Chương 2379
Risa thấy anh ta như vậy, cho là bản thân đã hỏi đến chỗ quan trọng.
Dáng dấp của anh ta xinh đẹp như vậy, nhất định sẽ có ngự nữ vừa ý, thừa dịp anh ta còn nhỏ không cách nào phản kháng, sau đó…
Cô ấy cũng không dám nghĩ tiếp nữa, khó trách anh ta lại đau khổ như Vậy.
Cô ấy võ bả vai anh ta, nói: ‘Không sợ không sợ, sự việc đều đã qua rồi, thời gian sẽ từ từ chữa lành vết thương.
Em không ép anh, chúng ta từ từ làm, dù sao vấn còn thời gian mà đúng không ?”
Hy vọng… thượng đế băng lòng cho bọn họ thời gian.
“Thật xin lỗi, anh khiến cho em thất vọng rồi.”
“Này có là gì, làm như em rất háo sắc vậy. Anh chưa tắm đâu, em đưa áo ngủ cho anh đi tắm.”
Cô ấy dời chủ đề khỏi việc này, nếu nhớ lại không vui vậy thì tránh đi.
Cô ấy quay vào lấy quần áo đưa cho anh ta, đẩy anh ta vào nhà vệ sinh.
Thấy cửa nhà vệ sinh đóng lại, cô ấy lập tức thay quần áo ngủ, đổi áo ngủ kín đáo của quán rượu.
Cô ấy ở trên giường vừa chơi trò chơi vừa chờ anh ta đi ra, nhưng đến khi bản thân suýt chút nữa ngủ quên, anh ta vân chưa đi ra khỏi nhà vệ sinh, không khỏi có chút nghỉ ngờ.
Cô ấy gõ cửa một cái: ‘Diên, anh tắm xong chưa?”
Bên trong chỉ có tiếng nước chảy, tắm lâu như vậy còn chưa xong sao?
Cô ấy có chút không yên tâm, liều lĩnh mở cửa, phát hiện anh ta vậy mà lại ngâm mình trong bồn tắm, vòi hoa sen vần đang mở.
Nước cũng tràn ra từ trong bồn tám, bên trong toàn bộ đều là nước.
Anh ta tự ôm lấy bản thân thật chặt, như là rơi vào trong ký ức đau khổ không cách nào tự mình thoát khỏi.
Cô ấy sờ thử nước, lại là nước lạnh.
Cô ấy lập tức đưa anh ta ra khỏi bồn tắm, ôm lấy anh ta thật chặt.
“Anh đừng dọa em, Diên, anh đừng như vậy có được không.
“Đừng chạm vào anh…”
Anh ta giống như là một con nhím nhạy cảm, lập tức đẩy cô ấy ra.
Trong mắt anh ta có sợ hãi.
“Đừng nhìn anh…”
__ Anh khàn khàn nói, lấy áo choàng tám ra khoác lên người, che kín chỗ đó.
“Em biết… nhớ lại rất đau khổ, em cũng không có cách nào giúp anh, nhưng… anh có thể đừng đẩy em ra được không?”
Risa ngã ngồi dưới đất, mát đỏ hoe nhìn anh ta.
“Dáng vẻ của anh mỗi lân đấy em ra, đều vô cùng tuyệt tình, nơi này của em… thật sự rất đau.”
Bàn tay nhỏ bé của cô ấy nhẹ nhàng đặt lên ngực. Nơi này, thật sự rất đau.
Diên nghe đượclời này, cả người ngẩn ngơ, trong nháy mắt giống như là trẻ con làm sai chuyện gì vậy.
Diên đưa tay về phía cô ấy, nhưng khi đưa đến giữa không trung lại rụt trở lại, nằm chặt thành quyền.