TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Toàn Chức Cao Thủ
Chương 443: Chương 443: 20 giây cuồng bạo

Nói thật, dù sắp bị Hoàng Thiếu Thiên đập chết, Trảm Lâu Lan vẫn không hết boàng hoàng giữa một đống nhân vật đỉnh cao thế này. Cả trận đấu gã không tài nào tập trung nổi, dù đã nhắc nhở bản thân rất nhiều lần, nhưng tâm trạng vẫn không nén nổi bồn chồn, lúc nào cũng để ý đến những người kia.

“Rốt cuộc đám người này đến đây làm gì?” Cuối cùng, Trảm Lâu Lan cũng biết mình sợ cái gì.

“Đại thần à, họ đến làm gì vậy?” Trảm Lâu Lan không nghĩ nữa, gửi tin hỏi thẳng Quân Mạc Tiếu.

“A rảnh quá nhỉ? Còn thời gian gửi tin cơ à?” Diệp Tu gửi lại.

“Hả?”

“Cơ hội hiếm có, đừng mất tập trung vậy chứ.” Diệp Tu nhắc nhở.

“Ra là đại thần đặc biệt tìm mấy người này đến PK với tụi tui đó hả?” Trảm Lâu Lan cảm động.

“Không…” Diệp Tu đành phải giải thích sự hiểu nhầm này, “Hoàng Thiếu Thiên tới tìm tui thật, những kẻ còn lại thì rửng mỡ nên đến xem. Tui thấy cơ hội này rất hiếm nên để mọi người đấu thử luôn.”

“Có thể đấu với từng người một à?” Dù là tiện thể thì Trảm Lâu Lan cũng kích động dã man.

“Ừm… Còn xem người ta có chịu không đã, thế nên cố mà thể hiện đi.” Diệp Tu đáp.

Cố mà thể hiện… Trảm Lâu Lan não nề, sinh mệnh gã chỉ còn 1/5, trong khi từ đầu đến giờ chưa làm Dạ Vũ Thanh Phiền của Hoàng Thiếu Thiên xước xát tẹo nào. Biểu hiện kém tắm như vậy có khác nào một tay gà mờ luống cuống đâu. Chẳng lẽ sự chênh lệch giữa đẳng cấp và lời tuyên truyền sắp bị bại lộ trong giới nhanh đến thế ư?

“Sao không nói gì vậy? Cứ đứng thừ đó làm chi? Ông không phải đối thủ của tui đâu, đổi Diệp Thu xuống đây đê.” Hoàng Thiếu Thiên vẫn liến thoắng không ngừng.

Mà quần chúng ngồi xem trận đấu, sau khi thấy đối thủ cũng là một nhân vật đang hot thì nhóm tuyển thủ chuyên nghiệp bắt đầu túm tụm lại thảo luận. Đương nhiên là trong phạm vi từng chiến đội với nhau.

“Cuồng kiếm sĩ này thế nào?” Trong chiến đội Lam Vũ, đội trưởng Dụ Văn Châu hỏi Vu Phong, tuyển thủ cuồng kiếm sĩ hạng sao trong đội.

“Cơ bản là không phát huy được gì, ngay từ đầu đã bị Hoàng Thiếu chèn ép quá. Nhưng hiểu biết không tệ đâu, nhiều chỗ có cách suy nghĩ rất chính xác, chỉ có điều không bắt kịp tiết tấu thôi.” Vu Phong nói.

“Ừm… đây là lỗi người mới thường phạm phải. Mà trường hợp này hẳn cậu ta cũng hoảng lắm.” Dụ Văn Châu cám thán. Trận này, đừng nói là Trảm Lâu Lan, ngay cả đám đại thần bọn họ cũng chưa từng trải qua.

“Thế nào?” Bên chiến đội Bá Đồ, Hàn Văn Thanh vẫn yên lặng ngồi xem, cho đến khi hai người đều dừng tay mới hỏi ý kiến đội phó Trương Tân Kiệt.

“Mới qua 2 phút mà.” Trương Tân Kiệt đáp, “Biểu hiện thì đều yếu hơn những người mới một chút.”

“Nên xét nguyên nhân đối thủ nữa.” Hàn Văn Thanh bảo.

“Ừ… Hơn nữa, đây còn không cấm giọng nói.” Trương Tân Kiệt nói.

Cùng là 3 chiến đội lớn, nhưng Vi Thảo lại chỉ có mình Vương Kiệt Hi ngồi xem, bên cạnh hắn chẳng có ai cùng thảo luận.

20 chiến đội, mỗi đội chừng đôi ba người, nhân lúc hai người đang ngơi tay thì đều ngấm ngầm nghị luận.

Còn đám Tiểu Bắc thì bất an cực độ rồi. Nửa năm sau, họ cũng sẽ trở thành những thành viên trong nhóm kia . Thế mà hôm nay, khi nhét họ vào đám người này, bỗng nhiên họ lại có cảm giác như trẻ con lẫn vào một đống người lớn, cảm thấy bản thân thật nhỏ bé và bất lực nhường nào. Thêm cả sự thể hiện của Trảm Lâu Lan chẳng tiếp thêm chút sức mạnh tinh thần nào cho họ, khiến họ càng lúc càng thấy mình giống như ếch ngồi đáy giếng.

