Lưu Phong cười ha ha: "Tối qua nàng cũng."Lý Hương Quân nghe vậy, khuôn mặt vốn đã khôi phục lại bình thường nhất thời lại đỏ bừng. Đúng là, tối hôm qua, nàng là người đã rên lớn: "Thiếp muốn. thiếp còn muốn nữa.""Mỹ nhân tỷ tỷ, chúng ta cũng nên rời giường, lát nữa Khuynh Thành cùng Tiểu Linh Nhi tới."Lưu Phong biết Lý Hương Quân tạm thời ko muốn để cho người khác biết hai người đã phát sinh quan hệ, nên chủ động nhắc nhở. Lý Hương Quân ngượng ngùng ân một tiếng, ôm lấy hắn vào ngực nói: "Để cho ta cảm thụ cảm giác ôn tồn một hồi, các nàng hẳn ko tới sớm vậy đâu "Lý Hương Quân quả là một tân tố phụ nhân, mi vũ tràn ngập xuân tình, vũ mị lay động lòng người. Thật sự rất hấp dẫn a. Lưu Phong trợn mắt há mồm, cố gắng nuốt nước miếng, nhìn kiều đồn phong hung, nhớ lại kích tình nóng bỏng đêm qua. Nhất thời dục vọng trong lòng bùng phát, tiểu tử giữa hai chân ép sát vào bụng nàng. Lưu Phong nhẹ nhàng hôn lên trán nàng, mập mờ cười: "Mỹ nhân tỷ tỷ, thừa dịp chúng ta còn chưa mặc quần áo, không bằng làm tiếp một lần nữa đi"Lý Hương Quân nghe vậy, thân thể càng ôm chặt hắn, thẹn thùng nói: "Tối hôm qua "làm "nhiều lần như vậy, ngươi còn muốn nữa.""Mỹ nhân tỷ tỷ vóc người nóng bỏng như vậy, bộ dạng lại ôn nhu thế này, ta lúc nào cũng muốn."Lưu Phong cười hắc hắc. "". Người ta."Lý Hương Quân thấy được dục vọng chi hỏa của Lưu Phong, nàng thẹn thùng chỉ chỉ xuống giường, nhẹ nhàng nói: "Người ta. lần đầu tiên. hiện giờ còn đau."Lưu Phong nhìn theo phương hướng của tay nàng, trong lòng mừng rỡ a. thì ra vẫn còn là xử nữ. "Cười cái gì."Nhìn vẻ mặt kích động của hắn, Lý Hương Quân biết tấm thân xử nữ của mình đã làm cho hắn rất hài lòng. "Mỹ nhân tỷ tỷ, nàng thật tốt, đã đem lần đầu tiên cho ta."Xử nữ thì đâu có gì lạ, nhưng bốn mươi tuổi vẫn còn là xử nữ thì quả thật rất đáng quý trọng. Lưu Phong cũng ôm nàng vào ngực, hai tay nhẹ nhàng, khe khẽ xoa xoa bộ ngực bạo mãn, chăm chú nói: "Nàng chẳng những là đàn bà của ta, mà sẽ còn là thê tử của ta". Lý Hương Quân nghe vậy, trong lòng tuy rất vui, nhưng mặt ngoài lại ko biểu lộ gì, vội vàng nắm lấy tay Lưu phong, giọng đầy vẻ cầu xin: "Người ta. thật sự. ko được.""Nga."Lưu Phong đã ko muốn dừng, nhưng hắn biết, đêm qua Lý Hương Quân đã biểu hiện hết sức, nếu bây giờ tiếp tục hành sự, sợ rằng thân thể nàng ko chịu nỗi. Lý Hương Quan nghe thấy trong giọng nói của Lưu phong có chút thất vọng. Linh cơ vừa động, đột nhiên tụt người xuống, dúi đầu vào giữa hai chân hắn, dụng miệng ngậm lấy cái vật thô to kia (ấy da ghê quá em hổng dịch đâu)Lưu Phong ko nghĩ Lý Hương Quân lại chủ động như vậy, trong lòng kích thích ko thôi, thật sự quá tuyệt. Chừng nửa canh giờ sau, Lưu Phong đã ra đầy trong cái miệng nhỏ của nàng. Hảo sảng. "Ba ba, sao người chưa dậy, Khuynh Thành tỷ tỷ cùng Uyển Nhi tỷ tỷ đã vì người mà chuẩn bị một bữa sáng phong phú."Ngay khi Lý Hương Quân ngẩng đầu lên, chuẩn bị mặc