Học Viện Vô Hư này đến cùng là thế nào?!
- Đại Hư, đừng hoảng hốt, tốc độ của y tuyệt đối không thể duy trì lâu.
Câu nói này xuất phát từ Học Viện Nhật Nguyệt, là Tưởng Tử Diệc lên tiếng nhắc nhở, xem ra là muốn trả thù một phen.
Dạ Côn nghe xong cười khẽ một tiếng, nữ nhân ngu ngốc, ngươi cho rằng đệ đệ ta giống như ngươi sao?
Lúc còn bé, đều là là gặm thuốc thay kẹo.
Bất quá câu nói này cũng thật nhắc nhở Đại Hư, di chuyển nhanh chóng như vậy khẳng định sẽ rất hao phí đạo lực, nếu như mình kiên trì một chút nữa, có lẽ sẽ có thể hao sạch đạo lực của y
Đại Hư cũng không nói gì, kiếm chỉ Dạ Tần, cũng không tính thôi động Phi Hoa, dù sao cũng không có một chút tác dụng nào.
Dạ Tần cũng biết dụng ý của Đại Hư, nhưng các ngươi có lẽ không biết, tu vi Dạ Tần ta tuy thấp một chút, thế nhưng đạo lực trong cơ thể lại rất dồi dào.
Chỉ thấy Dạ Tần đột nhiên đứng trung bình tấn. Nắm tay phải đặt ở bên hông, một cỗ khí tức khiến người ta kinh ngạc lập tức hiện ra.
Không chơi tốc độ với ngươi nữa, sử dụng quyền pháp của đại ca.
Nguyên Chẩn thấy dáng vẻ của Dạ Tần liền kinh hô một tiếng:
- Chẳng lẽ Tần ca định dùng một chiêu kia?!
- Tần ca ngưu bức, mới học bao lâu, liền đã hiểu sơ da lông!!!
Dạ Côn:......
Đây là Côn Thức Quyền Pháp, thức thứ nhất: Đại Chiêu!
Cần đạo lực dồi dào tới chống đỡ, Nguyên Chẩn cùng Phong Điền chỉ học được kiểu dáng, nhưng không có đạo lực chống đỡ, không thể phát huy ra uy lực.
Cho dù là Dạ Tần hiện tại cũng chỉ có thể phát huy một phần vạn tổn thương của chiêu thức này.
Chỉ thấy bốn phía thân thể Dạ Tần không gió mà bay, bụi trần trên mặt đất theo đạo lực Dạ Tần khuấy động bay lên không, lúc này tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm Dạ Tần.
Có thể cảm nhận được, một chiêu này của Dạ Tần cường hãn đến cỡ nào, đây rốt cuộc là quyền pháp gì?
Quyền pháp Thiên Huyền sao?
Ngay cả Bùi Thiên đều lộ ra thần sắc kinh ngạc.
- Con trai của Dạ Minh, quả nhiên mỗi tên đều là nhân vật hung ác.
Trưởng Tôn Tuấn Hiền thấp giọng nói ra, thu hồi nụ cười.
Lúc này Dạ Minh nhìn Dạ Tần phát uy, trong lòng cực kỳ vui mừng, con của mình dưới sự chỉ dẫn của Côn Côn, rốt cục tỏa sáng!
Đông Môn Mộng cảm thấy, quyết định anh minh nhất đời này của mình chính là đêm đó đã dừng xe ngựa lại, ôm Côn Côn vào trong ngực.
Tiểu Côn Côn đáng thương của ta, khi đó thật sự là tội nghiệp chết mất.
Hiện tại vẻ mặt của Đại Hư đã thay đổi hoàn toàn, Dạ Tần trước mặt như một đầu Hổ Điêu đang tụ lực, phát động một chiêu cuối cùng.
Nhưng đây cũng là cơ hội của mình!
Phi Hoa trong tay tựa hồ có thể cảm nhận được quyết tâm của chủ nhân, phát ra tiếng khẽ kêu nhẹ nhàng, trên lưỡi kiếm bỗng nhiên nổi lên vệt trắng.
- Lưu Thiên Quyết!
Đại Hư mãnh liệt đâm ra một kiếm này, tụ tập tất cả đạo lực vào bên trong Phi Hoa, trong sát na hào quang bắn ra bốn phía, mũi kiếm như liệt nhật, kiếm khí kinh khủng đâm thẳng tới Dạ Tần, hòn đá trên mặt đất trong nháy mắt xuất hiện một cái hố.
Dạ Tần khẽ ngẩng đầu nhìn chăm chú, trong miệng hô lên:
- Một Quyền Nghiêm Túc!
Oanh!
Theo Dạ Tần oanh ra một quyền này, toàn bộ thế giới phảng phất đều an tĩnh lại.
Dưới một quyền này, kiếm khí tiêu tán, cả người Đại Hư bị oanh xuống lôi đài, hung hăng đâm vào tường, chính là loại kéo cũng kéo không ra kia.
Toàn trường lần nữa lâm vào tĩnh lặng, dưới một quyền này, tất cả công pháp đều mỏng manh như thế.
Nhìn Dạ Tần trên đài luận võ, thân ảnh mạnh mẽ rắn rỏi, ánh mắt kiên định, quả thật rất có mị lực.
- Tần ca ngưu bức!
Nguyên Chẩn lên tiếng hô to.
- Tần ca uy vũ!
Phong Điền phảng phất muốn kéo căng cuốn phổi ra hô.
Tần ca ta từ nhỏ đã bị ánh sáng Côn ca che giấu, mặc kệ đi nơi nào, cuối cùng đạt được khen ngợi đều là Côn ca.
