TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Toàn Chức Cao Thủ
Chương 365: Chương 365: Kiểu gì cũng chết Chương trướcChương tiếp

Xuân Dịch Lão rất lười mở mồm trên kênh tán gẫu, nhưng một khi gã đã nói thì đều có lý và được suy tính kỹ càng.

Tại sao gã lại nhắc đến Thiên Thành? Trong khi người ngoài có lẽ còn suy đoán, Lam Hà đã nhận ra ngay, đồng thời cũng chạnh lòng hẳn.

Tính cách Thiên Thành có phần quái gở, cũng chẳng có chiến hữu nào trong công hội, ngoài công hội thì vì cái trò thích ks quái của mình, đến giờ vẫn chưa trở thành mục tiêu đáng hờn cũng vì khu 10 mới phát triển một thời gian khá ngắn.

Mà phải công nhận trình độ của Thiên Thành khá bá, bằng không Xuân Dịch Lão đã chẳng ngắm trúng gã và lôi kéo về công hội. Từ trước tới nay tuy gây lắm rắc rối, nhưng cũng lập rất nhiều công lao trong những thời điểm quan trọng. Dù có cả ưu và khuyết điểm, song ở lâu với nhau cũng có cảm tình.

Còn Xuân Dịch Lão thì sao? Vừa thấy Thiên Thành không còn tác dụng với công hội nữa thì lập tức lợi dụng tật xấu của gã, biến gã thành mục tiêu công kích.

Lựa chọn này được xem như có liên quan đến câu “Ảnh hưởng không tốt” của Xuân Dịch Lão trước kia. Vì đuổi giết Thiên Thành chắc chắn sẽ danh chính ngôn thuận. Thiên Thành đến khu 10 mà tật xấu không bỏ, thường xuyên đi cướp quái. Tuy chưa đến mức khiến cả cộng đồng căm ghét, nhưng nếu giết gã, nhiều kẻ sẽ cho đây là hành vi chính nghĩa.

Lam Hà không nỡ mới quay lưng đã lôi Thiên Thành xuống bùn. Song nói sao thì nói, Lam Khê Các vẫn phải nghe Xuân Dịch Lão, dù Lam Hà có là hội trưởng khu 10 đi chăng nữa thì Xuân Dịch Lão vẫn hoàn toàn có quyền chỉ huy trực tiếp hoạt động tại khu 10.

“Đạo đức kém, phải giết.” Xuân Dịch Lão bổ sung thêm một câu, giải thích cho mọi người lý do mình chọn Thiên Thành làm mục tiêu.

“A nếu sau này Hưng Hân mà nhận người như thế vào công hội, đó cũng là lúc chúng ta có lý do chính đáng để phát triển nó thành một cuộc chiến tranh.” Tưởng Du nghe xong thì có ý kiến trước tiên. Gã ưa mấy trò thẳng thừng, gã là kẻ mong chờ cái cớ để khai chiến trực diện với Hưng Hân nhất. Chỉ cần trận này nổ ra, Hưng Hân tuyệt đối không phải đối thủ. Hiện giờ các công hội lớn đều đang đau đầu vì gìn giữ hình ảnh của mình, không thể không dưng đi đánh người ta được.

“Chính xác, dù lý do này chưa kích động được tất cả, nhưng chí ít cũng coi như là một cái cớ.” Thiên Nam Tinh của Trung Thảo Đường cũng đồng tình.

Lam Hà nghe thấy lão đại của ba nhà lớn thảo luận thì biết Thiên Thành trở thành mục tiêu săn đuổi là chắc rồi, cậu chẳng còn gì để nói leo. Kỳ thực, Xuân Dịch Lão không có gì đáng chỉ trích cả, thậm chí cậu còn bội phục gã. Vì rõ ràng là Xuân Dịch Lão hợp với vị trí này hơn cậu. Theo đà phát triển không ngừng của những giải đấu Vinh Quang, hệ thống công hội của câu lạc bộ trong game cũng ngày một chuyên nghiệp hóa, Xuân Dịch Lão từ một người chỉ vào game để chơi thì nay đã trở thành một người vào game để làm việc thực sự.

Gã đã không còn bị những thú vui đơn thuần của trò chơi lôi kéo, gã coi đó như một công việc, thu hoạch từ đó cảm giác thành tựu và thỏa mãn.