“Giờ tui giết ông, sau đó đổi Diệp Thu xuống đây, đừng có chơi xấu.” Hoàng Thiếu Thiên dừng tay cũng là để mặc cả với Trảm Lâu Lan. Hắn tới là muốn thử đấu với tán nhân xem thế nào, khi phát hiện đối thủ là Trảm Lâu Lan mới nhẫn nại đấu một trận. Nhưng giờ thì đủ rồi, Hoàng Thiếu Thiên không muốn bị quấn chân nữa.

Đương nhiên Trảm Lâu Lan nào có ý định quấn chân hắn, gọn lọn “Ừ” rồi đột nhiên nhấc trọng kiếm, ra sức gồng người, là kỹ năng Bạo Phát của cuồng kiếm sĩ, tiến vào trạng thái Cuồng Bạo.

Trạng thái Cuồng Bạo duy trì trong 20 giây, tất cả sức mạnh, tốc độ tấn công, tốc độ di chuyển đều tăng lên, nhưng đổi lại là khả năng phòng ngự giảm mạnh. Trong tình huống thông thường, đối mặt với một đối thủ mạnh hơn mình, cuồng kiếm sĩ sẽ cẩn thận sử dụng kỹ năng giảm phòng tăng công này. Mà lúc này, Trảm Lâu Lan chỉ còn 1/5 sinh mệnh, hiển nhiên là muốn được ăn cả, ngã về không.

“Wow, chơi liều luôn hả.” Hoàng Thiếu Thiên nhận ngay ra kỹ năng này, miệng liên tục lẩm bẩm bảo lợi hại này nọ, nhưng lại chẳng hề có ý định trốn tránh nào.

Một tiếng rống lớn.

Sau khi Bạo Phát, kiếm phong của cuồng kiếm sĩ càng thêm dày đặc, như muốn chém toàn bộ không khí thành biển máu sục sôi. Trảm Lâu Lan phi lên, bổ tới một chiêu Vỡ Núi Kích.

Kỹ năng này rất mạnh, trạng thái Cuồng Bạo còn gia tăng thêm Bá Thể. Bạn có thể tấn công gây sát thương cho đối thủ, nhưng không thể cắt đứt Vỡ Núi Kích này.

Hoàng Thiếu Thiên cũng không lao đầu vào đối kháng, hắn dễ dàng tìm sẵn vị trí nhảy lùi ra sau ngay khi Vỡ Núi Kích chưa bổ xuống, sau đó liên tục nhảy lên tránh từng đợt địa chấn lao tới, thao tác chuẩn không thể chỉnh.

“Roẹt!” Thân đao nhuốm đỏ móc ngược lên, Trảm Lâu Lan nhanh chóng thực hiện một cú Chém Ngược, thân kiếm xé toạc không khí phát ra tiếng rít nặng nề, khác hẳn tiếng rồng ngâm thanh lảnh khi kiếm khí phá không của kiếm khách.

Nếu ở trạng thái bình thường, Hoàng Thiếu Thiên có thể dễ dàng phá vỡ những đòn tấn công liên tiếp như thế. Nhưng nay thì khác, Trảm Lâu Lan đã vào trạng thái Cuồng Bạo, cả công cả tốc đều tăng gấp đôi, lấy tốc độ để bù đắp những khuyết điểm mà bình thường mắc phải. Nhát Chém Ngược này, Hoàng Thiếu Thiên không thể ra chiêu phá, chỉ đành lùi lại.

“Phập!”

Lại một tiếng vang lớn, trọng kiếm trong tay Trảm Lâu Lan đã cắm phập vào mặt đất, chính là kỹ năng Địa Liệt Trảm.

Kỹ năng Bạo Phát ngoài gia tăng thuộc tính sẵn có cho kỹ năng, còn có tác dụng rất lớn là nhiều kỹ năng trong trạng thái Cuồng Bạo sẽ xuất hiện biến dị khác hẳn bình thường.

Như Vỡ Núi Kích có thêm Bá Thể, Chém Ngược có thể bay xa hơn, mà Địa Liệt Trảm này, sự khác biệt của nó chính là phát động nhanh hơn.

Gần như khi kiếm vừa chạm đất, mặt đất đã toác ra đầy vết rạn nứt. Hoàng Thiếu Thiên vừa né chiêu Chém Ngược xong, chưa kịp phán đoán đã phải vội vã nhảy lên, miễn cưỡng tránh được chiêu Địa Liệt Trảm này. Nhưng ngay tiếp đó đã thấy tay trái của Trảm Lâu Lan vung lên, một nhát máu tươi bắn ra ngoài.

Kỹ năng của cuồng kiếm sỹ: Kiếm Máu.

