Đương nhiên những ý nghĩ này chính bản thân Dương Lỗi không thể nói râ. Nói không chừng Tô Anh đối với chính mình sẽ làm gì. Dương Lỗi đâu phải là kẻ ngu, hắn cũng biết Tô Anh có tình cảm đối với chính mình. Nếu như chính mình mà nói ra những lời như vậy, phỏng đoán Tô Anh sẽ lột sống chính mình.
- Giết, không có như vậy đâu.
Tô Nghiên lắc đầu đáp
- Chu Ngạo Sương dẫu sao cũng là dòng dõi của Chu Tử Ích, là thiên tài của Vô Cực Tông. Nếu mà giết hắn, sư phụ của ngươi và Vô Cực Tông liền hoàn toàn đối đầu.
- A... Đáng tiếc, thật đáng tiếc.
Tô Anh biết sư phụ Tô Nghiên của mình lợi hại, nếu có đối đầu với Vô Cực Tông thì cũng không có gì. Huống chi Vô Cực Tông tuyệt đối không có khả năng vì Chu Ngạo Sương mà đối đầu với nàng.
- Nhưng mà không có giết hắn, so với giết hắn thì càng khó chịu hơn.
Tô Nghiên đáp.
Khi đó Tô Anh với Dương Lỗi mất tích, không tìm được bóng người, Tô Nghiên vô cùng phẫn nộ. Điều tra một lượt mới biết được, nguyên nhân chủ yếu làm bọn họ mất tích chính là bởi vì Chu Ngạo Sương.
Cho nên Tô Nghiên liền nổi giận, phẫn nộ tới cực điểm. Ngay từ đầu nàng chuẩn bị giết Chu Ngạo Sương, nhưng mà cuối cùng mấy lão gia hỏa kia của Vô Cực Tông cầu xin.
Có điều Tô Nghiên cũng không muốn buông tha cho hắn như vậy, chẳng qua là phế đi đan điền của hắn, kèm thêm cùng một lượt phế bỏ tên kia, biến hắn thành phế vật không thể giao hợp. Đã không có tu vi, đã không có tôn nghiêm của nam nhân, cái này quả thực so với cái chết thì còn khó chịu hơn.
Đương nhiên, Chu Tử Ích làm ông của Chu Ngạo Sương, đối với đứa cháu này thì lão chính là cưng chiều không thôi, nếu không cũng sẽ không mạo muội nguy hiểm cầu hôn cho Chu Ngạo Sương.
Lão chính là biết địa vị của Tô Anh trong lòng Tô Nghiên, nhưng mà khi đó Tô Nghiên vừa mới rời đi, không có mặt ở đại lục Vô Cực. Chu Tử Ích nghĩ thầm, đến lúc đó coi như Tô Nghiên trở về, nhưng gạo đã nấu thành cơm, vậy thì còn có thể làm gì được?
Nhưng lão cũng là không ngờ rằng Tô Anh lại chạy trốn ngay dưới mắt, nhưng lại toàn bộ không có tin tức gì. Lúc ấy Chu Tử Ích liền cảm giác biết chuyện không ổn.
Thế này nếu mà Tô Anh xảy ra chuyện gì, Tô Nghiên kia khẳng định sẽ nổi cơn Lôi Đình giận dữ. Bởi vì lo lắng Tô Nghiên sau khi trở về sẽ ra tay bất lợi đối với đứa cháu Chu Ngạo Sương của chính mình. Cho nên, Chu Tử Ích liền để cho Chu Ngạo Sương bế quan. Bế quan trong Vô Lượng Động tại Vô Cực Tông.
Lại không nghĩ rằng sau ba tháng Tô Nghiên đã trở lại. Vừa mới biết chuyện này, quả nhiên là nổi cơn Lôi Đình giận dữ, một hơi liền xông đến Vô Cực Tông. Đúng là cứ như vậy mà bắt Chu Ngạo Sương từ trong Vô Lượng Động ra, điều này khiến cho mọi người Vô Cực Tông kinh hãi, bao gồm cả những lão gia hỏa này.
Phải biết rằng chỉ cần dùng thủ trảo đã chộp người lôi ra từ từ trong Vô Lượng Động, điều này cần phải có tu vi khủng bố như thế nào a? Trừ phi đạt tới một bước kia, nếu không tuyệt đối không làm được.
Mà Tô Nghiên làm được, như vậy liền chứng minh tu vi của nàng đã bước qua một bước kia, sâu không lường được. Cả Vô Cực Tông, trừ phi là vận dụng thủ đoạn cuối cùng, nếu không cho dù là ai cũng không cách nào ngăn cản nổi nàng.
Lúc trước Tô Nghiên chuẩn bị muốn giết Chu Ngạo Sương, nhưng mà cuối cùng những lão gia hỏa này của Vô Cực Tông mở miệng cầu tình. Nhưng như vậy, Tô Nghiên cũng không hề buông tha Chu Ngạo Sương, chỉ là nói tha cho hắn một mạng. Dù sao Tô Anh với Dương Lỗi mặc dù mất tích, có thể có nguy hiểm, nhưng dù sao còn sống.
