừng tăng lên và áp súc, trong đan điền lại xuất hiện các hình thái năng lượng mới. Đầu tiên là một viên cầu kim sắc, sau đó lại bạo liệt dần thành hình một đứa trẻ giống y hệt Lưu Phong.

Cứ như vậy, Nguyên Anh thứ tư-Thiên Quyền Nguyên Anh đã được hình thành.

Lưu Phong giật mình vui sướng trước nguồn thần lực cường đại này, chỉ trong nháy mắt mà xuất hiện Kim Đan, rồi thành Nguyên Anh.

Thiên Quyền Nguyên Anh khoanh chân, ngồi ở trong đan điền, nhắm mắt ngưng thần, dáng vẻ tựa như đang tu luyện. Lúc này thần lực còn sót lại khi dung hợp trong các kinh mạch cuồn cuồn đổ vào trong nó. .

Lưu Phong trong lòng hưng phấn như muốn phát cuồng, tuy hắn tự cho rằng mình có thiên phú, kỳ ngộ, nhưng hắn chưa bao giờ nghĩ tới là mình sẽ tu luyện thành Thiên Quyền Nguyên Anh sớm như vậy.

Thời gian sau đó, Lưu Phong chuẩn bị tiếp tục tu luyện tiếp nhằm tạo ra Nguyên Anh thứ năm. Tuy nhiên, chuyện làm cho hắn buồn bực không thôi là thần lực xung quanh đã ít đi rất nhiều, đừng nói là tu thành Nguyên Anh, chỉ sợ ngay cả Kim Đan cũng không thể được.

Lưu Phong cũng không phải là người có lòng tham không đáy nên hắn nhanh chóng buông tha ý định không thực tiễn này bắt đầu kiểm tra lại thành quả tu luyện của mình.

Mộ Dung phu nhân nhìn pho tượng Hoàng Kim từ màu vàng biến thành màu xám thì hơi kinh hãi: "Như thế nào lại như vậy?"

Pho tượng Hoàng Kim cười một tiếng, nói: "Thần lực của ta đã bị ái lang (ng yêu, để HV cho hay) của ngươi hút đi rồi."

"Hả, ngươi còn là thần linh sao?" Mộ Dung phu nhân nghe vậy, sắc mặt đỏ lên, tức giận nói: "Ngươi nghĩ sai rồi, ta chính là trượng mẫu tương lai của hắn."

Pho tượng Hoàng Kim hơi ngạc nhiên: "Ồ, có đúng không vậy?"

"Đương nhiên rồi!" Mộ Dung phu nhân bĩu môi nói, trong lòng thầm nghĩ, xem ra thần linh cũng không phải là vạn năng.

"Gặp nhau tức là có duyên phận. Có lẽ ta nên đem cho ngươi một chút lợi ích." Nói xong, con mắt Pho tượng Hoàng Kim đột nhiên bắn ra một đạo ánh sáng, kim quang lập tức bao quanh Mộ Dung phu nhân.

Mộ Dung phu nhân ban đầu có chút sợ hãi, nhưng ngay lập tức mừng rỡ vì nàng cảm giác được thân thể nàng trong nháy mắt trở nên tràn ngập lực lượng. Hơn thế, Kim Đan mới hình thành không lâu hiện đang không ngừng bành trướng.

"Nữ oa oa, nhân dịp này ngươi hãy thử vận chuyển lực lượng theo pháp quyết này, thần lực sẽ được hấp thụ, hình thành Nguyên Anh ngay thôi. ." Khi Mộ Dung phu nhân đang kinh hãi thì Pho tượng Hoàng Kim lên tiếng nhắc nhở.

Mộ Dung phu nhân nghe vậy, vội vàng theo lời chỉ dẫn của hắn mà làm. Quả nhiên, kim quang đã bị nàng hoàn toàn hấp thụ, trong cơ thể nàng Nguyên Anh chính thức hình thành.

Mộ Dung phu nhân thu công lại, vội vàng quỳ xuống trước Pho tượng Hoàng Kim bái lạy, thành kính nói: "Đa tạ đại thần đã thành toàn."

Mộ Dung phu nhân nằm mơ cũng không dám nghĩ mình sẽ tu thành Nguyên Anh. Toàn gia tộc, theo như ghi chép lại thì mạnh nhất cũng chỉ là Kim Đan hậu kì mà thôi. Nhưng hôm nay, nàng đã có kỳ ngộ cùng Lưu Phong, tu thành Nguyên Anh.

