TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng
Chương 657: Một quyền đánh bay. (2)

Cho nên Tiên Khí này tại cả đại lục Sùng Võ thật là rất ít ỏi. Đương nhiên đây là đối với người bình thường mà nói. Còn đối với Dương Lỗi, Tiên Khí thì hắn thật đúng là không ít, nhưng còn không phải là Tiên Khí bình thường.

Tiên Khí bình thường đối với người tu luyện mà nói, thậm chí đối với cường giả Cửu Cực Tạo Hóa mà nói, đều là cực kỳ muốn có, cực kỳ hâm mộ. Nhưng mà đối với Dương Lỗi mà nói lại cũng như quả bóng đồ chơi bình thường, vẫn còn nhìn không lọt vào mắt.

Bởi vì Dương Lỗi có được đâu phải là Tiên Khí, mà là pháp bảo bẩm sinh. Pháp bảo bẩm sinh này có ý nghĩa như thế nào? Người bình thường có lẽ không biết rõ ràng lắm, nhưng chính bản thân Dương Lỗi thì trong lòng hiểu rõ giống như gương sáng.

Nhưng mà điều khiến cho Dương Lỗi buồn bực chính là, với tu vi hiện tại của chính mình, cho dù là Tiên Khí hay pháp bảo bẩm sinh thì chúng đều không khác đồ bình thường. Đó là bởi vì chính mình căn bản vô phương thúc giục chúng.

Đương nhiên Tiên Khí bình thường ít nhất cũng có thể phát huy ra được một bộ phận uy năng. Mà pháp bảo bẩm sinh kia thì còn kém xa, có thể nói ngay cả một phần ngàn, một phần vạn uy năng đều không thể phát huy.

- Cây quạt a? Không sai, cây quạt hoa đào này xem ra cũng không tệ lắm. Trên mặt vẽ mỹ nữ cũng không tồi a, chẳng lẽ đó cũng là tính toán tặng cho ta?

Dương Lỗi nhìn người nầy xuất ra Tiên Khí, trong lòng cũng bắt đầu cảnh giác, không hề còn dáng vẻ coi như không có gì đáng kể nữa.

Dù sao đó cũng là Tiên Khí, thân thể hiện tại của chính mình đích thật là rất mạnh mẽ. Nhưng mà đối mặt Tiên Khí, mặc dù là Tiên Khí bán phong ấn thì đó cũng là Tiên Khí, uy lực tự nhiên không phải Kim Cương Bất Hoại Thần Công của chính mình đang lúc vẫn còn chưa đạt đến đại viên mãn có khả năng chống lại được.

Nếu như là chính mình tu luyện Kim Cương Bất Hoại Thần Công đạt tới đại viên mãn như vậy, thì có lẽ hắn có khả năng đối kháng một đôi lần.

- Tử...

Mà Mộ Dung Ly lúc này lại không nói gì thêm, mà là đưa chân khí vào trong Đa Tình Phiến, cả người giống như con bướm Hồ Điệp bình thường, nhanh chóng nhẹ nhàng lượn về hướng tới Dương Lỗi. Cả bề mặt cây quạt xòe ra, giống như một thanh đao nhọn sắc bén. Tức thì một đạo kình khí mạnh mẽ xé gió quét về hướng tới Dương Lỗi.

- Phách Thiên Quyền, phá cho ta

Dương Lỗi quát một tiếng mãnh liệt. Phách Thiên Quyền này là Dương Lỗi tu luyện được vào lúc ở tại Dương gia.

Một quyền này hóa thành một đạo gió giật đen tuyền, không khí chung quanh nổi lên cuồn cuộn, khiến cho bốn phía hình thành một đạo chân không. Ngay cả không gian đều tựa hồ bị xé rách toạc ra.

Chỗ mà quyền kình tập trung, thật giống một cái hắc động ( hố đen) loại nhỏ, tựa hồ muốn hút hết tất cả mọi thứ chung quanh.

Đám người Cổ Mặc, Chu Nhiên, Long Phi Vũ thấy một quyền này, lập tức đều trợn to hai mắt, cảm thấy khó có thể tin nổi.

Một quyền này, đã ra ngoài tầm của Võ Giả thông thường, thậm chí, Võ Giả tu vi đạt tới cảnh giới Bát Quái Ngưng Thần, cũng không tất làm được.

Vậy mà trước mắt Dương Lỗi, tu vi chẳng qua là cấp bậc Võ Thần mà thôi. Võ Giả bình thường mặc dù là chiến lực đạt tới cấp bậc Bát Quái Ngưng Thần, nhưng muốn xuất ra một quyền này thì tuyệt đối là không làm được nhẹ nhàng như vậy.

Bởi vì bên trong một quyền này lại ẩn chứa một tia lực lượng Thiên Đạo Pháp Tắc. Không sai, đúng là lực lượng Thiên Đạo Pháp Tắc.

