Chương 99
Tô Tử Lâm: “…???”
Không phải, bé thì biết cái gì chứ?
Hắn đang muốn nói tiếp thì Tô Nhạc Phi đi vào: “Túc Bảo, bé ngoan của cậu năm!”
Tô Nhạc Phi còn không kịp tháo mũ bảo hiểm xuống, đầu đầy mồ hôi muốn đưa tay ôm Túc Bảo.
Tô Tử Lâm vỗ tay anh một cái: “Cậu không thấy bẩn à?”
Tô Nhạc Phi mặc kệ, một tay ôm lấy Túc Bảo ha ha cười: “Túc Bảo nói cho cậu năm biết con ở chỗ này có buồn không?”
Vừa rồi Tô Nhạc Phi đi kiểm tra công trình, hắn muốn làm cho xong việc để mang cháu gái bảo bối của hắn đi khoe khoang với các nhân viên công nhân.
Tô Tử Lâm càng không đồng ý: “Công trường là chỗ nguy hiểm, cậu đưa con bé đến đó làm gì, không phận sự miễn vào.”
Tô Nhạc Phi không thèm để ý nói: “Túc Bảo của chúng ta không phải người không phận sự, Túc Bảo là một cô bé giám sát công trình?”
Túc Bảo khẳng định gật đầu: “Không sai”
Bé có rất nhiều việc, vừa rồi dì xấu xí nữ quỷ nói, mợ hai đi đến công trường bên kia, bên trong tượng đồng khẳng định cất giấu thứ gì đó.
Bé muốn đi tìm.
Vì thế Tô Nhạc Phi vui vẻ, ôm Túc Bảo chạy đi, nhìn thấy người liền nói: “Lão Trương, ông xem, đây là cháu gái tôi!”
“Tiểu Lý, cháu gái tôi đáng yêu phải không?”
“Tiểu Lệ à, em nhìn cháu gái anh xem, có phải rất đáng yêu không?”
Túc Bảo: “……”
Bé không khỏi che mặt, bị triển lãm cho người ta nhìn suốt dọc đường, đột nhiên cảm thấy rất ngượng ngùng!
Kết quả bộ dáng nhỏ bé này của bé, càng chọc cho mọi người cười ha ha.
Ngày thường mọi người nhìn thấy một Tô Nhạc Phi rất thích mắng chửi cấp dưới, sao bây giờ lại biến thành một người đàn ông ấm áp thế này???
Kinh hãi!
Rất nhanh đã đến công trường.
Tô Nhạc Phi tuy rằng trong miệng ồn ào, nhưng vẫn có chừng mực, tòa nhà đang thi công không cho Túc Bảo đi vào, chỗ bọn họ đang đứng chính là quảng trường có tượng đồng đã được xây xong kia.
Tô Nhạc Phi nói: “Quảng trường này đã xây xong, bên kia có một khu vui chơi cho trẻ em, cậu năm dẫn con qua đó nhé.”
Hắn mới vừa nói xong lời này, lại lập tức chỉ vào cao ốc đối diện xa xa đang xây: ” tòa cao ốc Kia đang xây là văn phòng, bên cạnh là trung tâm mua sắm, dưới mặt đất còn một cái siêu thị. Những thứ này đều là cậu năm xây, thế nào, có lợi hại không!”
Túc Bảo hết sức khẳng định: “Lợi hại!”
Tô Nhạc Phi như bay trên mây.
Bỗng nhiên Túc Bảo chỉ vào tượng điêu khắc ở trung tâm quảng trường: “Cậu năm đó là cái gì?”