TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Toàn Chức Cao Thủ
Chương 884: Chương 882: Thưởng phó bản 20 người

Trùm cuối đương nhiên là lợi hại hơn bốn con BOSS trước rồi, nhưng xem ra vẫn không đủ xi nhê gì trước mặt một đoàn đội với tuyển thủ đỉnh cấp này. Mọi người thậm chí còn nhất tâm nhị dụng, vừa quan tâm tới chuyện Hại Người Không Mệt thay đổi trạng thái, vừa mần thịt luôn em BOSS cuối.

Bóc tem BOSS, bóc tem phó bản, từng dòng từng dòng được hệ thống thông báo. Đây đã là lần năm và lần sáu những cái tên “khủng bố” này lên tivi rồi. Đám người chơi cũng chỉ biết trợn mắt ngó nhau.

Diệp Thu, Vương Kiệt Hi…

Nếu phía sau nhân vật đúng là hai người này, thì danh sách bóc tem cũng hoành tráng quá rồi. Hai người này là ai? Chính là hai kẻ đã dắt túi đến năm giải quán quân trong tổng số tám mùa từ khi Liên minh Vinh Quang thành lập tới nay đó. Mà hiện tại, lại chui vào đây cày phó bản. Danh sách bóc tem này khiến người ta có cảm giác như một kỷ lục lịch sử đặc biệt, tất cả những người chơi đi theo lần này đều có cảm giác đang được ghi danh vào lịch sử.

Nhưng nhóm tuyển thủ sáng tạo nên lịch sử kia, lúc này lại đách có cảm giác gì trước tin hệ thống. Sau khi BOSS ngủm củ tỏi, bọn hắn lập tức soi bảng thống kê sát thương, Hại Người Không Mệt lần này đúng kiểu tuyển thủ hàng sao, được người người chú ý.

Trên bảng xếp hạng, Hại Người Không Mệt lại lót bảng. Nhưng so với BOSS trước, số liệu lại tăng lên rõ rệt, Mạc Phàm tự mò tự học nhưng tiến bộ vẫn cực nhanh.

Hiện tại, Mạc Phàm cũng không nóng lòng theo đuổi thứ tự trên bảng xếp hạng, hắn chỉ cần thấy điểm sát thương của mình tăng lên đã vui lắm rồi. Giờ đang sốt ruột sốt gan muốn đi phó bản tiếp để luyện tập đây. Nhưng mọi người lại nổi chứng kỳ kèo muốn coi phần thưởng bóc tem, khiến Mạc Phàm đứng ngồi không yên.

Khen thưởng bóc tem, đây mới là màn chính mà hai bên đều coi trọng.

“Tôi xác nhận cách chia đồ lần cuối nhé.” Thái độ của Vương Kiệt Hi chuẩn chuyên nghiệp y chang như lúc đối đầu với Diệp Thu trên sàn đấu vậy.

“Chia theo nhu cầu.” Diệp Tu nói.

“Vật liệu cưa đôi.” Vương Kiệt Hi bổ sung.

“Tán nhân cái gì cũng cần.” Diệp Tu tiếp.

“………..”

“Đùa thôi, đùa thôi, đây chỉ cần ba nghề pháp sư chiến đấu, quỷ kiếm sĩ với mục sư.” Diệp Tu nói.

“Nhớ đấy!” Vương Kiệt Hi nói.

“Cậu nói kiểu không chút tin tưởng này là sao hả?” Diệp Tu hỏi.

“Bởi vì thói quen chỉ coi anh là đối thủ, không phải đồng đội chứ sao.” Vương Kiệt Hi trả lời.

Tiếp đó là màn mở thưởng bóc tem.

Phó bản 20 người chắc chắn sẽ thưởng nhiều hơn bản 10 người rồi. Trước đó chỉ 10 người chia nhau, giờ là tới 20, lập tức lòi ra thêm 10 thằng gào thét hóng hớt trang bị.

Bóc tem BOSS thứ nhất, được luôn hai đồ cam.

Nguyên bầy xúm xít coi thuộc tính, tranh coi của nghề nào.

