TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Chương 299

Chương 299

(bạch truật 白术 có bính âm là báizhú, đọc gần giống con heo trắng 白猪 – Báizhū )

Kỷ Trường: “…”

Túc Bảo vẽ xong 11 vị thuốc đông y rồi gấp tờ giấy lại và chạy nhanh ra ngoài.

“Con đi tìm cậu cả!”

Thấy Túc Bảo chạy, Tiểu Ngũ nhào xuống đất rồi đuổi theo.

Cụ rùa duỗi cổ ra, chậm rì rì bò theo phía sau con vẹt.

Kỷ Trường như có điều suy nghĩ, bay ở sau cùng.

Vừa đến cửa thư phòng, Túc Bảo nghe thấy bên trong nói: “Ba của Túc Bảo…”

Cục bột nhỏ sửng sốt, ông ngoại và cậu cả đang nói chuyện về ba cô bé ư?

Họ muốn tìm ba cho cô bé à?

Họ muốn…. đưa cô bé đến ở với ba ư?

Túc Bảo mím môi, tờ giấy trên tay bị siết chặt.

Tiểu Ngũ thò đầu vào phòng qua khe cửa, líu lo: “Ba, ba!”

Tô Nhất Trần quay đầu thì thấy Túc Bảo đang lúng ta lúng túng ở cửa phòng.

Tờ giấy trong tay cô bé bị siết nhàu nát rồi.

“ Túc Bảo.”

Tô Nhất Trần lập tức bước tới rồi ôm Túc Bảo lên.

Túc Bảo xị mặt, hai mắt ngấn nước: “Cậu cả muốn đưa Túc Bảo đi à?”

“Không đâu!” Tô Nhất Trần lập tức bác bỏ: “cậu cả chỉ đang trò chuyện với ông ngoại thôi.”

Gương mặt nghiêm nghị của ông cụ Tô không khỏi dịu đi, an ủi: “Túc Bảo mãi là tiểu công chúa của nhà họ Tô, ai đến cũng không thể mang đi.”

Túc Bảo vẫn im lặng.

Tô Nhất Trần với ông cụ Tô đưa mắt nhìn nhau.

Tiểu Túc Bảo hồn nhiên đáng yêu, nhưng cũng rất thông minh.

Không dễ gạt như trẻ con bình thường….

Trầm ngâm một chốc, ông cụ Tô nói: “sáng nay có người tới tìm Túc Bảo, nói là ba của Túc Bảo, người đó tên là Mộc Quy Phàm.”

Túc Bảo sửng sốt.

Cô bé có người ba họ Mộc thật sao?

Tô Nhất Trần nói tiếp: “Người đó muốn gặp Túc Bảo, đương nhiên, nếu Túc Bảo không muốn thì chúng ta sẽ từ chối.”

“ Túc Bảo muốn gặp ba không?”

Tô Nhất Trần và ông cụ Tô đều nhìn Túc Bảo, không biết tại sao ông cụ Tô bỗng thấy hồi hộp khó hiểu.

Hễ nghĩ tới ‘tên thủ lĩnh băng đảng tội phạm’ hồi sáng..

Túc Bảo ngẫm nghĩ: “Gặp ở đây ạ?”

Nhìn cục bột nhỏ mất đi cảm giác an toàn, Tô Nhất Trần lập tức đáp: “Ừm, gặp ở nhà họ Tô.”

Cuối cùng Túc Bảo cũng gật đầu: “Được ạ!”

Đọc truyện chữ Full