TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Toàn Chức Cao Thủ
Chương 1089: Focus

Kiếm Sĩ Rồng, boss hoang dã cấp 75 ở Đồi An Long, chính là mục tiêu hấp diêm chính của mọi người lần này.

Tính đến hôm nay, tám con boss hoang dã cấp 75 đã bị người chơi tìm hiểu đến tận lỗ chân lông rồi. Trong đó có sáu con là thể loại chơi hết bốn nghề mỗi hệ của sáu hệ nghề lớn, hai con còn lại là nồi lẩu thập cẩm kết hợp từ ba nghề trở lên. Hiểu rõ nghề của boss sẽ không những có lợi trong việc nướng nó mà còn biết nướng xong nó sẽ ra thịt gì, vì boss nghề nào sẽ rơi trang bị và vật liệu cho nghề đó.

Kiếm Sĩ Rồng là một trong sáu con boss toàn năng bốn nghề, nghe tên là biết thuộc hệ Kiếm Sĩ.

Trước khi Kiếm Sĩ Rồng spawn ra sẽ có vài dấu hiệu báo trước, các công hội phát hiện dấu hiệu có thể bố ráp sẵn ngồi chờ. Lôi Đình vốn là một trong số đó, Hưng Hân cũng vậy, nhưng tiếc rằng hai bên lại đụng độ nhau. Đập nhau một trận rồi định lùi về bảo toàn lực lượng, ai dè mới lùi chưa được 1 phút thì Kiếm Sĩ Rồng xuất hiện.

"Đánh!"

Kênh đoàn đội hai bên nhận được lệnh cùng lúc, thế nhưng chẳng ai nhắm vào Kiếm Sĩ Rồng cả.

Toàn thể Lôi Đình focus pháp sư chiến đấu của Diệp Tu ngay và luôn, toàn thể Hưng Hân cũng focus kỹ sư máy móc của Tiêu Thời Khâm luôn và ngay.

Hỏa lực tập trung đến từ trăm người thật ra chỉ là lý thuyết thôi. Trên thực tế thì bỏ tụi trị liệu khỏi kể đi, mấy nghề cận chiến tay ngắn muốn đánh phải chạy tới gần, đông quá thì phải nhường nhau chứ đâu leo lên đầu nhau được, thêm nữa là nghề tay dài tấn công xa cũng cần có không gian nhất định, ai bắn súng sẽ cần chỗ trống cho đạn bay, ai chơi pháp sư cũng cần góc độ để niệm phép.

Hai phe đều chỉ mới được lệnh về mục tiêu focus chứ chưa kịp sắp xếp đội hình để focus một cách tốt nhất, thành ra nhào vào một phát là loạn rần rần.

Kiểu đó muốn đánh người chơi thường thì ok, nhưng Diệp Tu và Tiêu Thời Khâm lại đều là tinh anh trong giới, còn là tinh anh của tinh anh nữa.

Hai nhân vật pháp sư chiến đấu và kỹ sư máy móc luồn qua lách lại giữa làn hỏa lực, đỡ đòn của người chơi cận chiến, né đạn của người chơi đánh xa, lâu lâu ăn dame cũng là tính toán dữ dội mới chịu đưa đầu ăn mấy hit có dame bé nhất hoặc hiệu ứng bèo nhất.

Hưng Hân và Lôi Đình vừa đánh vừa đần mặt nhìn nhau. Thế tấn công của đối thủ khiến ai nấy đều có cảm giác như soi gương ấy.

Xoay góc nhìn tìm kiếm, họ phát hiện hai mục tiêu cần focus đang chật vật trốn chạy.

"Một nốt nhạc!!!" Ngay cả khẩu hiệu Hưng Hân và Lôi Đình gào lên cũng giống hệt. Hai quân đoàn ập vào nhau như sóng vỗ nhưng lại hoàn toàn không xảy ra xung đột, bởi chỉ huy kêu focus đúng một mục tiêu thôi mà. Thế là cuối cùng hai bên chỉ hoán đổi vị trí, vì Lôi Đình phải nhào qua chỗ Hưng Hân mới đánh pháp sư chiến đấu của Diệp Tu được, mà Hưng Hân phải chạy qua chỗ Lôi Đình mới bộp kỹ sư máy móc của Tiêu Thời Khâm được.

