TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng
Chương 689: Chuyện chân tướng.

Đồng thời với lúc Dương Lỗi trông thấy Tiêu Ly, thì Tiêu Ly cũng chú ý tới sự có mặt của Dương Lỗi. Nhìn thấy Dương Lỗi, Tiêu Ly cũng không hề giật mình, mà là đã đi tới. Nàng nhìn Dương Lỗi rồi nói với giọng điệu cực kì bình thản:

- Dương Lỗi, ngươi rốt cục lại đây, đi theo ta, ta có chuyện muốn hỏi ngươi.

Không để cho phân trần, Tiêu Ly đưa tay liền kéo tay Dương Lỗi, cũng không để ý ánh mắt giật mình của người bên ngoài, liền đi về hướng tới bên trong viện.

Hành vi này của Tiêu Ly đương nhiên làm cho Hoa Diễm Hồng, Yến Vũ, còn có hai người bọn họ, giật mình không thôi.

Tiêu Ly này là người của Huyền Thiên Tông, hơn nữa là con gái của tông chủ Huyền Thiên Tông. Bình thường đối xử với ai đều là một điệu bộ lạnh như băng. Không nghĩ tới giờ này khắc này lại xuất hiện một cảnh như vậy, điều này làm cho mấy người cũng có hơi không thể quay sang nhìn.

- Tiêu Ly, tại sao ngươi lại ở chỗ này?

Sau khi gạt tay Tiêu Ly đang lôi kéo tay của mình, Dương Lỗi liền hỏi.

Mặc dù nói, tay Tiêu Ly mềm mại tinh tế, lôi kéo cực kì thoải mái, nhưng Dương Lỗi cũng không thích dáng vẻ vẫn luôn cao cao tại thượng kia của Tiêu Ly. Từ lần đầu tiên nhìn thấy Tiêu Ly, Dương Lỗi liền cực kì không thích đối với nàng, thậm chí còn có thể nói là có hơi chán ghét.

- Tiêu Tiêu đâu? Tiêu Tiêu ở nơi nào?

Tiêu Ly không trả lời vấn đề của Dương Lỗi, mà là hỏi lại.

- Tiêu Tiêu? Ngươi tới nơi này tìm ta, chẳng lẽ chính là vì tìm kiếm Tiêu Tiêu sao?

Dương Lỗi nhìn nàng, có hơi kinh ngạc

- Ngươi không có đầu óc như vậy? Ta là đi Vô Tận Chi Hải, đi đại lục Vô Cực, nơi đó nguy hiểm như thế, ngươi cho rằng ta sẽ dẫn Tiêu Tiêu đi theo?

Dương Lỗi làm bộ rất ngớ ngẩn.

- Không nên nói năng loanh quanh với ta. Ta hỏi ngươi hiện tại Tiêu Tiêu rốt cuộc ở nơi nào?

Tiêu Ly cả giận nói

- Ta cho ngươi biết, Dương Lỗi, ngươi đừng chọc khiến ta tức giận. Nếu không ta cũng sẽ không nhẹ tay thương xót.

Dương Lỗi nghe vậy vui vẻ, nàng này lại uy hiếp chính mình. Có điều xét đến nàng là vì suy nghĩ tới an toàn muội muội của mình, nên chính mình cũng không cần so đo với nàng. Vì vậy hắn đáp:

- Nói cũng chả sao. Tiêu Tiêu không ở chỗ này, ngươi không phải lo lắng. Hiện tại nàng rất an toàn, nàng đang ở chung một chỗ với với Liên Nhã Như sư thúc.

- Ngươi nói thật? Không có gạt ta?

Tiêu Ly vẫn còn có hơi nửa tin nửa ngờ, đối với lời Dương Lỗi đã nói, thì không phải cực kì tin tưởng.

- Có tin hay không là tùy ngươi.

Dương Lỗi cũng lười giải thích nhiều như vậy. Nàng này mặc dù xinh đẹp, nhưng mà không phải thức ăn của mình. Hơn nữa, nữ nhân của mình đã đủ nhiều, cũng không cần phải... Lại...đi trêu chọc thêm.

- Hảo, ta liền tin tưởng ngươi một lần. Nếu như là khiến cho ta biết, ngươi đang dối gạt ta, hừ hừ...

Tiêu Ly lạnh nhạt hầm hừ một tiếng.

- Được rồi, chuyện ngươi hỏi thì ta cũng đã nói cho ngươi. Hiện tại ngươi nói cho ta biết, ngươi không phải tới nơi này chính là chờ ta để tìm Tiêu Tiêu chứ?

Dương Lỗi không cho là như vậy, nhưng chỉ sợ vẫn còn có một số việc. Bởi nếu như vẻn vẹn chỉ là như thế, không cần phải... Khiến cho nàng chạy đến đây.

- Hảo, ta cũng nói cho ngươi. Lần này đây không ít người chạy đến chỗ này, cơ hồ cả bảy đại Tiên Tông cũng đều có người đến. Bởi vì hơn mười ngày trước, Vô Tận Chi Hải xảy ra thay đổi rất lớn, hiện nay báu vật ở Vô Tận Chi Hải đã xuất hiện ra hết. Nghe nói là di chỉ Bách Hoa Cung năm đó cũng đã xuất thế. Hơn nữa nguy cơ của Vô Tận Chi Hải kia cũng giảm bớt rất nhiều.