quần áo thì Tiểu Linh nhi đã đẩy cửa đi vào. Tiểu Linh nhi nhìn hai người đang xích lỏa trên giường, tựa hồ như có chút khó hiểu, lấy tay gãi gãi đầu, thầm nói: "Nguyên lai Hương Quân a di cũng thích ba ba "Tiểu nha đầu tâm tư rất đơn giản. Thích chính là ngủ chung cùng một chỗ. Lý Hương Quân nghe vậy, nhất thời thẹn thùng ko thôi, vội vàng lấy chăn mền che kín thân thể, trên mặt dấy lên một tầng đỏ ứng: "Đều tại ngươi, tất cả đều tại ngươi. xấu hổ muốn chết" Cư nhiên bị một tiểu cô nương năm tuổi bắt quả tang, Lý Hương Quân cảm thấy ngượng ngùng vô cùng, thậm chỉ ko dám ngẩng đầu lên. Nhưng Lưu Phong lại rất bình tĩnh, đứa trẻ năm tuổi thì biết cái gì a?Hắn thong dong mặc quần áo, bước xuống giường đi đến chổ Tiểu Linh Nhi nói: "Linh nhị, vừa rồi ngươi thấy cái gì, nhất định cũng ko được nói cho người biết nghe. Ngươi về trước đi, chờ ta sơ tẩy một chút xong rồi sẽ theo sau."Tiểu Linh nhi nhìn thoáng qua vẻ mặt nghiêm nghị của Lý Hương Quân, sau đó nhìn Lưu Phong gật gật đầu: "Ân, Linh nhi cái gì cũng ko nói. Vậy người nhanh nhanh một chút a."Sau khi Tiểu Linh nhi rời khỏi đây, Lưu Phong đóng cửa phòng lại, bắt đầu cười to: "Mỹ nhân tỷ tỷ, còn ko nhanh mặc quần áo vào, chẳng lẽ nàng muốn để Khuynh Thành và Uyển Nhi đến xem a."Lý Hương Quân liếc mắt nhìn Lưu Phong một cái, thầm nghĩ, xú tiểu tử, ngươi cười cái gì, tất cả đều tại ngươi, nếu ko phải ngươi muốn, ta sớm đã mặc xong quần áo. Vì ko muốn để Khuynh Thành và Uyển Nhi nghi ngờ, hai người ko dám trì hoãn, mặc đồ sơ tẩy cực nhanh. Trên đường, Lưu Phong có chút kỳ quái, nói thầm: "Sao các nàng hôm nay tự mình nấu bữa sáng."Lúc bình thường, hai người xuống bếp cũng là giữa trưa hoặc là buổi tối. Lý Hương Quân cười hắc hắc: "Là ta phân phó". Lưu Phong nghe vậy, đầu tiên ngẩn ra, lập tức cả kinh nói: "Nói như vậ, nàng đã rời khỏi giường, sau đó."Lưu Phong hiểu được, Lý Hương Quân buổi sáng đã rời khỏi giường, đầu tiên là đi tìm Khuynh Thành cùng Mộ Dung Uyển Nhi, để cho hai nàng tự mình nấu bữa sáng. Sau đó quay lại, tự cỏi hết quần áo rồi nằm bên cạnh mình. A a, có ý tứ, có ý tứ. Mỹ nhân tỷ tỷ thật là biết suy nghĩ, rất có tâm kế a. Đàn bà như vậy, lão tử rất thích. Lý Hương Quân nhìn thấy vẻ mặt mập mờ của Lưu Phong, cảm thấy xấu hổ, chân bước nhanh hơn, quay lại dặn dò "Nhớ kỹ lời ta nói, chúng ta tạm thời vẫn bảo trì mối quan hệ trước kia ""Đã tiếp thu, đã tiếp thu "Lưu Phong cười hắc hắc, thầm nghĩ: "Ta xem nàng có thể chịu được thì ta cũng có thể chịu được."Sau lần vi tuần, mỹ danh của Lưu Phong nhanh chóng truyền khắp Trường Thanh và Bách Dã, số người ủng hộ hắn tăng lên đáng kể, theo điều tra của Nữ Nhân Hoa cho biết, khoảng tám phần dân chúng hai thành điều phi thường ủng hộ Lưu Phong, thậm chí còn xưng hắn là vi nhân hầu tước đại nhân. Chuyện này làm cho Lưu Phong rất là hài lòng. Hắn hiểu được đạo lý này, vì bất kể lúc nào, dân chúng đều là người đáng yêu