“Xem lướt được rồi.” Vương Kiệt Hi đột nhiên mở miệng.

“Hử?”

“Nếu không thuộc nhu cầu, mọi người cùng đổ điểm hay đại diện hai bên thôi?” Vương Kiệt Hi hỏi.

“Không thì đưa luôn cho tán nhân cái gì cũng cần là được mà?” Diệp Tu cù nhây.

“Tôi thấy hai bên cử đại diện đổ điểm là được.” Vương Kiệt Hi cho Diệp Tu ăn bơ, tiếp đó cũng không lề mề thảo luận coi ai đại diện cho Vi Thảo gì gì mà chính mình đổ luôn.

Chơi phát 99 điểm hoành tráng vờ lờ.

“Ok thôi, giờ chúng ta bắt đầu đổ điểm, các cậu ai đổ đây?” Diệp Tu tính lầy vờ như không thấy. Nguyên đội lập tức ném gạch khí thế, Diệp Tu thậm chí còn nghe cả tiếng nói xấu từ chính đội nhà Hưng Hân.

“Tôi đã đổ rồi, 99 điểm.” Vương Kiệt Hi bình thản.

“Cậu đây là bắt tụi tui phải đổ 100 điểm hả?” Diệp Tu hỏi.

“Mời.” Vương Kiệt Hi trả lời.

“Cho cậu coi sự lợi hại của bà chủ tụi này.” Diệp Tu nói xong, bèn kêu Trần Quả ra trận.

Trần Quả nơm nớp lo sợ, nhiều lúc cô vẫn chưa thoát khỏi tâm tình của fangirl, cứ nghĩ tới đối thủ là đại thần Vương Kiệt Hi, cõi lòng bèn đầy bối rối.

Trục Yên Hà đổ điểm, con số 42 thảm bại.

Hai món đồ cam, Vương Bất Lưu Hành cứ thế cầm đi 1 món.

“Tiên phát chế nhân!” Diệp Tu kêu to.

Trần Quả ngẩn ra.

“Ý là chị đổ trước đi đó.” Diệp Tu đành phải phiên dịch.

Vì thế, Trục Yên Hà đổ tiếp, lần sau thảm hơn lần trước, 25 điểm, có 25% cơ hội thắng. Trần Quả nước mắt thành hàng: “Thôi chị không làm nữa đâu, các cậu ai tới đổ đi!”

“Đừng hốt, thắng có hai kiểu, hoặc là mình mạnh hoặc là đối thủ yếu, chị xem…”

Diệp Tu còn chưa dứt lời, Vương Bất Lưu Hành của Vương Kiệt Hi đã đổ rồi, không cao, chỉ 61 điểm nhưng đã thừa sức giẫm cho 25 điểm bẹp dí.

“Không khoa học mà!” Diệp Tu kích động, “Ê ăn gian hả?”

Tiếng xầm xì lại vang lên khắp nơi. Đại đại thần à, chỉ đổ điểm thôi mà lại so đo dữ vậy, mất mặt quá đi.

Hai món đồ cam đều lọt vào túi Vi Thảo, chỉ là nếu đã phải đổ điểm để chia đồ thì hiển nhiên là trang bị cũng không đúng nghề của hai bên.

Tiếp theo là BOSS thứ hai, lại là hai đồ cam. Lần này không cần đổ điểm nữa, món thứ nhất thuộc nghề kiếm khách. Vi Thảo có Phi Đao Kiếm của Lưu Tiểu Biệt, nghề kiếm khách. Món kia là của lưu manh, bên Hưng Hân có Bánh Bao Xâm Lấn.

Điều khác biệt là, bên này trang bị phân thẳng luôn cho Bánh Bao Xâm Lấn. Còn bên Vi Thảo thì vẫn là Vương Bất Lưu Hành của Vương Kiệt Hi lụm đồ.

BOSS số 3, xuất hiện tình trạng cạnh tranh, là trang bị của mục sư.

“Tôi tới.” Bên Vi Thảo lần này Vương Kiệt Hi không xuất thủ nữa, kẻ vừa bước ra khiêu chiến chính là Viên Bách Thanh người thao tác mục sư, nhân vật Đông Trùng Hạ Thảo của hắn đứng ra đổ điểm.

