Thánh nữ kia thấy biểu hiện của Dương Lỗi thì có hơi kinh ngạc. Nhưng mà trong nháy mắt liền khôi phục lại. Nếu như không phải Dương Lỗi cẩn thận thì chỉ sợ vẫn còn không nhận ra được.
- Đại nhân Thánh Sứ, Thánh Chủ có căn dặn gì sao?
Thánh nữ kia nhìn Dương Lỗi mà hỏi.
- Thánh Chủ?
Dương Lỗi buồn bực, chẳng lẽ Thanh Xà chính là vị Thánh Chủ kia? Mà chính mình đang cầm Sâm La Lệnh, liền là đại nhân Thánh Sứ?
Nhưng mà Dương Lỗi không hề nói ra, mà là nhìn Thánh Nữ thần bí che mặt này rồi hỏi:
- Điện Chủ của các ngươi đâu?
Đây là một phân điện, nhưng Dương Lỗi biết rõ, gia hỏa mạnh nhất của cả thế giới Mộng Huyễn, người phụ trách, cũng chính là Điện Chủ phân điện này. Đây chính là người trước đây đã chú ý tới mình.
- Xin đại nhân Thánh Sứ thứ tội, Điện Chủ đang trong bế quan, vô phương đến đây để gặp. Xin đại nhân Thánh Sứ thứ tội.
Thánh Nữ thần bí liền nói như thế.
Dương Lỗi thấy lúc nàng nhắc tới Điện Chủ, trong mắt lóe lên một tia bất mãn. Lúc này Dương Lỗi liền biết, vị Thánh Nữ này đối với Điện Chủ kia xem ra không phải rất vừa lòng. Thậm chí, có thể là chán ghét. Xem ra trong Sâm La Điện này cũng không phải bền chắc như thép, ít nhất trước mắt liền thấy được sự khác nhau.
Từ tình huống này xem ra, vị Thánh Nữ này và Điện Chủ gì kia hẳn là hai người có tu vi mạnh nhất hiện nay tại Sâm La Điện trong thế giới Mộng Huyễn.
Dương Lỗi dùng Chân Thực Ưng Nhãn lại quét nhanh một lượt lần nữa. Hắn phát hiện, vị Điện Chủ kia căn bản không phải đang bế quan, mà là nằm ở trên một cái ghế nằm, một bên có người hầu hạ. Điệu bộ hắn cực kì nhàn nhã tự đắc, đúng là thật sự đang hưởng thụ.
Dương Lỗi lạnh nhạt hầm hừ một tiếng. Gia hỏa này lại không nể mặt mũi mình, xem ra hắn cho là sau khi Thanh Xà rời khỏi đây thì hắn chính là chúa tể nơi này, cho nên không biết trời cao đất rộng.
- Đi gọi hắn ra đây, để cho hắn lập tức tới gặp ta. Nếu không tự gánh lấy hậu quả.
- Vâng, đại nhân Thánh Sứ.
Âm thanh của Thánh nữ kia giống như trân như châu rơi xuống bàn ngọc, đúng là cực kì dễ nghe, làm cho người ta đắm đuối say mê
- Có nghe thấy hay không, các ngươi còn không mau đi gọi vị Điện Chủ.
Sau khi nàng quay lại Dương Lỗi thì liền nói với hai nam nhân đang đứng ở một bên.
- Vâng, Thánh Nữ đại nhân.
Hai người sau khi lên tiếng trả lời liền vội vàng xoay người rời khỏi.
- Không biết Thánh Nữ có khả năng bỏ cái khăn che mặt ra được không?
Dương Lỗi không dùng Chân Thực Ưng Nhãn để đi xem gương mặt của vị Thánh Nữ thần bí này, chẳng qua lúc này là cực kì tò mò, tại sao nàng không bỏ cái khăn che mặt ra? Có điều nói cho cùng, như vậy làm cho người ta một loại cảm giác thần bí, tựa hồ càng thêm động lòng người.
- Đại nhân Thánh Sứ xác định muốn nhìn thấy sao?
Thánh Nữ thần bí nhìn Dương Lỗi mỉm cười, dùng một loại ngữ khí trêu chọc hỏi lại.
- Ách... Như thế nào, chẳng lẽ có chuyện gì khó xử sao?
Dương Lỗi hỏi.
- Khó xử thì đúng là không có, chỉ có điều là cái này cần phải xem đại nhân Thánh Sứ ngài có nguyện ý hay không.
Thánh Nữ mỉm cười, nói.
- Cái gì mà có nguyện ý hay không, ta đương nhiên là nguyện ý, vậy mà vẫn còn phải hỏi rõ ràng, tại sao? Tại sao Thánh Nữ đại nhân có một câu hỏi như vậy?
