Chương 481
Tô Cẩm Ngọc phì cười, nhìn Túc Bảo mềm mại đáng yêu, nói: “Ôi, cứ tưởng bỗng dưng có thêm một cô con gái, chẳng ngờ có thêm cả ba người anh trai…”
Tô Nhạc Phi uốn nắn: “Không, đâu chỉ có thêm ba anh trai.”
Tô Ý Thâm nhấn mạnh: “Có thêm 8 người anh trai và ba mẹ.”
Túc Bảo lập tức giơ tay: “Còn có sư phụ!”
Cô bé hơi khựng lại rồi bồi thêm một câu: “Còn có Tiểu Ngũ và cụ rùa.”
Tô Cẩm Ngọc: “…”
Nhìn đám người tràn đầy năng lượng trước mắt, Kỷ Trường nhất thời câm nín.
Hắn mở cuốn sổ ra, lẩm bẩm rồi viết gì đó vào sổ.
Tô Tử Du đứng bên cạnh nhìn trái ngó phải, rõ ràng cậu bé vẫn có hứng thú với X và Y hơn…
Ban nãy nhiều quỷ hồn như vậy…Có phải lần này hồ lô linh hồn của em gái cậu có thể lấp đầy một nửa rồi không?
Mộc Quy Phàm ‘không đáng được nhắc đến’ vuốt mũi: “Mọi người nói chuyện tiếp đi nhé.”
Anh lặng lẽ ra ngoài rồi đóng cửa phòng lại.
Phải tìm được những mảnh vụn linh hồn…
Xem ra phải làm một đạo sĩ, nếu không anh chẳng thể giúp được gì khi tiểu Túc Bảo ngoan của anh cần sự giúp sức.
Mộc Quy Phàm lấy di động bấm số, thờ ơ nói: “Alo, tôi muốn từ chức.”
Người ở đầu dây bên kia sửng sốt, sau đó kích động nói một tràng, chỉ thoáng nghe thấy người đó hỏi Mộc Quy Phàm muốn làm gì.
Mộc Quy Phàm đáp: “Lãnh đạo, tôi muốn làm đạo sĩ.”
Người ở đầu dây bên kia: “….”
Người đâu, đập chết cậu ta giúp tôi đi!
Trong phòng Túc Bảo, nhìn tất cả mọi người trầm mặc, Tô Tử Du do dự rồi giơ tay: “Anh vẫn còn một câu hỏi.”
Mọi người nhìn về phía cậu.
Tô Tử Du: “Ừm, sao hồi nãy phía sau cô Tô Cẩm Ngọc có nhiều quỷ vậy?”
Đầu Tô Nhạc Phi và Tô Ý Thâm ầm một tiếng, rất nhiều quỷ ư??
Hai người họ vội nhìn vào máy quay— Đâu có gì nhỉ?
Chỉ nghe Kỷ Trường đáp: “Bởi vì trên hồn thể của Tô Cẩm Ngọc có phước lành tỏa ánh sáng màu vàng, đây đều là phúc khí, cũng có thể nói là âm đức tràn đầy.”
“Nếu quỷ có được chút ánh sáng vàng này rồi lên đường đi đầu thai thì kiếp sau nhất định được sống cuộc đời đại phú đại quý, cho nên chúng nó đều muốn có được chút âm đức này.”
Túc Bảo giải thích: “Chẳng những bám theo mẹ, quỷ còn bám theo chị Tiểu Ngọc, vì vậy sư phụ mới kêu em giữ chị Tiểu Ngọc ngủ lại biệt thự đêm nay.”
Mọi người bừng tỉnh ngộ, hóa ra là vậy!!
Tô Tử Du hỏi: “Vậy giờ bọn quỷ đó đâu hết rồi?”