Cho nên đối với Mã Đinh này, Dương Lỗi căn bản không thèm để ý. Thậm chí Dương Lỗi có tự tin, mặc dù là tại Thiên Sứ Giới mà đối phó người nầy thì cũng không phải việc gì khó.
Cũng không biết làm sao Lộ Ti kia lại coi trọng một kẻ thủ hạ ngu xuẩn như vậy. Lộ Ti kia tựa hồ vẫn còn có chút năng lực, có đầu não, diện mạo cũng khá, đáng tiếc! Trong lòng Dương Lỗi thở dài một tiếng, có lẽ đây là ý muốn sở hữu của nam nhân, đối với điều này, Dương Lỗi dĩ nhiên có một tia ghen tuông. Bất quá chính bản thân hắn không hề cảm nhận được mà thôi.
Nam nhân đều là háo sắc. Mặc dù là những nam nhân chuyên tình, kỳ thật là ai cũng háo sắc. Nếu như không ham nữ sắc, như vậy hắn cũng không là nam nhân.
Đương nhiên cũng có chút trường hợp đặc biệt, nhưng đó là rất ít. Mà những nam nhân thật là tốt này, không háo sắc, nam nhân một lòng một dạ chuyên tình, kỳ thật sâu trong nội tâm cũng là có một tia tình cảm kia. Chẳng qua là không hề biểu lộ ra mà thôi.
Về phần những ai khoe khoang chính mình là nam nhân tốt, là nam nhân một lòng đối với tình cảm, kỳ thật là không đáng tin nhất. Khoe khoang chính mình như vậy, kỳ thật chính là để che dấu thói háo sắc rung động ở sâu trong nội tâm mà thôi.
- Ra đây, đi ra cho ta. Đừng để ta phải tìm.
Mã Đinh nổi giận quát lớn, hắn giống như một con sư tử đang tức giận mà điên cuồng gào thét.
Dương Lỗi đứng một bên, trái lại rất vui vẻ. Người nầy quá kém, cảnh giới kém như vậy, dễ dàng để cho chính mình chọc giận như thế, không biết làm thế nào mà hắn tu luyện đến được cấp độ kia.
- Là nam nhân thì ra đây, ra đây đánh một trận với ta, để cho ta giết chết ngươi, giết chết ngươi!
Nam nhân, lại đề cập đến vấn đề này, Dương Lỗi không khỏi lạnh lùng cười một tiếng. Thật sự là muốn chết, vốn đang định để hắn sống thêm một chút thời gian, không nghĩ tới hắn lại không biết niềm vui như vậy mà muốn tự tìm tử lộ.
Thân hình Dương Lỗi trong nháy mắt xuất hiện ở trước mặt Mã Đinh, trường đao trong tay lại xuất hiện lần nữa.
- Ngươi chính là kẻ vừa mới lên tiếng kia?
Mã Đinh nhìn Dương Lỗi đột nhiên xuất hiện mà nổi giận đùng đùng, hắn lớn tiếng chất vấn.
- Không sai, chính là ta, nếu ngươi muốn tìm chết, như vậy ta liền tiễn ngươi một đoạn đường.
Dương Lỗi vừa nói vừa nhẹ nhàng xoay trường đao. Thân đao phát ra âm thanh "Ong ong", tựa hồ nó cũng cảm thấy hưng phấn.
- Giết ta, ha ha, buồn cười, ngươi lại muốn giết chết ta. Hừ, ngươi mới không biết sống chết, một Võ Giả chỉ mới cấp bậc Luyện Cương mà thôi.
Lúc này Mã Đinh, đã quên hết sạch, ngay cả chuyện chính mình đang bị nhốt trong trận pháp hắn cũng đều quên.
Hiện nay chỉ là một Võ Giả nho nhỏ cấp bậc Luyện Cương mà thôi, sao có thể lớn lối không biết xấu hổ như thế. Phải biết rằng, trong mấy lần đại chiến tại Thiên Sứ Giới và Tiên Giới, chính mình đã giết chết Võ Giả có tu vi là cảnh giới Luyện Cương, quả thực có thể nói là vô số kể.
- Rất nực cười sao?
Dương Lỗi lạnh lùng nhìn hắn
- Chờ một chút, ngươi liền không cười nổi.
Vừa nói, đao ở trong tay Dương Lỗi đã chĩa ra phía trước. Tay cầm thanh đao, trong nháy mắt đã chém tới. Phong Ẩn Đao vẽ ra một tia sáng trắng chói mắt, tia sáng trắng đó tức thì hướng tới Mã Đinh.
- Sát.
Nhìn thấy Dương Lỗi đã động thủ tiến công, Mã Đinh cũng vung lên vũ khí của mình. Trường thương đâm một nhát làm xuất ra một đóa thương hoa, nó hướng tới chỗ Dương Lỗi để nghênh đón đao mang bổ ra.
