TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn
Chương 486: Ta lựa chọn chết (3)

Khi hắn rời khỏi, tin tức này bắt đầu điên cuồng lan truyền ở ngoài viện, đệ tử ngoại viện mặc dù kinh ngạc, nhưng không có kinh hoảng thất thố. Bởi vì Long Thần môn cường giả muốn giết chính là Thông Huyền cảnh trở lên. Cơ Lương Bình rất muốn khống chế tin tức ở ngoại viện, nhưng sau khi người của Long Thần môn đến nội viện công khai tin tức này ra thì đệ tử nội viện lập tức lâm vào trong sợ hãi, có người tính toán chạy trốn.

Kết quả tự nhiên là bị đánh thành trọng thương ném trở về.

Trong lúc nhất thời, nội viện người người đứng ngồi không yên.

Đương nhiên, đứng ngồi không yên cũng không phải sợ hãi, mà là phẫn nộ.

Thân ở Thiên Thần Học Viện, bọn họ có cảm giác vinh dự tập thể, người khác đến ức hiếp, mặc kệ đối phương mạnh cỡ nào, bọn họ cũng không đến mức sợ hãi.

Nhất là sau khi đại thiếu gia của tam tinh thế lực ở Minh Kính hồ bị đá một cước, càng làm cho người nổi giận đùng đùng —— Bọn họ cũng không phải là quả hồng mềm.

Người kia rất ngay thẳng nói cho mọi người, "Quản ngươi là Dương gia Minh Kính hồ hay là gì, nếu như lại xông ra bên ngoài, lão tử sẽ trực tiếp giết ngươi."

Sau khi thấy thực sự không có biện pháp rời khỏi đây, đến ban đêm, mọi người đều tụ tập ở chung một chỗ, bọn họ muốn đi tìm kiếm viện trưởng hỗ trợ, dù sao lúc này bọn họ có thể dựa vào chỉ có viện trưởng, đồng thời bọn họ cũng muốn viện trưởng tranh thủ thời gian liên hệ Bách Tông Liên Minh. Cho dù là tứ tinh thế lực, ở Minh Kính hồ cũng không thể muốn làm gì thì làm, Thiên Thần Học Viện bọn họ mặc dù không lớn, nhưng cũng không phải ai muốn mang ai cũng mang được.

Bất quá, Cơ Lương Bình lúc này căn bản không rảnh đi gặp bọn họ.

Bọn họ chỉ có thể ở bên ngoài chủ điện hô to.

"Chúng ta muốn gặp viện trưởng!"

"Viện trưởng!"

"Chúng ta giết ra ngoài đi!"

"Đúng, chúng ta giết ra ngoài, sau đó kiếm Bách Tông Liên Minh!"

Thấy cảnh tượng càng ngày càng khó có thể khống chế, chấp sự không có bị giam ở ngoại môn nhanh chóng chạy ra duy trì trật tự.

Thế nhưng khi các chấp sự đến thì người của Long Thần môn cũng đến theo.

Long Thần môn hai tên nửa bước Trấn Nhạc cường giả nhìn lướt qua hơn nghìn người xúc động phẫn nộ, khóe miệng hiện ra một tia vui vẻ, bất quá trong tươi cười ẩn chứa cái gì, nói không rõ, bởi vì có người trông thấy châm biếm, có người trông thấy coi thường, còn có người trông thấy sỉ nhục.

"Chớ vọng tưởng, Bách Tông Liên Minh không sẽ giúp các ngươi."

Lời vừa nói ra, mọi người hai mặt nhìn nhau vài lần.

Sau đó trong đám người chợt bộc phát ra một cái âm thanh kích động.

"Cũng là thế lực trong biên chế, Long Thần môn các ngươi có thể ra tay với Thiên Thần Học Viện chúng ta, Bách Tông Liên Minh dựa vào cái gì lại không giúp?"

Cường giả nửa bước Trấn Nhạc cảnh kia vuốt râu cười một tiếng, rất kiên nhẫn giải thích vấn đề này, "Rất muốn biết?"