Trong phần mô tả các ngành nghề của Vinh Quang, cuồng kiếm sĩ chính là một chiến sĩ khát máu, là kẻ có thể hy sinh tất cả để dành thắng lợi. Tự phế tay chân để lấy máu làm vũ khí là hoàn toàn bình thường.

Kiếm Máu vừa ra, góc độ xảo quyệt, khó lòng đề phòng, huống chi là trong tình huống này?

Nhưng phải công nhận Hoàng Thiếu Thiên phản ứng quá mau lẹ, ngay trong quãng thời gian ngắn ngủi nhảy lên đã phán đoán chính xác, dùng kiếm chắn kỹ năng Kiếm Máu lao tới này. Dưới tình huống đó mà cậu chàng có thể hoàn thành một cú Đỡ Đòn đầy khó tin.

Trảm Lâu Lan thở dài, đánh đến nước này mà vẫn không làm đối phương sứt mẻ thì chỉ có thể nói rằng, năng lực đối phương quá mạnh, chút kỹ xảo đó của mình chẳng làm gì được người ta.

Trảm Lâu Lan xông lên bồi hai kích. Kiếm Máu thành công dồn Hoàng Thiếu Thiên làm hắn không kịp điều chỉnh, ăn phải hai kích này. Nhưng hai kích này chỉ như hàng tặng kèm, chẳng ảnh hưởng gì đến toàn trận. Sau hai kích, Hoàng Thiếu Thiên dễ dàng thoát khỏi áp chế, còn tranh thủ phản lại một kích. Tuy Trảm Lâu Lan từng dồn ép được đối phương, nhưng rốt cuộc trạng thái Cuồng Bạo của gã cũng kết thúc, trở lại bình thường.

“Ế, lần này khá đấy chứ.”

Trong khi Trảm Lâu Lan còn ngậm ngùi tiếc nuối, thì nhóm tuyển thủ chuyên nghiệp ngồi xem lại khen ngợi có thừa.

Kỹ năng Bạo Phát của cuồng kiếm sĩ có thể sinh ra trạng thái Cuồng Bạo trong 20 giây. Muốn đánh bại đối thủ trong 20 giây là hoàn toàn không thể. Nhưng cái lợi nhất của nó là có thể chiếm thế chủ động trong 20 giây này, dẫn dắt trận đấu theo tiết tấu của mình.

Trảm Lâu Lan không làm được tốt nhất, nhưng cũng vì đối thủ của gã chính là Hoàng Thiếu Thiên. Ngay cả tuyển thủ cuồng kiếm sĩ chuyên nghiệp cũng chưa chắc đã khống chế nổi Hoàng Thiếu Thiên trong 20 giây Cuồng Bạo, nói chi hắn ta chỉ là một người mới chưa chính thức tiến vào liên minh.

Đối diện với một tuyển thủ cấp đại thần như thế, 20 giây Cuồng Bạo có thể gây thương tổn cho đối phương, bản thân không dính phải công kích đã là khá lắm rồi. Về điểm này, Trảm Lâu Lan đã làm được. Chẳng qua tiếc là, đến tận khi gã ta chỉ còn 1/5 sinh mệnh mới hoàn thành được một lần công kích thành công. Với sự đối lập về sinh mệnh và cả về thực lực, thì hai kích đó chẳng khác nào món quà đính kèm không ảnh hưởng gì đến kết cục.

“Bạo Phát rồi đánh khá đấy chứ, thế nào, có phải đang tiếc vì chỉ có 20 giây không? Há há há, tui khuyên ông đừng chạy, vì ông chẳng có cơ hội đợi kỹ năng CD xong đâu, vì trong lúc đó tui đã thịt ông rồi!” Hoàng Thiếu Thiên toàn tự nói tự quyết. Lúc cậu mới nói đến chữ “Thế nào” thì đã bổ nhào lên tấn công. Lúc nói “Đừng chạy” thì đã công kích đến kiếm thứ bốn, dù Trảm Lâu Lan không hề tỏ ra mình định chạy câu giờ chờ kỹ năng CD , hắn ta đã đinh ninh Trảm Lâu Lan định làm thế mà lải nhải không ngừng.

Thập Tự Trảm.

Đâm Sầm.

Xoay người bổ tới.

Trảm Lâu Lan không trốn tránh, mà dùng những kỹ năng cấp thấp để giằng co. Sinh mệnh không nhiều, đối thủ bá đạo, làm gã không dám dùng đại chiêu có uy lực lớn nhưng sơ hở nhiều. Lúc này, gã đã hoàn toàn ổn định tinh thần. Đánh rất tập trung, rất tiết tấu. Cẩn thận dùng những kỹ năng cấp thấp để giằng co với Hoàng Thiếu Thiên.

Hoàng Thiếu Thiên nói đúng, Trảm Lâu Lan muốn đợi Bạo Phát CD xong, nhưng gã không trốn, mà dùng cách đối kháng để câu giờ.

Đọc truyện chữ Full