" Tằng cục trưởng, chào ông, đã để ông đợi lâu"
Trần Thiên Minh vừa thấy ông ta, liền nhiệt tình bắt chuyện. Ở trong quan trường, có một cái quy tắc như thế này, một cán bộ chức là
" phó"
, thì lúc ghi công văn phải ghi rõ vào trong đó là phó, nhưng xưng hô thì không thể kêu là phó được, như vậy là phạm kỵ.
" Ông chủ Trần, ông mời tôi đến dùng cơm, tôi sao dám không đến chứ?"
Tằng phó cục trưởng cũng khách khí nói. Trước mặt thần tài gia này... bây giờ lại đang ở Không Thiên, nơi mà hắn thường hay giới thiệu với mọi người, mỗi tháng luôn đưa cho hắn từ ba đến sáu ngàn tiền hoa hồng. Trần Thiên Minh bởi vì có quan hệ với hắn, nên Cục vệ sinh cũng chưa từng đến làm khó Không Thiên, hơn nữa còn giúp nó phát triển. Bên dưới sự quản lý của hắn, cũng có vài vị viện trưởng của các bệnh viện nhỏ cũng giới thiệu người đến đây dùng cơm.
" Khách khí, khách khí, anh Tằng thật sự rất khách khí "
Trần Thiên Minh xưng lớn nhỏ với Tằng phó cục trưởng
" Tằng ca bình thường là một người rất bận rộn, em đã muốn mời dùng cơm từ rất lâu"
" Ông quá nể mặt rồi, dù tôi có bề bộn cũng sẽ đến "
Tằng phó cục trưởng nhìn phía sau Trần Thiên Minh là Trương Lệ Linh, hai mắt sáng ngời. Ai ai cũng biết ở khách sạn Không Thiên có một nữ giám đốc xinh đẹp, ai nàng cũng cười dịu dàng, bình dị dễ gần. Nhưng những kẻ muốn tiếp cận thì nàng đều tránh rất xa, làm người ta chỉ có thể nhìn mà không thể ăn.
" Nào, ngồi đi, anh Tằng, ăn gì không? Anh gọi đồ ăn đi "
Trần Thiên Minh đưa menu cho Tằng phó cục trưởng.
" Sao cũng được mà! Không bằng giám đốc Trương gọi đồ ăn giúp chúng ta đi "
Tằng phó cục trưởng đem ánh mắt nóng bỏng ngó lên người Trương Lệ Linh.
" Cũng được, giám đốc Trương, cô gọi đồ ăn giúp chúng tôi đi "
Trần Thiên Minh gật đầu, đưa thực đơn cho Lệ
" Tôi chỉ sợ không hợp khẩu vị của Tằng cục trưởng thôi "
Lệ Linh khiêm tốn nói.
" Không sao đâu, không sao đâu. Chỉ cần là do giám đốc Trương gọi, dù là đất tôi cũng ăn mà "
Tằng phó cục trưởng tươi cười nói, hắn đưa đầu lại gần chổ Lệ Linh, muốn ngửi mùi thơm trên người nàng.
Trần Thiên Minh nhìn thấy thế, lửa giận bùng nổ, nhưng không biểu hiện ra bên ngoài
" Được, giám đốc Trương, vậy cô gọi đồ ăn đi"
" Đúng, đúng, chúng ta uống gì đi "
Trần Thiên Minh bắt chuyện với Tằng phó cục trưởng
" Anh Tằng, anh muốn uống gì?"
" Thôi được, nhưng buổi trưa không được uống. Vì chiều còn phải làm việc nữa"
Bình thường giữa trưa hắn không uống rượu, bất quá đây cũng là hy vọng của Trần Thiên Minh, vẫy tay gọi bừa một loại rượu trong menu như thanh tửu, ngũ thanh dịch, hồng tửu, dương tửu, OX, … một chai thôi cũng đã mắc hơn tiền cơm rất nhiều rồi.
" Được, vậy lần này không uống, lần sau chúng ta nhất định phải uống"
Trần Thiên Minh vừa cười vừa nói. Hắn gắp một con tôm hùm vào chén của Tằng phó cục trưởng, một con cho Trương Lệ Linh.
" Anh Tằng, anh nói xem, người anh em này bình thường đối với anh như thế nào?"
Trần Thiên Minh thấy thời cơ đã đến, cũng không cần phải vòng vo nữa, đánh thẳng vào vấn đề.
" Người anh em đối với tôi không thể chê được"
Nghĩ đến số tiền hàng tháng, Tằng phó cục trưởng thật sự không dám nói Trần Thiên Minh không được chổ nào.
" Em có một vấn đề, khẩn cầu anh Tằng hỗ trợ"
Trần Thiên Minh chắp tay nói.
" Cậu có việc gì, cứ việc nói thẳng, nếu tôi có khả năng nhất định sẽ giúp cậu"
Tằng phó cục bây giờ cũng đang nghĩ đến vấn đề của Trần Thiên Minh, không biết là việc gì, nếu có thể giúp được, hắn sẽ không tiếc sức. Dù sao hắn vẫn còn muốn kiếm thêm mà.
" Việc này liên quan đến chị họ của tôi"
Trần Thiên Minh đem chuyện của Lý Yến ra kể lại một lần.
