TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ
Chương 170 9

Anh ta không thể định hình cảm xúc của mình, cũng không biết đây có phải cảm giác thích một ai đó hay không, có phải là tình yêu hay không, anh ta giờ đây đang bị cuốn vào đống chỉ rối.

“Anh đang muốn điều gì, cứ nói đi, đến cũng đến rồi, đừng có làm phí phạm thời gian của cả hai chứ.”

“Tôi nghĩ, anh là người có đủ tư cách để trả lời câu hỏi của tôi.” Anh ta mím môi nói khẽ: “Tôi…tình cảm của tôi đối với Châu Vũ như vậy, có được tính là thích không? Cự li giữa Thích và yêu phân biệt như thế nào cơ chứ?”

“Tôi không trả lời câu hỏi này được.”

Cố Thành Trung nói thẳng thắn.

“Cái gì cơ?”

Sắc mặt của Phó Thiết Ảnh bây giờ trở nên cực kì khó coi, thậm chí còn nghĩ rằng Cố Thành Trung cố tình làm bẽ mặt mình.

Anh ta là chuyên gia tình yêu cơ mà, trong chuyện tình cảm không phải anh †a cũng là một người rất tuyệt vời đó sao? Giờ lại nói không trả lời được?

“Chuyện tình cảm của anh, tôi mà nói ra rồi không có ý nghĩa gì, phải để chính anh nói ra mới có ý nghĩa. Nếu như anh đến chỗ của tôi, chỉ là nghe tôi nói thay quyết định của anh, để anh tự xác định tình cảm của mình, rồi để người khác nhận định tình cảm của của mình, thì nó đâu còn tính là thuần khiết nữa. Khi anh yêu một người nào đó, tình cảm là từ sâu bên trong tim anh sản sinh ra, không cần một ai đó phải quyết định thay anh.”

“Khi anh có được câu trả lời, trái tim anh sẽ làm chủ anh.”

“Nhưng mà…trái tim tôi trước giờ chưa trải qua loại cảm giác này, không biết loại cảm giác này là gì, có phải tất cả gọi chúng là loại cảm giác thích hay không…”

Đây mới là điều khiến cho Phó Thiết Ảnh sầu não.

“Anh nghĩ rằng nó được tính không?” Cố Thành Trung phản ứng lại.

“Tôi… tôi không biết.”

“Anh càng chống cự, anh sợ chính anh thực sự trở nên thích rồi, sợ phải gánh chịu hậu quả. Anh sợ rằng người yêu anh, sẽ là gánh nặng của anh, phải làm anh đau khổ cả đời. Anh chịu không được và cũng không muốn bản thân anh chịu đựng vì người khác.”

“Đúng! Tôi rất sợ, tôi không hề cam tâm, tôi không muốn trở nên giống như anh, chỉ vì một người phụ nữ, mà kiềm chế bản thân, lo trước phòng sau, không thể vung chân tự do thoải mái được.

“Vậy là anh không yêu rồi, đi về đi, tôi phải ngủ với vợ tôi rồi, anh thật sự làm tôi thất vọng, nhà họ Cố đúng là nhiều thể loại người thật, anh là thuộc loại người nào của nhà họ Gố đấy hả.”

“Anh đứng lại đó, câu nói của anh có ý gì? Từ trước tới giờ nhà họ Cố đối với tôi chẳng là cái gì cả, giờ anh nói tôi không xứng làm người nhà họ Cố?”

Phó Thiết Ảnh không thể kìm được cơn tức giận của mình, nổi giận đùng đùng nói.

Cố Thành Trung đưa lưng về phía anh ta dừng bước, không cố ý quay đầu lại.

“Không đứng, anh hoàn toàn không được tình là đàn ông, càng không xứng làm người nhà họ Cố”

“Anh nói lại cho tôi nghe một lần nữa xeml” ; Phó Thiết Ảnh gắn từng chữ một nói.

Cố Thành Trung quay người lại nhìn anh ta nói: “Mỗi người điều có một điểm mấu chốt, mà anh lại không có điểm mấu chốt đó. Hứa Trúc Linh chính là giới hạn cuối cùng của tôi, anh dám đem cô ấy đến để uy hiếp tôi, để cho người khác lợi dụng cơ hội, tôi sẽ bảo vệ cô ấy, bảo vệ gia đình này của chúng Aa1 Tôi.

“Anh không dám thừa nhận yêu một cô gái, anh sợ tay chân bị trói buộc anh sợ bị liên lụy, đó là do anh hoàn toàn không có cách nào để bảo vệ cô ấy, cho nên cũng đừng khách cô ấy làm liên lụy anh. Một người đàn ông không có cách nào để bảo vệ cô gái của mình thì còn được gọi là đàn ông sao?”

“Trên người của anh ngoại trừ giông tôi ra thì còn chút gì đó để giống nữa.

Đọc truyện chữ Full