Cũng không nên làm lớn chuyện như ô long gì đến, thế này cũng không ổn. Chẳng lẽ, chẳng lẽ nữ nhân này mang theo cái khăn che mặt, có nghĩa là nam nhân nào mà nhìn thấy mặt mũi nàng liền sẽ trở thành chồng của nàng sao? Nếu mà là như vậy, thì thật đúng là cẩu huyết. Âm thanh Dương Lỗi có hơi nhẹ nhàng đi mà hỏi
- Vậy không phải là ai nhìn thấy mặt mũi sẽ lấy ngươi chứ?
- Đúng vậy, đại nhân Thánh Sứ còn muốn ta gỡ cái khăn che mặt xuống sao?
- Cái này... cái này thật đúng là như vậy a. Thế thì... Coi như bỏ qua.
Dương Lỗi nghe vậy đành im lặng, nói thế này rất không thích hợp.
Nói giỡn, nữ nhân của mình quá nhiều. Mà nàng này hiển nhiên là ma nữ a. Hơn nữa không chỉ có là ma nữ, mà còn là yêu nữ, hồ ly tinh quyến rũ. Nguy hiểm, tuyệt đối nguy hiểm, một khi chính mình muốn có thêm nàng, như vậy hậu viện kia của bản thân có thể bị làm loạn.
Cho nên, nữ nhân này không được. Mặc dù không biết mặt mũi nàng rốt cuộc như thế nào, nhưng có khả năng suy đoán ra được, mặt mũi nàng tuyệt đối sẽ không kém gì ai.
- Thế nào, đại nhân Thánh Sứ của chúng ta ngay cả chút dũng khí ấy cũng không có sao?
Thấy Dương Lỗi có dáng vẻ khiếp đảm như vậy, nàng đúng là đã lấy lại tinh thần.
- Khụ khụ...
Dương Lỗi vội vàng chuyển sự chú ý đi, hắn hỏi
- Thế nào, Điện Chủ vẫn còn chưa tới sao?
Đúng lúc ấy thì người đi gọi Điện Chủ kia cũng đã trở về.
- Thánh Nữ, đại nhân Thánh Sứ. Điện Chủ ngài... Điện Chủ ngài...
Hắn có hơi do dự, nói năng có hơi rụt rè.
- Không phải ấp a ấp úng, có cái gì cứ việc nói thẳng là được.
Dương Lỗi thấy hắn như vậy, hơn nữa vị Điện Chủ kia vẫn còn không đến. Kết quả này, căn bản không cần hỏi thì cũng đã biết.
Tên kia vẫn còn có hơi do dự, nhìn một chút Dương Lỗi, tiếp theo lại nhìn Thánh Nữ.
- Nói đi, không cần có kiêng nể gì. KHông phải đại nhân Thánh Sứ đang ở chỗ này sao? Mọi chuyện đã có đại nhân Thánh Sứ làm chủ.
Thánh Nữ ra hiệu cho nói.
Dương Lỗi nghe xong trong lòng không cho là đúng. Chỉ sợ ở chỗ này, nhìn cảnh vừa rồi trước mắt thì địa vị của chính mình tại Sâm La Điện tuyệt đối là thấp nhất, tuyệt đối không hề đạt tới cấp bậc có khả năng làm chủ kia. Đương nhiên, nếu như chính mình mà phô bày ra thực lực của mình thì đừng nói cái khác.
- Điện Chủ, Điện Chủ ngài nói, không nên quấy rầy ngài tu luyện. Cái gì mà đại nhân Thánh Sứ, không cần lo cho ngài. Nơi này là Sâm La Điện, là địa bàn của ta, vẫn còn không tới phiên người khác làm chủ.
Hắn do dự một chút, rồi vẫn nói ra.
Nghe được lời này, Dương Lỗi biết. Sâm La Điện Điện Chủ kia mở miệng nói những lời như vậy, chỉ sợ còn không chỉ là như thế. Những lời này tuyệt đối là có giữ lại, chỉ có điều là do bận tâm cho chính mình nên hắn không hề nói ra mà thôi. Đương nhiên Dương Lỗi cũng sẽ không đi bức bách hắn, mà là mỉm cười bảo:
- Như vậy là hắn không đến à? Xem ra ta đây làm đại nhân Thánh Sứ tựa hồ không đủ sức nặng a.
Âm thanh Dương Lỗi nói chuyện mặc dù bình tĩnh, nhưng bất kì ai đều có thể nghe ra sự bất mãn và tức giận trong lời nói của hắn.
- Đại nhân Thánh Sứ, ta nghĩ, Điện Chủ chỉ là tu luyện tới thời khắc mấu chốt...
Vị hồ ly tinh Thánh Nữ này còn chưa nói hết lời liền bị Dương Lỗi cắt đứt:
- Ngươi không nên nói chuyện thay hắn, trong lòng ta hiểu rõ.
Dương Lỗi cũng biết rõ ràng, vị Thánh Nữ này tuyệt đối không phải ngọn đèn hết dầu.