TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng
Chương 640: Giết chết Thiên Sứ hai cánh. (1)

Huống chi, nàng còn có muội muội cần phải chiếu cố. Vậy tất nhiên nàng sẽ không vì thế giới này, vì một chút tiểu tử như vậy mà tử chiến đến cùng với chính mình, thậm chí là đồng quy vu tận.

- Ta... Ngươi... Ngươi nói không giữ chữ tín. Ta... Ta và ngươi đồng quy vu tận.

Mã Đinh nổi giận. Chuyện lặp đi lặp lại nhiều lần làm Mã Đinh biết, hắn thuần túy chính là đang trêu chọc chính mình, ngay từ đầu liền không hề tính toán bỏ qua cho mình. Cho nên Mã Đinh cũng suy nghĩ cẩn thận, chết, dù sao là một con đường chết. Như vậy, còn không bằng đồng quy vu tận, lôi kéo một người chết theo.

Lúc này Mã Đinh đã lâm vào trạng thái điên cuồng. Hắn điên cuồng làm tăng lên thực lực của mình, thiêu đốt tính mạng của mình, hoàn toàn thích phóng ra thực lực của bản thân, làm cho khí thế bản thân không ngừng tăng lên.

Từ cấp bậc Luyện Cương, không ngừng tăng lên đến cấp bậc Ngưng Thần, lại đến cảnh giới Tạo Hóa, tiếp theo tiến vào một cảnh giới khủng bố, đạt tới thực lực đỉnh caocủa bản thân hắn, cấp bậc thiên sứ hai cánh.

Một đôi cánh giang ra cao cao, hai mắt tràn ngập lửa giận nhìn chăm chú Dương Lỗi, khí thế tập trung cao độ.

Mà lúc này, Dương Lỗi cảm giác được một cỗ lực lượng có tính hủy diệt càng dũng mãnh hơn. Dương Lỗi cảm giác rõ ràng như vậy. Đó là qui luật, là qui luật lực lượng, là qui luật lực lượng của thế giới này, đó là Thiên Phạt.

- Ta... Muốn... Ngươi... Chết...

Mã Đinh nhìn Dương Lỗi, gằn từng chữ một mà nói.

- Không tốt, thiếu gia, hắn muốn tự bạo.

Bạch Tố Trinh thấy vậy sắc mặt đại biến, không cần chờ lí giải liền đi tới trước mặt Dương Lỗi, nó muốn che cho Dương Lỗi.

Dương Lỗi cũng nhẹ nhàng đẩy Bạch Tố Trinh ra mà nhìn Mã Đinh, trên mặt hiện ra nụ cười nhàn nhạt:

- Ngươi muốn tự bạo? Tốt, để ta xem, ngươi có thể tự bạo được sao? Ta liền đứng ở chỗ này, để ngươi tự bạo?

- Làm sao có thể? Điều này sao có thể?

Trên mặt Mã Đinh lập tức thay đổi, hắn phát hiện đan điền của mình lại bị phong bế. Không sai, là bị phong bế nên hắn vô phương vận dụng lực lượng trong đan điền, căn bản không cảm giác được Đấu Khí Chi Nguyên trong cơ thể.

- Tại sao không có khả năng? Thủ đoạn của ta khá nhiều, dù sao hôm nay ngươi phải chết ở chỗ này. Đối với một người chết mà nói, không cần phải... Biết nhiều như vậy.

Dương Lỗi lạnh lùng cười một tiếng, ngược lại nói với Bạch Tố Trinh

- Tố Tố, giết hắn đi.

Bạch Tố Trinh gật đầu, vung trường kiếm lên, trong nháy mắt cắt đứt cổ họng của Mã Đinh.

Lúc này Hệ Thống cũng truyền đến âm thanh nhắc nhở:

- Đinh, bởi vì thú cưng Bạch Tố Trinh của người chơiđã giết được Mã Đinh, thu được Nguyên Khí Trị một trăm vạn, đổi điểm một vạn, thu được một quả Đấu Khí Chi Nguyên.

- Đinh, tu vi của Bạch Tố Trinh tăng lên, đạt tới cảnh giới Âm Dương Nhị Khí.

Sau khi Dương Lỗi nghe được thông báo, hắnkhông khỏi nhẹ nhàng vỗ vỗ trán mình. Có lẽ tính sai, chuyện sẽ không phải như ý như vậy. Chính mình chỉ thu được một trăm vạn Nguyên Khí Trị, căn bản không đủ cho tu vi của chính mình tăng lên. Còn về phần Bạch Tố Trinh, cũng chỉ là tăng lên một cấp bậc, từ Thông Huyền đi vào cấp bậc Âm Dương mà thôi.

Chỉ có Đấu Khí Chi Nguyên kia là khiến cho Dương Lỗi có chút niềm vui bất ngờ. Đây là Đấu Khí Chi Nguyên của một Thiên Sứ hai cánh, trong đó ẩn chứa năng lượng khổng lồ, hơn nữa thuộc về quang thuộc tính.