Cho nên Tô Nghiên phế bỏ Chu Ngạo Sương, hoàn toàn phế bỏ.
Lúc ấy Chu Tử Ích tức giận, cái đó gọi là một cơn phẫn nộ, hận không thể giết chết Tô Nghiên để trút hận. Nhưng lão biết, chính mình quyết không phải là đối thủ. Hơn nữa, nếu như đơnn đả độc đấu, thậm chí ngay cả những lão gia hỏa này của Vô Cực Tông cũng không có một người nắm chắc.
Một khi để Tô Nghiên hoàn toàn bị chọc giận, hậu quả kia có thể thật sự thiết tưởng không chịu nổi. Đến lúc đó cả Vô Cực Tông sẽ tổn thất nặng nề, nhưng lại không nhất thiết có thể thu thập được Tô Nghiên. Thậm chí ngay cả vây khốn nàng đều không có khả năng, bởi vì rất có thể nàng đã bước qua một bước kia.
Mặc dù không thể đủ sức đối phó Tô Nghiên, ra tay đối với nàng. Nhưng Chu Tử Ích cũng đã chuyển dời hận ý đến trên người Dương Lỗi. Lão biết Tô Anh là không thể trêu được, bởi vì Tô Nghiên đối với Tô Anh thì cưng chiều không thôi.
Như vậy lần này đây dẫu cơn phẫn nộ chính là bởi vì Tô Anh, tuy nhiên Chu Tử Ích không dám đối phó Tô Anh. Mặc dù đối với nàng thì lão hắn cũng hận thấu xương, nhưng bởi vì có một Tô Nghiên ở đó.
Thế nhưng Dương Lỗi cũng không phải như vậy.Mặc dù nói, Dương Lỗi cũng là đệ tử của Tô Nghiên, nhưng Chu Tử Ích không cho rằng, địa vị của hắn trong lòng Tô Nghiên so sánh hơn được Tô Anh, sẽ vì Dương Lỗi mà dám trở mặt cùng cả Vô Cực Tông.
Bởi vì Dương Lỗi, tất cả đều là bởi vì hắn. Nếu như mà không có hắn, Tô Anh liền không có biện pháp rời đi. Nếu không hề rời khỏi đây, đứa cháu của mình cũng đã thành chuyện tốt. Không có hắn, sau khi đứa cháu của chính mình đã thành chuyện tốt thì cũng không bị phế bỏ.
Tất cả điều này, tất cả đều là bởi vì Dương Lỗi tạo thành. Cho nên Chu Tử Ích đối với Dương Lỗi là hận thấu xương, một khi hắn trở về, sẽ đẩy hắn vào chỗ chết.
Đương nhiên, lúc này Dương Lỗi còn không biết, hắn đã bị người khác ghi hận, bị Chu Tử Ích ghi hận. Hơn nữa còn tính toán muốn lấy đi tánh mạng của hắn.
- Sư phụ, người nói mau, Chu Ngạo Sương bị cái gì thế?
Tô Anh vội hỏi. Nàng hiểu rõ ràng, nếu sư phụ của mình nói như thế, vậy khẳng định đã ra tay đối với Chu Ngạo Sương. Hơn nữa thủ đoạn khẳng định không đơn giản, mặc dù không chết cũng phải bị lột một tầng da.
Tô Nghiên thấy nàng hỏi như thế, liền ghé vào bên tai nàng nhỏ giọng nói vài câu. Dương Lỗi mặc dù muốn nghe, nhưng căn bản vô phương nghe được. Chỉ thấy Tô Anh sau khi nghe xong những lời sư phụ Tô Nghiên đã nói thì có vẻ hoàn toàn hài lòng không thôi, cơ hồ đều sắp phải nhảy dựng lên.
Dương Lỗi đã biết rõ, Tô Nghiên đối với Chu Ngạo Sương khẳng định là trừng phạt, hơn nữa rất nghiêm trọng. Nếu không sẽ không khiến cho Tô Anh vui mừng như vậy. Như thế cũng khơi dậy lòng hiếu kỳ của Dương Lỗi, rốt cuộc là đối phó Chu Ngạo Sương như thế nào?
- Giết, giết cho ta a, cố hết sức giết hắn đi.
Những đại đội nhân mã đã điên cuồng đến tột đỉnh, ai nấy đều ánh mắt đỏ ngầu nối đuôi nhau đột phá vào, mấy người chết ở trong đó.
- Dương Lỗi, ngươi nhất định phải chết, ha ha, chết chắc rồi. Nữ nhân của ngươi, ta sẽ thay thế ngươi chiếu cố cho tất cả, ha ha, ha ha.
Trong đám người có một âm thanh kiêu ngạo vang lên.
- A...
Dương Lỗi chợt quát một tiếng, vung đao lên mãnh liệt, một ánh đao thật lớn bổ ra.