Chương 2589
Đôi mắt của kiếm khách trẻ tuổi nheo lại, anh ta căn bản không thấy rõ Trương Thác đột nhiên xuất hiện như thế nào: “Anh…”
“Nếu có kiếp sau, anh nên nhớ kỹ điểm ấy, bởi vì lần này anh chỉ có thể chết.” Trương Thác vươn ngón tay ra, chỉ lên trên giữa trán của kiếm khách trẻ tuổi.
Vừa chỉ như vậy, đầu kiếm khách trẻ tuổi nổ tung tại chỗ, máu tươi văng ra khắp nơi, nhưng không có một chút nào bắn vào quần áo của Trương Thác.
Một giây trước người đàn ông trung niên còn đang nổi giận phát cuồng, lúc này lập tức ngây ngốc tại chỗ, khó mà tin được nhìn cảnh tượng trước mắt mình.
“Cậu… Cậu không phải là Ngưng Khí hậu kỳ!”
Vươn ngón tay, trực tiếp giết chết kiếm khách Ngưng Khí hậu kỳ của Kiếm Cốc, sao Ngưng Khí hậu kỳ có thể làm được chuyện này.
Trương Thác không trả lời câu hỏi này của người đàn ông trung niên, mà hỏi: “Ông tên là gì?”
“Từ Trọng Vinh.” Người đàn ông trung niên đáp.
“Tôi có thể giúp ông còn sống rời đỉ, còn dân theo vợ con ông.” Trước người Trương Thác có một luồng khí màu tím tản ra, trực tiếp đánh nát cơ thể của kiếm khách trẻ tuổi: “Có lẽ ông biết kế tiếp phải làm gì đúng không?”
Từ Trọng Vinh hít sâu một hơi: “Hiểu rõ.
“Tôi cần một nhóm người.” Trương Thác phủi tay: “Những người này, tôi có thể dân bọn họ rời đi, nhưng tôi cần bọn họ giúp tôi truyền một tin tức, tôi muốn truyền tin về tình cảnh hiện giờ của trấn Lôi Cực, có vấn đề gì không?”
Từ Trọng Vinh hơi suy nghĩ một lát, đáp lại: “Tôi có thể tìm một nhóm người như vậy, nhưng cậu nói cho tôi biết, cậu nắm chắc bao nhiêu phần trăm có thể dẫn chúng tôi rời khỏi nơi này?”
Trương Thác cười tự tin: “Trăm phần trăm.”
Khi Trương Thác nói ba chữ trăm phần trăm, trên người lộ ra tự tin vô cùng cường đại, loại tự tin này khiến Từ Trọng Vinh sửng sốt.
Từ Trọng Vinh nhìn Trương Thác trước mặt, hít sâu một hơi, sau đó chậm rãi nói: “Chỉ cần cậu có thể khiến vợ và con tôi an toàn rời đi, cậu cần người tôi có thể tìm cho cậu.”
“Rất tốt.” Trương Thác gật đầu, sau đó anh vung tay, dòng khí màu tím lưu chuyển, nâng thi thể sáu người chết dưới tay kiếm khách lên, ném vào trong cống thoát nước: “Bọn họ là bị con rối chém chết, mà ông tôi…”
Trương Thác mới nói tới chữ “tôi”, thanh đao trên mặt đất tự nhiên bay lên, sau đó phát ra một tiếng đao mang, trên người Từ Trọng Vinh, chỉ trong nháy mắt xuất hiện hơn mười vết đao, mà trên người Trương Thác cũng xuất hiện hơn mười vết đao, trong đó có vết đao rất sâu, thậm chí còn lộ ra cả Xương.
Từ Trọng Vinh nghiến răng, trên mặt lộ vẻ đau đớn, ông ta biết người thanh niên này là muốn xây dựng biểu hiện giả dối rất thê thảm, ông ta nhìn về phía Trương Thác, thì phát hiện khi rất nhiều vết đao xuất hiện trên người Trương Thác, vẻ mặt Trương Thác vô cùng lạnh nhạt, giống như sớm đã quen.
Cảnh tượng như vậy khiến Từ Trọng Vinh lập tức hiểu rõ, người này là một vai ác, ít nhất ông Dương kia, hoàn toàn không so được với người này.
Trương Thác làm xong mọi chuyện, liếc mắt nhìn một vòng, quả nhiên là đã ra khỏi phạm vi của trấn Lôi Cực, chẳng qua máy truyền tin vẫn không có tín hiệu như cũ.
“Đi thôi, quay về.”
Trương Thác nói một câu, hai người nhảy vào trong ống cống một lần nữa, dùng tốc độ nhanh nhất vòng trở về, khiến Từ Trọng Vinh bất ngờ chính là, lúc trước bọn họ dùng khí đánh bại nhiều con rối như vậy, tà túy không có phản ứng gì.
Từ Trọng Vinh không biết rằng, sau khi Trương Thác bày ra khí của anh, tất nhiên là tà túy cảm nhận được, cho nên không để ý tới bên này nữa.
Hai người theo đường cũ trở về, khi bọn họ trở lại hâm trú ẩn, ông Dương đã cùng đám phụ nữ xinh đẹp của ông ta ngồi ở phòng khách một lần nữa.