16 năm!
Vào hôm nay!
Tần ca ta rốt cục uy vũ một lần!
Theo Nguyên Chẩn cùng Phong Điền hò hét, học viên xung quanh hô lên.
Mặc dù không phải cùng một cái học viện, thế nhưng một quyền kia của Dạ Tần quá chấn động lòng người.
Mười vạn người lập tức hô to, Tần ca ngưu bức!
Dạ Côn nhìn đệ đệ bên trên đài luận võ, lộ ra nụ cười, đệ đệ, đại ca đã nói, sẽ biến ngươi thành cường giả toàn bộ Thái Kinh, thậm chí toàn bộ Đông U.
Đây chỉ là vừa mới bắt đầu mà thôi.
Phân tích sư thật không muốn nói cái gì, liên tục ba lần bị đánh mặt, Học Viện Vô Hư này rốt cuộc như thế nào?
- Không thể không nói, đây là một trận luận võ rung động, cũng khiến cho người ta ngàn vạn không nghĩ tới, Học Viện Vô Hư Dạ Tần! Dùng ưu thế áp đảo chiến thắng nam nhân có tiềm lực trở thành Kiếm Đế! Đây là thành tựu lớn cỡ nào, Dạ Tần! Ta cảm thấy kiêu ngạo vì ngươi! Tần ca ngưu bức!
Dạ Côn cũng phục tên phân tích sư này, ngươi thế nào cũng có thể ɭϊếʍƈ được, tinh thần nghề nghiệp đâu hết rồi.
Ba Uyển Thanh thấy toàn trường người đều đang hô to tên của Dạ Tần, trong đầu như nước biển quay cuồng, từ lúc nào Dạ Tần trở nên mạnh như vậy?
Thế mà từ trước đến giờ không nói với mình một câu!
Lừa đảo! Dạ Tần ngươi là một tên lừa gạt!
Ta sẽ không để ngươi dễ chịu! Nhất định!
Ba Uyển Thanh ta tại sao lại thảm như vậy? Mà Dạ Tần ngươi lại được tất cả mọi người reo hò! Ta không phục!
Dạ Tần ngụm lớn thở dốc, một quyền vừa rồi đã tiêu hao tất cả đạo lực, nhưng giống như đại ca nói, dưới một quyền, không ai có thể lập tức đứng đấy.
Nếu để cho Côn ca tới oanh một quyền này, chỉ sợ toàn bộ An Khang châu đều sẽ biến mất.
- Đại ca, thắng!
Dạ Tần nắm nắm đấm cười nói.
Dạ Côn cho đệ đệ một cái ôm:
- Suất khí! Không hổ là đệ đệ của ta!
- Khụ khụ khụ, đại ca, ôm quá độc ác, lưu chút khí lực ôm tẩu tẩu.
- Tiểu tử ngươi, nghỉ ngơi thật tốt đi.
- Ừm.
Dạ Tần ngẩng đầu nhìn về phía khán đài, cha cùng mẫu thân hẳn đang ngồi ở một nơi nào đó đi, vừa rồi khẳng định cũng sẽ cảm thấy kiêu ngạo vì mình.
Đúng vậy, kiêu ngạo là có kiêu ngạo, nhưng đều là công lao của đại ca ngươi.
Còn may Dạ Tần không nghe thấy, bằng không lại bị tổn thương.
Học Viện Vô Hư đã thắng ba trận liên tiếp, thân là một học viên mới, đây đã là kỳ tích.
Dĩ vãng chưa từng có!
Hai trận đấu sau đó, thế mà rút trúng Đông Tứ và Đát Từ.
Đông Tứ và Đát Từ cũng ẩn giấu tốt tu vi của mình, dùng phương thức vô cùng "gian nan" lấy được thắng lợi.
Chuyện này khiến Đông Tứ và Đát Từ lần nữa cảm thán, lão sư là làm sao làm được, đây cũng quá khó khăn...
Theo Học Viện Vô Hư thắng liên tiếp năm trận, toàn bộ học viện đều gấp.
5 trận thắng liên tiếp, kỷ lục này chỉ từng xuất hiện ở Học Viện Chân Vũ bên kia, cho dù là Học Viện An Kinh, cũng chỉ mới có được bốn trận thắng liên tiếp
Quá mạnh!
Học Viện Vô Hư là đang giả heo ăn thịt hổ!
Tên viện trưởng đầu trọc kia tựa hồ càng ngưu bức hơn. Thật muốn nhìn thực lực của hắn mạnh đến mức nào
Theo danh sách trên đầu Dạ Côn bay ra, cũng chỉ còn lại có hai tấm.
Học Viện An Kinh bên kia cũng bay ra một tấm danh sách.
Phân tích sư tựa như là cỏ đầu tường, hiện tại dùng đủ mọi cách ɭϊếʍƈ Côn ca.
Học Viện An Kinh, Ba Uyển Thanh!
Học Viện Vô Hư, Nhan Mộ Nhi!
Phân tích sư đã làm tốt chuẩn bị.
- Các vị, lại là Học Viện Vô Hư! Nhan Mộ Nhi là một trong hai nữ học viên của Học Viện Vô Hư, còn là thê tử của viện trưởng! Nhìn tướng mạo liền có thể biết, viện trưởng Học Viện Vô Hư hạnh phúc đến cỡ nào, cưới được cô gái như vậy, vậy khẳng định có thực lực siêu phàm, uyên bác mê người!
Rõ ràng là Nhan Mộ Nhi luận võ, nhưng tên phân tích sư lại hướng về Côn ca triển khai một trận loạn ɭϊếʍƈ.