Chương 2514
Anh nhìn cô thật sâu sắc, không nói lời nào, bàn tay to nắm chặt lấy tay cô hơn.
Chu Đình nghe vậy, cười nói: “Cũng không tệ lắm, nếu anh dám làm chuyện gì có lỗi với em, em sẽ cái thằng em của anhl”
“Em đúng là một cô nhóc tàn nhãn,”
“Chỉ cần anh dám, cái gì em cũng làm được, không tin anh chứ chờ xem.”
“Du anh có tin hay không, thì anh cũng không phải bội em. Có thể ở bên em, anh đã thấy đủ rồi, ông trời đã cho anh điều tốt đẹp nhất.”
Dứt lời, anh nhìn cánh môi của cô, mềm mềm rất là cám dỗ.
Vừa hay trong tiệm không có ai, ông chủ đang xào rau ở sau.
Anh rung động, nhịn không được cúi đầu hôn xuống.
Còn cô cũng không kìm lòng được nhắm mắt lại, đợi nụ hôn này rơi xuống.
Nhưng vào lúc này, bên tai lại vang lên một âm thanh không đúng lúc.
“Anh Ảnh”
Hứng thú dạt dạo thoáng cái đã bị phá vỡ, Chu Đình lập thức ngồi lại nghiêm tức, vì có chơi thẹn thùng.
Phó Thiết Ảnh nhìn chằm chằm cô một cách sắc bén, vàng tai của cô đã đỏ.
Không ngờ cô lại xấu hổ, trong lòng hơi vui vẻ.
Rất nhanh đồ ăn đã được dọn lên, mặt tiền của cửa hàng không được đẹp đẽ cho lắm, nhưng trông đồ ăn thì vấn được.
Tuy không thể không thể so sách với trình độ của mình, nhưng cũng có thể ăn.
Sau khi ăn xong, bọn họ muốn đi muôn một ít đồ tang lễ, vòng hoa vàng mã gì đó, dù sao cũng là ở thị trấn nhả, tập tục ở đây là như vậy.
Nhưng Chu Đình đi không được bao lâu, thì cảm thấy không ổn, vô cùng đau bụng.
Cô không có cách nào đi dạo tiếp, Phó Thiết Ảnh vội vàng đưa cô về nhà.
“Em không sao chứ?”
“Anh… anh chờ em một lát, em đi vệ sinh xong rồi sẽ đi tiếp với mọi người.”
Bụng cô vô cùng khó chịu, vội vàng đi vào toilet, Dư Kiều Kiều đứng ở cửa toilet nói: “Có phải là cô ăn không quen đồ ăn ở chỗ chúng tôi, dù sao cũng là thị trấn nhỏ, có thể cũng không vệ sinh lắm, nên ăn vào bị đau bụng? Chúng tôi ăn lâu rồi, nên không sao, nhưng cô vừa mới đên, nên bị đau bụng?”
“Không thì, anh đưa em đi bệnh viện nhé?”
Phó Thiết Ảnh cũng hơi lo lắng nói.
“Em… em không sao, đi vệ sinh là ổnrồi.”
Cô rất vất vả mới xong, nhưng vừa mới ra ngoài, bụng lại đau tiếp, cô nhịn không được lại vào toilest.
Chu ĐÌnh cũng nhận thứ được, sức khỏe của cô bây giờ không thể ra ngoài.
“Mọi người… mọi người ra ngoài mua đồ trước đi.”
“Anh đưa em đi bệnh viện trước, mấy thứ này tôi nay anh sẽ chuẩn bị sau, sẽ chuẩn bị xong trong hôm nay.”
“Em không cần đi bệnh viện, em ngồi một lát là được rồi, anh đi đi, đừng kéo dài việc mua đồ, dùng sao ngày mai cũng phải dùng.”