Rốt cuộc người của Hưng Hân và Lôi Đình đứng xen lẫn nhau, địch ta khó phân, nhìn vào tổng thể tưởng như Diệp Tu với Tiêu Thời Khâm mới là một phe chống lại thế giới...

Kinh vãi!

Bị hội đồng kiểu này, đại thần cỡ Diệp Tu cũng đỡ bằng nồi! Lúc cản mấy hit đánh cận chiến, pháp sư chiến đấu của hắn đánh ra hai ba cái Huyễn Văn không thuộc tính để lấy buff tốc độ. Hắn vừa tháo chạy vừa lia góc nhìn khắp bốn phía, chấm được một hàng cây cổ thụ chặn ngang đường trước mặt, vội điên cuồng lao tới, nhảy qua rễ cây khổng lồ, ngồi xổm xuống hòng né đạn từ đám tay dài đang đuổi theo mình.

Gần như cùng lúc, hắn thấy một kỹ sư máy móc dùng đồ nghề tăng tốc, từ bên còn lại của gốc cổ thụ vừa lăn vừa bò vào cái hốc hắn đang ngồi.

Hai thằng nhìn nhau đắm đuối.

"Ha ha ha ha..."

Xong phụt cười.

"Tui đánh lạc hướng tụi nó, mọi người mau đi cướp boss!"

Trên kênh đoàn đội của cả hai nhà lại tiếp tục nhảy lên mệnh lệnh hệt nhau.

Sau đó kỹ sư máy móc của Tiêu Thời Khâm hất tay ném ra một quả lựu đạn, dưới đó giấu thêm một con Người Máy Theo Dõi. Diệp Tu càng ác hơn, pháp sư chiến đấu đập thẳng Hào Long Phá Quân về phía Tiêu Thời Khâm. Lựu đạn? Người Máy Theo Dõi? Sao ngăn nổi thế vồ của Hào Long Phá Quân? Tiêu Thời Khâm thao tác kỹ sư máy móc nhảy lùi liên tục ba bước mới tạm né được hit này, chiêu sau của Diệp Tu đã đến. Các kỹ năng nhỏ như Long Nha và Thiên Kích ra chiêu rất nhanh, kỹ sư máy móc đánh cận chiến cũng không đến nỗi nhưng đúng là chơi không lại cái sự hổ báo của pháp sư chiến đấu.

Diệp Tu không ham đánh. Hắn chưa quên rằng quân đoàn Lôi Đình vẫn đang tha thiết truy sát mình. Đạp văng Tiêu Thời Khâm khỏi gốc cây, hắn đang định chạy tiếp thì bỗng phát hiện Lôi Đình đã thu quân di chuyển đi hướng khác.

Diệp Tu ngớ người. Cùng lúc đó, Tiêu Thời Khâm cũng phát hiện đám Hưng Hân vốn đang focus hắn đã điều chỉnh đội hình té luôn...

...để lại hai thằng lão đại đứng đớp gió hai bên gốc cây.

Quác! Quác!

Một con quạ đáp xuống rễ cây, ngó mặt hai thằng thấy nhạt toẹt, bèn giương cánh bay mất.

"Ha ha..." Tiêu Thời Khâm nói, "Đi hết rồi ha."

"Sao cậu chưa đi?" Diệp Tu nói.

"Tôi cũng muốn đi lắm chứ." Tiêu Thời Khâm nói. Thật ra không phải hắn nói cho có đâu. Khoảng cách giữa hai người lúc này đang có ưu thế cho pháp sư chiến đấu, nếu phắn ra xa thì ưu thế sẽ thuộc về Tiêu Thời Khâm. Kéo dài cự ly là cách tốt nhất để kỹ sư máy móc giành lại quyền chủ động.

"Vậy tui tiễn cậu một đoạn nghen." Diệp Tu không nói hai lời, giơ cây đâm luôn.

Ấy thế mà lần này Tiêu Thời Khâm lại không chống cự quá kịch liệt, ngoan ngoãn để Diệp Tu hất văng.

Diệp Tu biết rõ ý đồ của Tiêu Thời Khâm nên không đuổi theo đánh mà chỉ chạy về tập hợp với quân nhà mình. Tiêu Thời Khâm khiển kỹ sư máy móc Chịu Thân đáp xuống đất xong cũng phắn theo công hội Lôi Đình.

"Sao rồi?" Diệp Tu về tới đơn vị, lập tức hỏi tình hình chiến sự.

