TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Toàn Chức Cao Thủ
Chương 306: Chương 306: Lo sợ không đâu

Trảm quỷ là một nhánh tăng điểm kỹ năng kiểu khác của quỷ kiếm sĩ. Trong việc chọn lựa kỹ năng, các chiêu trảm của quỷ kiếm sĩ được tăng chủ yếu, trận chỉ là phụ. Nếu tính về năng suất diệt quái trong PVE thì trận quỷ nhỉnh hơn trảm quỷ, nhưng khi PK trên đấu trường, một mình trảm quỷ vẫn có thể bao trọn. Nhất là trong những trận PK 1vs1, trận quỷ được công nhận là một nghề khá yếu thế. Ngay cả trận quỷ hàng đầu Phùng Sơn Quỷ Khấp của Lý Hiên cũng rất hiếm khi tham gia các trận solo hay tổ đội lôi đài trong các giải đấu.

Đây không phải vấn đề thuộc về kỹ thuật, vốn bản thân nghề này đã được mặc định sẽ chịu bất lợi trong những trận solo. Mà những kẻ vào được giới chuyên nghiệp chẳng ai dễ bắt nạt cả, đến cao thủ trận quỷ như Lý Hiên cũng không dám coi thường.

Tuy nhiên, vốn tân binh khiêu chiến chỉ toàn mấy màn làm màu, thắng bại không quan trọng. Nếu là bình thường, chắc chắn Lý Hiên sẽ xuất chiến bằng trận quỷ mà mình sở trường. Nhưng hôm nay, có trận chiến của Cao Anh Kiệt và Vương Kiệt Hi làm gương, Lý Hiên không nghĩ đây sẽ là một trận tân binh khiêu chiến đơn giản. Thậm chí hắn còn nghi ngờ đối phương dụ mình dùng trận quỷ, sau đó lấy trảm quỷ áp chế mình, vì thế Lý Hiên cứ tăng điểm theo trảm quỷ cho xong.

Nhưng Kiều Nhất Phàm lại là một trận quỷ thực thụ, điều này đã được Lý Hiên nhận ra khi trảm quỷ của hắn đánh trúng đối phương.

Ngoài đặc điểm kỹ năng khác nhau giữa trảm quỷ và trận quỷ, trang bị theo đó cũng phân chia rõ ràng.

Trảm quỷ thiên về chém, là những kỹ năng chớp nhoáng, nên tốc độ cần tăng là tốc độ công kích; còn trận quỷ dùng Quỷ Trận làm nòng cốt, là các kỹ năng ngâm xướng, nên thiên về nâng cao tốc độ đọc phép giống hệ Pháp Sư. Hai loại trang bị cũng được chọn theo nhu cầu, một là tăng tốc độ tấn công, một tăng tốc độ đọc phép.

Giờ đối mặt Quỷ Trảm, thời gian ra chiêu như nhau, đương nhiên tốc độ của trảm quỷ nhanh hơn, trận quỷ của Kiều Nhất Phàm mới bị đánh trúng trước.

So về ý thức, phán đoán và sự hèn hạ, Kiều Nhất Phàm còn kém xa “Trận quỷ hàng đầu” Lý Hiên. Như việc hắn bỉ ổi không chọn trận quỷ mà lại tăng điểm theo trảm quỷ.

Một kích trúng mục tiêu, dù Lý Hiên biết chắc đối phương là trận quỷ nhưng ngay từ đầu đã không dám lơi là, huống chi một số liên chiêu của quỷ kiếm sĩ đã trở thành phản xạ có điều kiện với hắn. Nên ngay khi Quỷ Trảm vừa trúng mục tiêu, hắn đã không đắn đo mà phóng ngay kỹ năng Nguyệt Quang Trảm nối gót.