nhất, bọn họ thường yêu cầu ko cao, chỉ cầu mong một cuộc sống ấm no, đủ ăn đủ sống là được. Mà Lưu Phong đã thỏa mãn bọn họ ở điểm này. Phần đông dân chúng đều vì vi thành phòng mà ra sức cống hiến, một số ít người giàu có còn ra ngân lượng quyên góp. Thái độ Lưu Phong đối với chuyện này rất kiên quyết, với những dân chúng tham gia thành phòng kiến thiết, nhất định phải dựa theo quy định, nhận thù lao tương ứng với công sức, đồng thới đối với những khoản quyên góp, Lưu Phong nhất quyết ko nhận. Đã là một người tốt, Lưu Phong nhất định phải là tốt hơn một chút. Tương lai, đợi khi Bách Dã và Trường Thanh phát triển lớn mạnh, quyên góp của phú hào ko phải vài trăm, vài ngàn đơn giản như vậy. Nói trắng ra, số tiền này, so với lương bổng hầu gia của hắn ko hơn được là bao. Hắn muốn miệng rộng là phải ăn nhiều đây. . Chiêu binh cáo vừa được thông báo, thanh niên trai tráng hai nơi đều nóng lòng nhập ngũ để trở thành tử đệ binh, cũng vì muốn bảo vệ gia hương mình, thân nhân mình. Dựa theo kế hoạch, chiêu binh phân làm hai bước. Bước đầu tiên, căn cứ vào cơ bản yêu cầu, sau khi đã vượt qua kiểm tra sát hạch, sẽ được tiến vào thủ bị quân đoàn. Tại đó, thủ bị quân đoàn một lần nữa tiến hành si tuyển, lựa chọn những binh lính có độ trung thành tương đối một chút rồi cho gia nhập vào Thần Thánh quan đoàn dư bị. Do Hắc Vân cùng Thiên Đại tiến hành huấn luyện cường hóa, hy vọng một thời gian sau, tài năng ở bên trong bọn họ sẽ được phát triển, đạt tới mức thượng chiến tràng sát địch – ý là một giết vài chục. Ba ngày sau, tại Bách Dã và Trường Thanh đã có chừng năm vạn địa thủ bị quân, đồng thời Hắc Vân và Thiên Đại cũng tuyển hai ngàn vào Thần Thánh quân đoàn dự bị. Hai ngàn người này được Hắc Vân và Thiên Đại trực tiếp bồi huấn. Sau khi kết thúc, tiến hành khảo hạch, lựa chọn ra một ngàn người đưa vào thê đội thứ ba của Thần Thánh quân đoàn. Tất cả đều dựa theo kế hoạch của Lưu Phong mà tiến hành, trong thời gian ngắn ngủn, chẳng những Bách Dã và Trường Thanh phát triển, đồng thời còn bổ sung binh lực vào trong Thần Thánh quân đồng. Dựa theo căn tình báo mới nhất của Nữ Nhân hoa cho biết, bên trong Phúc Thành, đế quốc đã đóng quân, địa phương thủ bị quân cùng với Cuồng Chiến và Tường Long quân đều đã quy tụ, bắt đầu tập huấn, chuẩn bị hướng đến Bách Dã và Trường Thanh. Hơn nữa, Khuynh Quốc từ kinh đô đã đem tin tức đến, nghe nói Ngô Chi Vân đã phái người hồi báo tình huống của Phúc thành cho lão hoàng đế, thỉnh cầu cho quân đế quốc tiếp nhận Bách Dã và Trường Thanh. Chỉ là trước mắt, lão hoàng đế vẫn chưa đưa ra quyết định, trong thư nàng cũng nhắc nhở Lưu Phong phải cẩn thận hơn. Lưu Phong đối với chuyện này trong lòng đã quyết, bất quá hắn ko muốn những thứ do mình vất vả có được xong phải dâng hai tay cho người khác. Hơn nữa, với đức hạnh của Ngô Chi Vinh, nếu để Bách Dã và Trường Thanh cho hắn tiếp quản, ko đến vài ngày tuyệt