TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Toàn Chức Cao Thủ
Chương 797: Chương 797: Bài đấu chỉ dẫn

Cái gọi là đấu chỉ dẫn tức là lấy việc chỉ dẫn là chính. Trận đấu không theo đuổi việc thắng thua, người chỉ dẫn sẽ cố gắng tạo ra sơ hở, dẫn dắt đối phương phán đoán. Trình độ của bên chỉ dẫn đương nhiên phải rất cao, nhưng bên được dẫn dắt cũng đừng quá thấp. Ví như gặp phải mấy em gà tồ mới chơi Vinh Quang hay người chỉ chơi cho vui chứ không nghiên cứu sâu, có khi mình chỉ mà họ chẳng biết đường mà lần.

Phóng mắt nhìn toàn bộ giới chơi Vinh Quang, có lẽ chỉ có người trong trại huấn luyện của câu lạc bộ chuyên nghiệp là quen thuộc nhất với lối đấu dẫn dắt kiểu này. Họ thường có cơ hội được giao đấu với các tuyển thủ chuyên nghiệp, nội dung trận đấu lấy việc dạy dỗ là chính. Còn về phần người chơi thông thường, dù có đủ trình độ được chỉ dẫn thì cũng không có cơ hội như vậy.

Trận đấu của Hàn Yên Nhu và Khưu Phi tạo cho mọi người cảm giác ấy. Đây rõ ràng là một trận đấu chỉ dẫn, có mấy chỗ ngừng ngắt dẫn dụ rất rõ ràng. Tiết tấu như thế này không nên có trong các trận đấu, đây là đặc điểm chỉ có trong các trận đấu dẫn dắt.

Người đầu tiên lên tiếng này đã đẩy câu hỏi sang cho Lý Duệ – người có trình độ nhất trong cả đám.

Lý Duệ đang hoang mang style, bởi vì gã cũng có cảm giác ấy, cũng không thể tin nổi. Vì thế gã không đáp lại câu kia. Chẳng qua mọi người thấy gã chần chừ, lại nhìn quanh thấy ai cũng vậy thì gần như đều có chung suy nghĩ.

Nhưng đối mặt với Khưu Phi mà còn có thể đánh theo lối chỉ dẫn thì thực lực của vị đối thủ này cũng khủng quá ấy chứ?

Tuy tất cả đều đoán người ra tay có lẽ là Diệp Thu, nhưng họ thật sự không ngờ thực lực của Diệp Thu đã mạnh đến cỡ ấy.

Hơn nửa năm trước, Diệp Thu có thể đấu dẫn dắt Khưu Phi, hơn nửa năm sau, hắn vẫn làm được như cũ…

Hơn nửa năm này, Khưu Phi đã nỗ lực cố gắng thế nào, ai trong trại huấn luyện cũng biết. Có người hâm mộ Khưu Phi, cũng có kẻ ghen tị với Khưu Phi, song không thể không nhìn nhận những cố gắng của hắn.

Khưu Phi vốn đã mạnh, trải qua nửa năm luyện tập miệt mài, chắc chắn càng mạnh hơn.

Vậy mà giờ vẫn bị người ta dắt mũi.

Trận đấu chỉ dẫn này, quả là đả kích người khác.

Không nói Khưu Phi đang trên sàn, ngay cả những người đứng vây xem cũng uể oải. Cố gắng hơn nửa năm vẫn không thể kéo lại khoảng cách với đại thần? Thực lực cỡ đại thần, rốt cuộc cách mình còn bao xa?

Mỗi người suy nghĩ miên man, cuối cùng vẫn chú ý vấn đề mình quan tâm nhất.

Họ chợt nhận ra rằng, đại thần đáng sợ hơn rất nhiều so với những lần tiếp xúc trong câu lạc bộ. Mà trong giới chuyên nghiệp ấy, nhân vật nổi danh cỡ đại thần này đâu đâu cũng có.

Đại thần là gì? Đến giờ lớp người mới mới thực sự khắc sâu, bằng chính phương thức đối lập rõ rệt này.

Trận chiến vẫn tiếp diễn.

Nhưng sau khi nhận ra và chứng kiến dưới góc độ một trận chỉ dẫn, người trong trại huấn luyện càng xem càng hiểu rằng.

Đây đích thị là trận đấu chỉ dẫn, tất cả mọi người buộc phải thừa nhận.

Nhưng Khưu Phi thì chưa hẳn.

Đó cũng là chuyện những người thường tham gia trận đấu chỉ dẫn mới biết được. Trận đấu chỉ dẫn, với người ngoài cuộc thì càng xem càng rõ. Nhưng bản thân người trong cuộc lại chưa chắc.

Đã không ai còn đếm xỉa đến thắng hay bại của trận đấu này nữa.