Kiều Nhất Phàm thì sao? Nghiên cứu quỷ kiếm sĩ đã nhiều ngày, sức phán đoán đã hình thành. Vừa trúng chiêu đã biết ngay Lý Hiên dùng trảm quỷ. Dù sao cũng là một tân binh, rất nhiều thứ không hiểu sâu sắc bằng một tay lão làng, cậu cứ cho rằng đối phương sẽ dùng sở trường trận quỷ để đối phó với một tân binh. Giờ tự dưng lòi ra một tay trảm quỷ làm quấy nhiễu toàn bộ kế hoạch của cậu, khiến cậu nhất thời bị cuống. Đây là lần đầu tiên Kiều Nhất Phàm đặt chân lên một sàn đấu lớn, tâm trạng đã căng thẳng thì chớ, giờ lại phát hiện chả giống trong tưởng tượng của mình, đầu óc lập tức trở nên trống rỗng.

Nguyệt Quang Trảm, Mãn Nguyệt Trảm, Quỷ Trảo túm được, mở Đao Trận, Xiên Lên, Thập Tự Trảm, rồi lại Nguyệt Quang Trảm…

Lý Hiên nhuần nhuyễn thi triển bộ combo của trảm quỷ. Trảm quỷ chú trọng tấn công, kỹ năng cũng lai thêm ít chiêu của những nghề trong hệ Kiếm Sĩ như Xiên Lên của kiếm khách, Thập Tự Trảm của cuồng kiếm sĩ, mấy kỹ năng cấp thấp này không cần sát thương cao, cho vào bộ combo chỉ để làm bước đệm chờ kỹ năng chính CD xong.

Lý Hiên cũng rất thận trọng trong quá trình dùng liên kích. Dù sao người chơi cũng không phải quái, có lơ lửng trên không cũng không để mặc bản thân bị đánh, lại còn là tuyển thủ chuyên nghiệp nữa, kiểu gì cũng nghiên cứu kỹ lưỡng cách thoát hiểm trong những tình huống bị lơ lửng trên không. Nhưng làm một trận quỷ lão luyện, Lý Hiên rõ hơn ai hết những thủ đoạn có thể sử dụng trong trạng thái lơ lửng. Hắn canh từng tý một để có thể đối phó với bất kỳ hành động nào của đối thủ. Kết quả nghĩ lắm mà không xài được, đối phương vừa lơ lửng đã chẳng khác gì quái hệ thống mặc người xâu xé, không chút kháng cự, để Lý Hiên đánh xong cả một bộ liên kích.

Toàn khán đài như bùng nổ, bộ liên kích dài như thế làm người xem vô cùng mãn nhãn. Nhưng nhóm tuyển thủ chuyên nghiệp thì đưa mắt nhìn nhau. Đây là lần đầu tiên mà một bộ liên kích được thi triển trọn vẹn trên một tuyển thủ chuyên nghiệp, cậu tân binh này của Vi Thảo kém tới thế sao? Trông lúc lơ lửng lại không hề phản kháng hay hành động gì khác, tuyển thủ chuyên nghiệp mà thế à? Ngay cả người chơi Vinh Quang thông thường, khi bị lơ lửng cũng quơ phím loạn xạ hay giãy giũa mấy cái chứ?

Nghi ngờ, ức chế, khinh thường… mọi ánh mắt đều dồn về chiến đội Vi Thảo. Nhóm tuyển thủ Vi Thảo thì đứng ngồi không yên, nhất là kẻ nóng tính như Lương Phương đã nhảy dựng lên quát: “Kiều Nhất Phàm, mày giở trò gì thế hả? Có kiểu đánh mất mặt thế à?”

Tân binh khiêu chiến dĩ nhiên dành cho người mới, đương nhiên không có người mới nào có thể đánh bại được tiền bối, nhưng làm bao cát thế này cũng quá mất mặt…

“Ngồi xuống.”

Lương Vương còn đang nóng nảy đã thấy đội trưởng Vương Kiệt Hi đứng sau lạnh lùng nhắc nhở, Lương Phương lập tức câm như hến, ngồi ngay ngắn vào vị trí. Muốn phun ra nhiều thứ cho đỡ tức mà không dám mở miệng.

