TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Chương 414

Chương 414

Có điều khi trước họ mắng nhà họ Tô nhiều tiền nên một tay che trời, mắng Túc Bảo mới tí tuổi đã biết diễn kịch gạt người.

Bây giờ thì sao, chửi cậu bé Dương Dương là thằng nhóc quỷ, chửi bà nội cậu quá đáng ghét.

[Mẹ kiếp, ngày nay ai cũng không mang theo não khi lên internet phải không? Bạo lực mạng với một bé gái, rốt cuộc có còn là con người không thế hả!]

[Còn những Đại V (1) dẫn dắt cho sự tình phát triển theo chiều hướng sai lệch kia nữa! Tha thiết yêu cầu bọn họ phải chịu trách nhiệm pháp lý vì hành vi phao tin đồn nhảm của mình.]

(1): Microblogger có ảnh hưởng với tài khoản đã xác minh

[Tôi phục sát đất rồi nha! Đám người mắng cô bé Túc Bảo khi trước đâu hết rồi? Sao các người lại độc ác thế hả, bây giờ ra mặt đi xem nào, không dám à?]

Một số người không ngừng xóa các bình luận mắng nhà họ Tô và Túc Bảo khi trước.

Đương nhiên sẽ có người liên tiếp chụp ảnh màn hình để lưu lại bằng chứng bạo lực mạng của kẻ khác.

Vài cư dân mạng tung ảnh chụp màn hình những lời lẽ làm tổn thương Túc Bảo khi trước của vài id lên mạng, sau đó mọi người phát hiện ra những id này rất quen thuộc…..

Chính là id vừa mắng cộng đồng mạng [không mang theo não khi lên internet] hoặc kêu gọi những kẻ mắng Túc Bảo [ra mặt]…

Hóa ra hầu hết những id nói lời chính nghĩa ban nãy lại là id từng chửi mắng Túc Bảo và nhà họ Tô khi nghe thông tin một chiều từ bà nội Dương Dương.

[Ha ha, có phải bị tâm thần phân liệt không thế? Khi trước chửi mắng cô bé Túc Bảo, giờ lại làm bộ chính nghĩa, tự mình chửi mắng mình hả?]

[Chỉ có thể nói cỏ dại mãi là cỏ dại!]

[Người anh em khi trước kêu chúng tôi chụp ảnh màn hình lời thề ‘livestream dập đầu’ đâu nhỉ? Tôi tung ảnh chụp màn hình lên rồi đấy, khi nào anh mới livestream nhỉ?]

[Tôi chẳng quan tâm mấy thứ này! Giờ tôi đang tức muốn chết đây, thực sự chỉ muốn hỏi bà già đáng ghét kia, khi nào bà ta ra mặt quỳ lạy rồi chịu roi quất đây!]

Cộng đồng mạng lại dậy sóng, hồi nãy Túc Bảo khóc đáng thương bao nhiêu thì sau khi biết được chân tướng sự thật, các id trên mạng lại bênh vực cô bé bấy nhiêu.

Thậm chí còn có người quay video, trịnh trọng xin lỗi Túc Bảo.

[Túc Bảo đừng khóc, con không sai, là các cô chú sai, xã hội nông nổi này cũng sai.]

[Xin lỗi Túc Bảo, khi trước dì không hiểu rõ nội tình mà lại vào hùa chửi mắng con, dì sai rồi huhuhu.]

Đọc được những lời xin lỗi trên mạng, đôi mắt còn ngân ngấn nước của cô bé bỗng nhuốm ý cười.

Nụ cười từ tận đáy lòng.

Hóa ra, nỗ lực thật sự có thể đạt được những gì mình muốn!

Câu nói của Mộc Quy Phàm [Túc Bảo đừng sợ, ba đến đây!] giống như một tia sáng, xuyên qua bóng tối và chiếu sáng hoàn toàn trái tim cô bé.

Túc Bảo đang nghĩ ngợi thì cửa phòng bị đẩy ra.

Mộc Quy Phàm mặc đồ đen, mái tóc đen xoăn nhẹ buông xõa trước trán, dáng người cao lớn vẫn che khuất trước cửa.

Anh cong môi, mở rộng hai tay: “Túc Bảo, ba về rồi!”

Túc Bảo nhào tới như bay, Mộc Quy Phàm dễ dàng đỡ cô bé rồi ôm vào lòng, sau đó giơ tay đưa Túc Bảo lên cao.

Đọc truyện chữ Full