Nói xong, hắn liếc mắt nhìn mọi người một chút, tiếp tục nói: "Bởi vì viện trưởng của các ngươi che chở một địch nhân của Long Thần môn chúng ta, thậm chí nàng còn có thể là địch nhân của cả Bách Tông Liên Minh, hơn nữa chỉ cần viện trưởng của các ngươi giao ra người kia, Long Thần môn chúng ta sẽ không làm gì cả, Bách Tông Liên Minh làm sao sẽ giúp các ngươi?"

Nói xong, nửa bước Trấn Nhạc cảnh kia lại lần nữa cười một tiếng.

Nụ cười này khiến cho ánh mắt của mọi người đều nhìn về chủ điện ở chỗ cao, vị trí của Cơ Lương Bình.

Bất quá, Cơ Lương Bình nhưng từ lầu một đi ra.

Vừa đi ra liền lập tức cãi lại nói: "Vị tiền bối này, người kia chỉ là một nữ hài tử luyện thể cảnh, sao có thể may mắn trở thành địch nhân của Long Thần môn tôn quý, hơn nữa sao có thể là địch nhân của cả Bách Tông Liên Minh."

Câu nói này nói ra đến, các đệ tử nội viện nhao nhao minh ngộ.

Hóa ra người của Long Thần môn chính là đến ức hiếp người!

Luyện thể cảnh, tự tiện một cái thế lực cũng có thể bóp chết, đường đường tứ tinh thế lực vậy mà lại chế ra loại hoang ngôn vô căn cứ này?

Lúc này, tên cường giả nửa bước Trấn Nhạc kia chân mày bỗng nhiên run lên, dường như là có chút giận, bất quá nhưng không có di động, chỉ nói với tên đệ tử ở phía trên trời: "Tên nữ hài kia có liên quan tới cái chết của cường giả Trấn Nhạc cảnh Long Thần môn ta, một hai tháng trước viện trưởng của các ngươi đưa nàng đến Thiên Thần Học Viện, nếu như ai có thể nói cho ta nàng ở đâu, lão phu liền làm chủ thả các ngươi, các ngươi muốn đi đâu thì đi."

Nói xong, lão giả dừng lại một cái.

Tiếp theo lại nói.

"Nếu như các ngươi không biết, vậy mạng của các ngươi sẽ ở trong tay viện trưởng."

Lời nói này xong, hơn nghìn người bỗng nhiên ngây ra một lúc.

Có liên quan tới cái chết của Trấn Nhạc?

Người ở cảnh giới truyền thuyết kia, vậy mà cũng sẽ chết?

Còn có liên quan tới người của Thiên Thần Học Viện bọn họ...

"Chờ một chút!"

"Hẳn là..."

Trong đám người bắt đầu nói nhỏ.

Trong bọn họ, có người dần dần ý thức được cái gì, một hai tháng trước mang đến học viện, vẫn là luyện thể cảnh, không phải là Thi Hoa sao?

Là Thi Hoa có được đặc quyền trưởng lão.

Là Thi Hoa luyện thể cảnh lại đoạt được danh ngạch vào Tẩy Luyện trì của bọn họ?

Đương nhiên, hơn nghìn người chung một chỗ nghị luận, Trấn Nhạc cảnh cũng nghe không rõ bọn họ nói những gì, bất quá người của Long Thần môn trông thấy nội viện đệ tử có người lộ ra vẻ khủng hoảng, bọn họ tựu thỏa mãn —— Mục đích bọn họ đến đây nói ra những lời này chính là để tạo ra khủng hoảng.

...

Tẩy Luyện trì.

Thi Hoa tiến vào hậu sơn, bất quá lúc này nàng mới hiểu được, Tẩy Luyện trì cũng không phải là một ao nằm ở hậu sơn, càng không phải là một nơi đơn giản như những gì nàng đã nghĩ. Tẩy Luyện trì trong suy nghĩ của nàng, hẳn là một ao có thể luyện thể trong khu rừng hoặc trong thạch động ở hậu sơn. Nhưng khi chân chính đặt chân vào Tẩy Luyện trì thì nàng mới hiểu được, Tẩy Luyện trì không ngờ lại là một bí cảnh, thứ mà nàng chỉ nghe nói qua chứ chưa bao giờ thấy qua.