"Nữ oa oa, ngươi đứng lên đi, ngươi với tên tiểu tử kia ở cùng chỗ, đồng dạng cũng có được kỳ ngộ. Được rồi, ngươi thật sự không phải là nữ nhân của hắn sao?" Pho tượng Hoàng Kim nghi vấn hỏi lại.

Mộ Dung phu nhân một bụng tức khí, thần linh này sao lại như vậy, toàn nói những lời không đâu.

"Thần linh đại nhân, ta là trượng mẫu tương lai của hắn." Mộ Dung phu nhân kiên nhẫn giải thích.

Pho tượng Hoàng Kim có chút nghi hoặc, nhỏ giọng nói thầm: "Tại sao ta lại thấy tương lai các ngươi sẽ là vợ chồng nhỉ? Chẳng nhẽ thần lực của ta bị tổn thất nghiêm trọng nên nhìn lầm rồi chăng? Hừm, nhất định là như vậy rồi."

Lưu Phong thu công lại, thần lực trong không gian màu bạc ở bốn phía cũng không có tản đi, vần như trước lưu chuyển xung quanh. Bỗng nhiên trong đầu nảy ra một ý tưởng, hắn lấy Hạo Thiên Kiếm ra. Hắn cảm giác được Hạo Thiên Kiếm có sự xao động, vui sướng.

Lưu Phong đoán rằng, có tám thành khả năng hồn kiếm đang ngủ say sẽ tỉnh lại. Nghĩ tới đây, hắn thở dài một cái, tứ đại Nguyên Anh đồng thời phát động tới cực hạn, Nguyên Anh lực trục tiếp rót vào Hạo Thiên Kiếm.

Rất nhanh, Hạo Thiên Kiếm phát ra quang mang chói mắt, theo đó vang lên một tiếng ngâm khẽ, Hạo Thiên Kiếm đột nhiên thoát khỏi tay Lưu Phong, hóa thành một đạo kim quang tản ra bốn phía rồi bay múa xoay xung quanh người hắn, phát ra tiếng long ngâm.

Nhìn khung cảnh trên không trung, Lưu Phong phát ra tiêng kêu kinh hãi: "Kiếm hồn, quả nhiên là Kiếm hồn đã thức tỉnh."

"Chủ nhân, là thần lực, quả nhiên đúng là thần lực." Sau khoảnh khắc thời gian, Hạo Thiên Kiếm lại trở về tay Lưu Phong. Trong nháy mắt, hắn cảm ứng được Kiếm hồn truyền đến tin tức.

Lưu Phong vội vàng dùng tâm thần tương giao, nói cho Kiếm hồn biết hết thảy tình huống xảy ra trước mắt.

Kiếm hồn không khỏi càng thêm khâm phục Lưu Phong, đem lại một tin tức thật tốt. Lập tức Hạo Thiên Kiếm hóa thành một đạo kim quang chui vao lòng bàn tay của Lưu Phong.

Cuối cùng, một tia thần lực còn lại cũng bị Lưu Phong hấp thu hết, không gian thần lực đã không còn tồn tại.

Lưu Phong ngẩng đầu lên, nhìn thoáng qua Pho tượng Hoàng Kim, nhất thời hô to: "Thì ra là ngươi được mạ vàng? Không thể nào. ngươi sao lại biến thành Độc Nhãn Long màu xám rồi."

Mộ Dung phu nhân nghe vậy, cười một tiếng, đi tới vươn nhẹ ngón tay, dí lên trán hắn cả giận nói: "Ngươi còn đứng đây mà nói bậy sao, bởi vì ngươi hấp thu hết thần lực của thần linh đại nhân."

Ai. Sao mỹ nữ nào cũng thích cái chiêu này không biết.

Lưu Phong quay đầu cảm kích nhìn Pho tượng Hoàng Kim nói: "Thần linh đại nhân, đa tạ ngươi đã thành toàn."

Pho tượng Hoàng Kim buồn bã nói: "Ta phải cảm tạ ngươi mới đúng, vốn tưởng rằng tương lai sẽ tịch mịch chờ đợi và tiêu vong, nhưng bây giờ lại ngoài ý muốn gặp được ngươi, coi như là ta và ngươi có duyên."

"Cho nàng ta ra đi, ta có thể mang lại cho nàng ta chút chuyện tốt." Hai tròng mắt Pho tượng Hoàng Kim nhìn chằm chằm vào khỏa Quy Nguyên Đan trên cổ Lưu Phong, ý tứ rất rõ ràng.

Lưu Phong do dự đôi chút, xoay người hướng về Mộ Dung phu nhân rồi nói: "Phu nhân, không bằng người đi chỗ khác một chút, ta với thần linh đại nhân có chút chuyện bí mật muốn bàn bạc." Bí mật của Bạch Khiết cũng nên tuân theo ý nàng, tuyệt không thể để cho người khác biết được.

