TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Toàn Chức Cao Thủ
Chương 930: Đối thủ không đơn giản

“Người của mày đâu!” Sau khi đưa thẻ cho Diệp Tu, sự tự tin của Lâu Quan Ninh tăng vọt, gã hùng dũng rống lên.

“Lão Lâu có ý chí chiến đấu thật đấy! Nhưng đừng nóng vội, đối thủ của mày sắp đến ngay bây giờ đây.” Người nọ vừa nói xong đã đến bên cạnh Lâu Quan Ninh.

“Mày đừng qua đây, tao sẽ không cho mày bất kỳ cơ hội nào đâu!” Lâu Quan Ninh vờ như lo lắng đối phương dòm lén. Trên thực tế, gã quả thực sợ đối phương phát hiện chuyện gã tìm Diệp Tu đánh thế.

“Úi cha, nghiêm túc ghê ha? Càng nghiêm túc thì càng đáng thương thôi!” Người tới vừa lắc đầu vừa thở dài không ngừng.

Mặc dù là oan gia, cả hai vẫn là người quen, có hiểu biết sâu rộng về đối phương. Lâu Quan Ninh nhìn dáng vẻ của tên này cũng thấy hơi lo. Hình như hôm nay nó tự tin quá thì phải!

Tên oan gia nọ vốn không chơi Vinh Quang, thế nhưng hắn thường xuyên giúp đám Lâu Quan Ninh giao lưu với fan, lại có ham mê đả kích chiến đội Nghĩa Trảm, mắt nhìn người ắt hẳn phải có. Bản thân hắn cũng hiểu rõ trình độ các thành viên Nghĩa Trảm, biết tìm đại một cao thủ chắc chắn khó lòng đấu lại. Thường thì hắn chỉ mong đám Nghĩa Trảm xảy ra sai xót, rồi vin vào sự nhầm nhọt dẫn đến thua trận ấy mà cười nhạo cả chiến đội. Với tất cả sự tự tin đang thể hiện trước mặt đây, chẳng lẽ hắn đã tìm được một đối thủ khó lường? Bằng không, có khác nào hắn đang tự làm mất mặt mình đâu?

Lâu Quan Ninh cảm thấy đáng nghi, nhưng cứ nghĩ đến đại thần đánh thay thì gã lại yên tâm hơn hẳn. Vì không muốn mọi người phát hiện sơ hở, sau khi nhận ra tên này đang tự tin quá đáng, Lâu Quan Ninh mới tỏ vẻ kinh ngạc hỏi: “Mày tìm ai vậy?” Là bạn bè lâu năm, Lâu Quan Ninh hiểu rõ đối phương, đối phương tất nhiên cũng hiểu rõ con người Lâu Quan Ninh. Đối phương thể hiện sự tự tin thái quá, Lâu Quan Ninh cũng phải kìm nén sự tự tin của bản thân để tránh bị nghi ngờ.

“Ha ha, đánh xong rồi nói sau đi.” Người nọ nói.

Đừng bảo tên này thỉnh được tuyển thủ chuyên nghiệp nào đến nha?

Lâu Quan Ninh nhủ thầm. Dù gì Ngôi Sao Cuối Tuần cũng đang diễn ra, các tuyển thủ tập trung hết ở thành phố B, không chừng tên này vì muốn dìm hàng gã mà vời đến một đại thần thật ấy chứ!

Còn đang đoán tới đoán lui, trước cửa đã đứng sừng sững một bóng người. Lâu Quan Ninh ngước mắt lên nhìn… Tên này không phải tuyển thủ chuyên nghiệp.

“Tốt quá, đến đây. Nhanh chóng bắt đầu đi?” Vẻ mặt tên oan gia nọ đầy háo hức, thậm chí còn không coi bản thân là người ngoài, tỉnh ruồi sắp xếp chỗ ngồi cho người ta.

Người mới đến không nói lời nào, đi sang ngồi xuống, sau đó nhanh chóng rút thẻ ra, quẹt thẻ đăng nhập vào Vinh Quang.