Mà mong muốn tiến vào bí cảnh này, giống như được ngồi thuyền đi một địa phương khác, bằng không ở phía trước cũng sẽ không có một chiếc thuyền lớn ngừng ở trong sông nhỏ. Bất quá một con sông nhỏ khoảng 10 trượng, vì sao không trực tiếp dựng chiếc cầu?

Còn đang trong nghĩ ngợi, người vào hậu sơn càng gần.

"Hả? Luyện thể cảnh sao có thể đến rồi?" Một lão ẩu dường như đã thủ ở cửa bí cảnh hậu sơn mấy trăm năm từ trong lều chui ra ngoài, đứng ở đầu thuyền quan sát Thi Hoa một chút, bất quá cũng vẻn vẹn là liếc mắt nhìn rồi nói tiếp, "Đều lên thuyền đi."

Sau khi lên trên thuyền, Thi Hoa mới biết vì sao không bắc cầu.

Thật ra sông này căn bản không phải sông, mà là khúc cảnh, một thứ bích chướng ở bên ngoài bí cảnh. Bí cảnh mà Thiên Thần Học Viện phát hiện ra thật ra có chỗ khác với bí cảnh bảo tàng của Tuyền Qua thần tượng ở Đông hồ, nhưng lại có chỗ giống với bí cảnh Minh Địa thí luyện ở Minh Kính hồ. Bí cảnh đầu có cửa giấu kín, cho nên không thể thấy được khúc cảnh, trừ phi ngươi phá hủy bích chướng bí cảnh. Cái sau cửa vào là công khai, khúc cảnh ở ngay chỗ cửa.

Lúc trước đệ tử của Bất Hủ tông tiến vào Minh Địa thí luyện của Minh Kính hồ, là do hệ thống siêu cấp tông môn trực tiếp truyền tống, cho nên sẽ không có liên quan đến khúc cảnh.

Đối với khúc cảnh, lão ẩu cũng nói qua với những người trên thuyền một phen, nhưng cũng chỉ giảng qua loa đại khái, sau cùng lại cho một cái cảnh cáo, "Khúc cảnh rất nguy hiểm, một khi rơi vào trong đó, là không sống nổi."

Sau một khắc, thuyền gỗ không vào trong nước, nước cũng không có dội vào, mà là bị Long Bích Văn sáng lên ở hai bên thuyền ngăn cản ở bên ngoài.

Sau mười mấy hơi thở đã đến bí cảnh.

Đây là một nơi không có gì khác biệt với thế giới bên ngoài, nếu như nói có cái gì không giống, như thế cũng chỉ có nhiệt độ. Nhiệt độ ở đây khiến nhục thể con người có cảm giác nhói nhói, nhưng rất yếu ớt.

"Các ngươi chỉ có một năm ở đây, một năm sau, nếu như linh thể còn chưa thể tiểu thành, hoặc đại thành, vậy thành tựu đời này của các ngươi chỉ có thể dừng lại ở Thông Huyền." Lão ẩu nói xong, vung mái chèo mà đi.

Thi Hoa đứng ở bên bờ, quay người nhìn sang thiên địa ở trước người, trong lòng hiện ra niềm vui cuồng nhiệt.

Ở đây ngay cả hít thở cũng là đang rèn luyện nhục thể.

Một năm sau, nàng chí ít có thể đạt thập nhất trọng cảnh, thậm chí có khả năng là thập nhị trọng cảnh.

Mà khi đó nàng mới 19 tuổi.

Cho dù là ở tại Minh Kính hồ này thì cũng là một thiên tài không tệ.

Mặc dù còn xa mới có thể giúp được Ôn Bình, nhưng ít ra nàng đang tiến bộ.

Chỉ cần có tiến bộ thì mới có thể nghĩ đến nơi xa hơn.

...

Hôm sau.