Uy lực của nó mặc dù không thể bằng một kích toàn lực của cường giả Ngũ Khí Triêu Nguyên, thậm chí còn không chắc đạt đến cấp bậc Tam Hoa Tụ Đỉnh. Nhưng một tia Pháp Tắc Chi Lực này không phải chuyện đùa. Một khi hắn trưởng thành, tiền đồ thật sự là không có giới hạn.

Lúc này, Long Phi Vũ xem như rõ ràng, tiểu tử này thật sự là một tiểu tử khó lường. Chỉ dùng chiêu thức ấy, cũng đủ để cho hắn khinh thường tất cả lớp người trẻ tuổi.

Gọi là lớp người trẻ tuổi, có tiềm lực thiên tài nhất, điều này tuyệt đối không phải khoe khoang. Còn trẻ tuổi như thế mà có thể thi triển ra Pháp Tắc Chi Lực, một khi bắt đầu trưởng thành thì sẽ đạt tới tình trạng khủng bố như thế nào.

Chính bản thân Dương Lỗi cũng không biết rõ ràng lắm, rằng một quyền này lại ngưng tụ ra một tia lực lượng Thiên Đạo Pháp Tắc.

Kỳ thật điều này rất đơn giản, bởi vì Dương Lỗi đã hoàn toàn khống chế thế giới Mộng Huyễn, trở thành chủ nhân đích thực của thế giới Mộng Huyễn, nên hắn hoàn toàn có khả năng khống chế Pháp Tắc Chi Lực trong thế giới Mộng Huyễn.

Mà lúc này một quyền này có thể ẩn chứa lực lượng Thiên Đạo Pháp Tắc, chính là bởi vì nguyên nhân đã khống chế Pháp Tắc Chi Lực trong thế giới Mộng Huyễn.

Đám người Long Phi Vũ và Chu Nhiên nhìn ra chỗ phi phàm của một quyền này, nhưng Mộ Dung Ly cũng không có nhãn quan tốt như vậy, để có thể nhìn ra sự huyền bí của một quyền này.

Cho nên nhìn thấy Dương Lỗi lại không sử dụng vũ khí, mà là lợi dụng nắm đấm của bản thân để liều mạng với Tiên Khí của mình, Mộ Dung Ly không khỏi cười lạnh.

Hắn tựa hồ thấy được Dương Lỗi nằm trên mặt đất kêu rên, hơn thế thậm chí bị bị giết chết. Khóe miệng hắn có hơi nhếch lên, trong lòng cười thoải mái. Dám làm nhục ta như thế, chết đi, để cho ngươi biết hậu quả dám lăng nhục Mộ Dung Ly ta.

Kình chỉ của Đa Tình Phiến có màu trắng, trong đó vẫn còn lóe ra được một vầng sáng màu hồng nhạt. Còn quyền kình của Dương Lỗi chính là một vệt sáng đen, tốc độ so với một kích của Đa Tình Phiến kia, xem ra còn phải chậm hơn một ít.

Hai đạo kình khí này đột nhiên va đập vào nhau, Dương Lỗi bắt đầu vận dụng Kim Cương Bất Hoại Thần Công mà vẫn không nhúc nhích đứng ở tại chỗ. Chỗ kình khí lan đến, cũng không hề mang đến cho Dương Lỗi một chút thương tổn nào, một chút đá vụn bị kình khí cuốn theo đập vào trên người Dương Lỗi liền bị văng ra.

Mà Mộ Dung Ly liền không có may mắn như vậy.

Quyền kình của Dương Lỗi mặc dù bị Đa Tình Phiến ngăn chặn, nhưng mà một tia Pháp Tắc Chi Lực kia trong quyền kình Dương Lỗi cũng đã không chút lưu tình nện lên trên Đa Tình Phiến, thông qua Đa Tình Phiến mà dùng nó làm môi giới, hung hăng công kích lên trên cổ tay Mộ Dung Ly.

- Răng rắc...

Đầu khớp xương trên cổ tay Mộ Dung Ly liền vỡ vụn trong nháy mắt.

Cả người giống như bị chiếc ô tô đang lao rất nhanh đụng vào. Toàn thân đều đánh bay thật xa, tiếp theo hung hăng nện xuống ở trên mặt đất.

- Khụ khụ... Khụ khụ...

Lúc này Mộ Dung Ly mê mang không thôi, trong miệng phun ra mấy ngụm máu tươi.

Dẫu như thế nào hắn cũng muốn không hiểu, chính mình là dùng Tiên Khí, mà Dương Lỗi cũng không có vũ khí gì, vẻn vẹn là dựa vào nắm đấm của hắn. Vậy mà một quyền này lại khiến cho chính mình bại, nhưng lại là bị bại thảm thiết như thế.

- Không thể không nói, ngươi thật là một phế vật a. Lại ngay cả một quyền của ta mà đều không chịu nổi.

Dương Lỗi lần thứ hai lên tiếng đả kích hắn.

Đọc truyện chữ Full