TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Hi Du Hoa Tùng
Chương 692: Chiến tranh giữa Trương Mỹ Nhân và Mộ Dung Phu Nhân

Xoay người rời đi, Lưu Phong cười hắc hắc, lão tử hôm nay lại làm thêm một chuyện tốt.

"A a, xem ra ta đích thật là một người tốt!"

Ngô Chi Vinh từng có nghiêm lệnh, khi hắn tiến vào Xuân Tiêu lâu, bất luận là kẻ nào có chuyện gì cũng không được quấy rầy, trừ phi là tự hắn xuống lầu.

Nghiêm lệnh này, đã giúp một phần lớn cho Lưu Phong, trong khoảng thời gian sau, không ai phát hiện ra Ngô Chi Vinh đã bị giết.

.

Kinh đô, tại biệt viện Thiên Thượng Nhân Gian.

Khi Lưu Phong rời đi, Khuynh Quốc bắt đầu phụ trách tất cả mọi chuyện ở kinh đô một cách toàn diện, kể cả hợp tác với Mộ Dung thế gia. Hôm nay, Mộ Dung phu nhân sáng sớm đã chạy đến Thiên Thượng Nhân Gian, muốn tìm Khuynh Quốc để bàn một chút về chuyện hợp tác của hai nhà.

Đi ngang qua một gian phòng, đột nhiên nàng nghe thấy tiếng đàn bà rên rĩ. Mộ Dung phu nhân là người từng trải, đương nhiên biết âm thanh đó đại biểu cho cái gì.

Vốn nàng chỉ định cười và bỏ đi.

Nhưng mà, đột nhiên nàng nghe được từ trong tiếng rên rỉ của người đàn bà kia cái tên của Lưu Phong.

Mộ Dung phu nhân giật mình cả kinh, thầm nghĩ: "Chẳng lẽ xú tiểu tử kia đã trở về? "

"Chắc chắn là thế "Thiên Thượng Nhân Gian là địa bàn của hắn, lại có chuyện nam nữ hoan ái tại đây, vậy chắc chắn là Lưu Phong và nữ nhân của hắn, người khác tuyệt đối không có gan như vậy.

"Xú tiểu tử, không có lương tâm, đã quay trở về cũng không nói cho ta biết một tiếng. Để xem ngươi cùng người nào đang làm chuyện như vậy."Chẳng biết tại sao, Mộ Dung phu nhân lại sinh ra một cổ dục vọng rình coi một cách mãnh liệt.

Ma xui quỷ khiến, Mộ Dung phu nhân tìm đến nơi phát ra thứ âm thanh rên rĩ đó, nhẹ nhàng mở cửa phòng, nàng mơ hồ thấy một người đàn bà hai chân đang mở rộng, một tay thì đang vuốt ve bộ ngực của mình, tay kia lần mò xuống hạ thân, trong miệng phát ra tiếng rên rỉ khong ngừng, hơn nữa lại gọi tên của Lưu Phong.

"Nguyên lai là."

Mộ Dung phu nhân là người từng trải, với những việc như vậy, nàng cũng đã từng làm.

Chỉ là nàng và người con gái kia không giống nhau, cư nhiên trong lòng ảo tưởng đến nam nhân kia.

"Chờ một chút." Mộ Dung phu nhân dần dần nhìn rõ dung mạo của nàng ta, đích thị là. là. tứ sư tôn của Lưu Phong, Trương Mỹ Nhân.

Trời, sao lại như thế này, nàng là sư tôn của Phong nhi a, sao lại có ảo tưởng hoan ái cùng đệ tử của mình.

Mộ Dung phu nhân đỏ mặt, người đàn bà này quả thật rất vô sỉ, sao dám làm như vậy.

"Chẳng lẽ hai người bọn họ trong lúc đó đã có quan hệ mập mờ?" Mộ Dung phu nhân trong lòng suy đoán.

"Không được, ta phải tìm hiểu rõ."Mộ Dung phu nhân phẫn nộ thầm nghĩ: "Ta tuyệt đối không thể dung thứ cho con rể làm ra cái loại chuyện như vậy "Mộ Dung phu nhân biết, trong Tu Chân giới, quan hệ với sư môn là một điều sỉ nhục, nếu quả thật Lưu Phong và Trương Mỹ Nhân làm ra những chuyện như vậy, tương lai sẽ trở thành đối tượng của toàn Tu Chân giới, nàng tuyệt đối không thể để chuyện này phát sinh.