82 điểm, phần thắng tương đối cao.

“Ha ha”. Trong tiếng cười của Viên Bách Thanh mang theo chút khiêu khích.

“Tay Nhỏ lên.” Diệp Tu kêu.

Tay Nhỏ Lạnh Giá của An Văn Dật lên đổ, 75 điểm, thua.

“Chậc, quá áp lực.” Bên Hưng Hân, vì có tán nhân Quân Mạc Tiếu của Diệp Tu nên vẫn còn một cơ hội đổ điểm, bèn vô cùng cảm khái nói.

“Anh nhanh lên.” Viên Bách Thanh nói.

“Chịu thua đi!” Diệp Tu hô, Quân Mạc Tiếu ra tay.

83 điểm!

“Ha ha ha ha, đây chính là thực lực.” Diệp Tu cười nói.

Viên Bách Thanh tức giận.

Thua một món đồ cam thật ra cũng không có gì, nhưng thua bởi tên này thật điên tiết, lại còn chỉ thua 1 điểm, càng khiến người ta điên thêm.

“Tay Nhỏ cầm lấy.” Áo choàng trị liệu cứ thế chui vào túi Tay Nhỏ Lạnh Giá.

Món còn lại không thuộc nhu cầu.

“Lên luôn nào!” Diệp Tu nói xong bèn ra tay đổ luôn.

Siêu cấp vô địch 100 điểm.

“Ai mới là kẻ mạnh nhất đây?” Diệp Tu hỏi xong bèn lụm luôn trang bị vào túi.

“Anh làm sao biết bọn tôi không đổ được 100 điểm?” Viên Thanh Bách kêu lên. Quy tắc đổ điểm của Vinh Quang không phân biệt trước sau hay nhà cái ăn tất gì gì, nếu đổ bằng điểm thì đổ lại.

“Vậy chú đổ đi!” Diệp Tu trả lời.

Viên Bách Thanh đứng im, với số điểm biến thái này, cầm chắc là tự rước nhục rồi.

Lúc này lại là đại thần Vương Kiệt Hi thong thả đứng ra đổ điểm, con số 51 bình thường, đổ xong cũng chẳng thèm quan tâm.

BOSS số 4 không cần đổ điểm vì là 6 vật liệu hiếm. Bởi giờ chưa biết rõ công dụng của mấy vật liệu này nên hiển nhiên là không nói nhu cầu gì gì được rồi. Sáu vật liệu hiếm cứ thế tùy tiện cưa đôi một nhà ba cái.

BOSS cuối, hai bên lại chia theo nhu cầu. Một trang bị kỵ sĩ thuộc về kỵ sĩ Độc Hoạt của Vi Thảo. Món kia là trang bị của bậc thầy pháo súng, Hưng Hân có tới hai người đương nhiên là lấy luôn không chút tranh chấp.

Tới đây thì màn bóc tem BOSS đã nhận thưởng xong xuôi, không có thanh vũ khí nào, Trần Quả vô cùng thất vọng.

Màn tiếp mới là khúc quan trọng đây, khen thưởng bóc tem phó bản.

Nhận!

Bốn đồ cam, 10 vật liệu, đúng là hậu hĩnh hơn bóc tem BOSS nhiều nha.

Vật liệu thì ok rồi, một thằng 5 cái. Nhưng khi mọi người thấy thuộc tính của trang bị, cả đám đều sửng sốt.

Trong bốn món đồ cam, có tới hai món của nghề ninja, lại còn có một thanh vũ khí.

Đao ninja Phản Khúc.

Đao ninja cấp 75.

Nặng 2,3 kg, độ bền 23, tốc độc tấn công 8.

Tấn công vật lý 769, tấn công phép thuật 767.

Sức lực +37, trí lực +36.

Tấn công từ sau lưng gây thương thêm 30%.

Tỉ lệ bạo kích kết ấn của thuật ninja + 12%.

Tốc độ tấn công +2.