“Số phòng.” Sau khi nhận được tin trả lời từ Diệp Tu, Lâu Quan Ninh lớn tiếng thông báo.

Nhân vật của người mới tới đăng nhập, rồi nhanh chóng tiến vào đấu trường, tìm đến nơi. Mọi người đều đang để nhân vật đợi trong phòng, quan sát trận đấu thông qua góc nhìn nhân vật rõ ràng hơn nhiều so với góc nhìn thứ nhất từ sau lưng tuyển thủ. Lâu Quan Ninh cũng mở clone trà trộn vào, cùng mọi người theo dõi nhân vật mới đến.

Ngủ Thêm Mùa Hè.

Tên của người mới đến thật thú dzị, lại nhìn nghề nghiệp, Lâu Quan Ninh chợt hiểu ra vì sao tên này lại chỉ đích danh gã để khiêu chiến. Ngủ Thêm Mùa Hè cũng là cuồng kiếm sĩ.

“Quy định cũ, bản đồ ngẫu nhiên, một ván định thắng thua.” Lâu Quan Ninh nói.

“Không cần cho mày thêm cơ hội à?” Oan gia cười nói.

“Tao không có nhiều thời gian đến thế.” Lâu Quan Ninh tức giận. “Bắt đầu”

Gã vừa nói xong, bên kia, Diệp Tu cũng phối hợp chọn bản đồ ngẫu nhiên, sau đó bắt đầu trận đấu. Màn đếm ngược vừa kết thúc, cả hai xuất hiện trong sàn đấu. Cuối cùng, bản đồ được chọn ngẫu nhiên chính là bản đồ 1vs1: Quán Rượu.

Bản đồ 1vs1 thường không quá lớn, nhưng cũng to hơn bản đồ Võ Đài mà người chơi hay dùng để tiết kiệm thời gian. Bản đồ Quán Rượu được chia thành rất nhiều phòng, khó chịu còn hơn bản đồ gồm nhiều chướng ngại vật. Bên trong quán ngoài 5 phòng liền nhau thì còn có một hầm rượu, tổng cộng là 6 phòng.

Trảm Lâu Lan do Diệp Tu điều khiển và Ngủ Thêm Mùa Hè xuất hiện ở hai phòng khác nhau, bởi vậy cả hai không biết đối phương ở đâu. Sau đó hai người cùng lúc đi ra khỏi phòng.

Đám khán giả đều đang soi trang bị của Ngủ Thêm Mùa Hè. Đồ đạc của người chơi bình thường dù sao cũng không thể so sánh với tuyển thủ chuyên nghiệp. Song trò chơi vừa mới cập nhật, người chơi thường cũng có cơ hội rút ngắn khoảng cách với những nhân vật chuyên nghiệp trong liên minh.

Chẳng qua đó cũng chỉ là “có cơ hội” mà thôi. Trang bị cam cấp 75 nào có phải thứ mà người chơi tùy tiện huơ tay là có được?

Nhưng trang bị của gã Ngủ Thêm Mùa Hè này lại khiến cả đám ngạc nhiên vô cùng. Gã ta sở hữu đến 4 món trang bị cam, thậm chí còn có một món vũ khí, thanh trọng kiếm Vô Phong. Hàng loạt thuộc tính chói lòe của đồ cam cấp 75, còn thêm dòng hiệu ứng phụ Phá Giáp làm giảm độ bền trang bị của đối thủ một cách nhanh chóng nữa.

Thuộc tính này quá độc ác.

Độ bền trang bị tương đương với cái gì? Tiền!

Trang bị trong Vinh Quang mà tìm thợ rèn sửa chữa sẽ khiến độ bền cao nhất giảm đi, nếu giảm đến giá trị thấp nhất sẽ không thể sửa chữa được nữa. Vì vậy để tránh độ bền bị giảm tối đa, người chơi thường phải tìm những vật liệu tương ứng để sửa chữa tu bổ, càng là trang bị cao cấp, nguyên liệu sửa chữa càng quý hiếm. Nói cách khác, càng là trang bị cao cấp, độ bền càng đáng giá.

