Chương 1312
Anh không phải là người tốt nhưng anh muốn là người tốt trước mặt Hứa Trúc Linh.
Mong cho mọi thứ cô thấy đều tươi sáng.
Nhưng anh thì sao…
Anh thay cô che gió che mưa, ngăn chặn tất cả những âm mưu hiểm ác, để cô có thể sống trong một thế giới đầy vẻ đẹp.
Nhìn thấy cô cười, nhìn thấy cô náo loạn, còn về chính bản thân mình…Anh chưa từng nghĩ đến.
Dù sao, anh vẫn sẽ cố gắng sống, anh vấn còn lòng tham muốn cùng cô đi thật lâu.
Uống xong thuốc khiến cho yết hầu của anh không thoải mái, ho vài tiếng.
Ở sâu trong trí óc, tất cả đều là khuôn mặt mềm mại đáng yêu của cô gái kia.
Nghĩ đến bộ dạng của cô, có vẻ…anh cũng không còn cảm thấy đau khổ như vậy nữa.
Mà ngay khi Nguyên Doanh bước ra ngoài liền bị phu nhân gọi đi.
Tạ Quế Anh cũng ở bên cạnh hỏi thăm tình hình của Cố Thành Trung.
Nguyên Doanh chỉ có thể giải thích những bệnh của trước đây, Cố Thành Trung đều trải qua nhiều vết thương lớn nhỏ nên bây giờ tái phát bệnh cũ.
Anh ta đi ra cửa lớn nhà họ Cố, lên xe, Cố Ngọc Vy đã ở trên xe đợi anh ta.
Xe khởi động, hai người đều không nói câu nào.
Bầu không khí trong xe trở nên kì lạ, cuối cùng anh ta mở miệng nói: “Sức khỏe của cậu ấy không phải rất tốt, ho ra máu, mặc dù đã cứu được nhưng vẫn chưa chắc chắn.”
“Đó là anh ấy đáng đời! Bội bạc, vứt bỏ vợ của mình. Lại tự nhiên ở cùng với Tạ Quế Anh kia, thậm chí còn mắng cả em. Anh nhìn xem, bây giờ đâu còn giống một người chồng và một người anh trai. Em thấy anh ấy đã bị mê hoặc đến nỗi không phân biệt được Đông Tây Nam Bắc nữa rồi. Cho anh ấy đau chết, cho anh ấy tỉnh táo lại!”
Cố Ngọc Vy không tự nhiên nhìn ra cửa sổ, tức giận nói.
Đôi tay vô thức năm chặt tay áo run lên.
Nguyên Doanh năm chặt lấy đôi tay cô, nói: “Em quan tâm cậu ấy, sợ cậu ấy xảy ra chuyện không may, nếu không thì em cũng sẽ không đi tới đây, rồi lại không dám đi vào, đúng không?”
“Em không có! Trong mắt em, bây giờ anh ấy không phải một người, em không có…”
“Gậu ấy có thể bị nguy hiểm đến tính mạng!”
“
MEIIDl?
Nguyên Doanh chỉ nói ngắn ngủi mấy chữ đã chặn mọi lời nói của Cố Ngọc Vy.
“Ngọc Vy, anh có việc cần nhờ em làm giúp, em nhất định phải giúp anh. À không, là giúp anh trai của em.”
“Anh nói vậy là có ý gì?”
“Cố Thành Trung quá ngốc, cậu ta tự đẩy mình vào đường cùng, tất cả nguy hiểm đều đặt trên người mình, thậm chí còn cho tình địch cơ hội. Nếu cứ tiếp tục như vậy, hiểu lầm càng trở nên sâu sắc, cho dù cậu ấy có bảo vệ được tính mạng mà lại mất đi Hứa Trúc Linh thì thật sự sẽ sống không bằng chết!”
“Các anh…có phải có chuyện giấu em không?”
Cố Ngọc Vy lập tức cảm thấy có gì đấy không đúng.
Nguyên Doanh mím môi, hai người đã sớm bàn bạc, tính tình Ngọc Vy hấp tấp vội vàng, chuyện này càng ít người biết càng tốt.