Mà Mai Siêu Phong ở một bên thân thể run rẩy một chút, bắt lấy cánh tay Dương Lỗi:
- Chúa công, ngươi... Ngươi nói sư tôn ta thật sự đã đến rồi sao?
- Đúng vậy a, Dương đại ca, cha ta hắn thực đã đến rồi sao? Sao hắn còn không ra?
Hoàng Dung cũng nói.
- Không cần kích động, hắn thật sự đến rồi, bất quá hiện giờ đoán chừng sẽ không xuất hiện đâu, chúng ta xem trước một chút Âu Dương Phong này đến cùng như thế nào, nếu như hắn không thức thời vậy thì ta cũng chỉ có thể làm thịt hắn thôi.
Dương Lỗi ngữ khí rất bình thản, nhưng Hoàng Dung và Mai Siêu Phong còn có Mục Niệm Từ đều rõ ràng, lời này là nói hắn, hắn quả thật thật có năng lực này.
- Aizz...
Lục Thừa Phong thở dài, nhưng nói tiếp:
- Nếu như sư phó thực đã đến, ngược lại cũng tốt.
Lúc này Âu Dương Phong và Âu Dương Khắc nhảy lên một cái, song song đáp lên sơn trang.
- Ngươi chính là Quy Vân Trang trang chủ, Lục Thừa Phong sao? Tiểu vương gia đâu rồi? Nhanh giao ra đây, bằng không thì ta huyết tẩy Quy Vân Trang ngươi.
Âu Dương Phong không nhìn người khác, trực tiếp liền đi tới trước mặt Lục Thừa Phong, lạnh lùng nhìn hắn.
- Kim cẩu đã bị ta giết, ngươi vẫn nên mau chóng rời đi đi.
Lục Thừa Phong cũng không phải hạng người ham sống sợ chết, hơn nữa nếu như thiếu niên kia nói là sự thật, sư tôn mình thật sự đã tới... vậy thì có gì phải sợ? Huống hồ, mặc dù sư tôn mình không tới cũng không thể lùi bước, làm bôi nhọ thanh danh Đào Hoa đảo được.
- Ngươi...
Âu Dương Phong giận dữ, đang muốn nói gì đó, lúc này Dương Lỗi lại đứng ra nói:
- Âu Dương Khắc, ngươi từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ, trông thấy ta rõ ràng lại không hành lễ, ngươi thật lớn mật.
- Thiếu... Thiếu gia... Ta...
Lúc này Âu Dương Khắc trông thấy Dương Lỗi, không khỏi có chút run rẩy, Dương Lỗi cho hắn ấn tượng quá mức khắc sâu, người này, quả thật vô cùng đáng sợ.
Bất quá nghĩ tới thúc thúc mình còn ở một bên, đã có được chỗ dựa nên hắn nhìn Dương Lỗi quát:
- Ngươi... Hừ, ta mới không sợ ngươi, hôm nay thúc thúc ta ở đây, nếu như ngươi cầu xin tha thứ thì ta sẽ bảo thúc thúc tha cho ngươi một mạng.
- Tha ta một mạng, ha ha... Ha ha... buồn cười.
Dương Lỗi cười vang nói, một tên Âu Dương Phong mà thôi, tu vị chẳng qua mới là Võ Thánh Đại viên mãn, mình căn bản không để vào mắt, hơn nữa chút độc thuật kia, ở trong mắt mình cũng chẳng đáng nhắc tới.
Âu Dương Phong xoay người lại, nhìn Dương Lỗi:
- Khắc nhi, hắn chính là người ngươi nói sao?
- Đúng vậy, thúc thúc, chính là hắn, hắn lại bảo ta quỳ xuống, thúc thúc, giết hắn đi.
Âu Dương Khắc lạnh lùng nói, lần trong vương phủ kia chính là sỉ nhục lớn nhất từ khi Âu Dương Khắc chào tới đến nay, hôm nay, không đánh chết Dương Lỗi thì khó tiêu được mối hận trong lòng, còn có nữ tử gọi là Hoàng Dung ở bên người Dương Lỗi nữa, lần đầu tiên gặp mặt, hắn đã thích rồi, vừa thấy đã yêu, nhưng ngại uy hiếp từ Dương Lỗi cho nên cũng không nói gì thêm, nhưng hôm nay thúc thúc mình ở đây, tình huống dĩ nhiên không giống trước rồi.
- Giết ta?
Dương Lỗi hừ lạnh một tiếng:
- Ta thấy ngươi không muốn sống nữa chăng, rõ ràng dám phản bội ta, ta nói rồi, phàm là người phản bội ta, đều không có kết cục tốt, hôm nay ngươi là người thứ nhất, như vậy... Ngươi hãy đi chết đi.
- Khẩu khí thật là lớn, hôm nay, ta sẽ giết tiểu oa nhi ngươi, báo thù cho Khắc nhi của ta.
Dương Lỗi vẫn không động thủ, Âu Dương Phong đã dùng một bộ linh xà trượng pháp công kích đến.