đối biến thành tử thành. Lưu Phong suy tư một chút, sau đó viết một phong thư, để cho Nữ Nhân hoa mang về kinh đô, rồi sử dụng cẩm y vệ phụ trách chuyển trình cấp lão hoàng đế, hy vọng hắn ko làm ra những quyết định ngu xuẩn. Trong thu hắn nói rõ, sẽ cống nạp hai phần ba thuế của quốc khố. Lưu Phong tin tưởng, lão hoàng đế sẽ đáp ứng hắn. Về phần Ngô Chi Vinh, Lưu Phong biết hắn cần phải tự mình bái hội một chút. . Phù Tang đế đô, bên ngoài toàn núi rừng, có một trang viên thật lớn, vài tên hắc y võ sĩ đứng canh gác tại của, mặt ko chút thay đổi. Ngoài cửa ko có ghi chữ to, ngược lại còn có hình vẽ Ma thần quái dị. Mặc dù bây giờ đang lúc hoàng hôn, nhưng hình vẽ Ma thần quỷ dị vẫn có thể thấy rõ được, nghe nói hình vẽ ấy có thần lực duy hộ, cho nên mặt trước sáng bóng, lộng lẫy quanh năm. Đương nhiên, đối với dân Phù Tang, hình vẽ này cũng ko xa lạ, nó chính tôn tượng đại thần Thiên chiếu thủ hộ của mọi người. Có tư cách để Thiên chiếu thủ hộ giữ nhà chính là hoàng gia Phù Tang thần xã. Hoàng gia thần xã với là nơi tang quốc hoàng tộc tế tự thiên thần, hôm nay trở thành cấm địa bởi vì đang giam giữ một thành viên trọng yếu của hoàng tộc. Ngoại trừ Thiên Hoàng bệ hạ và người phụ trách cao nhất ở thần xã, bất kỳ một ai cũng ko được tự tiện tiến vào. Đột nhiên, trong trời đêm truyền đến vài tiếng khóc, những hắc y võ sĩ tâm sanh cảnh giác, vừa định phản ứng đã bị vài đạo huyền quang lôi đình giết tại chỗ. Còn chưa kịp phản kháng vài tên hắc y võ sĩ đã khí tuyệt thân vong. Mà giờ phút này, gã hắc y thần xã thủ lĩnh đã phát hiện dị trạng, cuống quít dẫn người xuất mô, nhìn thấy toàn bộ thủ vệ tại của lớn đã tử vong. "Hừ, hoàng gia thần xã cũng chỉ có thế."Một tiếng cười lạnh khinh thường giữa ko trung truyền đến, tên thủ lĩnh ngẩng đầu lên đã thấy một nữ tử ưu nhã mang theo nụ cười khinh thường, ngang nhiên đứng thẳng ở nóc nhà phòng xá. Sau lưng nàng là mười mấy tên y phục dạ hành màu đen, trên cổ tay là hệ trứ hồng ti đái. "Người nào, cư nhiên ban đêm dám xông vào hoàng gia thần xã? "Tên thủ lĩnh hét lớn một tiếng, chỉ tên về đối phương. "Giao Nhị vương tử ra đây, nếu ko chúng ta huyết tẩy thần xã! "Nữ tử che mặt kiêu ngạo nói. Thủ lĩnh sửng sốt một chút, lập tức lạnh lùng nói: "Ta ko biết các người nói gì. Nếu ko tiết lộ thân phận đừng trách ta vô lễ. Kết trận."Nữ tử che mặt khinh thường cười lạnh một tiếng rồi nói ; "Được rồi, đừng giả bộ đóng kịch ở đây nữa, các nhân viên cao cấp của hoàng gia thần xã đều vắng mặt, chỉ bằng cái trận địa nhỏ nhoi của các ngươi, làm sao có thể ngăn cản được chúng ta. Nếu ko muốn chết, tốt nhất là giao Nhị vương tử ra đây."Thủ lĩnh nghe vậy, thân thể ko khỏi run rẩy một chút. Hắn thật sự khó có thể tưởng tượng, nhân viên cao cấp của thần xã ko có mặt, chuyện cơ mật như thế, bọn họ đều biết. "Các ngươi là ai, muốn làm gì? "Đối phương dĩ nhiên đã có chuẩn bị làm thủ lĩnh có vẻ rất lo lắng.