Mộ Dung phu nhân nghe vậy có chút tức giận, nhíu mày, sẵng giọng nói: "Ngươi có bí mật ghì mà không thể nói ra. quên đi, nếu ngươi không muốn nói ra thì thôi, ta đây cũng không muốn ở lại đây đâu." Nói xong nàng hừ một tiếng, xoay người đi ra ngoài.

Sau đó, Bạch Khiết trong nháy mắt đã từ khỏa tam phân Quy Nguyên Đan hiện ra, đối với Pho tượng Hoàng Kim cung kính hành lễ: "Ra mắt thần linh đại nhân!"

"Ân, không sai, mặc dù so với Tam Nguyên hợp nhất còn thiếu mất một khỏa, nhưng ngươi tại không gian thần lực hấp thụ thần lực đã hoàn toàn hình thành thân thể, chờ khi ba khảo Quy Nguyên Đan hợp nhất, sẽ có cơ hội trở thành linh tiên." Pho tượng Hoàng Kim tán dương vài câu, đột nhiên bắn ra một viên cầu hướng về phía Bạch Khiết.

Sở hữu tu vị linh tiên, tự nhiên cùng một loại vơi tiên nhân, bất quá số lượng tiên nhân kiểu này thật sự rất ít, hơn nữa thực lực rất cường hãn, trên tiên giới cũng có thể là bá chủ một phương. .

"Cái này là chút lực lượng ta còn thừa, hy vọng có thể giúp ngươi. ." Pho tượng Hoàng Kim dường như nói chuyện có chút khó khăn, rõ ràng lực lượng sắp cạn kiệt.

Bạch Khiết bị kim quang bao phủ vào trong, vội vàng ngồi xuống hấp thu, qua thời gian không dài, thần lực đã bị hấp thu sạch sẽ.

Lưu Phong hơi kinh hãi, giờ phút này hắn thậm chí cảm thấy từ trên người Bạch Khiết xuất hiện tiên linh khí. Mặc dù còn rất yếu, nhưng quả thật đúng là tiên linh khí, giống như trên người Thái tử lúc phi thăng mà hắn đã cảm nhận qua.

Thật đúng là tức chết mà, nếu ta hấp thụ được nhiều thần lực thế này nữa thì chắc đã tu thành Nguyên Anh thứ năm – Ngọc Hành Nguyên Anh luôn rồi, thế nhưng ngươi lại dành cho Bạch Khiết MM này.

Bạch Khiêt thu công, biết được tình hình của mình không khỏi mừng rỡ, vội vàng cung kính bái tạ Pho tượng Hoàng Kim.

Pho tượng Hoàng Kim mỉm cười nói: "Sự thật, là ta nên cảm tạ các ngươi mới đúng, không có các ngươi tới đây, ta đã phải chờ đợi ngàn năm mà không có kết quả. Ta đã yên tâm mà đi. ."

Ngừng một chút, pho tượng Hoàng Kim kiếc mắt nhìn kĩ Lưu Phong một cái ngạc nhiên nói: "Ngươi, tên tiểu tử này, rất thú vị, tự nhiên lại chiếm thân thể của người khác, nhưng lại xuất linh hồn khế ước. bất quá. Người tựa hồ cũng không phải có ác ý xâm chiếm."

Lưu Phong thầm nghĩ, mẹ kiếp nói như ngươi là lão tử hại người ta à, tự dưng linh hồn của lão tử xuyên đến đây, ngươi nghĩ ta nguyện ý hả?

"Như vậy đi, ta thấy linh hồn ngươi cùng thân thể vẫn chưa hoàn toàn dung hợp với nhau, để ta giúp cho ngươi một chút sức lực."

Nói xong, pho tượng Hoàng Kim há mồm phun ra một đạo kim quang bao quanh Lưu Phong.

Lưu Phong cảm thấy linh hồn

dường như bị xé rách, cảm giác cực kì thống khổ.

Tuy nhiên loại tình trạng này cũng không kéo dài, một lát sau, hắn cảm giác được linh hồn của chính mình như bị một cỗ lực lượng ôn hòa bao quanh.

Sau đó, hắn nhận thấy linh hồn mình với thân thể đang dung hợp, rất nhanh đạt tới độ hoàn toàn khế hợp. Qua một khắc, Lưu Phong vui mừng phát hiện ý thức của mình so với trước kia thì linh hoạt hơn nhiều.

Mà khi này, hơi thở của Pho thượng Hoàng Kim đã trở lên rất yếu nhược.