Thời gian qua linh xà trượng pháp của Âu Dương Phong đã đạt đến tình trạng đăng phong tạo cực, cũng không phải người bình thường có thể đối phó được, phải biết rằng ở trong nội dung cốt truyện Thần Điêu Hiệp Lữ, lúc trước Âu Dương Phong và Hồng Thất Công ở trên đỉnh Hoa Sơn, Âu Dương Phong chính là dựa vào đó để hoàn toàn phá vỡ đả cẩu bổng pháp, đả cẩu bổng pháp kia thật sự vô cùng tinh diệu, từng chiêu từng thức đều hoàn toàn b ị Âu Dương Phong phá giải, có thể thấy thiên phú Âu Dương Phong thiên phú cao cỡ nào, mà linh xà trượng pháp cũng tự nhiên không phải chuyện đùa.
Chỉ luận về chiêu thức thì Dương Lỗi thật sự không phải là đối thủ của Âu Dương Phong, nhưng tinh thần lực Dương Lỗi hết sức cường đại, tốc độ nhanh, nhãn lực tốt, thiên hạ võ công duy nhanh bất phá, mặc dù là Âu Dương Phong chiêu thức có tinh diệu đến thế nào đi nữa, nhưng tu vị Dương Lỗi cao hơn hắn quá nhiều, tốc độ nhanh hơn hắn nhiều lắm.
Dương Lỗi thấy hắn một trượng đánh tới liền đơn giản tránh được, lập tức một trảo công kích tới mặt Âu Dương Phong, nếu bị trảo lấy thì khẳng định sẽ nguy hiểm đến tánh mạng, phải biết rằng Ưng Trảo Công của Dương Lỗi tuyệt đối là cảnh giới đại thành, tăng thêm Thiết Bố Sam cũng tu luyện đến cấp độ đỉnh phong, dưới một trảo này, mặc dù là cương cân thiết cốt cũng sẽ bị chụp nát huống chỉ là người chứ.
Âu Dương Phong chấn động, thiếu niên này quả thực lợi hại, tốc độ quá sức nhanh, khiến Âu Dương Phong cảm thấy có chút lực bất tòng tâm, mình đường đường Tây Độc Âu Dương Phong nhưng rõ ràng không cản được tốc độ của một thiếu niên, cái này nếu truyền đi, vậy mình còn mặt mũi nào mà tồn tại nữa?
Giết hắn đi, nhất định phải giết hắn đi, tiềm lực của thiếu niên này quá kinh khủng, hôm nay đã có thể tạo thành uy hiếp đối với mình, đợi một thời gian nữa thì sao, thậm chí còn kinh khủng hơn cả Vương Trùng Dương lúc trước, đoán chừng không tới ba năm, thiếu niên này tuyệt đối còn khủng bố hơn cả Vương Trùng Dương, đến lúc đó thiên hạ đệ nhất cao thủ, còn có phần của mình sao? Kết quả đó đã rất rõ ràng, cho nên phải thừa dịp hắn còn chưa lớn lên bóp chết hắn, không cho hắn bất cứ cơ hội nào.
Nghĩ đến, sát ý của Âu Dương Phong càng ngày càng đậm, chiêu thức trong tay cũng càng thêm ngoan độc, chiêu chiêu trí mạng, một bộ như muốn đẩy Dương Lỗi vào chỗ chết vậy.
Dương Lỗi là người nào, hôm nay tu vị đã đạt đến cảnh giới Vũ Thần, hơn nữa tinh thần lực rất cường đại, biến hóa của Âu Dương Phong sao hắn lại không cảm giác được chứ.
Dương Lỗi cũng nổi giận, con cóc chết tiệt này lại muốn giết mình, đây quả thực là chuyện không thể nào tha thứ, mình bây giờ còn chưa muốn giết hắn, hôm nay con cóc này rõ ràng lại muốn hạ sát thủ trước, cho nên Dương Lỗi nổi giận, cũng muốn đánh chết hắn, bất quá vừa nghĩ lại, nếu như hiện giờ đánh chết Âu Dương Phong vậy thì mình chẳng phải sẽ không có cơ hội đánh bại ngũ tuyệt liên thủ sao? Nếu vậy, nhiệm vụ của mình sẽ không cách nào hoàn thành được, bất đắc dĩ, hắn đành phải buông tha cho tên kia, đợi về sau đánh bại ngũ tuyệt liên thủ rồi nói sau, khi đó cũng không thiết phải ẩn nhẫn làm gì nữa.
Không giết hắn, nhưng không phải không thể đánh hắn, đánh cho hắn tàn phế cũng không có gì, nhưng nghĩ nghĩ thì thế cũng không được, đánh cho hắn tàn phế, vậy thì sau này sao có cơ hội đánh bại ngũ tuyệt liên thủ, hơn nữa theo cách nói của võ lâm nhân sĩ thì biến thành tàn phế, không cách nào khôi phục cũng chẳng khác nào phế đi võ công người ta, phế đi võ công, đó quả thật chẳng khác nào giết hắn.