TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Toàn Chức Cao Thủ
Chương 1065: Chiến thắng trong đả đảo

Những ầm ĩ liên quan đến Gia Thế vẫn tiếp diễn, nhưng một câu lạc bộ lớn như Gia Thế sẽ không dễ dàng tìm thấy người tiếp nhận như chiến đội Vô Cực là sự thật. Khoan bàn cái khác, chỉ nói đến nhân vật cấp thần có danh hiệu Đấu Thần là Nhất Diệp Chi Thu e rằng cũng đã vượt quá giá trị của cả chiến đội Vô Cực rồi. Chưa kể Gia Thế có nền tảng bấy nhiêu năm ở liên minh, có trụ sở huấn luyện riêng, nhà thi đấu riêng, đều do tự mình xây dựng trong suốt mấy năm phát triển vùn vụt như tên lửa của liên minh. Gia Thế là một con quái vật khổng lồ, không phải cứ muốn là hốt về được ngay. Lời kêu gọi của dư luận và thái độ của fan hâm mộ đã lần nữa thức tỉnh giá trị ẩn của nó, nhen nhóm lên hứng thú từ người mua nhưng cùng lúc cũng đã tăng độ khó của việc bán câu lạc bộ. Thêm vào những giá trị ẩn đó, số tiền để mua được Gia Thế sẽ chỉ cao hơn mà thôi.

Tuy vậy, một điều kiện tốt để thu mua Gia Thế lúc này là Đào Hiên đã bị dồn đến hoàn cảnh buộc phải bán bằng được. Chiến đội Gia Thế dù nằm trong tay bất kì ai cũng sẽ có khả năng tiếp tục kinh doanh và phát triển thành hạng mục có lợi nhuận, nhưng chỉ riêng trong tay hắn, nó sẽ trở thành lỗ vốn do mất mát phần đông fan hâm mộ.

Có đánh giá lời lỗ rồi thì các cuộc bàn bạc giữa hai bên mua và bán sắp tới cũng sẽ dễ dàng thương lượng hơn. Theo cái nhìn trước mắt của dư luận, phần đông cho rằng Gia Thế không thể đổi chủ nguyên vẹn được. Dù sao đi nữa, vụ giao dịch này quá lớn, vốn đầu vào khổng lồ, muốn thu hồi vốn cần rất nhiều thời gian, đấy là đã tính trong trường hợp Gia Thế quay về liên minh nhanh nhất có thể, khôi phục vị thế một trong những ông lớn với khả năng tranh đoạt quán quân.

Nhưng trên thực tế, nguy cơ trong thi đấu là rất cao. Giả sử Gia Thế gặp bất lợi và không thể quay về liên minh trong vài năm, ai đầu tư cho nó chắc chắn sẽ khóc không ra nước mắt. Do đó các nhận định hiện nay đều cho rằng Gia Thế nhiều khả năng sẽ chia tách, rao bán một phần cơ sở phần cứng, giảm thiểu số vốn đầu vào, cũng là hạ thấp hệ số nguy hiểm. Chỉ khi đó, mới hi vọng có người thuận lợi nhận mua nó.

Tiến triển giao dịch đã đi đến đâu tạm thời không ai biết. Trong khi đó, vòng chung kết mùa giải chuyên nghiệp thứ 9 đã ngày càng gần.

Sau thử nghiệm thực tế ở vòng khiêu chiến, liên minh quyết định áp dụng thể thức thi đấu tính điểm đầu người cho vòng chung kết giải đấu chuyên nghiệp. Ngoài ra, sau khi tham khảo ý kiến khắp nơi, phương thức quyết định tỉ số đổi thành: giết được 1 đối thủ sẽ được 1 điểm đầu người, sau đó phân thắng thua bằng điểm số cuối cùng của hai đội.

Ngoài ra còn có một thay đổi lớn trong thể thức thi đấu. Vòng chung kết lần này sẽ không phân thắng thua bằng cách cộng điểm 2 hiệp đấu nữa, mà căn cứ trên kết quả của mỗi hiệp, ai thắng được 2 trong 3 hiệp sẽ trở thành người thắng cuối cùng. Nói cách khác, lúc trước chỉ cần đánh 2 trận, bây giờ có thể sẽ đánh đến trận thứ 3.

