TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tiên Ngục
Chương 50: Thiếu nợ trả tiền (thượng)

Ba người ngồi xuống, Hổ đầu ánh mắt đầy ngưỡng mộ và thích thú, nhìn Tô Triệt nói:

- Tốt quá, Tô sư huynh, huynh quả nhiên trở thành đệ tử chính thức! Ngọc bài bên hông huynh, là ngọc bài của một trong mười ngọn chủ phong?

- Đúng vậy, ta đã gia nhập Huyền Cơ Phong.

Tô Triệt khẽ gật đầu.

- Chúc mừng sư huynh.

Vương Chấn Thư cũng thay đổi cách xưng hô, dù có thân cỡ nào, cũng không dám gọi Tô Triệt là sư đệ. Nhưng, sự ngưỡng mộ và kỳ vọng trong mắt thì khó lòng che giấu.

Tô Triệt có thể hiểu được tâm thái của họ lúc này, bạn tốt sống cùng một nhà đã tiến lên phía trước, giành được thành tựu mà họ ngưỡng mộ, cảm xúc của họ đương nhiên rất phức tạp. Ngưỡng mộ là chắc chắn, nhưng nhiều hơn vẫn là tâm lý hi vọng, hi vọng mình có thể giúp đỡ được họ trên một phương diện nào đó.

Sau mấy câu chuyện phiếm, Tô Triệt lấy một đống thịt Xích bối yêu hùng đặt lên bàn, phải hơn hai trăm cân.

Bên trong túi càn khôn vẫn còn hơn một ngàn cân nữa, để một tháng cũng không biến chất, nhưng, thời gian vừa qua, ngày nào, bữa nào Tô Triệt cũng ăn thịt Xích bối yêu hùng, ăn đến phát ói, cho nên bây giờ nhìn thấy đống thịt này hắn lại cảm thấy buồn nôn.

- Đây là...

Nhìn thấy miếng thịt đỏ tương trên bàn, Vương Chấn Thư và Hổ đầu thoáng ngây ra.

- Thịt Xích bối yêu hùng, đồ đại bổ đấy.

Tô Triệt giải thích:

- Ta chính là liên tục mấy ngày ăn thứ này, mới có thể thuận lợi sinh thành chân khí.

- Thật sao?

Vương Chấn Thư hai mắt phát sáng nhìn đống thịt gấu trên bàn, chỉ muốn lập tức nhào lên cắn một miếng lớn ...Mười lăm tuổi cốt linh kỳ hạn cuối cùng sắp đến, ngày ngày thức đêm, tâm nóng như lửa, tâm trạng trong lòng khó có thể diễn đạt bằng lời...Lần này, cuối cùng cũng thấy ánh bình minh!

- Chỗ thịt gấu này, hai người tự chia nhau, ăn hết toàn bộ trong vòng mấy ngày, điều chỉnh tốt tâm thái, trùng kích luyện khí nhất tầng có lẽ không khó.

Tô Triệt ngữ khí ôn hòa nói.

- Được, được, đa tạ sư huynh, đa tạ sư huynh...

Vương Chấn Thư và Hổ đầu gật đầu lia lịa, không ngừng cảm ơn.

Hoàn cảnh của phần lớn đệ tử tự tu đều hết sức khó khăn, không có bối cảnh thâm hậu, không có gia thế tốt, không có linh thạch mua đan dược, càng không có năng lực săn giết yêu thú, gần như không nhận được bất cứ sự hỗ trợ nào.

Kỳ thực, đệ tử tự tu như Vương Chấn Thư, các phương diện tố chất đều tương đối ưu tú, chỉ cần một chút giúp đỡ ngoại lực, là có thể đột phá gông xiềng, vượt qua chính mình, hoàn thành giấc mơ ngày đêm chờ đợi.

Từ từ thoát khỏi cảm xúc kích động, Vương Chấn Thư thấp giọng nói:

- Hôm trước, Tưởng Sâm cũng quay về một chuyến.

- Tưởng Sâm?

Tô Triệt nhíu mày:

- Tính toán thời gian, hắn có lẽ cũng đã trở thành đệ tử ngoại môn rồi ấy nhỉ?

- Đúng vậy, không những trở thành đệ tử ngoại môn, mà còn gia nhập một trong mười ngọn chủ phong Thiên Vật Phong.

Vương Chấn Thư trả lời.

Tô Triệt im lặng gật đầu, tình hình này hắn sớm đã dự liệu, Tưởng Sâm chơi với Tống mập của Thiên Vật Phong, có khả năng đã dựa vào danh tiếng đệ tử nội môn Thiên Vật Môn làm tiểu lâu la...

- Hắn là quay về thị uy?

Tô Triệt suy đoán.

- Đúng vậy, Tô sư huynh.

Hổ đầu mặc đầy phẫn nộ, tiếp lời nói:

- Bộ dạng diễu võ dương oai, hoàn toàn không giống Tưởng Sâm trước đây, còn nói xấu huynh không ít.

- Nói xấu gì?

Tô Triệt bình thản cười.

- Hắn nói, cho dù huynh trở thành đệ tử ngoại môn, sau này cũng chẳng có mấy ngày sung sướng.