Về điểm này, Lam Hà chưa làm được. Thậm chí cậu còn thấy hạnh phúc giản đơn khi cùng đánh bại ma thần cấp 1 cấp 2 với những người trong Hưng Hân. Cậu dám khẳng định, nếu đổi lại Xuân Dịch Lão, chắc chắn gã chẳng thèm để mắt tới đâu. Đừng nói là cấp 1 cấp 2, có khi cả cấp 20, đó cũng chỉ là con đường phát triển tất yếu của công hội, là chuyện phải làm, có gì mà ngạc nhiên với vui vẻ chứ?

Mục tiêu săn đuổi đã định, tiếp theo đều là những việc mà ai cũng quen, không cần nói gì nhiều thêm. Có thì tổ chức đoàn đội và sắp xếp thành viên. Lam Hà lẳng lặng nhìn, không nói không rằng, thi thoảng quay vào trò chơi, nhìn tên Thiên Thành trong danh sách bạn tốt.

Nói thật ra, cậu và Thiên Thành cũng không thân thiết. Nhưng việc làm lạnh lùng của Xuân Dịch Lão lại khiến cậu khó chịu.

“Có nên báo cho Thiên Thành một tiếng không?” Lam Hà xoắn xuýt, do dự nhìn tổ đội dần được bổ trí ổn thỏa, cậu biết hành động sắp sửa bắt đầu. Mọi người đều đang online, muốn đuổi ai giết ai cũng chỉ bằng một câu nói. Mà mấy công hội lớn liên kết với nhau, tai mắt trải khắp Vinh Quang, Thiên Thành ở vị trí nào, đã có người báo cáo.

“Có nên không…” Chuột trong tay Lam Hà mở chat mật với Thiên Thành bao nhiêu lần thì cũng đóng lại bấy nhiêu lần, tâm trạng vô cùng xoắn quẩy và dằn vặt.

Rốt cuộc Lam Hà cũng quyết tâm, nhanh chóng mở cửa sổ chat mật với Thiên Thành, tay lướt phím gõ nhanh 3 chữ.

“Cẩn thận đấy.”

Lam Hà không nói nhiều, cậu tin chỉ 3 chữ kia cũng đủ cho Thiên Thành hiểu. Tin vừa gửi đi, lòng cậu cũng nhẹ bẫng, thoải mái hơn hẳn, bỗng dưng khi nhìn mọi người bàn bạc trong nhóm cậu chợt thấy nó chẳng liên quan đến mình.

“Biết rồi, cám ơn.”

Đúng lúc này, Thiên Thành đáp lại cậu. Cũng không nhiều lời, chỉ bằng chữ “Biết rồi” thôi cũng khiến Lam Hà ngẩn người, nghe cứ như đã biết trước ấy nhỉ.

“Ông biết trước rồi à?” Lam Hà tò mò hỏi.

“Ừ.” Thiên Thành đáp.

“Biết cái gì?”

“Các công hội lớn ra tay với tui.” Thiên Thành trả lời.

“Không ngờ ông lại rõ tình hình đến thế?” Lam Hà giật mình lẩm bẩm. Tuy không thân thiết với Thiên Thành, nhưng ở với nhau lâu, ngẩng đầu không gặp cúi đầu thấy. Trong mắt cậu, Thiên Thành là một người PK pro, nhưng không giống như người có khả năng tư duy về những mưu mô trong cạnh tranh công hội. Vậy mà không ngờ cậu ta lại rất rõ tình hình hiện tại.

“À không, là đại thần Diệp Thu nói với tôi.” Thiên Thành nói thế.

Lam Hà sững người, cậu quên mất còn có siêu cấp đại thần đứng sau màn. Nếu người này đã biết, chỉ e cũng có bố trí gì đó cho Thiên Thành rồi? Tuy không rõ là gì, nhưng khẳng định không dễ xơi. Mình có nên… có nên không nhỉ…

Chỉ trong vòng chưa tới 5 phút đồng hồ mà Lam Hà lại xoắn xuýt tập hai.

Cậu định báo việc phải đề phòng Quân Mạc Tiếu cho các công hội lớn, nhưng chợt nhận ra mình không thể giải thích rõ nguồn gốc của tin tình báo này trước khi kịp nói, cũng không thể nói mình mật báo cho Thiên Thành rồi được cậu ta tiết lộ lại.

Lam Hà còn mải đắn đo chưa biết nên làm thế nào. Kết quả là bên thảo luận đã tạm dừng, mọi người đột nhiên im bặt, cùng nhau quay lại trò chơi.

“Bắt đầu rồi à?” Lam Hà gửi tin hỏi Xuân Dịch Lão.