Không cần bàn cãi, đây là một sự thay đổi theo chiều hướng win – win cho cả phương diện thể thao lẫn thương mại, một lợi ích đạt được nhờ vào đổi mới thể thức thi đấu.

Thể thức thi đấu cũ gồm 3 hạng mục: cá nhân, lôi đài, đoàn đội. Vì hạng mục đoàn đội chiếm phần lớn tổng điểm, kết quả thắng thua của cả trận có thể quyết định chỉ bởi 2 hạng mục, hạng mục đấu lôi đài mất đi ý nghĩa tồn tại. Nếu giảm bớt số điểm của hạng mục đoàn đội thì lại có khả năng phát sinh tình huống thắng sớm sau khi đấu cá nhân và lôi đài, không cần tiến hành đấu đoàn đội nữa. Liên minh không muốn nhìn thấy trường hợp đó xảy ra, và thế là thể thức thi đấu mới ra đời. Nếu tổng điểm đầu người hòa nhau sau 2 hiệp cũng không sao cả, có thể giải quyết thắng thua bằng hiệp phụ. Thể thức thi đấu 3 hiệp thắng 2 vì vậy mà có thể đưa vào áp dụng.

Giữa những tuyên truyền ầm trời của liên minh, vòng chung kết từng bước tới gần, rốt cuộc giải đấu chuyên nghiệp đã quay về với vị thế vai chính vốn có trong giới Vinh Quang. Tám chiến đội giành được tấm vé vào tứ kết thi nhau gióng trống khua chiêng, PR tăng khí thế cho nhà mình. Đã đến được đây, bất kì chiến đội nào cũng có đủ tư cách nhắm đến chiếc cúp quán quân tối cao.

Quái nhất là lúc phỏng vấn, cả tám chiến đội đều nhận được các câu hỏi liên quan đến Hưng Hân. Có phải trước đó chưa hỏi qua đâu? Nhưng giới truyền thông thích thì họ cứ hỏi tiếp thôi, tới mức lỡ như ai đó không rõ tình hình mà đọc mấy bài báo này, nhất định sẽ cho rằng Hưng Hân là boss ẩn của vòng chung kết. Ai bảo bài phỏng vấn của chiến đội nào cũng đề cập đến cái tên Hưng Hân cơ chứ?

“Xin hỏi cái nhìn của anh về việc Diệp Tu quay về liên minh?” Trong cuộc phỏng vấn chiến đội Bá Đồ, các phóng viên thích nhất hỏi Hàn Văn Thanh câu này.

“Tôi chờ gặp cậu ta trong trận.” Là đối thủ cũ nhiều năm, Hàn Văn Thanh luôn chào đón Diệp Tu bằng nắm đấm.

“Cùng là tuyển thủ giải nghệ và rồi quay về, anh có gì muốn nói với Diệp Tu không?” Trương Giai Lạc cũng được chiếu cố đặc biệt.

“Anh ta làm được việc mà tôi cho rằng không thể, tôi cảm thấy bội phục từ tận đáy lòng.” Trương Giai Lạc nói.

“Anh có cái nhìn thế nào về việc Diệp Tu quay về?” Trong buổi phỏng vấn chiến đội Lam Vũ, câu hỏi này lại được đưa ra.

“Chuẩn chiến thuật của cả liên minh đều sẽ vì đó mà tăng lên một bậc.” Đội trưởng Dụ Văn Châu của Lam Vũ phát biểu.

“Nhưng anh không cho rằng thiếu hụt Gia Thế là một tổn thất lớn hơn sao?” Có phóng viên hỏi.

“Ây da mấy ông nói gì vậy, trình của Gia Thế được quyết định bởi tuyển thủ nhà họ mà. Xem tình hình hiện tại của chiến đội Gia Thế đi, tuyển thủ của họ không lẽ còn chịu ở lại? Tôi thấy mấy người đó chắc chắn sẽ kiếm chỗ chuyển nhượng, chúng ta nhất định có thể gặp được họ trong liên minh lần nữa. Hay là mình cùng dự đoán hướng đi của họ đi, ví dụ như Tôn Tường, tôi cảm thấy…”

“Câu hỏi tiếp theo.” Nhân viên truyền thông Lam Vũ lạnh lùng bấm next Hoàng Thiếu Thiên. Việc này hắn làm nhiều đến mức trơ luôn rồi. Lo lắng cho cảm nhận của Hoàng Thiếu Thiên? Đó là khái niệm gì? Chưa từng nghe qua.

