TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ
Chương 1331

Chương 1331

Phòng sách được dựng lên nhờ vào ba nhánh cây lớn của cành cây, xung quanh rõ ràng đã từng tu bổ qua, nhìn ra mười phần khác biệt.

Trên đầu là một cái cửa sổ bằng kính rất lớn dùng để lấy ánh sáng, khi màn đêm buông xuống, có thể nhìn thấy bầu trời đầy sao.

Trong nhà gõ có đầy đủ tất cả mọi thứ, phân ra phòng khách, phòng ngủ chính, đèn và cả phòng vệ sinh, trên mặt đất trải thảm nhung bằng tơ, không thể chờ đợi được cô cởi chân trần rỗi giãm lên, rất mềm mại và ấm áp.

Cô vốn tưởng rằng nếu ở sâu trong rừng thì việc cung cấp nước cung cấp điện rất khó khăn, nhưng không nghĩ tới ở đây có đầy đủ tất cả mọi thứ.

“Đây làm có có thể làm ra được?”

“Tinh lọc nước biển, dùng sức gió để phát điện, đây đều là hệ thống sử dụng năng lượng tự nhiên. Phía trên đỉnh đầu còn có kính viễn vọng, buổi tối có thể xem các vì sao và đọc sách là tốt nhất.

Nhưng… ở đây có một chút bất tiện chính là không thể dùng lửa.

“Đó là chuyện đương nhiên, nếu không toàn bộ đảo này cũng bị cháy mất.”

“Tôi không quan tâm cái đảo này như thế nào, tôi chỉ quan tâm em.”

Ho Nghe thấy như thế, trái tim của Hứa Trúc Linh khế run lên, lập tức trở nên khẩn trương.

Cũng không phải bị kích động, mà đó chính là….áy náy.

Cậu vì cô làm nhiều như vậy, mà cô không có cách nào để đáp trả lại cậu.

Diên phát hiện sắc mặt của cô cứng ngắt, một lần nữa lại chuyển hướng chủ đề: “Đi qua bên kia xem, vẫn còn một nhà kính để trồng hoa.”

“Còn còn có trông hoa?”

Từ ban công phòng khách đi ra ngoài như một thế giới khác, bên trong thật ấm áp, không cảm giác được cái thời tiết se lạnh của đầu thu.

Hoa tươi ở bên trong tranh nhau nở rộ, hương thơm xông thẳng vào mũi.

Cho nên toàn bộ cài nhà gỗ này đều có hương thơm nhè nhẹ, ngay từ đầu cô tưởng rằng là hương thơm của gõ, xem ra hiện tại còn có lân thêm mùi thơm ngát của hoa tươi.

“Đây là của tôi ư?”

“Ừ toàn bộ trên đảo đều là của em, dùng tên của em để đặt cho hòn đảo này.

“Cái gì?”

Hứa Trúc Linh vừa mới chuẩn bị ngồi xuống, nghe nói như thế lại sợ đến mức lập tức đứng lên.

Cô khiếp sợ nhìn Diên, không ngờ cậu ấy vừa ra tay, vung bút một cái vậy mà mua một hòn đảo lớn này!

“Cái này….là quá khoa trương rồi đấy?”

“Còn nữa.”

“Còn… Còn nữa?”

Chân của Hứa Trúc Linh có chút mềm nhữn.

“ Khi em ngắm sao vào buổi tối, em sẽ thấy ngôi sao sáng nhất ở vùng biển này, cũng chính là em.”

“Không phải chứ? Anh mua cho tôi một khối tinh cầu?”

Lượng thông tin này quá lớn khiến cho chân cô mềm nhữn tới nơi.

Một hòn đảo, một ngôi sao, ôi trời đất ơi, cái này cần bao nhiêu tiền!

Đọc truyện chữ Full