Cấp bậc của Độn Thổ Chém Đầu + 2

Lúc tấn công trúng mục tiêu xuất hiện tỉ lệ 5% khiến mục tiêu hôn mê, liên tục 4 giây.

Thuộc tính của vũ khí cũng không có gì biến thái, nhưng dù sao cũng ngon hơn đồ cam cấp 70 nhiều. Ngoài vũ khí, còn thêm một đai lưng giáp vải.

Hai trang bị không chút tranh chấp rơi vào tay Hại Người Không Mệt. Mọi người còn đang bối rối, không lẽ hệ thống bị sự vất vả của thằng này làm cho cảm động, cho nó tới hai món?

Ngoài ra còn thêm hai trang bị, lần nữa lại đưa tới một trận đổ điểm đại chiến, cuối cùng mỗi bên thắng một lần, mỗi nhà một món. Phó bản 20 người Doanh Trại Tiên Phong Phản Quân đến đây đã hoàn toàn kết thúc. Cơ mà phần thưởng bóc tem lại chỉ lòi được 1 thanh vũ khí khiến ai nấy đều cảm thấy không sướng mấy.

Phó bản đoàn 20 người đương nhiên không chỉ một bản này. Diệp Tu bèn lấy ý kiến coi mọi người có muốn chiến tiếp hay không? Mặc dù Mạc Phàm đang sốt ruột tiếp tiếp tiếp nhưng cũng chỉ im lặng trông ngóng thôi. Những người khác thì vừa mới chịu đựng cả buổi đều có chút mệt mỏi nhưng nghĩ tới phần thưởng bóc tem phải tranh thủ thời gian, ngủ một giấc dậy chỉ e đã phủ đầy thông báo rồi. Hiện tại nhóm tuyển thủ chuyên nghiệp đều đang hoạt động sôi nổi đấy.

Trong lúc Hưng Hân Vi Thảo bóc tem bản 20 người thì bên Mưu Đồ Bá Đạo đã bóc tem phó bản 10 người cuối cùng, còn phó bản 5 người cũng đã lần lượt bị các công hội câu lạc bộ chiếm hết. Tên treo trên hệ thống, không nhân vật nào không phải là nhân vật bên chiến đội đâu.

“Tiếp nhé!” Sau khi thấy ý chí chiến đấu của mọi người, Diệp Tu nói.

“Ờ… Mấy anh cày suốt đêm rồi còn chưa nghỉ?” Vương Kiệt Hi hỏi.

“Ồ, cậu nhìn ra được tụi tui thâu đêm à?” Diệp Tu nói.

“Trên bảng kỷ lục không phải đều là tên của mấy người hả!” Vương Kiệt Hi đáp.

“Quả nhiên là không lừa người khác được ha!” Diệp Tu cảm khái không thôi.

Tiếng khinh bỉ lại vang lên khắp nơi. Chuyện này có gì phức tạp hả? Quả nhiên cái giề? Cảm khái cái giề?

“Vậy, tụi mình lại tìm phó bản 20 người cày tiếp nhỉ?” Diệp Tu hỏi.

“Lần này… Muốn bóc tem hơi khó.” Vương Kiệt Hi trả lời.

“Hở?”

“Anh xem group kìa.” Vương Kiệt Hi đáp.

Diệp Tu vội vàng mở group chat của đám tuyển thủ lên xem. Do hắn khơi mào màn hợp thể, giờ đâu đâu cũng thấy kiểu tin: hợp tác đoàn đội, đánh thì gõ 1. Dựa theo lịch sử chat, thì mấy phút trước đã có một đống đoàn 20 người hợp thể rồi, lúc này e là đều đang cày phó bản. Tất cả đều là tuyển thủ chuyên nghiệp, game online thôi mà có gì khó, cho nên thành tích cũng không chênh nhau lắm. Mà phó bản lại là giành giật nhau từng giây, giờ có thể tranh nhau phá kỷ lục. Chớ còn bóc tem thì thôi đi, muộn tới mấy phút rồi khó mà lội ngược dòng được lắm. Có khi lúc bọn hắn mới vào cửa thì tin bóc tem BOSS đầu cũng hiện lên rồi.

Đọc truyện chữ Full