“Ừm…” Trong buổi phỏng vấn chiến đội Luân Hồi, đối mặt với câu hỏi về việc Diệp Tu quay về, Chu Trạch Khải ừm một tiếng rồi im thin thít luôn.

Đến khi bầu không khí trong hội trường bắt đầu rục rịch, anh mới đột nhiên mở miệng bổ sung hai chữ: “Rất khó.”

“Ý anh muốn nói đối phó với Diệp Tu rất khó đúng không?”

“Đúng.” Chu Trạch Khải gật đầu.

Đây là Chu Trạch Khải, ok? Nghe được câu trả lời thế này coi như có thu hoạch rồi, còn muốn nghe thêm nhiều nhận định hơn thì đi tìm đội phó Giang Ba Đào đi…

Tám chiến đội mỗi người trả lời một kiểu, truyền thông tha hồ viết bài. Nhưng nói thật, chắc chắn không một ai trong tám chiến đội này rảnh đâu mà quan tâm đến chuyện của tên Diệp Tu đến tận mùa giải sau mới gặp. Cuộc chiến tranh đoạt tổng quán quân mùa giải thứ 9 đã sắp bắt đầu, mà lượt đấu đầu tiên lại còn là một trận cực hot: Bá Đồ vs Bách Hoa, hiệp thứ nhất tiến hành trên sân nhà chiến đội Bách Hoa.

Từ không khí trong nhà thi đấu, có thể thấy rõ đến tận hôm nay, vẫn còn rất đông người chơi Bách Hoa không thể chấp nhận sự thật rằng Trương Giai Lạc quay về liên minh nhưng lại chọn đến Bá Đồ.

Khi Trương Giai Lạc xuất hiện, tiếng la ó phản đối vang lên như sấm dậy khắp bốn phía.

Trương Giai Lạc rất thản nhiên bước tiếp. Đãi ngộ như thế hắn gặp đã không phải lần đầu tiên. Lúc đánh vòng bảng, hắn cũng từng bị đối xử y hệt trên sân đấu này, nơi sân nhà mà hắn không gì quen thuộc hơn, nơi hắn đã từng nỗ lực chiến đấu suốt bao năm qua.

Nhưng vì hôm nay đã là vòng tứ kết, Trương Giai Lạc bất ngờ đối mặt với tình huống giống như Diệp Tu: quyết chiến sinh tử với đội mẹ ngày xưa của mình.

Tâm trạng hắn lúc này thế nào? Trong buổi phỏng vấn, Trương Giai Lạc có bị hỏi một câu như vậy. Khi đó hắn không trả lời, vì cũng không biết mình sẽ có tâm trạng ra sao. Hắn đã từng cho rằng mình có thể bình thản đối mặt, nhưng đến lúc thực sự lâm trận, hắn lại phát hiện không hề đơn giản như tưởng tượng.

Giữa những tràng hò hét dữ dội, Trương Giai Lạc im lặng đi về phía hàng ghế tuyển thủ.

“Đi chết đi!” Đột nhiên trên khán đài có tiếng gầm vang, một đám fan Bách Hoa quá khích rào rạt ném xuống những chai nước đầy. Thể thức loại trực tiếp, một mất một còn của tứ kết đã khiến fan hâm mộ mất sạch lí trí.

May mà khoảng cách khá xa nên họ không thể ném chuẩn, Trương Giai Lạc vội vàng né tránh làn sóng tấn công ập về phía mình. Bảo an trong nhà thi đấu lập tức chia làm hai nhóm, một nhóm chạy ra ngăn chặn đám fan quá khích, nhóm còn lại xông đến bảo vệ Trương Giai Lạc khỏi những thương tổn khác.

Mọi kẻ gây sự đều bị buộc phải rời nhà thi đấu. Bất kể vì lí do gì, hành động của họ nhất định phải nhận lấy trừng phạt nghiêm ngặt.

Trương Giai Lạc lặng lẽ đứng nhìn những fan hâm mộ bị kéo ra ngoài, có người vẫn không ngừng ngoái đầu về phía hắn, chửi bới xối xả. Trương Giai Lạc thở dài, đột nhiên cảm thấy bên cạnh như có ai đó đang nhìn chằm chằm vào mình.