"Đông vui lắm." Ngũ Thần nói. Trên thực tế hắn mới chính là lão đại trong game của Hưng Hân, nhưng lúc có mặt Diệp Tu thì lùi xuống một cấp làm lão nhị. Công hội câu lạc bộ nào cũng thế cả.

Diệp Tu kéo góc nhìn lên cao, đúng đông vui thiệt.

Một con boss có dấu hiệu trước khi spawn như Kiếm Sĩ Rồng sẽ cho người chơi rất nhiều thời gian chuẩn bị. Thường lúc nó xuất hiện là có mấy công hội chờ sẵn rồi chứ không như mấy con boss khác, một nhà phát hiện chạy tới đánh trước, mấy nhà khác mới nhào vô phá game sau.

Lúc này, khu vực chiến sự đã có quân đoàn ba nhà Lam Khê Các, Trung Thảo Đường và Bách Hoa Cốc điểm danh. Theo tin tình báo, Đạp Phá Hư Không đang trên đường tiếp cận.

Boss hoang dã cấp 75 tổng cộng có tám con, biết nghề hết rồi, các công hội tự động căn cứ theo nhu cầu nhà mình mà nhắm con nào để đánh.

Kiếm Sĩ Rồng là hệ Kiếm Sĩ, chiến đội Lam Vũ có tận hai kiếm khách thì thôi khỏi bàn, chiến đội Vi Thảo cũng có kiếm khách của Lưu Tiểu Biệt, Bách Hoa có cuồng kiếm sĩ của Vu Phong, Hư Không đang chạy qua có Song Quỷ cũng nghề cầm kiếm luôn!

Đội hình các chiến đội chuyên nghiệp khó lòng nào đầy đủ 24 nghề, nhưng phân bố rải rác sáu hệ thì nhiều. Nếu tính theo mức độ quan trọng của nhân vật đối với chiến đội, bốn nhà kể trên đã có Lam Vũ, Bách Hoa và Hư Không là hệ kiếm chiếm vị trí át chủ bài, Vi Thảo hơi kém hơn tí, chủ lực thôi. Bên Hưng Hân có quỷ kiếm của Kiều Nhất Phàm và tán nhân của Diệp Tu cái gì cũng lấy, còn Lôi Đình so ra hơi bị chấm mút. Kiếm sĩ trong chiến đội Lôi Đình là nhân vật của Trương Kỳ, nhưng một tân binh như cậu ta còn chưa lên nổi ghế chủ lực nữa kìa.

Quân đoàn các nhà đều đã tập hợp, vây quanh Kiếm Sĩ Rồng chỉ chờ nổi lửa lên em, vậy mà chưa ai nhúc nhích rục rịch gì cả. Ai cũng đang quan sát lẫn nhau, có cơ hội là chớp lấy ngay.

"Lên đi kìa, làm phát đầu đi!" Diệp Tu nhắn Tiêu Thời Khâm trên QQ.

"Anh lên đi rồi tôi lên." Tiêu Thời Khâm trả lời.

"Lên đi ba! Còn chờ gì nữa!" Diệp Tu đổi qua nhắn Hoàng Thiếu Thiên.

"Á đù anh đứng đâu vậy?" Hoàng Thiếu Thiên nhắn lại siêu nhanh, lần này không nhiều chữ lắm nhưng xài một đống emo, khoảng hơn 20 cái.

"Đại thần Kiệt Hi mau mau mau, cái hội công nhân vệ sinh nhà cậu mau ra làm việc đê." Diệp Tu kêu gọi tới Vương Kiệt Hi của Vi Thảo.

"Gấp cái gì?" Vương Kiệt Hi rất bình tĩnh. Người chơi Trung Thảo Đường đa phần là ma đạo học giả, ai nấy không đang vác chổi thì chống chổi. Công nhân vệ sinh hả? Vương Kiệt Hi quay góc nhìn qua lại, đâu có giống đâu ta...

"Đồng chí Lý Hiên đừng trách anh không nhắc chú, nhớ bày Quỷ Trận sớm sớm tí, giờ chỉ cần một đợt Quỷ Trận thôi là xong cmnr." Diệp Tu lại nhắn Lý Hiên bên Hư Không.

"Có quỷ mới tin anh." Lý Hiên trả lời.

"Thì cậu là quỷ mà."

"Nhưng tụi tui còn chưa tới nữa..."