Những kẻ muốn nói cũng im thin thít. Cả lũ đoán chắc tâm trạng của đội trưởng Vương Kiệt Hi hỏng bét rồi. Không ai trong cả bọn coi trọng Vi Thảo bằng đội trưởng. Trận của Kiều Nhất Phàm mà để thua thế thật thì chả khác gì một vết nhơ cho Vi Thảo.

Người thường hoan hô khen ngợi, kẻ trong nghề bứt rứt tay chân. Không may, Lý Hiên cũng là kẻ trong nghề, vừa đánh bộ combo dễ dàng ăn nửa vạch máu của đối thủ, hắn chợt đâm ra bực bội.

Hắn cứ tưởng đối thủ của mình phải hiểm và mạnh như Cao Anh Kiệt trận trước cơ, nhằm đề phòng bất trắc nên mới hèn hạ chọn trảm quỷ. Ai mà biết đối phương lại dễ xơi đến thế, ngay cả việc cơ bản như phá lơ lửng cũng không làm được. Một đối thủ quá yếu, thắng đẹp mấy cũng thành bắt nạt người ta. Vậy mà hắn còn cố tình chơi xấu nữa. Bấy giờ, Lý Hiên hối hận đến xanh cả ruột, thậm chí còn ngờ rằng liệu có phải tân binh này được Vi Thảo đặc biệt chuẩn bị để bôi nhọ mình không. Rồi lại nghĩ không ra mình có giá trị gì mà đối phương phải làm thế, thật là khó hiểu.

Lý Hiên mãi xoắn xuýt, nhất thời không chạy lên tấn công.

Trận quỷ của Kiều Nhất Phàm ăn cú cuối bị văng ra mới giật mình hoàn hồn, vội vã Chịu Thân đứng lên, nghe thấy tiếng vỗ tay ở khắp nơi, tính mạng đã vơi nửa, đối thủ lại đứng thừ trước mặt chứ không định đuổi đánh.

Mình đang làm gì thế này.

Kiều Nhất Phàm vừa tỉnh táo lại đã bực tức. Đây là trận chiến cậu đã mong chờ và tính toán cặn kẽ từ lâu. Mục đích của Kiều Nhất Phàm rất đơn giản, cậu muốn dùng sân khấu này thể hiện tài năng của mình. Chưa hẳn là để Vi Thảo xem, mà chỉ hy vọng người của các chiến đội khác có thể nhìn thấy nó, như đại thần Diệp Thu đã nhìn ra tài năng của cậu, để cậu có một chỗ đứng trong giới chuyên nghiệp.

Vậy mà kết quả thế nào? Chỉ một chút thay đổi ngoài dự liệu đã làm cậu luống cuống, tại sao cậu lại vô dụng thế chứ?

Trảm quỷ? Trảm quỷ thì sao? Chả lẽ Lý Hiên dùng trận quỷ thì cậu thắng được ư? Chỉ cần thể hiện hết sức mình, quan tâm đối phương là trảm quỷ hay trận quỷ làm gì cơ chứ?

Tỉnh táo rồi, Kiều Nhất Phàm nhận ra mình toàn lo sợ không đâu. Tự dưng quan trọng hóa vấn đề chỉ vì một việc không đáng để tâm. Việc cậu phải làm chính là phô diễn tài năng, không hơn.

Để ý sinh mệnh còn một nửa, may là tỉnh táo kịp thời.

Vẫn còn cơ hội, Kiều Nhất Phàm tự nhắc nhở bản thân, đồng thời trận quỷ của cậu cũng bắt đầu hành động.

Trảm quỷ của Lý Hiên đứng yên bất động. Đối mặt với một tân binh không phá nổi lơ lửng, hắn ngại phải chủ động tấn công. Hắn còn đang khó chịu vì sao một đội quán quân như Vi Thảo lại có một tân binh như thế, rốt cuộc cậu chàng này có gì đặc biệt?