"Nữ oa oa, Vân Mộng Trạch, ngươi cần phải." Nói những lời này pho tượng Hoàng Kim chọt sụp đổ, lập tức hóa thành bụi phấn, theo gió tiêu tán.

Lưu Phong và Bạch Khiết hai mặt nhìn nhau, trong lòng không hiểu vì sao có chút mất mát, tựa hồ vì pho tượng Hoàng Kim tan biến mà thương cảm.

"Tiểu tình nhân, chúng ta phải đi thôi, đây chính là số mạng của hắn!" Bạch Khiết mỉm cười: "Đi thôi, đi làm những chuyện chúng ta nên làm."

Lưu Phong đột nhiên tỉnh ngộ lại cười cười, ôm Bạch Khiết rồi cười nói: "A a, ngươi bây giờ chính thức trở thành tiên tử. Để cho ta sờ xem tiên tử cùng người đàn bà bình thường có cái gì bất đồng nào?" Nói xong bàn tay hướng về bộ ngực của Bạch Khiết.

Ồ, quả nhiên rất mềm mại, đàn hồi.

Bạch Khiết cũng không ngăn trở ngược lại cười quyến rũ nói: "Tiểu tình nhân, ngươi đối với thân thể ta có hứng thú như vậy. Không bằng chúng ta ở đây nam nữ giao hoan, như thế nào? Kỳ thật ta cũng muốn thử xem cảm giác nam nữ hoan ái. bất quá ngươi nên chuẩn bị tâm lý trước. Hôm nay ta được thần linh trợ giúp linh tiên thân thể đã đại thành, tức là tu vị của ngươi cũng có thể bị ta hấp thu, trở thành xác khô."

"Chết dưới hoa mẫu đơn làm quỷ cũng phong lưu, ta nghĩ ngươi sẽ không cự tuyệt có phải không?" Bây giờ đến lượt Bạch Khiết nở nụ cười.

Lưu Phong nghe vậy trong lòng cả kinh, vội vàng rút tay trở về, giả bộ rả vẻ đứng đắn, bộ dáng nghiêm chỉnh: "Nhìn ngươi kìa, ta đối với ngươi chỉ có kính ngưỡng, tuyệt đói không cái ý nghĩ gì đó."

"Thật sự ư?" Bạch Khiết bán tín bán tín bán nghi.

"Tuyệt đối là thật." Lưu Phong thầm nghĩ, đợi ta có đủ thực lực, lão tử sẽ "ăn" ngươi, tuyệt đối không mềm lòng. Hiện tại chỉ dám "sờ" mà không dám "ăn". Bạch khiết bĩu môi, khinh thường nói: "Ngươi nha, chỉ là loại có sắc tâm, nhưng lại không có sắc đảm."

Cùng ngươi xuân tiêu một khắc mà mất mạng à, ta đâu có ngốc. Đừng nói chỉ là tiên tử, ngay cả là nữ thần ta cũng không thèm.

"Ngươi không phải là phương diện ấy không được đấy chứ?" Bạch Khiết tiếp tục chế nhạo, trả thù.

Lưu Phong nhất thời nộ hỏa dâng cao: "Ngươi nói ta không được "Nói xong liên ôm lấy cổ Bạch Khiết sờ soạng trên người nàng, bộ ngực bạo mãn, đồn bộ, hạ thân.

Bạch Khiêt bị Lưu Phong điên cuồng sờ soạng lại càng hoảng sợ, nói thật nàng cùng Lưu Phong hoan ái nhất định rất kích thích. Nhưng mạng nhỏ nhất định nguy hiểm, hôm nay, tam phân Quy Nguyên Đan còn chưa hợp nhất, tính mạng của nàng với Lưu Phong có liên quan, nếu Lưu Phong bị biến thành xác khô thì đối với nàng cũng không tốt.

"Đại sắc lang, ngay cả cái mạng nhỏ cũng không cần, muốn." Bạch Khiết bất mãn nói thầm một câu rồi vội vàng chui vào tam phân Quy Nguyên Đan.

Lưu Phong thấy thế cười hắc hắc: "Hừ, còn nói ta còn không trị được ngươi. ."

Bạch Khiết lúc này mới biết chính mình bị Lưu Phong "lừa tình"

"Tiểu oan gia, ngươi đươc lắm!" Bạch khiết tức giận cắn răng nói.

"Phong nhi, ta có thể vào được không?" Lúc này, Mộ Dung phu nhân không chờ đợi được nữa, trong lòng có chút lo lắng, nhắm mắt lại chậm rãi đi đến.

Đọc truyện chữ Full