Món vũ khí phá độ bền này quả thực đang “phá của” người ta. Đáng sợ hơn là nếu hai bên chơi nhây, với tốc độ bào mòn độ bền gấp bội, nói không chừng nó còn có thể đẩy độ bền vũ khí của đối thủ về số 0 luôn. Trong Vinh Quang, độ bền thấp nhất chính là 1. Độ bền về 0 đồng nghĩa với vũ khí hỏng, trực tiếp biến thành phế liệu.

“Chẳng lẽ nó định dùng món vũ khí này đập nát trang bị của chúng ta?” Lâu Quan Ninh đoán. Gã biết, tuy trang bị của Nghĩa Trảm kém cỏi hơn các chiến đội chuyên nghiệp trong Liên minh, nhưng chúng vẫn tốt hơn nhiều so với người chơi thường. Thế nên những kẻ mà tên oan gia này mời đến thường sẽ được bao luôn trang bị. Tuy hắn ta không thích Vinh Quang, nhưng chỉ cần có tiền, trang bị thế nào cũng không quá khó tìm. Vì muốn cho Lâu Quan Ninh khó ở cho vui, tên này sẵn sàng đầu tư ba cái việc như thế.

Chắc chắn là ý tưởng thối nát của tên kia rồi. Lâu Quan Ninh liếc tên hại bạn nọ một cái. May mà có đại thần ở đây bảo kê, Lâu Quan Ninh tin tưởng mưu kế của tên này chắc chắn không thể nào thành công.

Hai nhân vật cuồng kiếm sĩ liên tục đi qua các gian phòng trong quán, không ai chạy xuống hầm rượu mà chỉ quanh quẩn ở các gian phòng để tìm kiếm lẫn nhau. Rốt cuộc, trong một căn phòng, hai nhân vật từ hai bên cửa vọt vào, gặp nhau.

Vỡ Núi Kích.

Người tấn công trước chính là Diệp Tu, một chiêu rất bình thường của cuồng kiếm sĩ.

Đối phương xử lí đòn tấn công thông thường này khá thành thạo, Ngủ Thêm Mùa Hè nhảy bước nhỏ về sau, trọng kiếm trong tay xoay tròn, bổ ngay một chiêu Rút Đao Trảm. Rút Đao Trảm không mạnh bằng Vỡ Núi Kích, không thể hất bay kỹ năng này của Trảm Lâu Lan, nhưng nó vẫn sẽ tạo ra thương tổn đáng kể. Sau khi áp sát lại gần bằng cú Rút Đao Trảm, Ngủ Thêm Mùa Hè lại nhảy lùi về sau, thoát khỏi phạm vi tấn công khi Vỡ Núi Kích bổ xuống.

Diệp Tu rất kinh ngạc. Cách phản công của tên này chủ yếu nằm ở hai cú nhảy, cú đầu tiên tránh đi đòn tấn công mạnh mẽ, đồng thời ra tay phản công, áp sát lại gần. Cú nhảy thứ hai lại khéo léo tránh được phạm vi tấn công của Vỡ Núi Kích mà Rút Đao Trảm không cản lại được. Hai cú nhảy được canh thời điểm chính xác cực kỳ, chỉ bằng một tình tiết nhỏ này thôi cũng đủ để thấy trình độ thế nào. Không thể nào trùng hợp đến 2 lần thế được.

Vẻ mặt của Diệp Tu nghiêm túc hơn hẳn. Nếu là một đối thủ ất ơ nào đó, thì lúc này, mặc kệ Vỡ Núi Kích trúng hay không trúng, hắn chắc chắn sẽ tiến lên tấn công tiếp. Nhưng nhìn thấy hai cú nhảy về sau cực kỳ khéo léo của đối phương, Diệp Tu nhận ra nếu mình cứ bất chấp mà ào ạt tấn công, nhất định sẽ bị cuốn vào màn phản công mạnh mẽ của đối phương. Thế là không đợi Vỡ Núi Kích kết thúc, Diệp Tu đã cưỡng chế thu chiêu khi ở trên không, đổi thành Đỡ Đòn.