Lùi một bước mà nói, Mộ Dung phu nhân cũng hiểu được, đàn bà bên cạnh Lưu Phong là những người tuyệt sắc tuyệt tài, có lẽ chỉ là do Trương Mỹ Nhân mộng tưởng.

Nghĩ vậy, Mộ Dung phu nhân quyết định tạm hoàn việc cùng Khuynh Quốc, nàng nhất định phải nói chuyện với Trương Mỹ Nhân, tối thiểu là dùng từ đả kích, muốn nàng ta an phận thủ thường, ngàn vạn lần đừng làm ra việc tày trời như vậy.

Đang định đẩy cửa vào lại thấy Trương Mỹ Nhân thay đổi tư thế, cả người nằm sấp xuống, mông ưởn lên cao, hai tay vẫn tiếp tục công việc như cũ, miệng thì rên liên tục.

Mộ Dung phu nhân do dự một chút, đắn đo một hồi, rồi cuối cùng buông tay ra, bởi vì cứ như vậy đi vào sẽ rất là xấu hổ a. Nói không chừng có thể phát sinh ra những phiền toái không cần thiết.

Nàng nghĩ rằng chờ cho Trương Mỹ Nhân hành sự xong rồi muốn gõ cửa đi vào.

Mặc dù Mộ Dung phu nhân đã tu thành Nguyên Anh, nhưng căn bản mà nói, đối với những môn phái tu chân chánh tông, trong lòng nàng vẫn còn chút cố kỵ.

"Phong nhi, nhanh lên một chút, thoải mái quá. a. a "Trương Mỹ Nhân hoàn toàn đắm chìm trong sự phấn khích, nên căn bản chả biết mình đang bị rình lén. (em cũng muốn)

Giờ phút này, trong đầu nàng chỉ có những tràng cảnh cùng Lưu Phong hoan ái, cơ thể bị kích thích tột độ.

"Người đàn bà này thật không biết xấu hổ."Nhìn động tác của Trương Mỹ Nhân, lại nghe được những tiếng rên ấy, Mộ Dung phu nhân cảm giác được tim mình có phần đập nhanh hơn.

"Ta không được rồi. Phong nhi. A. !"

Một tiếng rên cực lớn phát ra, thân thể Trương Mỹ Nhân run lên kịch liệt, rốt cuộc cũng đã lên đến núi

Mà bên cạnh đó, thân thể của Mộ Dung phu nhân cũng run rẩy một chút, một cổ tầm tình biệt dạng không khỏi nảy sinh trong lòng.

"Đáng chết, tại sao lại như vậy."Có lẽ bởi kích thích kia, Mộ Dung phu nhân phát hiện ra hạ thân đã có chút xúc động. cũng may bây giờ tu vi nàng cường đại, tâm niệm gian, Nguyên Anh lực vừa chuyển, dập tắc cổ dục vọng đó.

Kích tình đã xong, Trương Mỹ Nhân nằm nghỉ ngơi một hồi rồi vội vàng mặc quần áo vào.

Đúng lúc này, Mộ Dung phu nhân bắt đầu gõ cửa.

"Ai?" Trương Mỹ Nhân sau khi tiếng đập cửa, tùy ý hỏi một câu.

"Là ta, Mộ Dung phu nhân!"

Trương Mỹ Nhân nghe vậy, hơi kinh hãi, lập tức đi tới mở cửa phòng.

Trương Mỹ Nhân với cái tu chân gia tộc này cũng không e ngại, bất quá chỉ trừ Mộ Dung phu nhân này, đầu tiên nàng ta là trượng mẫu tương lại của Lưu Phong, tiếp theo là nàng đã tu thành Nguyên Anh, với hai điểm này, biểu hiện của Trương Mỹ Nhân đối với nàng cũng có chút nhiệt tình.

"Tứ cô nương vừa mới rời giường a."Mộ Dung phu nhân nhìn sắc mặt hồng hào của Trương Mỹ Nhân, cao trào khi nãy vẫn chưa tan hết, trong lòng có chút âm thầm khinh bỉ. Nói vậy cũng không quá khoa trương, bởi vì cái tam giác màu đen của nàng còn đang vứt bừa trên giường. đúng là một người đàn bà không biết xấu hổ.