Hổ đầu mười ba tuổi tính tình trẻ con, không có nhiều tâm cơ, kể lại nguyên văn không thêm không bớt:

- Còn nói, bọn đệ đừng qua lại nhiều với huynh, nếu không cũng sẽ xui xẻo theo... Tô sư huynh, đệ không tin lời hắn, cũng không sợ hắn!

Tô Triệt ha ha cười, vỗ vỗ vai Hổ đầu:

- Không sao, chúng ta đều không sợ hắn.

Tưởng Sâm này, đã bị Tô Triệt liệt vào danh sách những kẻ phải giết, nếu có cơ hội bắt hắn vào tiên ngục, sẽ dùng cực hình lấy mạng hắn, làm vậy mới có thể không phụ lòng một "Tô Triệt" đang ở dưới suối vàng kia.

Quân tử báo thù, mười năm không muộn, trong môn phái không tiện tư đấu, sau hôm nay kiểu gì cũng tìm thấy cơ hội xử lý hắn bên ngoài!

Trò chuyện một lúc, Tô Triệt đứng dậy cáo từ, cuối cùng căn dặn:

- Số thịt gấu này có thể giúp hai người bước vào Luyện Khí kỳ tầng một, khảo hạch nhập môn cũng không quá khó... Sau khi gia nhập tông môn, hai người có thể đi Tiên Duyên Phong tìm tiên duyên của mình. Nếu không thể gia nhập mười ngọn chủ phong, cũng không nên quá đau buồn. Nếu ta có được đủ tư cách, ta sẽ giúp hai người gia nhập Huyền Cơ Phong.

- Đa tạ sư huynh.

Vương Chấn Thư và Hổ đầu cung cung kính kính đứng dậy hành lễ, không biết tại sao, họ không hề nghi hoặc những lời Tô Triệt nói, tựa hồ như hắn hoàn toàn có thể thực hiện tất cả.

***

Bước tiếp theo, đương nhiên là đi mua đan dược, thuận tiện bán một số vật tư dư thừa, Tô Triệt lựa chọn một cửa hàng tên gọi "Phong Nguyên Cư".

Phong Nguyên Cư là một trong những cửa hàng nổi tiếng nhất cơ Huyền Cơ Thành, thuộc một phần sản nghiệp của Huyền Cơ Phong. Theo nguyên tắc nước phù sa không chảy sang ruộng người, Tô Triệt đương nhiên lựa chọn nơi này tiến hành giao dịch.

Hàn Hữu Minh và Lục lão đại bắt được ở Âm Phong hạp cốc, tài sản của họ cũng giúp cho hầu bao của Tô Triệt dày thêm, bây giờ vật phẩm hắn có thể xuất thủ giao dịch tổng cộng có: hai mươi gốc linh thảo bình thường, thi thể hoàn chỉnh của ba con yêu thú, pháp khí phi kiếm hai thanh, hạ phẩm linh thạch hơn một trăm bảy mươi khối. Giao dịch rất thuận lợi, không có bất cứ trở ngại nào, linh thạch, thi thể yêu thú và pháp khí phi kiếm tổng cộng bán ra một trăm tám mươi linh thạch. Đều không phải vật gì tư quý giá, cho nên cũng chỉ đáng từng ấy tiền.

Sau đó, Tô Triệt lại tiêu một trăm bốn mươi linh thạch mua mười bình "Tẩy Tủy đan", mười bình "Ngưng Khí đan", một trận bàn có thể khảm linh thạch. Giao dịch kết thúc, trong túi hắn chỉ còn lại hai trăm mười khối hạ phẩm linh thạch.

Số lượng giao dịch không thấp, nhưng cũng không phải nhiều, chưa đến mức chấn động hai chấp sự đệ tử trấn thủ nơi này, ông chủ quản lý kinh doanh cửa tiệm hàng ngày có thể toàn quyền xử lý. Tô Triệt cũng không có tâm tư kết giao với những người khác, cho nên, không tiếp kiến hai sư huynh đệ đồng môn đồng hệ.

Rời "Phong Nguyên Cư", Tô Triệt dự định quay về Huyền Cơ Phong, sớm ngày bế quan tu luyện, nhưng không ngờ, oan gia ngõ hẹp, còn chưa đi ra khỏi thành, hắn đã đụng bọn Tưởng Sâm và Tống mập trên đường lớn.

Bọn chúng tổng cộng năm người, Tô Triệt chỉ nhận ra Tưởng Sâm và Tống mập, nhưng giờ này phút này, hai người chúng rõ ràng là thân phận vai phụ, ngoài hai đệ tử ngoại môn khác còn có một nữ tử trẻ tuổi thần tình lãnh ngạo.

Nữ tử trẻ tuổi này dung mạo xuất chúng, đạo phục màu trắng viền cổ áo và tay áo có thêu hai đường ngân tuyến, hông đeo ngọc bài Thiên Vật. Rất rõ ràng, nàng là một đệ tử nội môn Thiên Vật Phong, thân phận tương đương Huyền Cơ Phong Ngọc Thanh sư huynh.

- Nếu không có gì bất ngờ, nữ tử này chính là sư tỷ hậu đài của Tưởng Sâm và Tống mập, nhân vật đầu não của bè cánh đó.

Tô Triệt cúi đầu, định tránh chúng trước.

Đọc truyện chữ Full