Đám người này vậy mà dám tìm đến Lý Tử Nhiễm để ra tay!
Đúng là muốn tìm đường chết mài Tuy nhiên nếu để bọn chúng chết đi thì quá mức nhân từ rồi, vậy nên Diệp Quân Lâm quyết định sử dụng phương thức tàn nhẫn này.
Đọi một hồi lâu, rốt cuộc Trần Tĩnh Huyên cũng thấy bóng dáng Diệp Quân Lâm từ bên trong bước ra.
Anh đang cõng Lý Tử Nhiễm trên lưng, nữ thư ký thì được cầm tay kéo đỉ.
“Hôm nay xem ra không thể ăn bữa cơm này rồi! Tạm thời đưa người này về giúp tôi, lần sau có thời gian tôi nhất định sẽ bù lại ngày hôm nay!”
Diệp Quân Lâm đem thư ký giao cho Trần Tĩnh Huyên.
“Được rồi, không có việc gì đâu mà.”
Trần Tĩnh Huyên trước khi rời đi không nhịn được tò mò, nhìn vào xem thử hiện trường bên trong. Cảnh tượng quả thực khiến người sợ hãi, máu vương vãi khắp mọi nơi, từ trên bàn ghế xuống cả nền đắt…
Diệp Quân Lâm đem Lý Tử Nhiễm đi chưa được bao lâu, tiếng còi xe cắp cứu chạy ngược về hướng khách sạn Hoàng Hào đã vang lên liên tục.
Charles và những người khác lần lượt được nâng lên cáng, nhanh chóng đưa về bệnh viện.
Uống quá nhiều rượu dẫn đến dạ dày bị xuất huyết nghiêm trọng, cổ họng bị bỏng nặng, những nội tạng bên trong cơ thể bị tổn thương nặng nè…
Bất luận là ai cũng không tưởng tượng ra nỗi, tại sao chỉ có mỗi việc uống rượu thôi lại có thể uống thành ra như thế này?
Về phần Lý Tử Nhiễm, mãi đến nửa đêm cô mới xem như tỉnh rượu, choàng tỉnh dậy.
Cô vừa vặn nhìn thấy Diệp Quân Lâm, trong lòng mới xem như yên tâm.
Sau khi biết được toàn bộ câu chuyện, Lý Tử Nhiễm cực kì tức giận!
Diệp Quân Lâm sắc mặt âm trầm nặng nề, Charles lần này thật sự đã động đến vảy ngược trên người anh.
Đối phương còn sống chính là món quà lớn nhất mà Diệp Quân Lâm dành tặng gã rồi.
Lý Tử Nhiễm làm sao có thể không nhìn ra chuyện này, cô lo lắng hỏi.
“Anh có giết bọn họ không vậy?”
Aim “Đừng lo, anh chỉ dạy cho bọn họ một bài học nho nhỏ thôi.
Ngày hôm sau, vừa hừng sáng đã có người đến gõ cửa.
Sau khi Lý Tử Nhiễm mở cửa, cô lập tức nhìn thấy Lý Thiên Hạo và Lý Văn Uyên.
“Xảy ra chuyện lớn rồi, vậy mà hai đứa vẫn còn ngủ được à?”
Lý Thiên Hạo tức giận quát lên.
“Có chuyện gì vậy ông?”
Biểu cảm trên gương mặt Lý Tử Nhiễm thoáng thay đổi.
“Còn không phải là chuyện tốt do cháu và thằng nhóc Diệp Quân Lâm kia làm ra à?”
Lý Thiên Hạo trừng mắt.
“Đêm qua, Diệp Lâm Quân ép ông chủ doanh nghiệp thực phẩm Fick là Charles cùng những người khác uống rượu, uống đến mức xuất huyết dạ dày. Thậm chí Charles còn bị tổn thương nghiêm trọng đến cơ quan nội tạng bên trong cơ thê.
Hiện tại bọn họ đều đang phải trải qua giai đoạn vô cùng nguy hiểm, thập tử nhất sinh.”
“Sao? Có thật là như vậy không?”
Lý Tử Nhiễm lúc này sắc mặt đã tái nhợt.
Diệp Quân Lâm nói rằng đã dạy dỗ bọn họ, đây chính là bài học nho nhỏ mà anh nhắc tới vào tối qua sao.
“Mấy đứa động vào ai không động! Nhất định phải tìm người như thế mà gây sự khiêu khích mới chịu nổi hay sao hả!”
Lý Thiên Hạo phẩy phảy tay.
“Hiện tại thì hay rồi, lần này đúng là gặp họa mà! Không chỉ nhà họ Lý chúng ta, mà ngay cả công ty cũng sắp không xong tới nơi rồi!”
Lý Tử Nhiễm lo lắng nhíu mày.
“Ông nội, rốt cuộc thì có chuyện gì?”
“Cháu chẳng lẽ không biết, doanh nghiệp thực phẩm Fick là thành viên thuộc phòng thương mại tại thành phố Tô Hàng hay sao?”
“Ban nãy, thành viên từ hội đồng quản trị Phạm Đại Thành đã đưa ra một tuyên bố cực kì tàn nhẫn, rõ ràng là nhắm tới chúng ta để trả thù! Hiện tại, nguồn vốn của công ty đã bị cắt đút, đồng thời hủy toàn bộ việc hợp tác giữa hai doanh nghiệp.
Ngay cả hạng mục công viên sinh thái Thành Tây cũng bị ngưng!”
Lý Thiên Hạo vừa dứt lời, Lý Tử Nhiễm lập tức nhận được điện thoại.
Nhà đầu tư cũ của dự án công viên sinh thái Thành Tây, Vương Hồng Viễn, đã trực tiếp rút vốn đầu tư!
Cuộc gọi tiếp theo, Nhiếp Tư Viễn không nói hai lời, cũng thu lại nguồn vốn.
Liên tục sau đó, có hơn mười nhà đầu tư liên tục gọi điện đến, bảo rằng họ muốn rút lại nguồn vốn, không có ý định tiếp tục đầu tư nữa.
Chỉ trong thời gian ngắn ngủi, sắc mặt Lý Tử Nhiễm đã trắng bệch.
Tiêu đời rồi!
Mọi thứ lần này xem như xong!
Đối phương rút vốn đồng nghĩa với việc hạng mục công viên sinh thái sẽ bị hủy bỏ.
Chưa kể, cô còn phải đền bù thiệt hại với rất nhiều tiền bồi thường.
Thậm chí, chỉ riêng việc giải quyết doanh nghiệp thực phẩm Fick thôi đã là một phiền toán vô cùng lớn rồi…
Nước mắt cứ như vậy trào ra khiến gò má Lý Tử Nhiễm ướt đẫm.
Rõ ràng là Charles và những người khác muốn làm nhục cô, vậy tại sao người phải gánh chịu toàn bộ hậu quả lại chính là bản thân cơ chứ.
“Phòng thương mại Tô Hàng! Đó chính là phòng thương mại Tô Hàng đấy cháu ạ!”
“Mọi thứ đều do Diệp Quân Lâm gây ra! Chính là nó!”
Mọi người lập tức đi tìm Diệp Quân Lâm làm cho ra lẽ.
“Diệp Quân Lâm, cậu đã làm ra chuyện tốt gì? Trong lòng cậu đã rõ chưa hả?”
Lý Thiên Hạo lúc này hận không thể lập tức cho Diệp Quân Lâm ăn vài bạt tai.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Trấn Quốc
Chương 150: Oan có đầu, nợ có chủ
Chương 150: Oan có đầu, nợ có chủ