TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Chương 440

Chương 440

Sắc mặt cô nàng lập tức trắng bệch…

Túc Bảo xem hết trò vui không nhịn được than thở, cái dì này lợi hại quá, gương mặt y như cái công tắc, bấm một cái là chuyển sang màu hồng, bấm thêm một cái thì quay lại màu trắng.

Quá thần kỳ!

Lâm Tuyết Anh choáng váng, há miệng thở dốc: “Anh, các anh.. Sao các anh lại ở chỗ này…”

Du Sâm Miểu mất hết niềm tin, chẳng còn chút sức lực nào để lên tiếng.

Nghị Bân thất vọng hỏi: “Tiểu Anh Đào, vì sao bọn anh không thể ở đây? Rốt cuộc em có ý gì…”

Lâm Tuyết Anh vô cùng sốt ruột, sứt đầu mẻ trán lúng túng giải thích: “Không phải, Nghị Bân… Anh, các anh nghe em nói…”

Du Sâm Miểu, Nghị Bân và Chu Tiêu đứng trước mặt Lâm Tuyết Anh, nhìn dáng vẻ bối rối của cô nàng, rất muốn tin tưởng tất cả những điều này đều không phải là sự thật.

Chu Tiêu nhìn Nghị Bân chằm chằm: “Anh là Nghị Bân? Là cái người cứ dây dưa với tiểu Anh Đào?”

Nghị Bân hừ một tiếng: “Chu Tiêu? Cái người cứ bám lấy tiểu Anh Đào không buông tha là anh nhỉ!”

Du Sâm Miểu híp mắt nhìn Chu Tiêu: “Anh là Chu Tiêu? Tiểu Anh Đào nói anh có bệnh trầm cảm, tôi nhìn có giống đâu!”

Ba người đàn ông vừa chạm mặt, ngay lập tức đối chọi gay gắt.

Lâm Tuyết Anh não bổ vô địch vũ trụ lại tưởng tượng ra cảnh mấy người đàn ông đánh nhau vì mình, còn cô nàng đứng bên cạnh gào lên “đừng đánh nữa, các anh đừng đánh nữa mà”…

Quỷ đào hoa cuộn tròn trên đỉnh đầu cô nàng cũng cười một tiếng ngọt lịm.

Lâm Tuyết Anh lập tức cất giọng: “Đừng ồn ào, các anh không cần vì em…”

Ba người đàn ông im bặt, cùng quay đầu nhìn cô nàng.

Lâm Tuyết Anh: “…”

Ặc, mình đang làm gì thế? Còn không mau nhanh chân chạy đi!

“Tổng giám đốc Tô, tự dưng tôi nhớ ra mình còn chút việc, tôi đi trước…”

Lâm Tuyết Anh cuống quýt định sủi mất, thế nhưng ba người bạn trai đã chặn đường lui của cô nàng rồi!

“Tiểu Anh Đào, hai người bọn họ là ai? Hôm nay em nhất định phải nói rõ ràng.” Nghị Bân nói.

Ánh mắt Chu Tiêu tràn ngập đau thương: “Em giải thích với anh ta như vậy ư? Nói anh có bệnh trầm cảm?”

Du Sâm Miểu siết chặt nắm đấm, gian nan mở miệng: “Tiểu Anh Đào, em nói những chuyện này không phải là thật đi… Chỉ cần em nói, anh sẽ tin.”

Dù sao thì tối qua cô nàng còn đang nằm trong lòng anh ấy cơ mà… Du Sâm Miểu mặc kệ, bất kể như thế nào, lần đầu tiên của tiểu Anh Đào là của anh ấy.

Du Sâm Miểu có thể tha thứ cho sai lầm trước đây của cô nàng, chỉ cần cô nàng chịu đi với anh ấy…

Ai ngờ Lâm Tuyết Anh vẫn cố gắng biện hộ: “Các anh đang làm cái gì vậy… Các anh là bạn em, em vẫn luôn xem các anh là anh trai…”

Chu Tiêu vô cùng thất vọng: “Xem như anh trai? Vậy sao em lại bảo muốn kết hôn với anh?”

Có em gái nào muốn kết hôn với anh trai không?

Nghị Bân cũng khó tin: “Không thể nào, nếu em chỉ coi anh là anh trai… Vậy tại sao em lại lên giường với anh?”

Lâm Tuyết Anh hốt hoảng, sao lại moi cả chuyện này ra chứ!

Đọc truyện chữ Full