Trương Mỹ Nhân tựa hồ giật mình, sắc mặt có chút xấu hổ: "À. tối hôm qua ngủ hơi trễ. cho nên hôm nay."

"Được rồi, Tứ cô nương, không biết ngươi có tin tức gì về Lưu Phong và Uyển nhi không?"

Trương Mỹ Nhân hiểu được Mộ Dung phu nhân có chuyện muốn nói, nhưng cụ thể là gì thì ai biết.

"Theo tin tình báo thì Phong nhi đã đi đến nơi nào đó, nếu ngươi muốn biết có thể đi tìm Khuynh Quốc. Bất quá, ta cũng nghe nói, Phong nhi và nữ nhân của hắn đều không có việc gì, hết thảy đều thuận lợi"

Mộ Dung phu nhân gật gật đầu, đột nhiên mở miệng hỏi: "Tứ cô nương, ngươi nghĩ Phong nhi là người như thế nào?"

Trương Mỹ Nhân giật mình, lập tức cười nói: "Cũng tốt, đứa nhỏ này chính là nhân trung chi long, cùng với Uyển nhi nhà ngươi rất là hợp đôi, như châu liên bích hợp"

"Thật ko?" Mộ Dung phu nhân nhìn Trương Mỹ Nhân đầy thâm ý, rồi nói: "A, kỳ thật ta cũng cho là như vậy, Phong nhi và Uyển nhi là một cặp trời sinh, chỉ là đứa nhỏ này."Nói đến đây, Mộ Dung phu nhân làm ra vẻ nửa muốn nói, nửa lại thôi.

Trương Mỹ Nhân vội hỏi: "Chẳng lẽ phu nhân đối với Phong nhi nhà ta có gì ko hài lòng sao?"

Mộ Dung phu nhân thở dài nói: "Phong nhi, đứa nhỏ này cái gì cũng tốt, chỉ có điều hơi hoa tâm một chút, bên cạnh hắn thật nhiều đàn bà "

Trương Mỹ Nhân mỉm cười nói: "Điểm này phu nhân đã quá lo lắng, mặc dù bên cạnh Phong nhi có rất nhiều đàn bà, nhưng đối với các nàng cũng rất thật tâm, huống hồ, với địa vị của Phong nhi ngày hôm nay, có một chút đàn bà tựa hồ cũng ko quá đáng" Trương Mỹ Nhân nói rất rõ ràng, tương lai Lưu Phong sẽ trở thành hoàng đế, mà theo lịch sử, vị hoàng đế nào mà lại ko có lắm thê thiếp, nếu xét trên tiêu chuẩn của hoàng đến, đàn bà của Lưu Phong bây giờ vẫn chưa đủ.

Mộ Dung phu nhân khẽ cười: "Tứ cô nương nói đúng, Phong nhi là một nam nhân vĩ đại, quả thật ko một người đàn bà nào có thể độc chiếm hưởng thụ được, kỳ thật điểm này ta đối với Phong nhi cũng ko có ý kiến, chỉ là có chút lo lắng."

"Lo lắng? Lo lắng cái gì?" Trương Mỹ Nhân nhíu mày hỏi.

Mộ Dung phu nhân thoáng do dự một chút rồi nói: "Phong nhi là một kẻ hoa tâm, người đàn bà nào thích hắn, hắn đều đáp ứng lại, ta chỉ sợ hắn ko biết suy nghĩ mà mạo phạm đến các vị trưởng bối của Tu Chân giới, chuyện này ko phải rất đáng xấu hổ sao?"

"Tứ cô nương, người cũng thuộc Tu Chân giới, chắc cũng hiểu được, Tu Chân giới nghiêm cấm sư môn luân lý, vạn nhất Phong nhi cùng một vị trưởng bối nào đó ở cùng một chỗ làm ra những chuyện ko nên làm, tương lai sẽ như thế nào đây?"

Trương Mỹ Nhân nghe vậy, trong lòng run lên, cố gắng bình tĩnh trở lãi: "Phu nhân quá lo, Phong nhi sao lại có thể cùng trưởng bối của Tu Chân giới làm ra những chuyện như vậy."

Thiết, ngươi ko phải như vậy sao?