Hắn quay lưng lại, thấy rõ người kia là ai thì ngẩn ra, mỉm cười có chút không tự nhiên: “Tiểu Lạc đấy à…”

Tiểu Lạc là nhân viên bảo an của Bách Hoa từ hồi Trương Giai Lạc còn ở đây. Đồng thời, cậu ta cũng là một fan cứng của chiến đội Bách Hoa, rất thân thiết với mọi người trong chiến đội.

“Hoan nghênh quay về.” Tiểu Lạc vừa nói vừa đi đến gần, nhưng vẻ mặt rất lạnh lùng.

Trương Giai Lạc lại ngây người, đang định nói gì đó, Tiểu Lạc bỗng cực nhanh cho hắn một đấm.

Xung quanh lập tức ồ lên, không ai ngờ nổi bảo an cũng hành động mất lí trí thế này. Tiểu Lạc nhanh chóng bị các đồng nghiệp giữ chặt, cậu ta không hề chống cự mà chỉ trân trân nhìn Trương Giai Lạc, trên mặt không mảy may có chút gì vui sướng.

“Thả cậu ấy ra đi…”

Bụng Trương Giai Lạc đang cuộn trào vị chua lên cổ họng, nhưng hắn vẫn cố chịu đựng, mở miệng nói.

Đám bảo an hiển nhiên biết rõ tính chất nghiêm trọng trong hành động của Tiểu Lạc, nhưng nếu Trương Giai Lạc không định truy cứu thì dễ xoay sở hơn nhiều. Họ đều về phe Tiểu Lạc, vừa nghe Trương Giai Lạc nói vậy thì vội vàng thả Tiểu Lạc ra, chỉ đứng gần đó trông chừng, phòng ngừa cậu ta lại tiếp tục kích động.

“Vì quán quân, tôi phải thắng!” Cuối cùng Trương Giai Lạc chỉ để lại sáu chữ này, rồi quay lưng bỏ đi.

Các tuyển thủ Bá Đồ ngồi xa nên nhìn không rõ xô xát bên đầu sân kia, nhưng thấy bảo an đột nhiên bắt lấy một người thì cũng đoán được tình hình đại khái. Tuy vậy, Trương Giai Lạc chỉ lắc đầu chứ không nói gì. Mọi người đều biết trận đấu này cực kì khó khăn với hắn, không ai dám hỏi nhiều.

“Yên tâm, tui không sao.” Ngồi xuống ghế một lúc lâu, Trương Giai Lạc đột nhiên mở miệng nói. Tuy đồng đội không hỏi nhưng hắn vẫn cảm nhận được sự quan tâm của mọi người đối với mình. Chiến đội là một thể thống nhất, hắn cần thể hiện thái độ để xua tan lo ngại của đồng đội, cho đồng đội có thể tập trung tinh thần thi đấu.

“Chúng ta nhất định phải thắng.” Trương Giai Lạc hít thật sâu, đứng lên giữa những tràng la ó phản đối lần thứ hai vang lên trong sân.

Hệ thống loa trong nhà thi đấu vừa mới thông báo xong tuyển thủ chuẩn bị xuất chiến lôi đài hai bên. Người đầu tiên ra trận của Bá Đồ chính là Trương Giai Lạc.

Vài phút sau, khi hắn từ sàn thi đấu đi xuống, chiến đội Bá Đồ đã giành được 2 điểm đầu người. Trương Giai Lạc đánh một màn lôi đài 1 chấp 2 hoành tráng, gặp người thứ 3 mới chịu gục ngã.

Vì quán quân, tôi nhất quyết phải thắng mãi.

Mang tâm trạng đó, Trương Giai Lạc ngẩng cao đầu, thẳng lưng về tới hàng ghế Bá Đồ trong tiếng đả đảo rung chuyển nhà thi đấu.

Ngày đầu tiên của vòng tứ kết, chiến đội Bá Đồ ở sân khách thắng chiến đội Bách Hoa 11-7.

MVP cùng ngày: Tuyển thủ chiến đội Bá Đồ - Trương Giai Lạc.

Nhân vật: Chuyên gia đạn dược - Bách Hoa Liễu Loạn.

Đọc truyện chữ Full