Tiêu Ly nhìn Dương Lỗi mà nói.

- Thì ra là như vậy.

Dương Lỗi khẽ nhíu mày, nói tiếp

- Nhưng nếu như là như vậy, bảy đại Tiên Tông kia hẳn là sẽ phái rất nhiều người đến mới đúng a. Tại sao Huyền Thiên Tông các ngươi cũng chỉ là một mình ngươi đến đây vậy? Vẫn còn có Huyền Cơ Môn nữa? Huyền Cơ Môn không hề phái người đến?

- Huyền Thiên Tông chúng ta ngoài mình ta ra còn có hai người nữa. Một người là Bộ Tùy Tâm, còn có một người là Mã Tranh Nguyên.

Tiêu Ly đáp.

Bộ Tùy Tâm và Mã Tranh Nguyên này thì Dương Lỗi cũng đã nghe nói qua. Bọn họ là thiên tài đệ nhất và đệ nhị của Huyền Thiên Tông. Tu vi của Mã Tranh Nguyên nghe đồn nói cũng đã đạt tới cấp bậc Luyện Cương, là gần với thiên tài hàng đầu Bộ Tùy Tâm.

- Còn Huyền Cơ Môn của ta đây? Đừng nói Huyền Cơ Môn ta liền không hề phái người đến. Hơn nữa, chẳng lẽ lần này phái tới đều là một số trong lớp người trẻ tuổi sao? Không có trưởng lão của tông môn?

Dương Lỗi nhìn Tiêu Ly, trong lòng càng ngày càng hiếu kì.

- Huyền Cơ Môn các ngươi à, chỉ có một người đi đến đây. Chính là Ứng Phóng Thiên nổi trội nhất nếu ngoại trừ ngươi ra. Còn về phần trưởng lão, đó là không có khả năng. Bởi vì nếu muốn tiến vào di chỉ Bách Hoa Cung thì tuổi tác nhất định phải không quá ba trăm tuổi. Mỗi đại tiên tông chỉ là phái ra đệ tử kiệt xuất nhất trong môn phái.

Tiêu Ly đáp.

Ứng Phóng Thiên, Dương Lỗi cũng là biết rõ ràng. Hắn là nhân vật cực kì lợi hại trong Huyền Cơ Môn, tu vi cũng không kém bao nhiêu so với Mã Tranh Nguyên, hiện nay cũng đã là cảnh giới Thất Tinh Luyện Cương sơ kỳ.

Hơn nữa trong tay cũng có một kiện bán Tiên Khí, đó là một cây Khốc Tang Bổng có uy lực vô cùng vô tận. Nó mà phối hợp với thần lực trời sinh của Ứng Phóng Thiên thì có thể nói là muốn gì được nấy. Cảnh giới của hắn so với Mã Tranh Nguyên có kém một chút, nhưng mà đích thực đánh nhau thì ai thắng ai thua có lẽ khó có thể dự liệu.

Đương nhiên Dương Lỗi từ lúc bắt đầu tiến vào Huyền Cơ Môn cũng chưa từng gặp qua gia hỏa này. Tên kia chính là một võ si, chỉ để ý tu luyện, còn những chuyện khác căn bản không quan tâm. Hắn chính là một cuồng nhân tu luyện, một mực ru rú ở bên trong tu luyện tháp. Trừ phi là phải ra ngoài để khảo nghiệm, nếu không căn bản không ra khỏi Tu Luyện Tháp.

Lần này đây Huyền Cơ Môn phái hắn đi, trái lại khiến cho Dương Lỗi tò mò.

- Bọn họ không ở chung một chỗ với ngươi?

Dương Lỗi hỏi.

- Ba người bọn họ đã đi trước tiến vào Vô Tận Chi Hải. Ta sở dĩ lưu lại, là vì chờ ngươi, cũng còn để nói những việc lặt vặt này cho ngươi biết.

Tiêu Ly nói.

- Thì ra chuyện là như vậy. Thế thì chúng ta có cần phải đuổi gấp theo ba người bọn họ hay không?

Dương Lỗi suy nghĩ một chút rồi hỏi. Đối với Dương Lỗi mà nói, đi chung với mấy người Yến Vũ còn có Hoa Diễm Hồng kia, khẳng định sẽ sanh sự nhiều hơn, để tránh bớt phiền toái không cần thiết. Dương Lỗi thật đúng là không muốn ở chung một chỗ cùng bọn họ.

Trước đây chẳng qua bởi vì bất đắc dĩ. Nhưng hiện tại có Tiêu Ly, hai người đi chung thì tự nhiên cũng không cần đồng hành dọc đường cùng bọn họ.

Dương Lỗi chính là biết rõ ràng, Tiêu Ly này mặc dù tu vi chẳng qua là Ngũ Khí Triêu Nguyên. Nhưng tính cho đầy đủ, lực chiến đấu chân chính của nàng tuyệt đối sẽ không yếu.

Đọc truyện chữ Full