" Người anh em, không phải là tôi không muốn giúp, nhưng việc này hơi khó một chút. Tên viện trưởng Lâm kia, sáng nay đã báo cho chúng tôi biết chuyện, còn tìm đến cục trưởng Quan, quan hệ giữa hai người vô cùng thân thiết. Hơn nữa, cục trưởng Quan là lãnh đạo trực tiếp, tôi cũng rất khó xử "
Tằng phó cục xấu hổ nói, một phó cục thì làm sao so sánh được với cục trưởng chân chính.
" Thì ra viện trưởng Lâm đã tìm đến cục trưởng của anh trước, anh Tằng, nếu như có chứng cứ chứng minh chị họ của em trong sạch, là do bọn họ hãm hại, vậy thì như thế nào?"
Trần Thiên Minh cũng không muốn làm khó hắn, liền nảy ra một chủ ý, để hai bên cùng dễ ăn nói.
" Nếu có chứng cớ thì quá tốt, mặc dù trong cục nói gì, các người cứ việc bẩm báo lên công đoàn, thư ký công đoàn Hà thư ký là một người đại công vô tư, ông ta hẳn sẽ giúp các người "
Tằng phó cục vừa nhắc đến Hà thư ký, bỗng cảm thấy sợ con người vô tình này, bởi vì nếu ai đã lọt vào tay của hắn, đều không thể trốn thoát được,
" Được, hai ngày nữa em sẽ đem chứng cớ đến chổ các anh. Nếu bọn họ mặc kệ, anh cứ nói với em, em sẽ đi tìm Hà thư ký "
Hà thư ký, ủy viên công đoàn, Trần Thiên Minh cũng đã từng nghe qua, cũng là một nhân vật có địa vị trong xã hội.
" Chuyện của em đã làm phiền anh rồi, nào, chúng ta cạn thôi "
Trần Thiên Minh thấy Tằng phó cục đã dừng đũa, vội vàng bắt chuyện tiếp.
" Việc này rất khó, chỉ sợ tôi bất lực"
Tằng phó cục cảm thấy ngượng ngùng, dù sao đã ăn tiền người ta, cũng nên giúp cho người ta vài việc. Nhưng việc này lãnh đạo đã tiếp nhận, mình không thể nhúng tay vào, chỉ có thể đứng nhìn thôi.
" Không có việc gì đâu, cho dù không làm được cũng không ảnh hưởng đến tình anh em của chúng ta"
Trần Thiên Minh an ủi, hắn lại gấp một cái đùi gà đặt vào chén Tằng phó cục.
" Đúng, đúng, chúng ta lấy trà thay rượu, uống một chén"
Tằng phó cục nâng chén trà lên.
" Tốt, nào, giám đốc Trương, chúng ta cùng cạn, cô sau này phải đi theo anh Tằng học thêm một chút"
Trần Thiên Minh nói với Trương Lệ Linh.
Tằng phó cục sau khi uống trà xong, nhìn thấy nét diễm lệ của Trương Lệ Linh, trong lòng cảm thấy khó chịu, nói:
" Ông chủ Trần, giám đốc Trương quả thật là một bông hoa xinh đẹp, càng nhìn càng thấy đẹp"
Trương Lệ Linh cười duyên nói:
" Tằng cục trưởng cứ hay nói đùa, Lệ Linh nào dám nhận"
" Thật mà, giám đốc Trương xinh đẹp tựa thiên tiên, người phàm như chúng tôi nào dám đến gần"
Tằng phó cục càng hướng đầu lại gần người Lệ Linh hơn.
Trần Thiên Minh thấy vậy, nhíu mày, thầm nghĩ:
" Con mẹ nó, muốn ăn đậu hủ của Lệ Linh à?"
Trần Thiên Minh liền nảy ra một ý, hắn đi đến chổ Lệ Linh, nắm lấy bàn tay nhỏ của nàng, nói một cách thân mật:
" Lệ Linh, chúng ta cùng kính anh Tằng một chén đi, cảm ơn anh ấy đã chiếu cố cho khách sạn của chúng ta. Em sau này phải giống như anh, gọi là anh Tằng nhé"
Trần Thiên Minh ngẩng đầu nói với Tằng phó cục:
" Được không? Anh Tằng "
Hành động này của Trần Thiên Minh, ý nói rất rõ là giữa hắn và Trương Lệ Linh có quan hệ thân mật, làm nàng cùng với hắn gọi Tằng phó cục trưởng một tiếng anh Tằng, nói rõ đây là người đàn bà của người anh em, đại ca ngươi Tằng phó cục nhìn thấy Lệ Linh không chút phản ứng, mà lại còn rất cao hứng, hắn cũng thất vọng đưa chén trà lên, cùng hai người Trần Thiên Minh kính trà.
Trương Lệ Linh sau khi uống xong, nhìn về phía Trần Thiên Minh đầy cảm kích. Trong trường hợp này, nếu Trần Thiên Minh đã ngăn cản, không ai dám khi dễ nàng, trừ khi tên đó muốn đắc tội với hắn.
Tằng phó cục ăn cơm xong, lấy cớ có việc rồi cáo từ rời đi.