TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Chương 511

Chương 511

Đọc được bao bình luận chửi rủa mình, Thượng Thanh Bắc lại vô cùng phấn khởi!

Vốn dĩ app mà gã tham gia không phân biệt bình luận là khen hay chửi mắng, chỉ cần có bình luận ắt sẽ tạo nên nhiệt.

Người khác mắng càng hăng thì gã càng phấn khích!!

Thế nhưng, Thượng Thanh Bắc chưa hưng phấn được bao lâu thì gió bỗng đổi chiều!!

Trong vụ việc ba cô gái rớt sông đêm qua, chỉ cứu được 2 cô gái và vớt được một xác chết nam.

Cô gái thứ ba như đã bốc hơi khỏi thế gian, tìm hoài không thấy.

Ngày một nhiều blogger đến livestream bên sông Ung Giang, quay lại công cuộc trục vớt thi thể của đội cứu hộ, các đoạn livestream đều đang tăng độ hot.

Thượng Thanh Bắc không nói hai lời, dứt khoát chuẩn bị thiết bị rồi chạy tới sông Ung Giang.

Lúc này, bờ sông Ung Giang rất đông đúc, bao người tụ tập lại để xem các blogger livestream.

Mộc Quy Phàm ẵm Túc Bảo đứng bên ngoài đám đông, Túc Bảo vươn cổ nhìn.

Thấy cô bé vất vả, Mộc Quy Phàm đặt bé cưỡi lên cổ mình.

“Xa quá nhìn không tới chỗ đó.” Túc Bảo khum bàn tay nhỏ bé của mình trên lông mày, nhìn ra bên ngoài.

Mộc Quy Phàm bỗng lấy ra một chiếc kính viễn vọng nhỏ rồi đưa cho Túc Bảo.

Túc Bảo ồ lên: “Ba ơi, túi của ba là túi thần kỳ của Đôrêmon à? ”

Mộc Quy Phàm: “Ừm, con cần gì nữa nào?”

Túc Bảo lập tức nói: “Kẹo mút ạ!”

Mộc Quy Phàm xoay tay rồi lấy cho Túc Bảo một cây kẹo mút vị dâu.

Túc Bảo mừng rơn, vừa ngậm cây kẹo mút trong miệng vừa dùng kính viễn vọng nhìn dòng sông.

Ba chiếc thuyền trục vớt thi thể đang xuôi ngược trên sông, xa hơn còn có hai chiếc nữa cũng đang tìm kiếm.

Vụ việc lần này đẩy lên hotsearch nên ‘bên trên’ cực kỳ coi trọng kết quả tìm kiếm.

“Giờ là ban ngày, chẳng có gì hết!” Túc Bảo nói: “À ba ơi, xác chết nam kia cụ thể là sao ạ?”

Mộc Quy Phàm đáp: “Cảnh sát vẫn đang điều tra thêm.”

Có điều chuyện này sao làm khó được anh?

“Ba điều tra qua rồi, xác chết nam là của một cậu thiếu niên 18 tuổi. Tối qua cậu ta đi qua sông, thấy người rớt xuống nước nên đã nhảy xuống sông cứu người không chút do dự.”

Tiếc thay, chỉ cứu được hai cô gái, chàng trai cũng mất mạng.

“Kỳ lại ở chỗ, rõ ràng cậu ta mới rơi xuống nước, nhưng khi nắm được cánh tay cậu ta thì cảm giác cực kỳ nhớp nháp và trơn trượt, như thể đã ngâm nước vài ngày.”

Nếu Mộc Quy Phàm không tận mắt nhìn thấy cậu thiếu niên nhảy xuống cứu người trong camera quay lại bên đường, chắc chắn anh sẽ không tin xác chết nam kia là thi thể của cậu thiếu niên hành hiệp trượng nghĩa rồi.

Túc Bảo nói: “Lạ thật….”

Có đúng là 3 cô gái rớt xuống hồ thật không?

Nhìn mặt sông, sắc mặt Túc Bảo vô cùng nghiêm trọng, không biết bé đang nghĩ đến cái gì, vẻ chững chạc đàng hoàng xuất hiện ở một cô bé đáng yêu càng làm nổi bật sự tương phản.

Đọc truyện chữ Full