Mặc dù chính bản thân Dương Lỗi không cần tiết tới, nhưng mà sau này Luyện khí thuật của chính mình có tăng lên nữa, như vậy có khả năng dùng để tạo ra Tiên Khí. Nhưng hiện tại thì còn không được, hiện tại thực lực của mình quá yếu, không đủ để tạo ra Tiên Khí.

Sau khi thu hồi các món đồ, Dương Lỗi nhìn Bạch Tố Trinh. Lúc này Bạch Tố Trinh không phải đang lâm vào ngủ say như trước đây, mà là nhắm mắt lại, để tìm hiểu và củng cố tu vi cấp bậc mới của bản thân.

Dương Lỗi cũng không nóng nảy, liền chờ đợi ở chỗ này chờ. Sau khi trôi qua ước chừng một giờ, Bạch Tố Trinh mới mở mắt. Lúc này nó đã hoàn toàn nắm giữ tu vi của bản thân, nhìn Dương Lỗi mà nói:

- Tạ Tạ thiếu gia.

Đối với việc tại sao tu vi của mình lại tăng lên, Bạch Tố Trinh cũng đã hiểu rõ một chút. Đây là nguyên nhân bởi vì thiếu gia. Nó cũng không hề hỏi được bao nhiêu, dù sao chính mình là người của thiếu gia, cả đời cũng sẽ không rời khỏi chàng, cho dù là chết.

- Nha đầu ngốc, giữa chúng ta còn cần nói cám ơn sao? Kỳ thật hẳn là ta cám ơn ngươi mới phải.

Dương Lỗi sờ sờ cái trán của nó. Bạch Tố Trinh lúc này so với lúc mới bắt đầu càng thành thục hơn. Nó chỉ cần tu vi đạt cấp bậc Tạo Hóa, sau đó trải qua Thiên Kiếp, như vậy liền có khả năng Hóa Long đích thực.

Lúc này chẳng qua nó là Giao Long mà thôi, một khi Hóa Long, như vậy thực lực của nó sẽ tăng lên theo lần, so với thiên tiên bình thường thì mạnh hơn nhiều lắm.

Cho dù lúc này, Bạch Tố Trinh chẳng qua là Âm Dương Nhị Khí đỉnh cao mà thôi, nhưng lực lượng chiến đấu chân chính của nó có khả năng bằng được võ giả Tam Hoa Tụ Đỉnh đại viên mãn. Đây là bởi vì Bạch Tố Trinh có Giao Long thân thể, hơn nữa đi theo bên người Dương Lỗi.

Bởi vì Dương Lỗi vốn có Chân Long Huyết Mạch, hơn nữa tu luyện Chân Long Quyết, nên lợi ích mang đến cho Bạch Tố Trinh tự nhiên đúng là không cần nói cũng biết.

...

Lại nói, Hàn tiến vào trận pháp đã được một đoạn thời gian. Trong khoảng thời gian này, lão cũng là vô cùng buồn bực vì căn bản không tìm được lối ra, cứ phải một mực vòng đi vòng lại. Lúc này, lão đành ngồi cố định tại một chỗ, chờ Dương Lỗi đến.

Kỳ thật khi lão vừa tiến vào trong trận pháp, Dương Lỗi liền cảm giác được. Nhưng mà bởi vì mải đối phó với Mã Đinh, cho nên mới không đi tìm lão. Lúc này cũng cần phải mang lão đi ra ngoài, để tránh sinh ra sự không hài lòng.

Nhưng mà dù sao Hàn cũng là người tu phật, thứ được đệ tử tu phật chú trọng nhất chính là tâm tình. Hàn cũng coi là một đệ tử Thiếu Lâm cực kỳ xuất sắc, nên về phương diện tu luyện tâm tình tự nhiên là không tồi. Thời gian ít ỏi như vậy không đến mức khiến cho tâm tình lão thất thủ.

Vào lúc Dương Lỗi xuất hiện ở trước mặt lão, thì phát hiện lão đang ngồi thiền.

Vì vậy hắn cười cười, nhẹ nhàng phóng xuất ra Khí Ki của chính mình. Hàn cảm giác được Dương Lỗi đã đến, liền lập tức mở mắt.

- Thánh thượng, ngài đã đến rồi.

Hàn vẫn có dáng dấp cao tăng, Dương Lỗi thấy vậy không khỏi cười nói:

- Hàn Đại sư, xem ra rất thanh nhàn a, nếu không, ta nên đợi lát nữa hãy tới đây?

Gương mặt già nua của Hàn không khỏi đỏ lên mà nói:

- Thánh thượng, ngài liền đừng nói giỡn. Sau khi ngài đi, ta thiếu chút nữa liền bị bọn họ lột da sống.

- Như vậy là ta không phải, trong lúc nhất thời quên mất.

Đọc truyện chữ Full