Những tia nắng sớm đầu tiên xua tan mây mù, hắt lên trên mặt Cơ Lương Bình đang đứng dựa ở bên cửa sổ đá, phóng to vô hạn những phiền muộn đang hằn sâu trên gương mặt nhăn nheo của hắn.

Ngày thứ hai đã đến, vậy người của Long Thần môn cũng nên đến.

Hắn nghĩ suốt cả đêm, cảm thấy vẫn là không thể giao ra Thi Hoa, nếu không sẽ không tiện thông báo cho Ôn Bình. Long Thần môn tuy đáng sợ, nhưng Ôn Bình cũng không phải người dễ trêu chọc. Vì Thi Hoa, Ôn Bình có thể giết không ít đại nhân vật có địa vị không thua kém gì hắn, nếu như hắn giao ra Thi Hoa, vậy Ôn Bình nhất định sẽ trách hắn. Đồng dạng, hắn cũng không muốn để nội viện đệ tử chịu uy hiếp chết chóc, cho nên chuyện này khiến cho hắn rất khó xử.

Nhưng may mắn tin tức đã đưa ra ngoài.

Chỉ cần Ôn Bình biết tất cả mọi thứ, Ôn Bình sẽ tới rất nhanh.

Trước lúc đó, hắn chỉ cần phải nghĩ biện pháp kéo dài, hoặc là lừa gạt.

Đông đông đông!

Cửa bị gõ vang.

Một tiếng nhắc nhở từ ngoài cửa truyền tới, "Viện trưởng."

Cơ Lương Bình lập tức quay đầu nhìn sang nữ nhân đang đứng dựa tường ở sau lưng mình, khóe miệng dần dần nổi lên tự giễu, đặc biệt là khi trông thấy nữ nhân kia nhìn mình bằng ánh mắt kiên nghị, trong lòng hắn lại càng đắng chát. Bởi vì nàng là hài tử mà tự tay hắn đã cứu ra khỏi từ địa ngục buôn bán nô lệ, qua nhiều năm như thế, hắn một mực giữ nàng ở bên người, thế nhưng hiện tại hắn lại phải tự tay đưa nàng đi một chỗ ngục khác. Nàng mặc dù ngoài miệng nói đây là chuyện nàng phải làm, nhưng trong lòng Cơ Lương Bình lại cảm thấy khó chịu.

Nhưng vì bảo toàn Thi Hoa, hắn không được chọn.

"Đi đi."

Cơ Lương Bình tự tay đẩy cửa ra, hắn biết, một khi đẩy cánh cửa này ra, hắn tự tay đẩy một người vô tội xuống địa ngục.

Bất quá, hắn cảm thấy Long Thần môn hẳn là sẽ không tổn thương nàng.

Bọn họ phí hết tâm tư kiếm Thi Hoa, không phải là muốn mượn đối phương đến áp chế Ôn tông chủ hay sao?

Thế nhưng là khi mới đi đến quảng trường, có nội viện chấp sự bỗng nhiên chạy tới, thở hồng hộc nói: "Viện trưởng, Hoa trưởng lão bọn họ mang theo các đệ tử nội viện đi phía hậu sơn."

"Hoa trưởng lão bọn họ không phải..."

"Người của Long Thần môn đã thả bọn họ ra ngoài."

"Nguy rồi!"

Cơ Lương Bình biến sắc, hắn biết các trưởng lão và chấp sự đều không chào đón Thi Hoa, những đệ tử kia cũng cảm thấy bất công với những gì mình cho Thi Hoa, lúc này bọn họ đến hậu sơn, chỉ sợ là muốn đi kiếm Thi Hoa.

Long Thần môn, chơi một tay yêu ghét kế!

Vậy mà để viện trưởng như hắn ở trong khoảng thời gian ngắn này bị "Chúng bạn xa lánh"!

CONVERTER: MAY QUÁ, TA CŨNG CỨ TƯỞNG TRUYỆN BỊ TÁC GIẢ BỎ RƠI RỒI, NHƯNG KHÔNG! KHÔNG ĐÂU CÁC BẠN À :))

Mời đọc truyện đã hoàn thành.

Đọc truyện chữ Full