Thấy tình huống này, Dương Lỗi không khỏi cười lạnh một tiếng:
- Ánh sáng đom đóm làm sao dám sánh cùng ánh trăng sáng ngời ngời!
Dứt lời, Dương Lỗi lại lần nữa phát huy ra một đao.
Một đạo đao mang liền đuổi theo cái trước, một đao này có lực lượng mạnh hơn, tốc độ nhanh hơn. Khoảng cách thời gian giữa hai đao cũng không lâu, hơn nữa một đao đầu tiên là Dương Lỗi cố ý làm bộ, căn bản là không có xuất ra bao nhiêu lực lượng. Còn một đao thứ hai mới là sát chiêu đích thực.
Mã Đinh vừa nhìn, cảm giác được có hơi không ổn. Mã Đinh dù sao cũng là Thiên Sứ hai cánh, mặc dù từ Thiên Sứ Giới đi tới thế giới này thì tu vi bị chế trụ, nhưng mà tinh thần lực và nhãn lực lại không hề bị áp chế nên vẫn tồn tại.
Vì thế hắn thấy Dương Lỗi lại lần nữa đánh ra một đao, hắn liền biết rõ ràng, một đao kia chỉ sợ là có điều huyền diệu rất lớn ẩn giấu ở bên trong. Mã Đinh mặc dù phẫn nộ, nhưng từ lúc bắt đầu chiến đấu thì lại cũng không phải mãng phu bình thường, chỉ biết đấu đá lung tung.
Nếu như hắn có tính cách như vậy, e rằng đã sớm chết trận trong đại chiến tại Tiên Giới.Sở dĩ có thể sống sót, Mã Đinh chính là dựa vào sức quan sát nhạy cảm kia.
Trước đây hắn phẫn nộ, đó là bởi vì trong trận pháp, suốt thời gian dài như vậy mà cũng không có một chút tiến triển, không hề tìm được bất cứ biện pháp gì, cho nên hắn có hơi lo âu.
Hơn nữa Dương Lỗi vừa kích động khiến hắn liền có hơi mất đi sự khống chế, đương nhiên cũng còn bởi tính tình chính hắn vừa rồi còn có chút nóng nảy, đó cũng là một phần nguyên nhân trong đó. Nhưng mà một khi tiến vào trạng thái chiến đấu, bản thân loại lực quan sát nhạy cảm này lúc nào cũng có thể tùy thời biểu hiện ra ngoài.
Một đao kia của Dương Lỗi đúng là huyền diệu mà người bình thường căn bản không thấy rõ lắm, nhất là Mã Đinh.
Dương Lỗi cực kì có tự tin, sự tự tin rằng điều huyền diệu của một đao kia thì Mã Đinh hắn tuyệt không có khả năng nhìn ra được. Ở trên thế giới này, trừ Pháp Hải ra, cùng với nhân vật thần bí bị phong ấn ra thì tuyệt đối không ai đó có thể thấy được sự huyền diệu trong một chiêu này của chính mình.
Mã Đinh cũng lại ra tay lần nữa, đôi cánh trắng tinh kia vỗ mạnh một cái, cây thương kỵ sĩ trong tay nhảy múa lần thứ hai phảng phất như có mấy chục cánh tay. Có thể thấy được nó múa vù vù với tốc độ nhanh hơn nhiều.
Nhưng chỉ vẻn vẹn sau một phần năm hô hấp, Mã Đinh thu lại cây thương mà đứng thẳng, thương ảnh đầy trời kia biến mất không thấy tăm tích đâu nữa.
Mà thay vào đó chính là một điểm sáng màu vàng. Điểm sáng này dùng tốc độ cực nhanh để bổ ra đao mang công kích về hướng tới Dương Lỗi.
Dương Lỗi nhìn thấy tình huống này cũng là giật mình không thôi. Ở trong điểm sáng màu vàng kia ẩn chứa năng lượng rất lớn, tuyệt đối là có khả năng so sánh với một kích toàn lực của cường giả cấp bậc Ngưng Thần.
Hơn nữa điều khiến cho Dương Lỗi càng kinh ngạc hơn không phải điểm này. Một Thiên Sứ hai cánh bị áp chế tu vi mà có thể phát ra một kích toàn lực tương đương cường giả cấp bậc Ngưng Thần, như vậy là tịnh không có khả năng.
Mấu chốt nhất chính là, Dương Lỗi là người khống chế thế giới này nên hắn phát hiện, lực lượng của điểm sáng này lại không sợ hãi qui luật lực lượng của mình. Nói cách khác, chính mình vô phương trói buộc điểm sáng màu vàng này, có thể thấy được một kích này là cực kì quỷ dị.