"Vậy hả, vậy thôi đừng tới. Đánh xong hết rồi, thật đấy, đám công nhân vệ sinh Vi Thảo ra quét dọn chiến trường luôn rồi." Diệp Tu nói.

"Ha ha ha ha..."

Ngoài ra có Bách Hoa chưa nhắn. Diệp Tu roll danh sách bạn trên QQ, ai ngờ không thấy em Bách Hoa nào. Vu Phong không thân với hắn cho lắm.

"Còn ai chưa tới không?" Diệp Tu lớn tiếng hỏi.

"Lão Diệp anh ở đâu mau ra đây tui nghe ra giọng anh rồi!" Bên phía Lam Vũ có một kiếm khách vượt mọi người chạy ra, kiếm trên tay vung vẩy, trông vào rất phong độ.

"Nó đó, Hoàng Thiếu Thiên! Nhanh lên anh em, ngay và luôn, một nốt nhạc!!" Diệp Tu quát.

Rầm rầm rầm rầm!

Không chỉ Hưng Hân mà mọi công hội có mặt đều quán triệt tinh thần "ngay và luôn", nã Hoàng Thiếu Thiên theo lời Diệp Tu, đã vậy toàn chơi chiêu tấn công từ xa khiến khu vực Lam Khê Các đang đứng như bắn pháo bông, lấp lánh lung linh long lanh lai láng.

"Má nó Diệp Tu anh không chết tử tế được đâu!!" Hoàng Thiếu Thiên lăn lê bò càng chạy trốn, cả quân đoàn Lam Khê Các cũng không thể không lùi về sau. Hỏa lực dồn về phía kiếm khách của Hoàng Thiếu Thiên đánh không chuẩn hết nên dính trúng người khác, nhất là mấy chiêu AoE. Mệt nhất là đám Trung Thảo Đường, một bầy ma đạo học giả xoảng xoảng xoảng ném cả tấn Bình Dung Nham, dung nham chảy đầy đất như núi lửa mới phun xong.

"Một Mâu Rỉ Máu Con Tym là Diệp Tu, ngay và luôn, focus pháp sư chiến đấu đó đi!" Bỗng có tiếng gào lên từ phía Lôi Đình, còn là nhiều người cùng gào chứ không phải một.

"Anh em đừng bị nó lừa, tui mở tám cái máy log tám con clone, chết con này đổi con khác, giết tui chi mất thời gian, đừng trúng kế ly gián của địch!" Diệp Tu cũng ngoác miệng gào.

"Kế ly gián cái beep anh em mình đều là địch hết ok?" Ăn hỏa lực hội đồng mà Hoàng Thiếu Thiên vẫn chưa chết, không biết đang núp xó nào rồi nhưng vẫn không bỏ lỡ cơ hội lên tiếng.

Dân Hưng Hân trong phòng huấn luyện thi nhau liếc xéo. Má nó ở đâu ra tám cái máy cho ba mở vậy ba? Ba xờ lờ có cỡ thiệt chứ!

"Tên đầu têu là Tiêu Thời Khâm, anh em focus con kỹ sư máy móc đó đê, ngay và luôn!" Bên Hưng Hân có tiếng hô to trả thù.

"Anh em đừng bị nó lừa, tui cũng đang mở mười cái máy log mười con clone!" Tiêu Thời Khâm vội hét lớn.

"Ha ha ha Tiêu Thời Khâm, có quỷ Hư Không mới tin cậu! Lôi Đình làm gì dư nổi mười cái máy cho cậu mở?" Diệp Tu cười hô hố.

Đám tuyển thủ chuyên nghiệp từng ghé thăm chiến đội Lôi Đình nghe vậy nhớ ra, đúng ha, phòng huấn luyện Lôi Đình làm gì có nhiều máy dư đến vậy, thôi focus nó đê!

Trong cùng một lúc cả chiến trường thi nhau focus Diệp Tu, focus Tiêu Thời Khâm, với tiếp tục focus Hoàng Thiếu Thiên. Tuyển thủ chuyên nghiệp dưới tình cảnh này đúng thật là cái bia di động cho người ta bắn.

"Có quỷ mới tin" bên Trung = "có ma mới tin" bên mình. Câu này suy ra ma/quỷ rất ngu, mà Hư Không & Đạp Phá Hư Không toàn quỷ kiếm, Diệp Tu không chửi thì thôi chứ chửi một phát chửi luôn hai nhà.

Đọc truyện chữ Full