Thái độ của Lý Hiên đã thay đổi.

Ban đầu còn sợ đối phương giả gà thịt mình, giờ lại tò mò không biết rốt cuộc đối thủ có gì hay. Thấy đối phương cử động, hắn vẫn bất động, hắn đang chờ mong. Cảm xúc cứ như trong những trận tân binh khiêu chiến thông thường.

Trận quỷ của Kiều Nhất Phàm vọt lên, đến khi khoảng cách hai người còn mấy ô, một mũi nhọn tím đậm lóe lên.

Lý Hiên cười, cũng vung một đao.

Tuy ra tay chậm hơn, nhưng hắn nắm rõ tốc độ tấn công của đôi bên trong lòng. Hắn chậm, nhưng Quỷ Trảm của hắn nhất định sẽ đánh trúng đối phương trước.

Không ngờ đúng lúc này, mũi nhọn tím Quỷ Trảm mà đối phương đang dùng đột nhiên thu lại, nhân vật nghiêng người lăn lên trước, tránh được Quỷ Trảm của Lý Hiên, đồng thời thừa lúc Lý Hiên chưa thu chiêu đã áp sát thêm hai ô nữa.

Tiếp theo đó là kiếm phong vút tới, không phải một chiêu tấn công, băng sương kết tinh màu trắng xanh trườn lên thân đao, chuẩn bị phóng ra một Băng Trận.

“Ái chà.” Lý Hiên đã tóm được ý đồ của Kiều Nhất Phàm, hắn không hề bối rối, vừa thu chiêu Quỷ Trảm bèn lập tức nhảy lên, kết giới Băng Trận đã bắt đầu ngưng kết, trảm quỷ nhảy lên đồng thời hai tay cầm kiếm chém xuống, đó là kỹ năng “Ngân Quang Lạc Nhẫn” của kiếm khách.

Một kích này chắc chắn không kịp cắt ngang Kiều Nhất Phàm đang đọc Băng Trận, xong đổi lại, Kiều Nhất Phàm ngâm xong Băng Trận cũng không né được một chiêu ấy.

Nên chọn thế nào?

Không tới nửa giây, khán giả đã thấy quyết định của cậu.

Kiều Nhất Phàm không tránh né, cậu kiên trì ngâm xong Băng Trận. Kết giới ngưng tụ, đồng thời trận quỷ của cậu cũng trúng Ngân Quang Lạc Nhẫn của trảm quỷ Lý Hiên.

Kiều Nhất Phàm vội vàng Chịu Thân, góc nhìn trong lúc lăn nhìn thấy trảm quỷ của Lý Hiên đang cố gắng lao ra khỏi trận.

Sau đó Kiều Nhất Phàm chợt nghe thấy một tiếng “Tách!”, cậu thầm reo lên sung sướng.

“Kết băng rồi!” Kiều Nhất Phàm chuyển góc nhìn, quả nhiên trảm quỷ của Lý Hiên đã thành một tảng băng bự. Kiều Nhất Phàm tức thì chém một đao.

“Tách!”

Lại một tiếng nữa vang lên, gần như cùng lúc với một đao này, băng vỡ, thoạt trông rất giống trận quỷ của Kiều Nhất Phàm phá nát.

Trảm quỷ của Lý Hiên như đã đoán được tình huống này, băng vừa vỡ, nhân vật đã vọt ra, vừa nhảy vừa phóng một kỹ năng Thập Tự Trảm của cuồng kiếm sĩ về phía trận quỷ

Chữ thập màu đỏ quạch. Kiều Nhất Phàm không thể không tránh sang bên, dù có ăn cú này thì cậu cũng không tài nào tiếp cận đối thủ được, bởi Thập Tự Trảm là một kỹ năng có hiệu quả đánh lui.

Đọc truyện chữ Full