Một người dám dùng lối đánh chỉ dẫn với anh, nếu còn muốn so bì thắng thua thì làm sao anh bật được. Mà trận đấu này, dường như Diệp Thu không có ý định gạt bỏ thắng bại. Thay vì dẫn dắt phán đoán và ý thức một cách chính xác, thì trận này thiên về việc dẫn dụ Khưu Phi bộc lộ sơ hở và vấn đề nhiều hơn.

Có thể nói, dưới sự dẫn dắt của Diệp Thu, Khưu Phi để lộ trăm ngàn sơ hở.

Ở đây có ai chưa từng giao đấu với Khưu Phi? Nếu không xem trận đấu này, tuyệt đối không ai tin Khưu Phi có thể đánh một trận như thế.

Trận này đã đấu rất lâu, hai nhân vật như đang giằng co từng chút một, đảng đứng xem cũng không ngừng cổ vũ cho Đấu Ma Sư.

Nhưng trong phòng huấn luyện của Gia Thế, mọi người đều im lặng, họ biết cục diện của trận đấu đã bị Diệp Thu khống chế hoàn toàn, việc giằng co chỉ bởi vì hắn đang muốn dẫn dắt nên không vội ra đòn sát thủ mà thôi. Hắn đã bỏ qua rất nhiều sơ hở mà Khưu Phi để lộ rồi.

Mọi người không đành lòng nhìn Khưu Phi, đến giờ cậu ta vẫn không biết ư?

Kết quả là tất cả đều thấy Khưu Phi đang nghiến răng nghiến lợi tập trung chiến đấu, hiển nhiên là muốn chiến thắng trận này.

Cậu ta vẫn không biết.

Ai cũng nhận ra.

Nhưng dù có cố gắng mấy, nhân vật ngã xuống cuối cùng vẫn là Đấu Ma Sư của Khưu Phi.

“Rầm” một tiếng, ai nấy kinh ngạc quay đầu ra, chỉ thấy Khưu Phi đập tay lên bàn, dường như cậu đang rất ức chế với kết quả trận đấu.

Khưu Phi đang bực mình thật sự.

Chỉ một chút nữa thôi.

Cậu cảm thấy thế.

Chẳng ngờ đúng lúc này, cậu nghe thấy người kia nói, “Lưu video đi, về cố gắng nghiên cứu.”

“Sao?” Khưu Phi còn muốn hỏi, Hàn Yên Nhu đã rời khỏi phòng đấu.

Khưu Phi khó hiểu, nhìn xung quanh mới thấy tất cả đang kinh ngạc nhìn mình. Cậu biết, hành động vừa rồi của mình có hơi bất lịch sự, dường như mọi người chưa từng thấy cậu như thế bao giờ.

Nhưng trận vừa rồi cậu thực sự muốn thắng. Cậu muốn dùng chiến thắng của Vinh Quang để dạy cho đối phương một bài học. Nhưng tiếc là cậu đã thua.

“Khưu Phi, cậu không sao chứ?” Có người lên tiếng hỏi.

Khưu Phi lắc đầu, giờ cậu chỉ băn khoăn câu nói cuối cùng kia của Diệp Thu.

Đấu Ma Sư vẫn còn trong sân đấu, Khưu Phi chọn lưu video, sau đó rời khỏi sân đấu.

Rốt cuộc bên Hưng Hân cũng thay đổi người lên đấu, Bánh Bao Xâm Lấn đứng lên vị trí xuất chiến.

Khưu Phi thấy không phải Hàn Yên Nhu cũng rời khỏi vị trí chiến đấu, Trần Dạ Huy bố trí ai lên sàn, cậu không quan tâm, cậu mở video trận đấu vừa rồi lên xem.

Xem chưa được bao lâu, Khưu Phi đã sững sờ.

Đấu chỉ dẫn vẫn luôn thế, trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường.

Trong trận đấu, Khưu Phi đã dốc toàn lực, giằng co thật lâu, tiếc rằng vẫn thua trận.

Hay ít ra cậu đã thực sự nghĩ như thế.

Cho đến khi xem video trận đấu mới vỡ lẽ rằng, mọi chuyện không phải như thế.

Đây là một trận đấu dẫn dắt vô cùng kiên nhẫn và cẩn thận, dù là khi Diệp Thu còn ở chiến đội Gia Thế cũng chưa từng đấu một trận chỉ dẫn nào tường tận đến vậy.

Gần 23 phút.

Một trận đấu solo 23 phút, khó hơn việc kết thúc một trận chiến trong 2 phút.

Một trận đấu hướng dẫn kiên nhẫn đến thế này, vậy mà Khưu Phi không hề hay biết, còn cố gắng dốc toàn lực đánh bại đối phương.

Nhìn hình ảnh hai nhân vật chiến đấu trên màn hình, Khưu Phi ngây dại.