“Ừ.” Xuân Dịch Lão đáp gọn lỏn.

“Cẩn thận đối phương có chuẩn bị…” Cuối cùng Lam Hà vẫn nói ra, sau đó lại thở phào. Cậu biết hành vi này nếu bị người ta vạch trần thì kiểu gì cũng chết. Nhưng chung quy vẫn không nói không được.

“Mong là thế.” Câu trả lời của Xuân Dịch Lão càng khiến Lam Hà ngạc nhiên hơn. Nhưng rồi cậu hiểu ra, thực chất các công hội lớn đều mong sẽ phát sinh xung đột diện rộng với Hưng Hân, nếu Hưng Hân có hành động bảo vệ Thiên Thành, đó cũng là điều các công hội mong còn chả được.

Toàn lừa gạt nhau…

Lam Hà thở dài, cậu thực sự không theo kịp tiết tấu mọi chuyện đang xảy ra. Tuy sau đó vẫn kịp phản ứng, nhưng chung quy vẫn chậm nửa nhịp.

“Hành động”

Lúc này, trong các đại công hội, nào hội trưởng lớn nào công hội phân khu, đều đã có sứ mệnh riêng cho nhiệm vụ lần này, mệnh lệnh vừa hô, hành động chính thức bắt đầu.

Hồ Thiên Ba.

Khu luyện cấp 40 – 43, mãn nhãn là mặt hồ lấp lánh xa ngàn dặm, sóng biếc vỡ bờ trải vạn xa.

Nhưng đã là khu luyện cấp thì dù khung cảnh có đẹp tới mấy cũng ẩn chứa đủ thứ hung hiểm. Hồ Thiên Ba là nơi sinh sống của các tiểu quái hung dữ rải rác quanh bờ hồ. Trong hồ cũng có rất nhiều quái thú, cấp trong khoảng 40 đến 43. Giữa hồ có một hòn đảo nhỏ, là phó bản hồ Thiên Ba cấp 40 – 43, hiện đang là nơi để quân đoàn dẫn đầu cạnh tranh giết chóc tại khu 10.

Lúc này, Thiên Thành đang loanh quanh bên hồ đánh quái.

Người ở đây khá ít. Vì theo đẳng cấp hiện tại, người đủ khả năng đến đây đánh quái chỉ có 99 người. Cho dù có đến hết thì đứng rải rác khắp hồ cũng khó có thể gặp được nhau.

Nhưng người của các công hội lớn đã theo dõi Thiên Thành từ sáng sớm ngay khi gã ta chạy đến đây cày level. Bên kia bàn thì bàn nhau thế, nhưng ngay khi xác định Thiên Thành là mục tiêu thì cũng bắt tay điều tra vị trí của Thiên Thành.

“Mục tiêu đang ở tọa độ 2568, 4653.”

Người chơi phát hiện Thiên Thành lập tức gửi tin về, sau đó là truyền tới các thành viên do công hội lớn phái đi.

Xuân Dịch Lão, Lam Hà, các thành phần đầu não đều đích thân tham gia hành động lần này, giờ đang tiến về vị trí đó. Lần gặp mặt này, Xuân Dịch Lão như không còn là kẻ kiệm lời như trước.

“Dạo này thế nào?” Xuân Dịch Lão hỏi Lam Hà.

“Không có gì, chỉ hơi mệt thôi.” Lam Hà đáp.

“Mấy hôm nay đều log Tuyệt Sắc à? Bên Hưng Hân thế nào?” Xuân Dịch Lão hỏi.

“Phát triển khá ổn định.” Lam Hà nói.

“Có Diệp Thu hẳn là không phạm sai lầm gì.” Xuân Dịch Lão nói.

“Ừ.” Lam Hà gật đầu.

“Quả là khó đối phó.” Xuân Dịch Lão thở dài, Lam Hà không nói gì nữa.

“Nhanh lên.” Hệ Châu đi cùng nói. Cuộc di chuyển này đều là những phần tử tinh anh của các đại công hội, vì Thiên Thành cũng không phải nhân vật dễ xơi, vả lại mọi người đoán nhóm Diệp Thu sẽ có hành động gì đó, họ muốn mượn cơ hội này để gây bão, càng to càng tốt, có thể phá tan công hội Hưng Hân luôn là tốt nhất.

“Nhìn kìa, Thiên Thành” Lôi Minh Điện Quang trong đội ngũ đã thấy Thiên Thành.

Đọc truyện chữ Full