Quân An Thanh dù đông và cố gắng chống đỡ nhưng vẫn không làm gì được. Lâm Chính giống như chiến thần quét tung cả đội quân.
Sức mạnh phi thăng bùng nổ, các chiến sĩ của An Thanh căn bản không thể tiếp cận được anh Đám người Lang Võ trố tròn mắt.
Bọn họ không ngờ vị long soái trẻ tuổi này lại mạnh đến mức như vậy. Đúng là thật khiến người khác không dám tin.
Thế nhưng đúng lúc Lâm Chính đang càn quét, chém giết đội quân này thì một mùi máu tanh dấy lên. Lâm Chính chau mày, quay qua nhìn.
Mười thi thể đấm máu nằm ngay trước An Thanh. Một người đàn ông già cả đội nón đang múa võ trước thư thể họ đồng thời kẻ này xé túi giấy trên tay, rắc lả tả lên những thi thể kia.
Dần dần những cơ thể này bắt đầu co giật, và hóa thành vũng máu. Đôi quân An Thanh từ từ lùi lại, bàng hoàng khi nhìn thấy cảnh tượng đó.
“Là thuật Huyết Vu. Lâm soái mau tránh ra. Mau chạy đi”, Lang Võ cảm nhận được cảnh tượng quỷ dị quen thuộc nên gầm lên.
Lâm Chính hừ giọng, đưa tay lên xoay trong không gian về phía An Thanh.
Ầm ầm...Không gian xung quanh An Thanh bỗng trở nên chấn động.
“Không hay rồi?”, An Thanh ý thức được điều gì đó bèn điên cuồng lao lên.
Lúc này...Bùm...
Tiếng nổ nặng nề lại dấy lên thêm lần nữa. Đến cả người đàn ông đội nói cũng bị nổ tung. Đám người của quân An Thanh run bắn.
Những người ở xung quanh cũng đột nhiên bị nổ tung. Đến cả An Thanh cũng không tránh được, bị đánh bật ra, tông cả vào đám đông.
Ông ta nôn ra máu, da nứt toát, bị thương không hề nhẹ. Các chiến sĩ cũng sợ tới mức tái mặt.
“Đại nhân bị thương rồi. Mau, đưa đại nhân đi”.
“Bảo vệ đại nhân”.
“Người của quân An Thanh vội vàng hộ tống An Thanh rời đi”, Lâm Chính đanh mắt, lao về phía bọn họ. Nhưng anh vừa làm thế thì.
Một âm thanh đáng sợ phát ra từ vùng sương máu. Đám đông nghe thấy tiếng gào thét vô cùng thảm thiết. Sau đó là một khí tức ngập ngụa mùi máu ập tới. Trong vùng sương máu mơ hồ có thứ gì đó đang rục rịch.
Lâm Chính dừng lại, nhìn chăm chăm. Đám người của quân An Thanh sợ hãi không dám đến gần.
“Không hay rồi, Lâm soái, thuật Huyết Vu của đối phương đã được hoàn thiện, mau chạy thôi”, Lang Võ gầm lên.
“Mọi người lùi ra”, Lâm Chính quát.
Anh không muốn bỏ lỡ cơ hội bắt được An Thanh. An Thanh là một trong những tướng chỉ huy quan trọng của vùng chiến trường biên giới phía Bắc. Nếu như có thể bắt được ông ta thì sẽ có lợi vô cùng cho cuộc chiến.
Đúng lúc Lâm Chính đuổi theo An Thanh thì
Vụt vụt...Vô số bàn tay từ trong vùng sương máu lao về phía Lâm Chính. Lâm Chính giật mình, dùng sức mạnh phi thăng tấn công lại những bàn tay máu này. Những bàn tay đó không thể tạo ra được bất kỳ sự uy hiếp ào với anh.
“Á”, lúc này lại có tiếng kêu vang lên.
Bỗng nhiên càng có thêm nhiều bàn tay lao về phía đám người Lang Võ hơn. Lang Võ tái mặt, vội vàng nã đạn.
Thế nhưng dù đạn nã vào thì cánh tay vẫn không hề hấn gì, bọn họ đành phải sử dụng chân khí. Thế nhưng chân khí cũng không thể phát huy được tác dụng.
Đám đông trở nên chật vật. Lâm Chính thấy vậy lập tức sử dụng sức mạnh phi thăng chém về phía trước để giải vây
Thế nhưng không chỉ có đám người Lang Võ gặp nguy. Mà những người của quân An Thanh không kịp né tránh cũng bị tương tự.
Cơ thể bọn họ hóa thành những cái xác khô bằng tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy được. Những bàn tay hấp thụ tinh khí của bọn họ thì ngày càng trở nên mãnh liệt hơn.
“Đây chính là thuật Huyết Vu sao?”
Lâm Chính chau mày, đành phải từ bỏ An Thanh, cầm Thiên Sinh Đao bước tới.
“Lâm soái”, Lang Võ thất kinh.
Con dao trong tay Lâm Chính phóng ra ánh sáng. Toàn bộ những bàn tay kia đều bị chém đứt. Đám đông được giải thoát, đến cả quân của An Thanh cũng nhận được sự trợ giúp.
Lâm Chính giơ cây đao lên một lần nữa. Một luồng sức mạnh kỳ lạ ập tới, chém vào vùng sương máu.
Trong vùng sương máu một đống bầy nhầy máu thịt hiện ra. Đống bầy nhầy này có tới 20 đồng tử, tập trung ở phần đỉnh đầu đang nhìn chăm chăm Lâm Chính.
Cảnh tượng đáng sợ đó khiến đám đông hết hồn.
“Đây là cơ thể của 10 người hợp lại”
Lâm Chính nhìn đống bầy nhầy và cảm thấy nghi ngờ. 12 người đã bị trộn làm một, không còn chút sinh khí, tại sao người đàn ông đó dùng vu thuật lại có thể khiến cho cơ thể họ hợp nhất và sống lại như thế kia.
Người này đã sử dụng thủ đoạn gì vậy?
“Lâm soái, cẩn thận”, Lang Võ kêu lên.
Chỉ thấy những bàn tay kia lại tiếp tục quấn lấy Lâm Chính.
Thế nhưng anh không hề sợ hãi, chỉ đưa tay lên. Tất cả những bàn tay tiếp cận anh đều bị nổ tung.
Lang Võ trố tròn mắt. Lâm Chính bước tới, định chém đống bầy nhầy.
Đống bầy nhầy bị chém làm hai. Lâm Chính nhìn chăm chăm thì phát hiện ra đống bầy nhầy đang sử dụng một phương thức liên kết đặc biệt để liên kết lại.
“Mang về”, Lâm Chính chỉ vào nó.
“Điều này”, đám đông bất ngờ, không dám từ chối. Thế nhưng khi họ vừa định bước lên thì đống bầy nhầy lại nhúc nhích, thò tay ra và túm lấy họ.
“Không hay rồi, chúng sống lại rồi”.
Lâm Chính đanh mặt, lao lên đạp chân lên đống bầy nhầy. Ánh sáng màu đỏ máu phóng ra, tạo thành một trận pháp bằng máu tươi.