Vấn đề của cậu, khuyết điểm của cậu, những chỗ cậu cần cải thiện, từ sau khi Diệp Thu giải nghệ, đã bao lâu rồi không có ai chỉ dẫn cậu?

Nhưng trong trận chiến này, thông qua toàn bộ hình ảnh, mọi thứ xuất hiện từng chút một trước mặt cậu.

23 phút này bao hàm tâm huyết thế nào?

Nếu chỉ muốn đánh bại cậu, 2 phút là quá đủ.

Nếu chỉ muốn đấu một trận chỉ dẫn, cơ bản không cần tốn công dẫn dắt cậu bộc lộ mọi vấn đề.

Nếu chỉ là một người ruồng bỏ chiến đội, vô trách nhiệm giải nghệ, vậy có cần dụng tâm nhắc nhở hậu bối như thế không?

Khưu Phi không xem trận đấu nữa, cậu đứng bật dậy.

Dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Khưu Phi không nói không rằng, sải chân bước ra ngoài.

“Khưu Phi, cậu đi đâu đấy?” Khi Trần Dạ Huy hỏi, Khưu Phi đã ra khỏi phòng làm việc.

Trên chiếc máy tính Khưu Phi dùng, vẫn dừng trên video lưu trữ trận chiến vừa qua.

“Chắc phát hiện là trận đấu hướng dẫn nên không chịu nổi đi?” Có người bắt đầu xì xào.

Ra khỏi phòng làm việc, Khưu Phi nhanh chóng rời khỏi câu lạc bộ, đi thẳng về tiệm net Hưng Hân đối diện đường.

Cậu phải hỏi cho ra nhẽ.

Trước cậu chưa từng hỏi, là bởi cậu thấy không cần, cậu hoàn toàn tin tưởng vị đội trưởng đại thần mà mình tôn trọng nhất, tin rằng quyết định của anh chắc chắn không sai. Cho nên dù người ngoài có nghi ngờ hay đồn thổi, trong câu lạc bộ có giãi bày thế nào, cậu cũng chẳng màng để tâm, bởi cậu phủ nhận tất cả.

Cậu cũng không lạ gì chuyện Diệp Thu chưa từng lên tiếng giải thích. Trước giờ đội trưởng Diệp Thu chỉ một lòng vì thắng bại trong Vinh Quang, còn những scandal khác, các người muốn truyền thế nào thì truyền, đội trưởng thèm quan tâm ư?

Đúng, chưa hề quan tâm.

Chính vì đội trưởng lúc nào cũng thế nên Khưu Phi mới thấy tự hào.

Bởi vậy nên khi câu lạc bộ xác thực những lời đồn đại mà Khưu Phi tưởng là nhảm nhí kia, cậu mới cảm thấy tức giận. Sau truyền thông lại chứng thực Quân Mạc Tiếu không phải Diệp Thu, rồi lại phát hiện Diệp Thu dùng nhân vật của Hưng Hân đứng bên kia chiến tuyến, tâm trạng của Khưu Phi thế nào, không ai có thể biết được.

Mà hiện tại, khi thấy Diệp Thu vẫn dẫn dắt mình kiên nhẫn và tỉ mỉ như trước. Anh đánh tường tận hơn 20 phút, như thể muốn nói cho cậu biết, đây là lần cuối, những chỗ có thể anh đều đã hướng dẫn hết cho cậu, sau này chỉ e không còn cơ hội thế nữa.

Thì rốt cuộc Khưu Phi không thể ngồi yên, cậu muốn xác nhận, cậu muốn biết rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra.

Hoạt động miễn phí giờ chơi của tiệm net Hưng Hân còn đang tiếp diễn, trong tiệm vẫn rất náo nhiệt, chẳng qua giờ đã không còn những thành phần vừa muốn chơi free vừa đá xoáy các kiểu.

Muốn đả kích thực lực của chiến đội Hưng Hân, đảng đá xoáy cũng phải có bằng chứng, mà hiện tại, đám người chơi tự cho là mình có bằng chứng đều đã bị Hưng Hân không ngừng bán hành hết lần này đến lần khác.

Nhưng hôm nay có việc rất khác biệt xảy ra.

Hàn Yên Nhu bất bại của chiến đội Hưng Hân, trong buổi tối hôm nay đã bị người đánh bại.

Chỉ tiếc là hôm nay tiệm net Hưng Hân đã không còn nhiều kẻ móc xỉa nữa. Lần nào đến cũng bị mất mặt, ai mà chịu nổi? Còn ai dám vác mặt đến nữa, miễn phí cũng kệ.

Khi Khưu Phi vọt vào tiệm net Hưng Hân, tiệm đang đầy khách.

Diệp Thu… Biết tìm người ở đâu?

Đọc truyện chữ Full