Một tiếng “rầm” vang lên, Rút Đao Trảm chém trúng Đỡ Đòn của Trảm Lâu Lan, Trảm Lâu Lan nương theo đó mà bay ngược xuống đất. Lần đầu tiên trọng kiếm chạm nhau, hai cuồng kiếm sĩ lại cùng sử dụng kỹ năng của kiếm khách. Lâu Quan Ninh nghe tiếng kiếm va chạm mà lòng đau như cắt. Tiếng vang này không biết đã chặt chém bao nhiêu độ bền từ thanh trọng kiếm của Trảm Lâu Lan đây?

Trảm Lâu Lan vừa chạm đất lập tức dùng Đâm Sầm, động tác mau lẹ khiến người xem có cảm giác như nhân vật chưa rơi xuống đã đạp trời phóng ra.

Đối phương tất nhiên không ngờ bên này lại chủ động đối phó cao tay như thế, dẫn đến gã tránh né cú Đâm Sầm này có hơi chật vật. Diệp Tu bèn điều khiến Trảm Lâu Lan xoay người thuận đà tung ra Trảm Lốc Xoáy, nào ngờ bên kia cũng nhanh nhẹn tung ra Trảm Lốc Xoáy.

Hai cuồng kiếm sĩ múa trọng kiếm loạn xạ, tiếng binh khí chạm nhau vang lên không ngừng, máu thịt văng tứ tung, sinh mệnh giảm xuống nhanh chóng.

Trảm Lốc Xoáy yêu cầu phải dùng thao tác chuyển góc kiếm để đạt được sát thương lớn nhất. Cả hai hiển nhiên đều đang tỉ mỉ thao tác Trảm Lốc Xoáy, vừa đánh trúng đối thủ vừa có thể đỡ đòn. Hai kỹ năng chấm dứt cùng lúc, hai người đều chịu thương tổn như nhau, thế nhưng sinh mệnh của vũ khí, cũng chính là độ bền, chắc chắn Trảm Lâu Lan bị tổn hại nhiều hơn.

Thật sự có tài.

Cả hai người đều thầm nghĩ như vậy. Những kỹ năng giống nhau liên tục thế này, dễ dàng bộc lộ trình độ thế nào nhất. Ít ra kết quả tương tự thì chứng tỏ trình độ hai bên ngang nhau.

Người nọ là ai?

Diệp Tu không thể không nghiêm túc xem xét vấn đề này. Khắp Vinh Quang, người có thể đánh ngang tay với hắn liệu được mấy người? Ban đầu Diệp Tu không để ý, người nọ tới cũng không thèm đảo mắt nhìn qua. Giờ mới phát hiện người nọ không đơn giản, muốn nhìn thử thì màn hình đã che khuất, không cách nào nhìn được.

Còn người nọ lại không ngạc nhiên như Diệp Tu, gã vẫn cho rằng đối thủ là Lâu Quan Ninh, mà Lâu Quan Ninh là tuyển thủ chuyên nghiệp. Có thể đánh ngang tay cũng không có gì đáng để ngạc nhiên.

“Tiếp!”

Hai bên không nói gì, nhưng trong lòng đều thầm hô to, hai nhân vật đồng thời ra chiêu, trọng kiếm đẫm máu trên tay chém về phía đối phương, lại một tiếng rầm vang lên, hai kiếm chạm nhau, cùng một chiêu Huyết Ảnh Cuồng Đao, thậm chí góc độ chém xuống cũng không khác nhau mấy, công kích cuối cùng đều biến thành chống đỡ.

Lâu Quan Ninh nát mọe tim rồi!

Đại thần ơi, không thể chơi thế được đâu! Cứ chạm nhau như thế là hủy hoại trang bị của tui đó! Mau tay hơn tí đi mà…

Đọc truyện chữ Full