Mộ Dung phu nhân mỉm cười "Phong nhi cũng là người hiểu chuyện, kỳ thật với bản thân hắn, ta ko lo chút nào, ngược lại ta chỉ sợ, ngươi cũng biết, tiểu tử này là một kẻ hoa tâm, chỉ cần người khác thích hắn, hắn đều đáp ứng."

"Tứ cô nương. Người là sư tôn của Phong nhi, còn ta là trượng mẫu của hắn, chúng ta xem như cũng ko phải người ngoài, ta nghĩ chúng ta cần phải vì việc này của Phong nhi mà quan tâm một chút, ngươi nói đúng ko?"

Trương Mỹ Nhân gật đầu nói: " Ân, ngươi nói đúng

Mộ Dung phu nhân nhìn thoáng qua Trương Mỹ Nhân, cười nói: "
Tứ cô nương, nhìn bộ dạng của ngươi chắc ko thể hiểu hết những lời ta nói, kỳ thật chuyện này trong Tu Chân giới cũng ko phải hiếm. Trước đó vài ngày, ta đã nghe được có một môn phái Tu Chân là Tiên Hà phái, bởi vì xảy ra chuyện sư đồ luyến ái, mà bị cả Tu Chân giới thóa mạ. mà cả sư tôn kia cũng ko biết xấu hổ, đã sáu bảy mươi tuổi rồi, cư nhiên đi dụ dỗ một đồ đệ mới hai mươi, thật sự ko biết xấu hổ."

Trương Mỹ Nhân nghe đến đây, cộng với việc Mộ Dung phu nhân tìm đến cửa, tựa hồ như đang nói chính mình.

"
Chẳng lẽ nàng đã biết chuyện của ta và Phong nhi?" Trương Mỹ Nhân cảm giác bất ổn, chuyện của Tiên Hà phái nàng cũng đã nghe qua, mặc dù là sư đồ, nhưng bọn họ yêu nhau thật tâm, mà tình huống của Trương Mỹ Nhân cũng là tương tự như thế.

"
Tứ cô nương, bây giờ trong Tu Chân giới đã ko như trước kia, tâm tình mọi người đã thay đổi, tiền xa chi giám, ta muốn để tâm đến chuyện của Phong nhi một chút, ngàn vạn lần đừng để một người đàn bà ko biết liêm sỉ chen vào. Ai, nói gì đi nữa thì người đàn bà của Tiên Hà phái ấy cũng thật ko biết xấu hổ" Mộ Dung phu nhân thâm ý nhìn Trương Mỹ Nhân cười nói.

Trương Mỹ Nhân nhíu máy, thoáng do dự một chút rồi nói: "
Phu nhân, ta thấy người hơi thành kiến quá rồi, theo ta biết, sư đồ họ yêu nhau là thật tâm"

"
Chân tâm tương ái?" Mộ Dung phu nhân cười lạnh một tiếng: "Sư đồ là sư đồ, ko thể để tình cảm nam nữ can hệ vào, đây là đạo lý thiên cổ bất biến."

"
Khẩu khí của tứ cô nương như vậy, hình như rất ủng hộ sư đồ họ a"

Trương Mỹ Nhân đối với lời nói của Mộ Dung phu nhân có chút phản cảm, nhíu mày nói: "
Ủng hộ thì sao, cũng ko giống như thái độ phản cảm của phu nhân, ta hiểu được rằng, chỉ cần trong lòng có người, mặc kệ những gì người khác nói."

Đàn bà vô sĩ, ngươi nói đây chính là tự biện bạch cho mình, bất quá sao có thể là lưỡng tình tương duyệt, chỉ có thể là tương tư một phía, nếu ko ngươi cũng ko ở trong phòng làm ra cái chuyện xấu hổ như vậy.

"
Phu nhân, ta hơi mệt, nếu ngươi ko có chuyện gì quan trong, để ta tiễn ngươi, ngày khác sẽ nói tiếp "

Mộ Dung phu nhân khẽ cười, đứng dậy nói: "
Tứ cô nương, trước khi đi ta muốn nói rằng, chuyện của Phong nhi, cũng là chuyện của ta."

Trương Mỹ Nhân ân một tiếng, cũng không nói gì thêm.

Trước khi rời khỏi cửa, Mộ Dung phu nhân quay đầu lại nói: "
Tứ cô nương, kỳ thật, ta đã đứng trước cửa đợi ngươi nửa canh giờ rồi."

Đọc truyện chữ Full