TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Chương 404

Chương 404

Chỉ cần khơi dậy được sự tức giận và cảm xúc của quần chúng, càng có nhiều lượt thích thì bọn họ càng có thể nhận được nhiều tiền thưởng.

Thế nên bọn họ hoàn toàn không quan tâm đến chân tướng là gì, ‘điều tra’ qua loa một chút, thậm chí còn có người bịa thẳng luôn.

Dù sao những người như bọn họ rất khó có thể tiếp xúc được với nhà họ Tô, có nổ cỡ nào thì cũng không ảnh hưởng gì, cuối cùng ghi thêm cụm từ ‘nguồn quan điểm là từ internet’, thường thì nếu bị cảnh cáo thì chỉ cần xóa video là được, không xảy ra chuyện gì cả.

Vì thế chuyện này càng lan truyền càng trở nên quá đáng.

Nói quá nhiều, giả cũng biến thành thật.

Túc Bảo biến thành bé con bị ghét nhất trên mạng, Mộc Quy Phàm cũng biến thành tên ác bá ăn không ngồi rồi, xăm kín người chỉ biết bắt nạt người khác.

[Cặn bã của xã hội, đồ đỉa hút máu!]

[Chống lại Tô thị, bắt đầu từ tôi!]

[Đời này tôi ghét nhất là mấy đứa trẻ bố láo như vậy, đám trẻ ranh chết hết đi!]

Bà lão thấy trên mạng toàn là bình luận có lợi cho mình, càng đắc ý hơn, đáy lòng cảm thấy rất sảng khoái!

Không phải nhà họ Tô lợi hại lắm à? Có giỏi thì chiến đi!

**

Nhà họ Tô không bao giờ ngờ rằng, một ngày nào đó mình lại bị tấn công mạng dữ dội như vậy…

Mấy lời mắng chửi trên mạng rất khó nghe, người nhà họ Tô cố gắng che giấu sự tức giận của mình, biểu hiện như chưa hề có chuyện gì xảy ra khi ở trước mặt bé Túc Bảo.

Nhưng Tô Tử Du lại rất tức giận.

Cậu nhìn mấy video ở trên mạng, tất cả đều đổi trắng thay đen!

Những cư dân mạng không rõ chân tướng bị người khác dắt như bò, những gì họ nói càng khiến người ta tức giận hơn.

Tô Tử Du để lại bình luận dưới các video mắng Túc Bảo:

[Không rõ chân tướng thì đừng có nói linh tinh được không? Coi chừng bị sét đánh đấy nhá!]

[Xuỳ xuỳ xuỳ! Cái đồ rác rưởi bị người ta dắt mũi như bò, chẳng biết cái gì hết!]

[Mày mới ghê tởm ấy, cả nhà mày đều ghê tởm!]

Tô Tử Du nho nhỏ khẩu chiến với quần chúng… Mắng cạn 10G lưu lượng truy cập, mới phát hiện mình quên bật wifi…

Thế nên Túc Bảo đã không cẩn thận nhìn thấy mấy video đó.

Khuôn mặt vốn dĩ tràn ngập nụ cười của cục bột nhỏ dần dần xám xịt.

“Cậu cả, Túc Bảo làm sai rồi ạ?” Túc Bảo mím môi hỏi.

Tô Nhất Trần nói: “Không phải, Túc Bảo không sai.”

Túc Bảo lại hỏi: “Vậy tại sao bọn họ lại nói như vậy ạ?”

“Rõ ràng là bọn họ đã làm sai mà, tại sao lại mắng chúng ta?”

Bà cụ Tô đành phải nói: “Bởi vì bọn họ không biết cái gì hết, chỉ nghe thấy người khác nói…”

Tiểu Túc Bảo càng không hiểu.

Nếu không biết gì cả.

Đọc truyện chữ Full